Mất vợ vì mê tín
“Đến nước này mình không thể chịu đựng được kẻ mê tín thêm một giây phút nào nữa. Mà chắc gì anh ta còn muốn làm chồng của một con quỷ ba đầu”.
Tan làm, Quỳnh vào trường mẫu giáo đón hai cô con gái song sinh rồi nhân tiện đóng học phí cho con luôn. Lúc sờ đến ví để nộp ở phòng giáo vụ, Quỳnh thấy chỉ có hơn 200 nghìn. Rõ ràng hôm qua trong ví vẫn còn 4 triệu đồng, vậy thì tiề.n đi đâu hết. Hoảng hốt lục lại túi nhưng Quỳnh không hề tìm thấy thêm đồng nào. Quỳnh đành xin lỗi cô thu ngân rồi thẫn thờ đi ra.
“Anh mê tín quá rồi đấy” – Ảnh minh họa
Đón hai con về đến nhà, Quỳnh ngồi cố nhớ lại xem khoản tiề.n trong ví không cánh mà bay lúc nào. Chiều qua đi chợ về vẫn còn tiề.n, sáng nay xách túi đi làm, ví vẫn ở trong túi. Ở cơ quan thì túi để trong ngăn kéo tủ có khoá, không có khả năng ai lấy tiề.n trong ví. Lẽ nào mình bị móc túi, nhưng móc túi thì nó phải lấy luôn ví chứ làm sao mà mở ra lấy tiề.n rồi vứt ví lại được. Xót tiề.n, tâm trạng của Quỳnh bứt rứt không yên, bực bội quát mắng hai cô con gái. Nghe thấy tiếng xe chồng về đến cổng, Quỳnh lao ra kéo Hải vào nhà than thở: “Em để đâu mất 4 triệu rồi, bực quá?”.
“Mất ở đâu mà mất, tối qua anh lấy nhưng quên bảo em”, Hải thản nhiên nói. Quỳnh chưng hửng, tức tối gắt hỏi chồng: “Anh lấy tiề.n đi làm gì?”. “Anh đi đến thầy tạ lễ chứ còn gì nữa, nhờ thầy xin mà trời thương cho anh được lên chức phó phòng. Vài triệu bạc đáng gì đâu em”. “Đáng gì nhưng hôm nay đến ngày đóng học phí cho con rồi mà không có tiề.n đây. Chả phải chức phó phòng là do anh “làm lâu lên lão làng” chứ cần gì cầu cúng. Anh mê tín quá rồi đấy”.
Video đang HOT
Quỳnh càng nghĩ càng bực bội, chả hiểu sao từ hôm đi xem bói với ông bạn cùng cơ quan về mà Hải thay đổi hẳn. Cái gì những nhất nhất ngheo lời thầy nói. Thầy phán để mở mang sự nghiệp, Hải phải đổi hướng cửa. Căn nhà mới xây lập tức được đậ.p bỏ cửa cũ xoay theo hướng dẫn của thầy. Cũng theo lời thầy, để gia đình khoẻ mạnh, các đầu giường lúc nào cũng phải để một bát nước sạch, treo 15 túm tỏi. Hai cô con gái nhỏ lắm hôm đùa nghịch làm đổ lênh láng hết cả bát nước ra giường. Đêm đêm mùi tỏi bay vào mũi khiến Quỳnh rất khó chịu. Rồi thỉnh thoảng Hải lại đem vài triệu đi xin, đi tạ.
Ấm ức trong lòng nhưng vì chồng nên Quỳnh để mặc. Đến hôm nay lại xảy ra chuyện này. Cuộc cãi vã khiến không khí gia đình trở nên ngột ngạt. Thấy bố mẹ làm mặt lạnh với nhau, hai cô con gái cũng nem nép ngồi một chỗ không dám chạy nhảy như mọi khi.
