‘Mày làm gì cũng phải hỏi tao, tao đồng ý mới được làm’
Mẹ chồng tôi lúc nào cũng muốn giống như một vị giám đốc gia đình. Bà luôn ra lệnh và bắt con dâu phải phục tùng, nếu làm trái ý bà sẽ bị mắng té tát.
Tôi rất khó chịu với kiểu lúc nào mẹ chồng cũng cho bà là nhất, ra lệnh gì tôi là con dâu cũng phải làm theo.
Khi đọc xong bài viết “Gia đình chẳng khác nào công ty, mà mẹ chồng là giám đốc” của tác giả Nguyễn Thị Minh, tôi thực sự thấy sốc vì trên đời này vẫn còn một người có tư tưởng giống mẹ chồng tôi quá!
Quả thật, khi đọc xong bài viết này của cô Minh mà tôi cảm giác như cô ấy là mẹ chồng của tôi vậy. Nhưng mà những bà mẹ chồng mà có tư tưởng như cô Minh và mẹ chồng tôi thì chỉ làm cho mâu thuẫn giữa mẹ chồng và nàng dâu thêm căng thẳng thôi.
Tôi xin được kể chuyện của tôi, mong được mọi người cùng góp ý kiến. Hiện, tôi đang sống chung cùng bố mẹ chồng. Thật sự cuộc sống của tôi rất căng thẳng vì dường như giữa tôi và mẹ chồng tôi không tìm được sự hòa hợp.
Mẹ tôi có quầy bán hàng trước cửa nhà nhưng quanh năm ngày tháng không bao giờ mẹ tôi đóng cửa hàng. Ngay cả khi bà đi công việc của mình cũng nhất quyết phải tìm được người trông cửa hàng bằng được. Mỗi khi mẹ tôi có việc phải về quê chồng thì trong bữa cơm tối, mẹ chồng lúc nào cũng sẽ nói một câu với tôi. Đại loại bà sẽ bảo rằng: “Ngày mai mày nghỉ ở nhà bán hàng để tao với bố mày về quê”.
Video đang HOT
Tôi rất khó chịu với kiểu lúc nào mẹ chồng cũng cho bà là nhất, ra lệnh gì tôi là con dâu cũng phải làm theo. Lúc nào công việc ở cơ quan tôi mà rỗi thì tôi sẵn sàng nghỉ ở nhà để bán hàng cho mẹ. Nhưng cũng có lúc công việc ở cơ quan tôi rất bận. Thậm chí còn phải làm thêm buổi tôi để kịp tiến độ thì tôi không thể nghỉ giúp mẹ được. Nếu tôi bận không giúp bà được thì y như rằng hôm đó bà chửi tôi không ra gì.
Khó khăn lắm tôi mới xin vào làm cơ quan nhà nước. Vậy mà từ ngày tôi đi làm ở cơ quan mới, mẹ chồng tôi không ngày nào tôi được yên ổn. Cứ hôm nay đi làm thì mẹ tôi bảo chiều mày phải nghỉ ở nhà để làm cỗ vì giỗ cho ông nội (bà nội). Hôm thì bà bảo tôi phải nghỉ ở nhà để nấu cỗ cho bà làm lễ vào hè, ra hè, đầu năm, cuối năm. Hôm thì bà bắt tôi về sớm 2 – 3 tiếng để nấu cơm vì nhà có bác ở quê ra nhà chồng chơi…
Trong khi đó có phải là nhà chồng tôi không có người ở nhà đâu. Nào là mẹ chồng tôi ở nhà bán hàng, nào là bố chồng tôi ở nhà nuôi mấy con gà và lo 2 bữa cơm phục vụ mẹ chồng tôi. Ở nhà còn có cả cô em chồng tôi nữa. Nó năm nay cũng lớn rồi (17 tuổi). Vậy mà lúc nào mẹ chồng tôi cũng bắt tôi nghỉ việc để về nhà làm những công việc đó.
Hôm nào, tôi nghỉ theo ý mẹ chồng thì không sao. Nhưng nếu tôi mà không nghỉ theo ý mẹ chồng là lại nghe bà một bài ca không bao giờ quên được. Nhiều lúc ức chế tôi bảo chồng ra riêng. Thế nhưng chồng tôi lại nghe mẹ lắm, không chịu ra riêng (chồng tôi là con một).
Khó chịu khi bị mẹ chồng sai bảo và áp đặt mọi chuyện như vậy chưa đủ. Mẹ chồng tôi còn thích can thiệp quá sâu vào tình hình tài chính của vợ chồng tôi. Bà bắt 2 vợ chồng tôi phải chơi họ. Trong khi vợ chồng tôi đi làm còn không đủ tiền để chi tiêu hàng ngày chứ đừng nói để dành mà chơi họ.
Tôi nói với mẹ tôi là vợ chồng tôi không có tiền để chơi họ. Thế là lại tiếp tục bị bà mắng cho tơi bời. Bà còn nói với tôi là “Mày làm gì cũng phải hỏi tao, tao đồng ý thì mày mới được làm”.
