“Máy bay bà già” và những chiêu độc gạ tình trai trẻ
Có lẽ vì “già đời” nên những “máy bay bà già” này không còn biết sợ gì. Họ dở đủ chiêu trò để săn đuổi trai trẻ dù bị từ chối thẳng thừng.
Thuấn điên đầu, vò tai bứt tóc suy nghĩ mãi cũng không hiểu sao mình lại lọt vào mắt xanh của Thương -một “máy bay bà già” nhà ở gần công ty anh. Thương đã li dị chồng, làm bà chủ nhỏ của một cửa hiệu kinh doanh, có thể nói là có tiền.
Từ khi “nhắm” được Thuấn, Thương tìm cách xin được số điện thoại của anh rồi ra sức nhắn tin làm quen, tán tỉnh. Ban đầu là dịu dàng, nhã nhặn. Thuấn vì phép lịch sự thi thoảng cũng đáp lại vài lời ngắn gọn.
Chị ta tưởng bở, tiếp tục đưa lời đong đưa trơ trẽn hơn: “Ước gì có anh ở bên em! Em thèm hơi ấm một vòng tay quá!”. Thuấn bắt đầu thấy rờn rợn, quyết định cắt, không đáp lại dù chỉ một lời.
Thương thấy Thuấn cắt phựt liên lạc thì thất vọng và bực tức vô cùng, điên cuồng gọi cho anh nhưng không ai nghe máy. Chị ta lại tới tấp nhắn tin nhưng chuyển “tông” sang kiểu khoe tiền:”Em yêu và chiều người yêu lắm, cung phụng người yêu tận răng, giúp đỡ người yêu hết mình!”. Thương hơn Thuấn tận 5 tuổi, ấy thế mà cứ “anh, em” ngọt xớt làm anh nổi cả da gà.
Khoe tiền không xong, Thương chuyển sang style… gạ tình. Những tin nhắn sặc mùi sex mà kể ra ai nghe cũng đỏ mặt tía tai không ngừng bay tới máy Thuấn. Anh chặn số này, Thương lại dùng số khác để nhắn. Thuấn cảm thấy đau đầu và phiền phức kinh khủng. Chả lẽ lại thay số? Thật không đáng! Và có ai đảm bảo là Thương sẽ không lần ra được số mới của anh?
Tối muộn hôm ấy, Thuấn nhận được một tin nhắn bất thường: “Anh đến nhà em ngay nhé. Anh không gặp em tối nay thì em không muốn sống nữa. Ngày mai anh sẽ được nhặt xác em…”. Thuấn cũng hơi run. Ngộ nhỡ chị ta làm liều thật thì có phải anh mang tiếng giết người gián tiếp không?
Vậy là Thuấn lóc cóc đến nhà chị ta. Đến nơi, gọi mãi không thấy ai thưa, nhà cửa thì tối om. Trong lòng anh càng hoảng hốt. Bất ngờ, cửa bật mở, một cánh tay kéo tụt anh vào trong nhà. Cửa đóng sầm lại. Một thân hình trần truồng ôm riết lấy anh, tay thì hoạt động loạn xạ trên người Thuấn, môi cũng thừa dịp… cưỡng hôn.
Anh vừa bất ngờ vừa tức điên cả người. Chị ta dám bày trò đau đớn tuyệt vọng muốn tự tử để dụ anh đến đây. Mọi người cứ bảo, mỡ dâng tận miệng có mèo nào chê được. Nhất là trong hoàn cảnh ám muội và quá thuận lợi thế này, nhưng thực sự anh không có chút cảm xúc nào, chỉ thấy ghê tởm và buồn nôn.
Thuấn đẩy mạnh Thương ra, giáng cho chị ta một cái tát như trời giáng, vừa giúp chị ta tỉnh táo lại sau hành động điên rồ ấy, vừa là hình phạt cho việc đùa dai với anh.
Video đang HOT
Thuấn quay người đi thẳng, mặc kệ Thương ú ớ gọi anh. Sau hôm đó, Thương biệt tăm biệt tích. Không biết có phải vì quá xấu hổ và nhục nhã khi “dâng” tận miệng nhưng anh vẫn chẳng thèm “xơi”, hay vì nhận ra đầu tư tán tỉnh chỗ Thuấn là vô vọng mà chị ta tự động rút lui có trật tự.
Anh thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng thoát được kiếp bị săn đuổi. Ai bảo được người khác yêu là sướng chứ!
Từ khi “nhắm” được Thuấn, Thương tìm cách xin được số điện thoại của anh rồi ra sức nhắn tin làm quen, tán tỉnh (Ảnh minh họa).
