Mất vợ vì trót dại đồng ý “lưu niệm” với tình cũ ở nhà nghỉ
Nửa đêm tôi đưa tay định ôm cô ấy như 1 thói quen nhưng không thấy vợ đâu chỉ cảm nhận được tay mình hơi mát mát. Chiếc gối của vợ ướt 1 vùng, có lẽ là cô ấy khóc…
ảnh minh họa
Ngày trước khi chưa yêu vợ mình tôi đã có một cuộc tình đẹp với Lan, cô bạn thời niên thiếu. Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm và tôi luôn nghĩ sau này hai đứa sẽ là vợ chồng.
Nào ngờ, cô ấy được nhận học bổng và qua Nga du học, thời gian sau đó chúng tôi gặp nhiều trục trặc nên chia tay. Vì cuộc tình kết thúc khi 2 đứa còn yêu nên đôi lúc tôi vẫn nhớ vẫn nuối tiếc. Cô ấy thỉnh thoảng vẫn nhắn tin hỏi thăm tôi, chúng tôi vẫn thường nhắc về kỷ niệm cũ với những lời lẽ ngọt ngào, yêu thương.
Tôi cũng yêu và thương vợ mình. Đó là một người phụ nữ hiền lành, xinh xắn và đảm đang. Từ ngày cô ấy bước vào đời tôi, chưa bao giờ cô ấy khiến tôi phải thất vọng. Cô ấy yêu tôi bằng cả trái tim chân thành, sinh cho tôi 1 cậu con trai đáng yêu và thông minh. Gia đình tôi khá vui vẻ và hạnh phúc. Người ngoài nhìn vào ai cũng ngưỡng mộ. Ấy vậy mà tôi lại là kẻ tham lam, tôi đã đánh mất những thứ đó chỉ vì một phút nông nổi.
Hôm đó tình cũ về nước sau gần 7 năm xa cách, cô ấy gọi cho tôi. Tôi rất ngạc nhiên, nghe giọng nói đó mọi thứ lại ùa về. Tôi quên hết lời hứa với vợ sẽ về nhà sớm, ngày hôm đó cũng là kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi. Tôi đến bên người tình cũ, gặp lại em trái tim tôi lại thổn thức. Tôi nói dối vợ là có việc bận không về được.
Hôm đó chúng tôi đi ăn hàn huyên chuyện cũ và rồi lên giường với nhau. Tôi nhớ cô ấy, tôi biết làm thế là sai nhưng lúc đó tôi thực sự không thể cưỡng lại được. Lan càng ngày càng xinh đẹp và quyến rũ.
Video đang HOT
Gần 12 giờ tôi về tới nhà, vợ nằm im như đang ngủ. Tôi thay đồ rồi nhẹ nhàng lên nằm, cảm giác có lỗi với vợ dâng tràn xen lẫn dư âm của buổi tối ngọt ngào còn đọng lại. Tôi tự trấn an mình rằng: “Chỉ lần này thôi, rồi mình sẽ quên và sống tốt bên vợ con”. Nửa đêm vợ tôi dậy vào phòng vệ sinh, tôi đưa tay định ôm cô ấy như 1 thói quen nhưng không thấy vợ đâu chỉ cảm nhận được tay mình hơi mát mát. Chiếc gối của vợ ướt 1 vùng, có lẽ cô ấy khóc. Tôi sực nhớ ra, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi. Tôi đã không về mà lại ở bên người tình cũ, tội lỗi lại trào dâng.
