‘Mày lấy t.iền người khác à, con vợ nhà quê?’
Chỉ có thế thôi mà chồng tôi xông vào tát tôi ngã sấp mặt xuống đất. Rồi cứ thế anh c.hửi: “Mày lấy t.iền người khác à con vợ nhà quê? Tao để mày thiếu thốn đến thế cơ à?”.
Tôi là một cô gái nông thôn, một cô gái nhà nghèo nhưng lại được may mắn vào gia đình giàu có làm dâu. Ngày tôi cưới, ai cũng bảo, đúng là chuột sa chĩnh gạo, cuộc sống của tôi sẽ được đổi đời. Thế nhưng sống với nhau rồi tôi mới biết cái gì cũng có giá của nó.
Ngày ấy chồng tôi về quê tôi xây dựng dự án xóa đói giảm nghèo. Chúng tôi vô tình gặp gỡ và nảy sinh tình cảm với nhau. Lúc mới yêu nhau, tôi bị bố mẹ ngăn cản vì nhà anh ở xa nhà tôi quá. Bố tôi sợ sau này có cưới tôi sẽ khổ vì không ở gần bố mẹ. Còn mẹ tôi thì sợ nhà anh giàu quá, tôi sẽ bị khinh bỉ, coi thường. Nhưng tôi bỏ ngoài tai lời khuyên can. Đến giờ nghĩ lại tôi mới thấy lấy chồng xa đã khổ, lấy nhầm chồng còn khổ hơn.
Nhà chồng cách nhà tôi 8 tiếng ngồi ô tô. Hôm tôi kết hôn nhà trai phải đi rước dâu vào rạng sáng để kịp về làm lễ. Cả đêm bố mẹ tôi lọ mọ dưới nhà để lo cho đám cưới của tôi được chu tất. Ở chỗ tôi có tục lệ con gái kết hôn bố mẹ không được đi cùng. Vì thế lúc tôi lên xe về nhà chồng, bố mẹ tôi không ai được rước dâu cùng.
Có lẽ cả đời tôi sẽ không thể quên cảnh ấy. Lúc tôi chuẩn bị lên xe hoa, mẹ tôi căn dặn về nhà chồng phải biết chăm lo cho nhà chồng, đừng để họ cười bố mẹ không biết dạy con. Còn bố tôi không nói gì, ông lẳng lặng đi về sau cánh cửa xe rồi vẫy tay: “Lên xe đi con”. Đến tối ấy gọi cho mẹ hỏi ra mới biết bố tôi đứng đó và cứ khóc nhìn con gái về nhà chồng.
Thấy thái độ của mẹ chồng, tôi đã tủi thân rơi nước mắt ngay trong đám cưới. Ảnh minh họa
Cứ tưởng những mong mỏi của bố mẹ tôi sẽ được đáp lại nhưng không ngờ ngay ngày đầu bước chân về nhà anh, tôi đã thấy tủi thân.
Khi làm lễ, vợ chồng tôi đứng trên bục và mẹ chồng lên đeo vàng cho chúng tôi. Lúc xuống tôi nghe được bạn của mẹ rỉ tai: “Con dâu chị xinh quá, nhà cửa thế nào”". Mẹ chồng tôi nghe thế liền quay sang bĩu môi lắc đầu. Thấy thái độ của mẹ chồng, tôi đã tủi thân rơi nước mắt ngay trong đám cưới.
Nhưng điều tôi không thể nghĩ đến đó là việc chồng tôi thay đổi tâm tính. Trước khi yêu anh ngọt nhạt với tôi. Lúc đã về làm vợ anh rồi thì anh xem tôi không khác gì ô sin trong nhà. Những bữa cơm tôi nấu anh đều chê các món ăn quê mùa. Mà chồng không tôn trọng vợ thì mẹ chồng tôi càng được đà hoạnh họe con dâu từng chút một.
