May rủi
Sau lần thứ hai chia tài sản, ông chồng lười biếng và mê gái của tôi mới chịu gật đầu b.ỏ v.ợ. Tôi gần như trắng tay để đổi lại tự do cho mình.
Bị lừa dối quá nhiều, tôi nghĩ mình chẳng còn đủ can đảm để tin yêu ai được nữa. Hoặc, nếu lại tiếp tục yêu thì liệu người đàn ông đó có đủ bao dung để chấp nhận cảnh một mẹ một con như tôi? Nghĩ thế nên tôi chỉ sống yên phận, không dám mơ tưởng gì đến một bờ vai để nương tựa những lúc khó khăn.
Đời tôi có lẽ đã không thay đổi nếu như cô bé giúp việc không quá tham lam. Thường ngày, cô nàng hay vờ vịt giấu diếm một ít tiề.n của khách nhưng vì không quá nhiều nên tôi im lặng bỏ qua. Một hôm, cô ta đột ngột biến mất, cùng lúc là một khách quen gắt gỏng điện hỏi, sao đã đưa trước hơn chục triệu mà chưa thấy giao thịt tới? Tôi chới với vì biết mình bị mất tiề.n, nhưng lại không thể bỏ sạp thịt chạy đi giao hàng để khỏi mất thêm cả khách.
Trong lúc cấp bách, chị sạp cá bên cạnh đã tìm giúp tôi một người đang cần việc. “Anh” xuất hiện trong bộ quần áo cũ xỉn đen, nhưng bù lại, “anh” có nụ cười rất tươi, giọng nói ấm áp và thái độ làm việc rất nhiệt tình. Sau lần “cứu nguy” đó, “anh” vui vẻ gật đầu làm chân giao thịt cho tôi. Mọi chuyện đều ổn, duy chỉ một điều là anh dứt khoát xưng tên, không chịu gọi tôi bằng chị: “Nếu tui không nói tuổ.i thì Ngân cũng đâu biết tui nhỏ hơn. Nhìn Ngân trẻ măng à, xưng tên cho dễ nói chuyện!”.
Ban đầu, anh làm hết việc rồi về, chủ tớ rạch ròi. Lâu dần thành thân, anh ở lại trễ hơn, ban đầu chỉ là nói những câu chuyện không đầu không cuối kéo dài bất tận, sau là lấy lý do phụ tôi dọn hàng. Rồi không biết từ lúc nào anh trở thành tài xế đưa đón tôi sớm tối. Đã quen với sự có mặt của anh, mỗi khi không có anh bên cạnh, tôi lại thấy trống vắng, nhớ anh. Nhớ tiếng nói trầm ấm của anh. Nhớ ánh mắt nồng nàn mà có lẽ anh chỉ dành riêng cho tôi.
Video đang HOT
Có thể yêu thêm lần nữa, có thể mở rộng tâm hồn mình để đón nhận một người khác? Tôi nghĩ mà vừa mừng, vừa lo. Thật ra tôi lo nhiều hơn vì những đa.u đớ.n, tổn thương của cuộc hôn nhân trước vẫn chưa thôi ám ảnh tôi. Phần nữa, tôi tự dằn vặt vì khoảng cách tuổ.i tác giữa tôi và anh quá lớn. Mười ba năm cách biệt chắc chắn sẽ có những suy nghĩ rất khác khi cả hai bước vào đời sống vợ chồng.
Bao trăn trở khiến tôi trở nên bực bội, cáu gắt. Vô tình anh trở thành tấm thớt cho tôi “chặt ché.m”. Tôi liên tục kiếm chuyện, la mắng anh chậm chạp, còn vu oan anh đưa thiếu tiề.n. Thay vì phản ứng lại, anh chỉ ôn tồn nói tiề.n thiếu cứ trừ vào lương hằng tháng của anh, ngoài ra anh chẳng tranh cãi gì thêm, chỉ im lặng chịu đựng. Một buổi chiều, tôi có việc về gấp, nhờ anh ở lại trông sạp. Tôi đi hơn ba tiếng mới sực nhớ tiề.n bạc bỏ hết trong ngăn tủ chưa khóa lại. Cuống cuồng quay về chợ, tôi thấy sạp trống trơn. Một cảm giác gai người chạy dọc xương sống. Vậy là tôi lại bị lừa lần nữa!