Mọi người cho tôi một lời khuyên. Tôi phải làm sao với bà mẹ chồng lúc nào cũng muốn mình làm giám đốc? (Tôi xin nói thêm là cả nhà chồng tôi đều cùng một giuộc với nhau, vì thế để có người nhà chồng cùng giúp tôi trong chuyện này là điều không thể). Tôi xin cảm ơn mọi người!
Theo Afamily
Gửi em - cô dâu của anh!
Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?"
Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?" Em nói: "Em không sợ nỗi khổ về vật chất, chỉ sợ nỗi khổ về tinh thần". Anh chỉ cười. Lúc đó anh biết em nói thật lòng, nhưng có lẽ em chưa hiểu hết ý nghĩa câu hỏi của anh. Em vẫn còn là một cô bé ngây thơ.
Giờ đây, ta chỉ còn cách hạnh phúc có mấy ngày nữa. Lúc này, anh lại muốn nhắc lại câu hỏi đó. Thời gian qua, nhiều chuyện đã xảy ra, dù chưa phải là sóng to gió lớn nhưng có thể nói là khó khăn đã bắt đầu xuất hiện, có lẽ cũng đủ để em thấy được sự "vất vả" trong câu hỏi ban đầu của anh và qua đó cũng hiểu hơn về con người anh.
Anh luôn xác định cuộc đời mình sẽ có nhiều khó khăn, vất vả bởi anh vốn xuất thân từ một gia đình nhiều khó khăn, bởi trước mắt anh tương lai còn mờ mịt, còn rất nhiều thứ chưa có, còn rất nhiều việc phải làm, nhưng quan trọng hơn cả là bởi anh luôn có một tinh thần sẵn sàng đón nhận mọi sự vất vả mà như thế thì người bạn đồng hành cùng anh trong suốt quãng đời còn lại cũng khó mà tránh được vất vả.
Mình hãy cùng nhau vượt mọi khó khăn, vất vả, cùng nhau xây dựng và cùng nhau tận hưởng một cuộc sống thật sôi động, thật hạnh phúc và nhiều ý nghĩa em nhé? (Ảnh minh họa)
Đến nay chắc hẳn em đã biết anh là một người không ngại bất kỳ thử thách gì. Không những thế anh thường tỏ ra hờ hững trước nhiều chuyện vui nhưng lại giữ được thái độ lạc quan khi có việc không may xảy đến. Tại sao vậy? Có lẽ anh đã quá quen với vất vả, quá quen với những trở ngại không mong muốn vẫn thường tìm đến, tới mức chẳng có gì phải bất ngờ nữa, và dần học được cách giữ tinh thần lạc quan như là thứ vũ khí quan trọng nhất để vượt qua mọi trở ngại. Mà đôi lúc cuộc đời có chút thuận lợi thì lại phải biết cảnh giác với những mối nguy tiềm ẩn để không gục ngã bất ngờ.
Anh còn có suy nghĩ rằng mình thực ra rất may mắn vì đã được tôi luyện từ bé với những khó khăn, thử thách. Anh thấy thật đáng thương cho những con người được sinh ra trong nhung lụa, phần lớn họ sẽ trở thành những con người yếu bản lĩnh và dễ dàng gục ngã khi những sự bao bọc không còn. Bên cạnh đó anh thấy những người giành được thành công một cách dễ dàng sẽ không thấy hết được giá trị của thành công, không có cơ hội tận hưởng những niềm vui vỡ òa vô tận như những người đạt thành công sau khi vượt qua vô khối những chông gai. Vì thế khó khăn càng nhiều thì thành công càng lớn, còn thành công càng dễ dàng thì càng kém bền vững.
Chỉ có em mới xứng đáng làm vợ anh. (Ảnh minh họa)
Đến đây chắc em cũng đã trả lời được những câu hỏi khác như: "Tại sao anh lại yêu nhiều người trước khi gặp em?" "Chẳng nhẽ với từng ấy người mà anh không chọn được ai làm vợ hay là không ai chịu làm vợ anh?" và cả câu hỏi mà em thắc mắc nhiều nhất "Tại sao anh lại chọn em?"...
Em yêu! Bởi vì không phải ai cũng có thể thông cảm và muốn đồng hành với anh trên con đường mà anh lựa chọn. Bởi vì anh tin tưởng ở tinh thần và bản lĩnh của em và vì thế chỉ có em mới xứng đáng đồng hành cùng anh trên con đường đời phía trước đầy trông gai nhưng cũng ngập tràn hạnh phúc. Chỉ có em mới xứng đáng làm vợ anh.
Mình hãy cùng nhau vượt mọi khó khăn, vất vả, cùng nhau xây dựng và cùng nhau tận hưởng một cuộc sống thật sôi động, thật hạnh phúc và nhiều ý nghĩa em nhé?
Yêu em.
Theo VNE
Lãng quên anh! Em sẽ tự làm mình vui bởi đơn giản, em sẽ không phải hối hận vì đã sống hết mình cho tình yêu ấy. Em không phải là người giỏi giấu cảm xúc, nhưng em lại là người giỏi đoán biết cảm xúc của người khác vậy nên đừng cố nói nhớ em, rằng mọi thứ chỉ là do hoàn cảnh. Và cũng...