Mày ngủ với chồng tao, có sướng không?
Tôi khuyên chị nên tha thứ cho cô ta. Vì chuyện vụng trộm kia đã là quá khứ. Chị bảo: “Em nói hay lắm, thử ai ngủ với chồng em xem em có chịu nổi không? Nó làm chị đau đớn một, chị phải làm cho nó đau đớn mười”.
Chị kể cho tôi nghe chuyện bắt được chồng ngoại tình với cô nữ sinh thực tập nhờ vào một cái đĩa sex. Chị bảo dù chuyện chồng “ăn phở” xảy ra cách đấy 5 năm, cô nữ sinh giờ đã có chồng con đề huề nhưng mỗi lần nhớ đến cảnh giường chiếu của chồng trong cái đĩa sex ấy, cơn ghen tuông của chị bốc lên ngùn ngụt.
Chị hùng hổ thông báo tin vừa mua thêm 3 cái sim điện thoại mới để “khủng bố” tinh thần người đã từng ăn ở với chồng chị. Dù cô nữ sinh ngày ấy giờ đã có chồng lại đang bụng mang dạ chửa sắp đến ngày sinh nhưng chị vẫn kiên quyết không tha thứ. Sáng, trưa, chiều tối, chị đều điện thoại, nhắn tin chửi rủa cô ta. Chị còn lên tận nơi làm việc của cô, xỉa vào mặt mà gào thét: “Mày ngủ với chồng tao, có sướng không?”. Như để mọi người tin, chị xỉa ra cái đĩa sex ra trước mặt làm bằng chứng.
Câu chuyện của chị khiến không ít người thân, bạn bè tò mò. Nghe chị kể, một người bà con xa của chị mua đĩa sex về xem, tình cờ thấy cảnh ăn ở của chồng chị và cô sinh viên thực tập trong khách sạn. Có lẽ một khách sạn nào đó chuyên đặt camera quay lén những đôi nam nữ ăn nằm và đem bán cho những kẻ sản xuất đĩa sex. Khi thấy bằng chứng sờ sờ trước mắt, anh chồng chị đành thú thật chuyện trước đây từng qua lại với cô gái trong clip đó.
Đầu tiên là việc chị lần tìm địa chỉ nơi làm việc của cô ta, sau đó mang tang vật lên công ty la lối um xùm để đồng nghiệp biết rõ quá khứ xấu xa của cô ta. Mặc cho người phụ nữ mang bụng bầu khự nự nước mắt ngắn dài van xin chị bỏ qua quá khứ lỗi lầm nhưng chị vẫn bỏ ngoài tai mà luôn miệng tìm lời lẽ cay nghiệt xỉ vả: “Lúc mày ngủ với chồng tao, mày có khóc như bây giờ không?”.
Chị kể đến đoạn này, đập tay xuống bàn, mặt đỏ gay gắt. Chị mỉa mai: “Bao nhiêu người làm chung công ty nó đổ ra xem. Nhục nhã chưa từng thấy. Đúng là đáng đời”. Bêu ở công ty chưa đủ, chị còn đến nhà riêng của cô ta, chửi ầm ĩ để hàng xóm có dịp rửa tai mà nghe. Chị khoe sau vụ việc chửi ghen ồn ào đó, nghe đâu chồng của cô ta bỏ về nhà cha mẹ ruột cả tháng nay.
Video đang HOT
Sáng sớm, chị gặp tôi, khoe tin nhắn mới toanh. Chị đay nghiến: “Nó tưởng nó chặn số điện thoại là xong à. Chị sẽ cho nó ăn không ngon, ngủ không yên vì cái tội dám tòm tèm với chồng chị”. Tôi tưởng tượng cảnh người phụ nữ “lỡ dại” ấy đang mang thai, sắp đến ngày sinh nở hồi hộp, buồn rầu, lo lắng như thế nào trước những cuộc gọi bất chợt và những tin nhắn chửi rủa sặc mùi tục tĩu của chị mà không khỏi thương cảm.