Mỗi một lần tôi đi chợ bà lại bắt tôi liệt kê ra từng thứ t.iền. Nếu tôi quên thì bà lại bảo tôi ăn chặn t.iền ăn để mang về cho nhà ngoại. Thậm chí có bữa tôi còn nghe mẹ chồng tôi nói nhỏ với chồng: “Coi chừng xem nó có giấu t.iền gửi về cho nhà nó không”. Nghe được những câu nói ấy, tôi đau thắt lòng vì thấy cả nhà anh xem thường tôi và bố mẹ tôi.
Dạo này công việc của chồng tôi không ổn định, thường xuyên bị kỷ luật ở cơ quan. Mà ở chỗ làm có bao nhiêu bực dọc thì về đến nhà anh đổ hết lên đầu tôi. Mặc tôi đang mang bầu 7 tháng anh cũng chẳng bao giờ hỏi tôi có mệt không, có nặng nề lắm không. Nhiều lúc tôi chỉ mong anh có thể hỏi hay động viên tôi một câu là tôi đã hạnh phúc lắm rồi.
Tôi mang chuyện này kể với cô bạn thì cô ấy nói tôi phải làm đẹp, không phải không đi làm là được phép để cho mình bệ rạc. Vì như vậy chồng sẽ không yêu vợ bởi đàn ông ai chẳng yêu bằng mắt.
Nghe thấy bạn nói có lý nên hôm qua nhân tiện lúc chồng chở đi chợ, tôi nói anh ghé vào một shop để mua quần áo. Tôi lựa mãi mà không có một cái váy nào hợp với mình nên nói chồng về. Lúc ấy chồng tôi cũng tỏ ra mất kiên nhẫn và bực bội nên anh nói anh ra xe đợi trước.
Video đang HOT
Khi tôi ra đến cửa thì có một chị trong cửa hàng la lên bị mất ví. Khổ nỗi ở đó ngoài cô nhân viên và tôi ra thì không có ai cả. Tôi không làm nên cũng không sợ vì thế tôi đã ở lại để làm sáng tỏ.
Có lẽ chồng đợi lâu không thấy tôi ra nên anh chạy xộc vào: “ Sao bảo về mà còn chưa về?”. Cô nhân viên thấy chồng tôi vào mới nói bị mất ví, để họ kiểm tra tôi rồi vợ chồng tôi mới được về.
Chiều nay mẹ tôi gọi điện hỏi tôi thế nào, tủi thân quá nên tôi đã kể hết cho mẹ nghe. Ảnh minh họa
Chỉ có thế thôi mà chồng tôi xông vào tát tôi ngã sấp mặt xuống đất. Rồi cứ thế anh c.hửi: “Mày lấy t.iền người khác à con vợ nhà quê? Tao để mày thiếu thốn đến thế cơ à?”.
Tôi bị ngã bụng lại nặng nên khó đứng dậy, mấy người ở đó phải xúm lại đỡ tôi dậy trong khi anh vẫn quát tháo um lên với tôi. Mãi đến lúc trích xuất camera không thấy tôi lấy ví của người phụ nữ kia mà chỉ do cô ta để quên ví tôi mới được ra về.
Tôi không ngờ chồng có thể đ.ánh v.ợ bầu ở đó và càng không ngờ anh nghĩ tôi là loại người không có t.iền nên đi ăn cắp vặt như thế. Mà anh vẫn tỏ vẻ nặng nhẹ với tôi chứ không hề ăn năn hối lỗi.
Chiều tối nay, mẹ tôi gọi điện hỏi tôi thế nào, tủi thân quá nên tôi đã kể hết cho mẹ nghe. Bố tôi tức lắm, ông nói tôi sửa soạn đồ, ngay ngày mai ông sẽ lên đón tôi về. Tôi thương bố mẹ lắm, nếu tôi về nhà thì chắc mọi người sẽ dị nghị, nhưng ở lại tôi thấy mình bị chồng và cả nhà chồng coi thường quá thể.
Tôi thật sự không biết tính ra sao. Ngày mai tôi có nên cùng bố về nhà đẻ không?