Cũng bị Lan – một “máy bay bà già” có tiền, thiếu tình đưa vào tầm ngắm và đeo đuổi, thậm chí là quấy rối, Tiến cảm thấy khó chịu vô cùng. Nhưng Tiến chẳng thèm lịch sự như Thuấn, sau khi chị ta trơ trẽn gạ tình, khoe tiền, anh cũng không tôn trọng hỏi thẳng: “Thèm tình lại có tiền sao không đi tìm trai bao?”.
Tưởng bị động chạm tự ái mà “lặn” luôn, nhưng ai ngờ Lan trả lời thản nhiên: “Trai bao &’bẩn’ lắm! Em thích anh cơ! Anh làm người yêu em đi, em cung phụng anh từ A đến Z”.
Đến đây thì người tức xì khói lại là anh. Anh hét vào điện thoại: “Cô bị điên à? Cô coi tôi là trai bao của cô à? Đừng xuất hiện trong cuộc sống của tôi nữa!”.
Tưởng được yên thân, ai ngờ ít ngày sau, một chuyện trời ơi đất hơi lại rơi xuống đầu Tiến: anh tự dưng trở thành người yêu của Lan. Hóa ra, chị ta đã đi phao tin khắp nơi rằng anh và chị ta đang hẹn hò. Ai nhìn thấy anh cũng tủm tỉm: “Cung hỷ! Cung hỷ! Câu được mỏ vàng, sắp lên đời rồi nhé!”.
Anh tức tốc gọi mắng Lan, bắt chị ta phải đính chính lại ngay thì chị ta giở giọng: “Yêu anh có gì là sai chứ? Anh không đáp lại em đã khiến em buồn khổ lắm rồi, giờ lại cấm cả em không được yêu anh nữa ư?”.
Trước những hành động bám riết của “máy bay bà già”, đầu anh muốn nổ tung. Anh tâm sự: “Lúc ấy chỉ nghĩ thôi thì mặc kệ, chán chê rồi khắc tự động buông tha mình thôi!”.
Nhưng nào anh có được tha, thi thoảng “hâm” lên, Lan lại đến cổng công ty đón lõng anh lúc tan làm. Mấy đồng nghiệp biết chuyện của anh thì cười ngặt nghẽo trêu ghẹo: “Bồ trẻ tới kìa!”. Kẻ không rõ đầu cua tai nheo thì bĩu môi chửi thầm: “Cặp gái già moi tiền đây mà!”.
Anh đã cố tình nán lại về muộn nhưng vẫn không yên. Lan cũng thi gan với anh. Rồi vừa thấy anh bước ra thì chạy tới khoác tay, ôm eo, lôi kéo. Tiến điên tiết thực sự, trước mắt bao người mà chị ta chẳng có chút lòng tự trọng nào cả.
Đã thế anh cũng chẳng nể nang gì nữa, giựt ra, xô chị ta một cái khá mạnh. Lan ngã ra đất, khóc lóc sướt mướt: “Sao anh có thể nhẫn tâm như thế!”. Không thiếu những người đi qua chỉ trỏ, lắc đầu ngán ngẩm: “Chắc bòn cạn tiền rồi nên rũ đây mà!”.
“Tôi đã phải hét toáng lên, quát tháo ầm ĩ cuối cùng mới chiến thắng được độ trơ lì và… mặt dầy của cô ấy”, Tiến cho biết.
Tiến hiện đang cưa cẩm một cô bạn học cùng anh hồi Đại học. Hai người là bạn đã lâu, anh dự định sắp tới sẽ tỏ tình với nàng. Ai ngờ trong lần café gần đây nhất, nàng buồn rầu nói: “Tiến này, bạn thay đổi quá nhiều rồi… Gần đây nhiều tin tức về bạn lắm quá…”.
Tình ngay lý gian, Tiến chẳng biết chống chế thế nào trước câu nói của cô gái kia.
“Chả lẽ vì một người phụ nữ không liên quan gì mà mình phải mất danh dự, nguy cơ còn sắp mất luôn cả người trong mộng! Phải làm thế nào đây? Đánh đập chị ta hay… giết người diệt khẩu? Hay chả lẽ phải đi cầu xin chị ta?” – Bao đêm Tiến mất ngủ với những câu hỏi quẩn quanh trong đầu.
Tiến quả thực quá mức hãi hùng sự săn đuổi và những chiêu trò của Lan. Nhưng bảo nghĩ ra cách giải quyết thì anh chịu. Đối với người … chẳng sợ gì như Lan thì không hiểu phải làm sao chị ta mới buông tha anh đây?