Về đến nhà, con gái tôi chạy ra kể: “Chú Chín mới vừa dọn hàng về. Chú đưa cho con cọc tiề.n, kêu bỏ vô tủ khóa lại thật kỹ, mẹ về thì đưa lại.” Tôi lật đật kêu con gái đưa tiề.n, ngồi đếm. Không thiếu một xu. Anh còn cẩn thận gói riêng tiề.n mới vừa bán thịt lúc nãy. Đem chuyện này kể lại với mẹ, tôi khóc òa như một đứa con gái mới lớn. Dù nhiều tuổ.i đời nhưng trong chuyện này sao tôi thấy mình quá non nớt. Mẹ tôi nghe xong chỉ im lặng, rồi kết luận: “Chồng trước của con ban đầu cứ tưởng đứa tử tế hóa ra lại là thằng tệ bạc. Con người thật khó đán.h giá hay nói trước qua vẻ bề ngoài. Con cứ làm theo những gì mình cho là đúng. Người ta nói gì mặc kệ. Mẹ ủng hộ con”.
Sau đó, tôi đã đến nhà gặp anh, xin lỗi về những hành động kỳ quặc gần đây của mình. Anh không trách câu nào, chỉ cười hiền và nắm chặ.t ta.y tôi. Năm tháng sau, một đám cưới đủ lễ được tổ chức. Cuộc hôn nhân thứ hai của tôi đến giờ đã được mười năm, chúng tôi đã có thêm cô công chúa. Qun trọng nhất là anh vẫn như thuở ban đầu tôi yêu, không chút thay đổi. Tôi hạnh phúc với hiện tại, với người đàn ông mình đã liều lĩnh chọn, chấp nhận may rủi, vì quá cách biệt tuổ.i tác.
Theo VNE
Tôi có bạn trai vẫn ngủ với người đàn ông khác
Điều khủng khiếp nhất anh vẫn chỉ nghĩ tôi với Hoàng mới nhắn tin yêu đương rồi đi uống nước chứ chưa đi quá giới hạn, nếu anh biết chúng tôi đã ngủ với nhau, tôi không hình dung được mọi chuyện sẽ như thế nào.
Tôi với anh yêu nhau từ năm đầu tiên đại học, anh học ngay khóa trên. Chúng tôi quen qua mạng rồi rất nhẹ nhàng nói yêu khi chưa gặp một lần nào, cả hai đều là mối tình đầu của nhau. Tôi sống thiếu tình cảm của gia đình từ bé, mẹ mất, bố lấy vợ nữa, gia đình không khá giả, sống nhiều với nước mắt và sự thiếu thốn tình cảm trong suốt quãng tuổ.i mới lớn. Chính quãng thời gian đó đã rèn luyện tôi tính mạnh mẽ tự lập và những suy nghĩ già dặn về cuộc sống hơn bất cứ bạn nào cùng tuổ.i.
Ảnh minh họa từ internet
Về tình yêu, chưa bao giờ tôi mảy may quan tâm ai cho tới khi gặp anh. Anh tuy sống trong gia đình điều kiện nhưng bố mẹ không hạnh phúc, từ bé cũng không phải động tay chân vào bất cứ việc gì. Anh sống rất hiền lành, im lặng trong gia đình, chưa bao giờ biết hay quan tâm tới chuyện gì xảy ra trong cuộc sống này, anh tự thu mình vào trong vỏ ốc của bản thân.
Chúng tôi yêu nhau nhưng thường xuyên cãi vã, anh ngại đám đông, ngại ăn ngoài đường, ngại thấy người khác, lúc nào cũng rụt rè, lóng ngóng với tất cả mọi việc bên ngoài bức tường nhà mình. Tôi sống thiếu tình cảm nhiều nên muốn được yêu thương, che chở bởi một bờ vai mạnh mẽ của người đàn ông nhưng anh hoàn toàn trái ngược với điều đó. Vì là mối tình đầu nên tôi vẫn hy vọng anh trưởng thành, thay đổi, yêu nhau hơn ba năm tôi luôn là người chạy theo anh, nhường nhịn mỗi khi cãi vã, chăm sóc chu đáo.