Theo Emdep
Phụ nữ không được chọn nơi sinh ra nhưng có quyền từ chối những gã đàn ông hèn
Đàn ông có thể nghèo, có thể khổ nhưng tối kỵ nhất là đàn ông hèn. Phụ nữ không được chọn nơi sinh ra, nhưng có quyền được chọn chồng.
Lấy chồng nghèo có gì đâu phải sợ?
Biết rằng lấy chồng nghèo là sẽ gặp nhiều khó khăn, lấy được chồng giàu thì năm phần không phải lo chuyện cơm áo. Thời đại ngày nay càng hiếm có chuyện "Một túp lều tranh, hai trái tim vàng".
Nhưng nghèo không có tội, cũng không phải là yếu tố quyết định hạnh phúc gia đình. Ai sinh ra mà không mong muốn bản thân sống trong nhung lụa, gia đình giàu có, đuề huề, có một công ăn việc làm tử tế. Rồi dựng vợ, gả chồng, sinh thêm mấy đứa con, nuôi dạy chúng thành người. Được như vậy, cũng coi là một cuộc đời trọn vẹn.
Nhưng chúng ta sinh ra, đâu chọn được mình sẽ sinh ra trong gia đình nào, gia cảnh họ ra sao. Thế nên nghèo không phải cái tội. Đó cũng không nên là tiêu chí phụ nữ đưa ra để chọn chồng.
Lấy chồng nghèo hay giàu không quan trọng bằng việc yêu thương mình hay không. Ảnh minh họa
Lấy chồng nghèo nhưng có ý chí cầu tiến, ý chí làm ăn, luôn luôn cố gắng, chăm chỉ làm việc, yêu vợ thương con, sống có trách nhiệm, có nghĩa, có tình, thì cái nghèo làm sao đeo bám họ mãi được.
Rồi họ sẽ có một cuộc sống khá giả, cái quan trọng là hãy cho họ thời gian. Bởi t.iền bạc là thứ không phải dễ dàng kiếm được.
Những người nghèo họ thường sống chân thật, ý chí của họ cũng được rèn luyện để đương đầu với khó khăn thử thách. Người giàu và người nghèo thường khác nhau. Cũng có người này người kia, tuy vậy, đàn ông nghèo ít nhiều cũng không có nhiều tật xấu. Và hãy tin rằng, đàn ông nghèo, khi không rủng rỉnh t.iền trong túi, họ sẽ bớt ăn chơi, nhậu nhẹt như khi có nhiều t.iền.
Lấy đàn ông nghèo hay giàu không quá quan trọng, quan trọng là phải lấy người hiểu và yêu thương mình. Đàn ông nghèo có thể chỉ vì bạn mà bỏ đi nhiều tật xấu, sẵn sàng vì bạn mà làm tất cả, dẫu bản thân chịu khổ thêm một chút cũng không sao.
Đàn ông có thể chưa giàu có về t.iền bạc, nhưng không quên bất kỳ ngày kỷ niệm nào của cả hai, luôn luôn có những món quà bất ngờ dành cho bạn.
Người đàn ông, dẫu nghèo về t.iền bạc, nhưng lúc nào cũng dành cho bạn những gì tốt nhất, đôi khi còn tốt hơn gấp bội so với bạn lấy chồng giàu mà sau đó anh ta bỏ bê vợ con, ra ngoài bồ bịch.
Đàn ông dù giàu hay nghèo, quan trọng nhất vẫn là ý chí và cách sống. Nghèo mà không ý chí, sống phụ thuộc người khác cũng vứt. Giàu có mà không tu chí làm ăn, chỉ lo chơi bời trác táng rồi một ngày cũng phải quỵ lụy vì đồng t.iền, gia sản cũng tiêu tan theo mây khói.
