‘Mày là đũa mốc, chớ chọc vào mâm son!’
Bà ta nói tôi là đũa mốc, là con chó cứ quanh quẩn bám lấy, vẫy đuôi xung quanh con trai vàng ngọc của bà, nhưng con chó thì chỉ cần đuổi là đi, còn “mày thì đuổi đánh chửi bới vẫn trơ trơ không biết nhục.”
Hỏi: Cứ mỗi lần nghĩ đến câu này của bà, tôi chỉ muốn chạy trốn thật xa, chấm dứt mọi mối quan hệ tình cảm với anh, không cho phép ai xúc phạm, sĩ nhục mình nữa.
Tôi quen anh đến Tết này là tròn một năm. Anh là người dễ thương, nhiệt tình, rất chiều chuộng tôi. Thời gian đầu, tôi ngây ngất vì hạnh phúc khi được anh cưng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Tôi rơi từ trên trời xuống đất ngay lần đầu tiên anh đưa về nhà ra mắt gia đình, mẹ anh nhìn tôi từ đầu đến chân bằng ánh mắt không thể tả được, vừa khinh bỉ vừa ghê tởm như thể tôi là cái gì bẩn thỉu, đáng sợ lắm.
Mặt tôi như dày ra, trơ đi, mất hết cảm giác khi bà ta hết hỏi hết nghề nghiệp bố mẹ tôi (bố tôi là bộ đội về hưu, còn mẹ buôn bán ngoài chợ), ngôi nhà đang ở diện tích bao nhiêu, lương của tôi một tháng… Tôi ra về trong sự ê chề, chào hỏi bà ta cũng không thưa, không một ai ra tiễn ngoài người yêu tôi…
Cứ mỗi lần nghĩ đến câu này của bà, tôi chỉ muốn chạy trốn thật xa, chấm dứt mọi mối quan hệ tình cảm với anh, không cho phép ai xúc phạm, sĩ nhục mình nữa.(ảnh minh họa)
Về nhà, tôi khóc hết nước mắt, vừa căm phẫn vừa tủi phận. Dù nghèo nhưng bố mẹ tôi rất trọng đạo đức, luôn ý thức cho tôi học hành, tự trọng, tự bước đi trên đôi chân của mình chứ không phải lấy chồng giàu để đổi phận. Tôi đến với anh bằng tình yêu chân thành, lúc tôi chưa biết gì về gia đình, của cải nhà anh. Tôi quyết định chia tay người yêu nhưng anh tìm mọi cách năn nỉ, cầu xin tôi bình tĩnh lại, anh sẽ tìm cách thuyết phục gia đình.
Sau lần gặp đó, mẹ người yêu tôi liên tiếp gọi điện, tìm cách nhục mạ tôi. Bà ta nói tôi là “đũa mốc mà chòi mâm son”, đi dụ dỗ con trai bà, con trai bà ngu dốt nên không nhận ra nhưng đừng hòng che mắt được bà. Bà còn nói không bao giờ chấp nhận một đứa con dâu kém cỏi như tôi, thách thức tôi muốn cưới thì bước qua xác bà.
Suốt một năm liền là không biết bao nhiêu cuộc điện thoại đe dọa, chửi bới, không biết bao nhiêu đêm tôi khóc ướt gối. Nhiều lần, tôi quyết tâm dứt tình, xin nghỉ làm về quê nhưng người yêu tôi đều tìm về, năn nỉ tôi quay lại, tôi lại mềm lòng trước anh ấy. Người yêu tôi hứa là Tết này, anh sẽ nói chuyện thiệt hơn với bố mẹ, nếu ông bà không đồng ý hai đứa sẽ đăng ký kết hôn và tự tổ chức, hai đứa cũng sẽ tự thuê nhà ở Hà Nội (hiện tại anh đang ở nhà do bố mẹ mua cho.)
Video đang HOT
Tôi băn khoăn rất nhiều, người yêu tôi vốn làm ở một bộ của nhà nước, lương ba cọc ba đồng, anh vẫn được bố mẹ chu cấp hàng tháng, tiền tiêu không cần nghĩ. Đến cả đồ ăn thức uống mẹ anh cũng mua cho, tháng vài ba lần đưa xuống bỏ vào tủ lạnh, dọn dẹp nhà cửa cho anh. Bây giờ, nếu hai đứa về sống với nhau, với mức lương cọc cạch của cả hai, lại phải trả tiền thuê nhà, sợ anh sướng quen giờ không chịu được khổ, vợ chồng đâm ra cãi cọ, đó là chưa nói đến chuyện con ra đời, anh chưa tự lo thân bao giờ lại phải chăm vợ chăm con… Xin hãy tư vấn giúp tôi, có nên bỏ mặc những lời chửi bới cấm đoán của mẹ anh để bảo vệ cho tình yêu của mình và làm sao để chắc chắn rằng người yêu tôi sẽ vững vàng để cùng tôi vượt qua sóng gió này?