Sáng mai dậy vợ vẫn tỏ ra bình thường, cô ấy nấu cơm cho bố con tôi như mọi ngày chỉ có điều mắt sưng húp lên. Tôi xin lỗi vợ vì ngày hôm qua, tôi hứa sẽ bù đắp cho cô ấy. Nào ngờ tối hôm đó về nhà, tôi nhận được 1 bức thư và 1 tờ đơn ly hôn. Tôi sửng sốt, lo sợ. Trong thư vợ tôi viết:
“Em biết hôm qua chị ấy đã về nước. Em cứ ngỡ 3 năm qua anh đã quên hết chuyện cũ và toàn tâm toàn ý yêu em, nhưng có lẽ em đã nhầm. Em chỉ là người thay thế. Khi em định đến đưa áo ấm cho anh lại vô tình thấy anh và chị ấy hạnh phúc bên nhau, dắt tay nhau vào nhà nghỉ em thấy mình thật thảm hại. Em cố gọi điện nhắc anh về nhà nhưng anh lại nói “bận”. Thú thực lúc đó em rất đau lòng. Em không dám đối diện với sự thật đó. Có lẽ đã đến lúc mẹ con em nên đi, cảm ơn anh về những gì anh đã làm cho em trong thời gian qua. Đơn em đã viết và ký rồi, nếu anh còn yêu chị ấy thì hãy giữ lấy đừng để tuột mất lần nữa. Chúc anh hạnh phúc.”
Lá thư bị nhòe đi vì nước mắt, tôi đã sai. Tôi đã đánh mất vợ con mình chỉ vì những ký ức với tình cũ. Đêm tối tôi cuống cuồng đi tìm vợ, nhưng gọi đến đâu cũng chỉ nhận được cái lắc đầu. Lúc này tôi mới nhận ra cô ấy quan trọng với mình đến nhường nào: “Vợ ơi anh sai rồi, em không phải là người thay thế. Tất cả chỉ là do anh tham lam, anh xin lỗi”. Giờ tôi chỉ muốn vợ con quay về, tôi se hết lòng yêu thương họ. Tình cũ tôi xin khép lại và không bao giờ phạm sai lầm nữa.
Theo blogtamsu
Tỉnh ngộ sau một lần suýt mất vợ
Một ngày về nhà sớm tôi phát hiện ra vợ đang nói chuyện với ai đó rất vui vẻ. Lại còn xưng anh anh em em rất ngọt ngào. Vậy mà vợ có được một lời ngọt ngào nào với tôi đâu.
Vợ chồng tôi yêu nhau 5 năm rồi mới cưới. Đó là một khoảng thời gian dài để chúng tôi có cơ sở bền vững cho cuộc hôn nhân của mình. Chúng tôi yêu và tin tưởng nhau tuyệt đối.
Trước đây, cô ấy rất hay gọi điện hỏi han tôi xem một ngày của tôi như thế nào. Nếu vợ không nhắn tin hay gọi điện trước thì tôi chủ động gọi cho vợ. Nhưng từ sau khi có con xong, vợ bận chăm con chẳng còn thời gian đâu mà dành cho chồng nữa. Tôi đi làm tối ngày mới về, nhiều hôm nhìn vợ đầu bù tóc rối mà thương vợ quá.
Vợ càng ngày càng vô tâm hờ hững với tôi.
Lạ một điều, ngay cả khi con đã lớn không cần có mẹ ở bên cạnh quá nhiều nữa cũng không thấy vợ đoái hoái gì đến chồng. Về nhà, tôi ngắm vợ. Cô ấy vẫn vậy, vóc dáng vẫn không có gì thay đổi mấy. Khuôn mặt mĩm mũm hơn một chút nhưng rất đáng yêu. Câu "gái một con trông mòn con mắt" chẳng sai. Ở vợ không có điều gì đáng để chê trách chỉ duy nhất tính vô tâm, hờ hững với chồng ngày càng cao. Những ngày đầu tôi còn thấy thoải mái vì vợ không kiểm soát nữa, nhưng lâu dần tôi cảm thấy khó chịu vì sự vô tâm của vợ.