Theo VNE
Nếu lúc ấy anh không chấp nhận buông tay em thật dễ
Thì em đã không thể rời xa anh, dù chỉ một phút giây...
Nếu ngày ấy anh đã hiểu rằng em không mạnh mẽ cũng không hề kiên quyết khi quay lưng bước đi. Nếu lúc ấy anh không chấp nhận buông tay em thật dễ dàng, anh đã chạy đến và giữ em bên mình cho suốt cuộc đời này. Thì em đã không thể rời xa anh, dù chỉ một phút giây. Giá mà ngày ấy anh hiểu càng cố tỏ ra cứng rắn bao nhiêu, em lại càng yếu đuối bấy nhiêu. Trái tim con gái chưa khi nào sắt đá, anh biết không?
Nếu ngày ấy anh đã hiểu khi chia tay, em đã khóc mỗi ngày. Những bài hát cũ cứ luôn day dứt trong em, đến mức chỉ cần một nốt nhạc ngân lên, kỉ niệm lại ùa về, rõ ràng, thao thức: cách anh nhìn em, cách anh vuốt mái tóc mềm, những con đường mình cùng nhau đi qua, những cơn gió mùa lạnh tái tê nhưng em không hề run sợ vì có anh kề bên. Em ném mình vào bận rộn, thả hồn mình vào ly cafe đắng ngắt như để chứng minh rằng: Em ổn lắm, em chẳng sao đâu. Nhưng chỉ cần một cái tên vô tình nhắc đến trong câu chuyện của lũ bạn, em sẽ bật khóc ngon lành như thể anh sẽ đến và dỗ dành em như xưa.
Nếu ngày ấy anh hiểu, em đã buồn biết bao nhiêu...
Nếu anh hiểu rằng chuyện cũ đã mãi là chuyện cũ. Yêu thương đánh rơi sẽ không bao giờ tìm thấy và nụ hôn đã không còn nồng nàn, tha thiết. Em không còn đứng trước anh với một trái tim thổn thức. Em không còn nhìn anh như thể anh là tất cả trong đôi mắt thẳm sâu. Em không còn nhớ anh trong từng hơi thở, cũng không buồn thật nhiều khi cô đơn một mình. Thời gian đi qua, những nỗi đau tan biến, chỉ còn tình yêu ở lại - một thứ tình yêu không hề nuối tiếc, cũng không buồn đau - một thứ tình yêu, có lẽ là, đầy trân trọng những gì mình từng có trong nhau.
Nếu anh hiểu bầu trời không bao giờ mãi xám xịt. Sau cơn bão giông, ánh nắng lại chan hòa. Sau những nỗi đau tưởng như không thể đứng dậy em lại tìm thấy mình trong những yêu thương mới. Em đã yêu, tuy không bằng tình yêu với nhiều cuồng nhiệt và đam mê như xưa nhưng biết bao tin cẩn khi có cho mình một chỗ dựa bình yên. Cũng chính là lúc ấy, em nhận ra, đã đến lúc tha thứ cho những lỗi lầm, đã đến lúc để quá khứ ngủ yên trong dáng hình của kỉ niệm. Đã đến lúc anh trở thành một kí ức đẹp trong em, một kí ức chắc chắn không mang nhiều buồn phiền, chắc chắn lung linh như những ngày yêu dấu ấy.
Nếu anh hiểu những điều em muốn nói, hãy chỉ nhìn về phía trước nhé anh. Ngày hôm qua đã trôi xa mãi rồi. Giữ trong nhau làm chi những tiếc nuối, những trách móc để đôi chân nặng trĩu, để cứ đau đáu mãi một nỗi buồn quá khứ.
Sẽ có lúc trong những ngày xa xôi kia, kỉ niệm về anh lại bất chợt thao thức, nhưng sẽ chỉ như vệt nắng vàng rơi rớt bên hiên nhà. Vì biết thế nên em sẽ mỉm cười...
Theo Tiin
Gửi anh nỗi nhớ ngày không nắng không mưa Có một ngày trời chẳng mưa chẳng nắng, em giấu trái tim mình sau những bộn bề của cuộc sống, sâu thật sâu, để có thể nghĩ về anh.Em nhớ ngày đầu tiên mình nắm tay nhau. Giữa phố đông người. Không dưng em thấy tim mình loạn nhịp. Tay em nằm ngoan trong tay một người đã từng xa lạ. Chúng ta...