(Lê Hải Hoài, Long Biên, Hà Nội)
Đáp: Có nhiều trường hợp lúc đầu, bà mẹ không ưng hoặc hiểu nhầm người yêu của con trai, nhưng rồi qua ngày tháng, sự gặp gỡ tiếp xúc, những mâu thuẫn được hóa giải, có nhiều người mẹ đã chấp nhận, thậm chí yêu thương cô con dâu mà trước kia mình từng ghét bỏ.
Thế nhưng, ở tình huống của chị, mọi thứ có vẻ khó khăn hơn nhiều. Cách ứng xử của mẹ người yêu chị gắn liền với quan điểm, lối sống của bà nên không dễ gì thay đổi. Điều này có nghĩa là, nếu quyết tâm đến với anh ấy, hai người sẽ phải chung sống và chiến đấu lâu dài với mẹ chồng, sẽ còn bị bà chửi mắng, coi thường, gây xung đột chia rẽ hai vợ chồng.
Hãy trao đổi với người yêu chị về viễn cảnh hai người tự đăng ký, tự đi thuê nhà, rồi mức thu nhập của hai vợ chồng so với cuộc sống ở Hà Nội để anh ấy chuẩn bị tinh thần. (ảnh minh họa)
Do vậy, về lâu dài, giải pháp tự đăng ký và tổ chức đám cưới có thể là điều phải tính đến. Tuy vậy, với tình trạng hiện tại của chị và người yêu, thực hiện điều này luôn và ngay có thể hơi mạo hiểm. Người yêu chị có thể yêu thương chị chân thành, chấp nhận trái lời bố mẹ để cưới chị, nhưng với tính cách không tự lập, phụ thuộc tài chính vào bố mẹ, liệu anh ấy có thể vững vàng chèo chống gia đình khi suốt ngày phải đau đầu vì tiền, lo cơm từng bữa? Lúc này, anh ấy ăn cơm, tiêu tiền bố mẹ thì dễ nói lời yêu, an ủi chị, nhưng đến lúc anh ấy không đồng nào trong túi, chị lại mệt mỏi với mẹ chồng, thì liệu anh ấy có đủ kiên trì để đứng giữa, cho chị mượn bờ vai?
Hãy trao đổi với người yêu chị về viễn cảnh hai người tự đăng ký, tự đi thuê nhà, rồi mức thu nhập của hai vợ chồng so với cuộc sống ở Hà Nội để anh ấy chuẩn bị tinh thần. Từ từ để chồng bạn dứt khỏi “bầu sữa” gia đình, không tiêu tiền bố mẹ gửi nữa, khuyến khích anh ấy tự lập hơn trong cuộc sống, tìm cách gia tăng thu nhập. Một khi, người yêu chị hình dung được những khó khăn mà mình phải đối mặt, tìm cách lo toan cho cuộc sống và tài chính gia đình, thì đó mới là lúc thích hợp để quyết định tiến một bước xa hơn trong mối quan hệ của hai người.
Theo VNE
Xin lỗi, anh không phải Kim Tan
"Anh không lãng mạn, không nhún nhường và bảo vệ em như Kim Tan bảo vệ Eun Sang".
Hàng ngày, đọc báo cứ thấy thông tin teen Việt "cuồng" Kim Tan, tôi mới giật mình nhớ đến hành động và thái độ khác lạ của cô người yêu mình thời gian gần đây. Tuy em chưa đến mức làm clip tỏ tình với anh chàng trên phim ảnh kia nhưng cách cư xử cũng khiến tôi phải hoài nghi, dò xét.
Chẳng là, trên trang cá nhân của EM hàng ngày đăng tải ngập tràn những status lãng mạn không tưởng, tôi ngỡ là dành cho mình nên hạnh phúc lắm. Thỉnh thoảng vào bình luận, lập tức bị bạn bè cô bé ném đá, cho rằng tôi "tưởng bở". Nghĩ rằng bạn bè người yêu còn trẻ con, thích trêu đùa nên tôi cho qua chuyện và không mảy may để ý. Thi thoảng tôi cũng nhắc khéo em về cách đăng đàn tâm trạng như vậy dễ khiến mọi người hiểu lầm. Nhưng khi nhận được lời khuyên của tôi, em lập tức thay đổi mối quan hệ trên facebook, từ mối quan hệ "đã đính hôn" với tôi thành "hôn phu" là Kim Tan. Tôi bật cười với cái trò con nít của em và lờ đi.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản là do em mê phim, mê nhân vật trong phim và mê cái chàng Lee Min Ho trước đây của Vườn sao băng nên gặp lại hình ảnh thần tượng, em thích thú thể hiện như vậy là chuyện bình thường.