Sau mấy hôm “chiến tranh lạnh”, Quỳnh thấy Hải đem về một đôi vòng bằng đá xanh, tặng cho vợ. Hải còn cẩn thận đeo vào mỗi tay Quỳnh một chiếc vòng. Kỳ thực đôi vòng trông chẳng hề thời trang nhưng vì cũng muốn làm lành với chồng nên Quỳnh đành nhận lấy. Hôm sau đến cơ quan, các bà các chị cùng phòng đều chê sao đôi vòng già thế, lại còn đeo hai cái hai tay nữa. Quỳnh không dám nhận là của chồng tặng mà nói tránh là mua cho mẹ, chưa kịp đem đến biếu nên đeo tạm. Quỳnh miễn cưỡng đeo vài hôm để chồng vui rồi lén cất đi. Nào ngờ, ngay hôm đó Hải đã phát hiện ra và hốt hoảng hỏi: “Em để đôi vòng đâu rồi.
Sao em không đeo”. “Em cất đi rồi, đôi vòng không hợp thời trang, đeo đến cơ quan mọi người chê, thôi để đi chơi em đeo”. Hải khăng khăng nói: “Không được, em phải đeo hàng ngày, hai tay hai cái, nếu không thì đừng trách anh”. “Sao anh cứ bắt em đeo vòng, em không đeo”, Quỳnh vặc lại. “V.ô duyê.n vô cớ mà tôi bắt cô đeo à? Cô có biết vì sao không?”. Thấy giọng điệu chuyển sang “cô, tôi” của chồng, Quỳnh nóng bừng mặt, hỏi sẵng: “Vì sao?”. “Thầy nói kiếp trước cô là quỷ ba đầu. Hai cái vòng đó đã được thầy yểm rồi. Cô phải đeo vòng vào thì mới trấn được tà khí, tay không làm gì hại được chồng con”.
Quỳnh không tin vào tai mình những gì chồng nói, cô lắp bắp: “Quỷ…quỷ… ba đầu???”. “Đúng thế, tôi không muốn bị chế.t yểu. Nếu cô không đeo vào thì đừng làm vợ tôi nữa”, Hải bồi thêm. “Tôi tưởng anh tử tế tặng vòng cho tôi, hoá ra là để còng tay tôi à? Anh điên rồi”, Quỳnh hét lên rồi lao vào phòng vừa khóc vừa xếp quần áo của ba mẹ con. Thu dọn xong đồ, Quỳnh chở hai con về thẳng nhà ngoại. Trên đường đi, Quỳnh thầm nghĩ: “Đến nước này mình không thể chịu đựng được kẻ mê tín thêm một giây phút nào nữa. Mà chắc gì anh ta còn muốn làm chồng của một con quỷ ba đầu”.
Theo GĐVN
Cả tin, tôi mất vợ vào tay người hàng xóm độc thân tốt bụng
Se sẽ mở khoá trong nhẹ nhàng vào buồng ngủ, tôi choáng váng muốn khuỵ xuống bởi trên chiếc giường hạnh phúc của chúng tôi là anh hàng xóm "tốt bụng" đang ngáy như kéo bễ. Còn Huyền của tôi với váy ngủ trễ xuống, nhàu nhĩ mà không cần làm em tỉnh giấc tôi cũng biết việc gì vừa xảy ra ở đây...!
Ở chung cư mi ni này hầu hết là các cặp vợ chồng trẻ, giá nhà tương đối hợp lí nên cưới nhau xong, nhờ sự trợ giúp của bố mẹ đôi bên nên tôi và Huyền đã có một căn hộ xinh xinh tít trên tầng 9.
Diện tích không lớn nên chủ đầu tư bố trí mỗi tầng có hai căn hộ khép kín, tôi và Huyền ở căn phía bên phải còn anh Toản ở căn đối diện với nhà chúng tôi. Anh Toản 38 tuổ.i, anh sống độc thân, là bảo vệ lâu năm cho một cửa hàng vàng bạc đá quý trên phố, dáng vẻ vâm váp, giọng nói trầm trầm, nhưng nét mặt anh trông thật hiền lành.
Hôm vợ chồng tôi chuyển đến chung cư, không may đang chuyển đồ đạc thì thang máy bị mất điện, đúng lúc vợ chồng tôi không biết xoay xở thế nào vì suốt từ sáng đã dọn dẹp, khuân vác mệt muốn thở ra đằng tai thì anh Toản tan ca về đến nơi.