Tôi khuyên chị nên tha thứ cho cô ta. Vì chuyện vụng trộm kia đã là quá khứ. Hơn nữa cô gái trẻ ấy chỉ là phút giây nông nổi đua đòi của tuổi trẻ nên mới “đổi tình lấy tiền”. Giờ đây cô ta đã có mái ấm riêng, có lẽ từ trong thâm tâm đã biết hối hận, ray rứt về lỗi lầm của mình nên chị hãy để quá khứ ấy ngủ yên. Hơn nữa, cô ta đang mang thai nếu làm lớn chuyện, rủi cô ta nghĩ quẩn sẽ hại chết cả hai mẹ con.
Mặc tôi phân tích tỉ mỉ, chị vẫn không chút động lòng hay cảm thông. Chị bảo:”Em nói hay lắm, thử ai ngủ với chồng em xem em có chịu nổi không? Nó làm chị đau đớn một, chị phải làm cho nó đau đớn mười”. Từ ngày chị tìm ra cái “tang vật tội đồ” của chồng, tôi cũng nghe người quen phong phanh tin vợ chồng chị cãi nhau suốt ngày mà mọi chuyện đều xoay quanh cái đĩa sex ấy. Chưa biết chị trả thù tình địch đau đớn ra sao nhưng tôi thấy chính chị đang tự đào khoét nỗi đau trong tim mình. Chị muốn người phụ nữ kia phải trả giá bằng chính hạnh phúc gia đình mình nhưng hạnh phúc nhỏ của chính gia đình chị cũng đang chông chênh.
Tôi không biết những ngày này, người phụ nữ kia đã sinh nở chưa? Và liệu người chồng hiện tại của cô có đủ rộng lượng, dũng cảm để bỏ qua lỗi lầm cho vợ mình mà đưa đón, túc trực, chờ đợi cô bên ngoài phòng sinh hay không?
Theo BaoMoi
Bị chồng hành hạ bởi tội "thất tiết"
Cứ mỗi lần không vui, anh lại đưa chuyện tôi "thất tiết" để hành hạ, đay nghiến
Sau khi đọc được tâm sự "Anh gọi tôi là cave", tôi rất đồng cảm với chủ nhân của bài viết vì tôi cũng đang phải trải qua những tháng ngày đau đớn, dằn vặt như bạn bây giờ.
Bạn biết không, tôi cũng " thất tiết" trước khi trở thành vợ của anh ấy. Nhưng tôi không dâng hiến cho tình cũ hay dễ dãi với bất cứ người con trai nào... mà tôi bị cưỡng hiếp từ ngày còn là học sinh cấp 2.
Trước khi đến với nhau, tôi cũng đã kể hết tất cả "quá khứ" của mình cho anh nghe, dù cái "quá khứ" đó tôi không hề có lỗi. Khi hiểu thấu nỗi đớn đau mà tôi đã từng trải qua, anh ôm tôi vào lòng vỗ về, động viên và hứa "sẽ yêu thương, chăm sóc và bù đắp cho em suốt cuộc đời này".
Thế nhưng, cuộc sống đâu có đơn giản như những gì ta nghĩ và ta đã từng nói. Đàn ông cũng vậy, đâu phải ai cũng "quân tử nhất ngôn", đâu phải ai cũng đủ bao dung, vị tha để bỏ qua "lỗi lầm" của người khác và bù đắp cho những nỗi đau của người khác?
Khi mới cưới, tôi đã rất hạnh phúc và mãn nguyện khi có được một người chồng tuyệt vời như anh. Nhưng niềm hạnh phúc đó chưa kéo dài được bao lâu thì tôi đã phải đối mặt với cuộc sống vợ chồng cơm không lành, canh không ngọt.