Nhiều khi tôi đi công tác cả tuần thì vợ mới gọi điện cho chồng 1 lần hỏi bao giờ về. Vậy mà vợ chẳng nói được một câu nhớ chồng hay yêu chồng. Nhiều lần tôi dọa vợ rằng vợ cứ vô tâm như vậy chồng sẽ đi ngoại tình đấy. Mặt vợ tôi vẫn tỉnh bơ nói: "Có cô nào rước anh đi thì cũng được". Tôi cảm thấy chạnh lòng khi nghe vợ nói như vậy.
Quả thực tôi đã bị say nắng bởi một cô em nóng bỏng. Cô ấy khêu gợi và chủ động tấn công tôi ra mặt nhưng nghĩ đến vợ, tôi vẫn luôn giữ thái độ nhã nhặn trước cô gái ấy.
Một ngày về nhà sớm tôi phát hiện ra vợ đang nói chuyện với ai đó rất vui vẻ. Đã thế lại còn xưng anh anh em em rất ngọt ngào. Vậy mà vợ có được một lời ngọt ngào nào với tôi đâu.
Đợi vợ nói chuyện xong, tôi giả vờ mượn điện thoại của vợ để kiểm tra. Thì ra số lạ này gọi cho vợ tôi rất nhiều lần. Tôi vào phần tin nhắn thì có rất tin nhắn tình cảm mà người ta nhắn cho vợ. Thì ra là vợ đang hạnh phúc vui vẻ với người khác nên mới hờ hững với tôi như vậy
Tôi chạy vào nhà hỏi vợ: "Em ơi, sao lại có nhiều tin nhắn tình cảm gửi cho em như vậy. Em ngoại tình đấy à". Vợ nhìn tôi với ánh mắt ngây thơ vô số tội, giọng điệu nhỏ nhẹ bảo: "Em đâu có ngoại tình. Anh ấy cũng quan tâm và hay nói chuyện với em thôi. Có người trò chuyện em cũng sẽ bớt cô đơn hơn. Đấy là anh ấy có tình cảm với em chứ có phải em có tình cảm với người ta đâu. Mà anh cũng có bao giờ quan tâm đến em?".
Tôi bất ngờ, trước mặt chồng mà vợ gọi là "anh ấy" nghe sao thân thiết quá. Cũng tại tôi chẳng chịu hiểu cho những tâm tư của vợ. Tôi bỏ mặc vợ thui thủi một mình. Không thể để vợ xinh bị người khác cướp mất được. Tôi nhất định phải kéo vợ lại.
Nhìn vợ ngủ ngon trong vòng tay tôi mới thấy yên tâm cho hạnh phúc gia đình.
Tôi bảo vợ: "Em ơi, đó chỉ là một cơn say nắng thôi, em vẫn còn gia đình của mình cơ mà. Anh và con cần em, em đừng nghe hắn ta dụ dỗ nhé". Vợ nhìn tôi với vẻ mặt hối lỗi, gật đầu.
Từ đó, tôi thường xuyên rủ vợ đi ăn trưa, hâm nóng lại tình cảm vợ chồng. Đưa vợ và con ra ngoài chơi những ngày cuối tuần. Tạo không gian riêng cho hai vợ chồng để vợ không còn đâu tâm trí mà nhớ đến người khác nữa. Hàng đêm, nhìn vợ ngủ ngon trong vòng tay của mình, tôi vẫn cảm thấy may mắn. Vì chỉ chút xíu nữa thôi là vợ chồng tôi đã lạc mất nhau rồi. Và cũng may là tôi không đánh mất bản thân mình cho người con gái khác. Các bạn đừng để đến khi mất vợ rồi mới thấy hối tiếc nhé.
Theo Afamily
Đừng để mất vợ rồi mới tiếc Không ít người cho rằng, người chồng phải vất vả kiếm tiền nuôi cả gia đình thì không cần bận tâm xem vợ có mệt không, vợ có buồn hay nghĩa vụ của vợ là phải dậy con, chăm sóc cho con, làm mọi việc trong gia đình. Không ít người cho rằng, người chồng phải vất vả kiếm tiền nuôi cả gia...