Anh ra trường trước tôi, xin đi làm, gần một năm sau tôi cũng đi làm và mọi chuyện bắt đầu từ đây. Ở công ty mới, tôi gặp Hoàng, một chàng trai xông xáo, mạnh mẽ, nam tính, chúng tôi làm việc cùng nhau và từ bao giờ hai người quấn lấy nhau. Hoàng cho tôi sự che chở, ấm áp, nhìn vào mắt anh tôi thấy mình thật nhỏ bé, nụ cười hạnh phúc của anh khiến chưa bao giờ tôi thấy mình được yêu đến thế.
Tôi cảm nhận ở Hoàng một tình yêu chân thật, nồng nhiệt, những nụ hôn như không thể dứt, những giây phút bên nhau hạnh phúc, anh nắm tay tôi, ôm tôi trong lòng, cảm giác bạn trai chưa bao giờ mang lại cho tôi. Tôi cặp với Hoàng, bạn trai phát hiện, như rụng rời tay chân, anh không tin là tôi có thể làm như vậy. Anh đán.h tôi, cấm không được đi đâu, không dùng điện thoại, mọi hòm thư cá nhân anh đều kiểm soát nhưng tôi vẫn tiếp tục lừa dối.
Anh điên cuồng kéo tôi lại, trong thời gian này anh thay đổi thành con người khác, bừng tỉnh suy nghĩ lại tất cả những gì đã làm với tôi suốt thời gian yêu nhau. Anh nhận ra chưa bao giờ quan tâm, chăm sóc, cứ để tôi mải miết chạy theo mong anh thay đổi. Anh thấy hối hận, muốn tôi quay lại để anh được sửa sai và tôi phải xin nghỉ việc ở công ty đó, cắt đứt hoàn toàn với Hoàng. Tôi đồng ý nghỉ việc, quay lại với anh. Tôi cũng như bừng tỉnh, nhận ra việc đang làm là một việc kinh khủng.
Tôi phản bội người mình yêu, điều trước đây chưa bao giờ nghĩ tới, giờ sau gần nửa năm xảy ra tôi ngồi đây với nỗi day dứt chưa bao giờ dừng. Tôi làm tổn thương hai người đàn ông, tôi tới với Hoàng rồi lại ra đi để anh cảm thấy tôi như đang đùa cợt. Còn bạn trai, anh thay đổi hoàn toàn, nhẹ nhàng, dịu dàng quan tâm chăm sóc tôi từng chút, anh làm nhiều việc hơn, chủ động va chạm nhiều.
Điều khủng khiếp nhất anh vẫn chỉ nghĩ tôi với Hoàng mới nhắn tin yêu đương rồi đi uống nước chứ chưa đi quá giới hạn, nếu anh biết chúng tôi đã ngủ với nhau, tôi không hình dung được mọi chuyện sẽ như thế nào. Tôi sống trong day dứt, ân hận, lúc nào trong đầu cũng dằn vặt, không thể tha thứ cho mình nhưng không đủ can đảm để nói với anh sự thật.
Nếu không nói ra tôi sẽ sống cả đời trong dối trá, kinh bỉ chính mình, sao tôi có thể cưới anh hay sống hạnh phúc trong sự lừa dối này được, chính tôi sẽ cười vào mặt mình mà mỉ.a ma.i. Bây giờ tôi phải làm sao, xin hãy chia sẻ với tôi.
Theo VNE
Muốn t.ự sá.t khi bạn gái đòi chia tay Yêu nhau 7 năm trời, tất cả những gì em có đều dành cho cô ấy hết. Vậy mà chỉ sau một đêm ngủ dậy cô ấy gọi điện thoại nói chia tay. Em đau khổ trống vắng và tự dày vò chính mình. Em đang rất buồn. Em và cô ấy yêu nhau được 7 năm, từ lúc 2 đứa học phổ...