Đàn ông nghèo không đáng sợ, đáng sợ là vừa nghèo vừa hèn. Ảnh minh họa
Tóm lại, chẳng có người đàn ông nào giàu mãi được nếu không chịu khó làm ăn mà còn chơi bời hoang phí. Cũng chẳng có ai nghèo mãi khi có chí hướng, bản lĩnh, có tài. Ai bảo lấy chồng nghèo là khổ. Biết bao người lấy chồng nghèo vẫn hạnh phúc đấy thôi.
Thân là một người phụ nữ, hãy bản lĩnh bằng cách tự kiếm ra t.iền nuôi sống bản thân. Đừng đặt cược bản thân vào việc lấy một người chồng giàu. Nếu đã yêu, giàu nghèo không là chuyện quan trọng, quan trọng là phải biết cố gắng vượt qua để cho nhau một cuộc sống đủ đầy. Phụ nữ, hãy chọn chồng một cách thông minh.
Phụ nữ, lấy phải chồng hèn khác nào địa ngục
Trước nay phụ nữ thường bảo nhau, sợ nhất lấy phải chồng hèn. Bởi chồng hèn, trước sau gì cũng chỉ làm khổ vợ con.
"Điều mà kẻ hèn nhát sợ nhất chính là việc đưa ra một quyết định, họ không dám làm khác mọi người để thay đổi cuộc sống của mình. Người ta thường nhầm lẫn một người đàn ông hèn với một người đàn ông "an phận thủ thường".
Và người ta cũng thường đ.ánh đồng một người đàn ông nghèo với một người đàn ông nghèo. Nhưng sự thực thì, tất cả những khái niệm đó đều khác nhau, và những so sánh đó đều là khập khiễng. Một người đàn ông biết "an phận thủ thường" hay một người đàn ông nghèo đều có thể đem lại hạnh phúc cho gia đình của họ.
Nhưng khi một người đàn ông hèn, họ sẽ không thể đem lại hạnh phúc cho người phụ nữ của mình, chứ đừng nói là đem lại hạnh phúc cho cả một gia đình.
Lấy phải chồng hèn, người phụ nữ sẽ rất khổ. Ảnh minh họa
Đàn ông hèn thường đi đôi với việc nghe răm rắp lời mẹ. Chuyện gì cũng không thể tự mình giải quyết, thiếu ý chí, thiếu quyết đoán, không dám nói ra suy nghĩ của bản thân mình. Đàn ông hèn có thể vì lòng tự ái mà đ.ánh v.ợ, đ.ánh c.on thế nhưng lại luôn hứa hẹn đủ điều và chẳng bao giờ thực hiện được.
Vì đàn ông hèn, nên làm việc khó có được thành công, đi liền với đó lại là tính sĩ diện, chỉ biết hưởng thụ chứ không chịu làm, vì sợ không thành công, sợ thất bại, sợ đủ điều.
Đàn ông hèn là đàn ông không bảo vệ được người phụ nữ của mình, không thể yêu thương họ như lúc ban đầu. Người đàn ông không thể trở thành trụ cột gia đình, không làm cho gia đình hạnh phúc, còn làm khổ người vợ của mình đều là những người đàn ông hèn.
Đàn ông có thể nghèo, có thể khổ nhưng tối kỵ nhất là đàn ông hèn. Phụ nữ không được chọn nơi sinh ra, nhưng có quyền được chọn chồng.
Nên lấy đàn ông nghèo chưa chắc đã khổ, nhưng lấy phải đàn ông hèn, người phụ nữ sẽ không thể có được hạnh phúc trọn vẹn.
Theo Emdep
'Thằng con trai tôi đ.ánh b.ạc là may rồi, nó mà đi gái thì cô cấm cũng chẳng được' Ức quá tôi nói hẳn với mẹ chồng về việc này thì bà hùng hồn tuyên bố như vậy. Cách đây 6 năm, tôi lấy chồng. Chồng tôi là con út trong một gia đình giàu có, kém tôi 1 t.uổi. Còn nhớ khi đó tôi mới là sinh viên năm thứ nhất, còn chồng tôi lúc đó là học sinh cuối cấp...