Lâu dần, tôi nhận thấy cái cách em thần tượng không còn bình thường. Điều khiến tôi khó chịu nhất là mỗi lần đi chơi, hẹn hò em chỉ thích nói chuyện về Kim Tan- con người không hề liên quan đến chuyện tình yêu và cuộc sống của chúng tôi. Em hết lời khen ngợi người con trai đó và mong tôi thay đổi để trở thành một hình mẫu người yêu lý tưởng như Kim Tan.
Hàng ngày em chăm chỉ vào mạng săn tìm những bộ cánh giống nhân vật mặc trong phim, đặt mua và bắt tôi diện mỗi khi hai đứa ra ngoài. Ngay cách nói chuyện, nhiều lúc em chỉnh từng câu nói để cho hợp với "phong cách của Kim Tan". Hay việc thể hiện thái độ, tôi cũng phải lạnh lùng như Kim Tan; dí dỏm và đáng yêu như Kim Tan....Yêu em, tôn trọng sở thích của em nên tôi cũng gật đầu chiều theo ý thích của em.
Ngẫm cho cùng, tôi như thằng ngốc để em chỉnh sửa theo hình mẫu thần tượng em đang theo đuổi. Tôi cảm giác em không yêu tôi, em yêu người mà em muốn biến tôi thành họ.
"Thật ngu ngốc, em thôi cái trò Kim Tan đi"- tôi trách móc, còn em giận dỗi vu vơ cả tuần liền. Không gặp gỡ, không trò chuyện điện thoại, tôi vẫn thường xuyên theo dõi tình hình của em qua facebook.
Có vẻ lần giận dỗi này, em không buồn phiền, ngược lại vui vẻ hơn. Những status, hình ảnh của anh chàng Kim Tan ngập tràn trên facebook của em thế chỗ cho những câu status buồn, ủ dột như trước đây. Em đang thích thú với niềm vui của mình, không để ý đến chuyện hai đứa giận nhau.
Em muốn tôi ăn mặc, hành động và quan tâm em như Kim Tan quan tâm người yêu mình
Tôi quyết định làm lành trước nên lập kế hoạch bất ngờ để xin lỗi. Tôi diện đồ, phong thái như thần tượng của em, ôm theo một bó hoa to đến phòng nhằm tạo bất ngờ. Thoáng nhìn qua cửa sổ, tôi ngạc nhiên thấy em thả lỏng người trên ghế sofa ôm máy tính xem phim Người thừa kế và cười rất hạnh phúc.
Bỗng dưng lúc đó, tôi thấy chút hờn ghen, khó chịu. Bước vào phòng, đặt bó hoa lên mặt bàn, tôi cố kiềm chế bức xúc để bông đùa với em: "Hóa ra giận anh, trốn ở nhà hẹn hò với chàng Kim Tan đúng không?". Không thèm ngước nhìn tôi lấy một cái, em lạnh lùng buông câu nhạt thếch "gặp anh chán lắm, anh không lãng mạn, anh không nhún nhường và bảo vệ em như Kim Tan bảo vệ Eun Sang, anh không đến những lúc em sợ hãi và cần anh...".
Tôi choáng váng bởi những câu thoại như trong phim được thốt ra từ cái miệng đáng yêu của em. Bực tức, tôi bỏ về, mặc cho em cứ so sánh tôi với anh chàng Kim Tan gì đó...
Thật điên rồ khi em có thể so sánh tôi và cái con người được dựng trong phim một cách hoàn hảo như thế. Em chỉ quan tâm đến cách Kim Tan bảo vệ bạn gái mình mà không nghĩ rằng, tôi cũng rất biết cách bảo vệ em đó thôi?
Mỗi khi gió mùa về, tôi chạy cả hơn chục cây số sang đưa em đi học để em không phải đứng đợi xe buýt dưới trời lạnh buốt; chăm sóc em hết mực từ ăn uống đến sức khỏe, lo lắng cho em hơn cả bản thân mình... Thế mà, những so sánh khập khiễng không thực tế làm em xa cách tôi.
Là một người đàn ông yêu thương em, tôi không muốn em biến tôi thành một Kim Tan như phim ảnh. Tôi bảo vệ em, cố gắng lôi em ra khỏi thể giới thần tượng ảo tưởng, còn em chát chúa mắng tôi xen chân vào cái quyền tự do, sở thích của em.
Hóa ra, tình yêu của tôi dành cho em không bằng cả những thước phim trên màn ảnh. Hớp hồn bởi ánh mắt và nụ cười của Kim Tan, em quên tôi, quên người mang lại cho em nụ cười mỗi ngày.
Theo VNE
Hậu chia tay, em trả ngay quà tặng Tôi đã trả lại cho anh những món quà đắt tiền anh tặng trong suốt thời gian qua. Tôi còn nhớ cách đây hai năm, khi tôi là sinh viên năm thứ ba, tôi có yêu một anh chàng kỹ sư công nghệ rất thông tin, đẹp trai và ga lăng. Chúng tôi đã có một thời vàng son, nắm tay nhau đi...