Trước đây, anh ngọt ngào bảo "không quan tâm đến quá khứ" thì giờ đây, cái quá khứ ấy lại dính chặt vào miệng anh. Hễ hai vợ chồng không vừa lòng điều gì là anh lại mắng nhiếc tôi "hư hỏng", "không ra gì, "dễ dãi" và dành cho tôi những lời thô tục, nặng nề.
Suốt 4 năm qua, tôi phải đối mặt với sự tệ bạc, hằn học, đay nghiến của chồng. Đã nhiều lần tôi nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng cứ nhìn thấy đứa con trai vô tội và gia đình chồng quá tốt nên tôi lại không dám đi đến quyết định đó.
Tôi sẽ phải cam chịu để sống với chồng suốt cuộc đời này (Ảnh minh họa)
Nhà chồng tôi cũng rất hiểu tính cách của anh là rất hay nóng giận và vũ phu. Chính vì thế nên mọi người luôn tìm cách bảo vệ, che chở cho tôi và khuyên nhủ anh nên điềm tĩnh, xem xét lại thái độ của bản thân đối với vợ con, gia đình.
4 năm chung sống với nhau, hạnh phúc thì ngắn ngủi mà nỗi đau cứ kéo dài mãi. Đôi lúc tôi cảm nhận cuộc sống của mình còn cùng cực hơn cả sự chết. Cũng chính vì thế nên đã nhiều lần, tôi giấu diếm chồng để tìm các mối quan hệ bên ngoài, chia sẻ với họ những nỗi đau tôi đang phải trải qua.
Tôi biết hành động đó là xấu xa, là đáng bị lên án... nhưng tôi thà làm vậy để tin vào cuộc sống vẫn còn chút tình người, hơn là phải cúi đầu chịu nhục trước người chồng vũ phu của mình. Tôi tìm thấy ở họ sự đồng cảm, sẻ chia mà không bao giờ tôi thấy được điều đó ở người chồng mình.
Đến bây giờ đây, tôi cũng đang phải đối mặt với cuộc sống tù ngục trong gia đình với một người chồng vũ phu, độc ác. Nhưng bên cạnh đó, tôi vẫn lén lút qua lại với một người đàn ông bên ngoài. Tôi tìm đến họ không phải vì thiếu thốn tình dục... mà tôi cần ở họ sự sẻ chia, thấu hiểu và giúp tôi thoát khỏi bế tắc trong cuộc sống.
Tôi trở thành một người phụ nữ "hư hỏng" như ngày hôm nay không phải vì bản thân tôi muốn vậy... mà tất cả đều là do chồng đã đẩy tôi ra khỏi cuộc sống của anh. Dù biết, phải sống giả tạo với chồng như thế này rất mệt mỏi... nhưng vì gia đình, vì đứa con của mình, tôi chấp nhận sống cuộc sống của người "vợ hờ" trong gia đình và nhẫn nhục sự đay nghiến, dày vò của anh.
Tôi cũng đã luôn tự hỏi bản thân mình rằng, tại sao lại không tự giải thoát cho mình khỏi cuộc sống tù ngục này? Tại sao phải để cuộc sống của mình trôi đi trong vô nghĩa thế? Nhưng... tôi lại không đủ can đảm để vùng lên và giành lấy "chủ quyền" cho bản thân. Tôi không thể ly hôn và để con trai phải sống cuộc sống không có cha hoặc thiếu thốn tình yêu của mẹ.
Có lẽ tôi sẽ phải cam chịu... cam chịu cho đến hết cuộc đời này!
Theo VNE
Nghỉ việc, tôi bị mẹ chồng đay nghiến Từ khi tôi nghỉ việc ở nhà dưỡng thai và chờ sinh con mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt... Từ khi tôi nghỉ việc ở nhà dưỡng thai và chờ sinh con mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt... Từ khi yêu, mẹ chồng tôi đã phản đối đám cưới của tôi và con trai bà, lý do duy nhất bà không...