Hiểu rõ tình cảnh đang gặp khó khăn của vợ chồng tôi, anh vui vẻ giúp chúng tôi mang nốt mấy thứ đồ còn lại lên nhà. Vậy là không cần có màn làm quen, chào hỏi mang tính chất xã giao của những người hàng xóm mới, vợ chồng tôi nhanh chóng trở thành những người thân thiết đúng nghĩa "bán anh em xa, mua láng giềng gần".
Tôi 27 thua anh Toản 11 tuổ.i, còn Huyền mới 22 nên lúc đầu em còn ngại ngần bảo "hay em gọi là chú Toản cho đúng phép tắc". Thế nhưng tôi gạt phắt đi bởi anh Toản chưa có vợ, gọi thế để anh ế à? Nghe ra Huyền một điều anh, hai điều anh mỗi khi cần anh Toản giúp gì khiến vợ chồng tôi và người hàng xóm cứ như anh em trong một nhà.
Theo Phununews
Huyền là nhân viên bán vé xe khách liên tỉnh, em không phải theo ca, kíp, còn tôi là công nhân công ty sản xuất bao bì nên phụ thuộc vào 3 ca của phân xưởng. Nếu tôi làm ca đêm, được nghỉ ca ngày mà đúng vào chủ nhật thì thật vui, bởi Huyền được tiếng đảm đang, làm món rất ngon, nhất là các món nhậu của cánh đàn ông. Những lần cải thiện ăn tươi như thế không bao giờ chúng tôi quên anh Toản, anh đến chung vui với chúng tôi nhưng anh rất giữ ý, khi thì anh đưa tiề.n cho Huyền đi chợ, khi thì anh mua bia, mua thêm thức nhắm mang sang.
Rồi không may vợ tôi bị sốt siêu vi, kèm rối loại tiêu hoá đúng hôm tôi phải vào ca làm đêm. Anh Toản không điện báo cho tôi mà lặng lẽ gọi taxi đưa Huyền vào cấp cứu trong bệnh viện, rồi trực bên vợ tôi cho đến khi tôi hết ca làm về đến nhà anh mới báo tin cho tôi biết.
Cảm kích lòng tốt của anh, tôi coi anh như anh trai của mình ở quê, có chuyện gì buồn vui tôi đều tâm sự với anh. Còn anh có lẽ cũng quý mến vợ chồng tôi thật lòng nên có dịp đi tham quan ở đâu hay về quê thăm gia đình anh cũng đều có quà cho chúng tôi.
Tin tưởng hết lòng ở anh, cách đây nửa tháng, theo lệnh của giám đốc tôi phải theo chuyến xe giao hàng cho đối tác ở một tỉnh miền Trung, thời gian tính bằng tuần nên tôi có lời gửi Huyền cho anh để yên tâm xa nhà.
Chuyến đi gặp nhiều thuận lợi nên tôi về căn hộ xinh xinh có cô vợ trẻ sớm hơn dự tính 2 ngày, muốn mang lại sự bất ngờ cho vợ nên dù biết là đã khuya tôi vẫn cố bắt taxi về nhà gặp vợ.
Se sẽ mở khoá trong nhẹ nhàng vào buồng ngủ, tôi choáng váng muốn khuỵ xuống bởi trên chiếc giường hạnh phúc của chúng tôi là anh hàng xóm "tốt bụng" đang ngáy như kéo bễ. Còn Huyền của tôi với váy ngủ trễ xuống, nhàu nhĩ mà không cần làm em tỉnh giấc tôi cũng biết việc gì vừa xảy ra ở đây...!
Sổ tiết kiệm 200 triệu lọt vào tay mẹ chồng và bi kịch của nàng dâu ngoan ngoãn Vừa đi làm về đến nhà, tôi thấy lạ khi cả nhà ngồi đông đủ ở phòng khách. Chồng tôi sấn sổ lao đến trước mặt tôi, nói như hét vào mặt: "Cô giỏi thật, giỏi lắm. Đúng là ăn ở hai mặt con cũng không rõ lòng người"... Điều khiến tôi tự hào nhiều nhất vẫn là tình cảm giữa tôi với...