Mất việc vì “đi một bước chồng ghen một bước”
Chỉ vì thói ghen tuông vô lý của chồng mà em đứng trước nguy cơ mất việc.
Mấy hôm nay em khốn khổ vì chuyện công việc, sếp em vừa hạ lệnh nghỉ vô thời hạn ở nhà kiểm điểm vì em làm lỡ mất việc công ty. Em không biết phải giải quyết thế nào, tất cả cũng chỉ vì tính ghen tuông vớ vẩn của chồng em.
Em là nhân viên của một công ty chuyên về thiết kế đồ họa. Công việc chính là đi giao dịch để ký hơp đồng với khách hàng. Do đặc thù công việc nên em thường xuyên phải đi gặp gỡ, tiếp khách và đi công tác.
Em kết hôn được gần 1 năm. Chồng em là nhân viên ngân hàng, anh rất chiều chuộng vợ, yêu vợ, nhưng lại có cái tật ghen tuông vô độ.
Em có vẻ ngoài được đánh giá là xinh theo nhiều người nhận xét, chính vì thế, chỉ cần ăn diện, trang điểm vào chút ít là nhìn em rực rỡ, dù đã lấy chồng rồi nhưng vẫn có không ít người phải dõi theo mỗi khi em có mặt trong ở đâu đó. Chính vì thế nên chồng em hay ghen lắm. Lúc nào cũng sợ mất vợ. Mấy cái váy đẹp đẹp em hay mặc từ thuở con gái, chồng bắt em bỏ hết, thay vào đó là những bộ đồ “kín cổng cao tường”. Anh nói, thế mới không sợ bị dòm ngó.
Hàng ngày đi làm, chồng em cứ nhắn tin liên tục. Không trả lời thế nào anh cũng bảo em bận gì đến mức không trả lời được tin nhắn của chồng. Khổ nỗi mỗi tin cứ dài dằng dặc, em đọc thôi cũng đã thấy mệt rồi. Có hôm em bận quá, tắt máy để chồng đỡ làm phiền, tối hôm đó về anh ấy hằm hằm, đá thúng đụng nia, xưng tôi cô với vợ. Em vừa tức vừa buồn cười, cảm tưởng anh cứ như đứa trẻ vậy.
Chồng em thuộc dạng cao ráo, phong độ, học thức, mà chả hiểu học đâu ra cái tình ghen tuông mù quáng đấy. Cơ quan 2 vợ chồng cũng gần nhau, trưa nào anh cũng chạy xe sang đưa em đi ăn. Đồng nghiệp cơ quan em ngưỡng mộ lắm, ai nấy đều trầm trồ em lấy được một ông chồng lý tưởng, yêu vợ hết lòng. Chỉ có em biết là anh sợ em đi ăn với đồng nghiệp nên mới thế.
Lấy phải ông chồng hay ghen, em lúc nào cũng dặn lòng mình phải thật ý tứ, em chẳng có gì mờ ám, nhưng tránh được cái gì hay cái ấy. Đỡ phải thích thích nhiều, vừa mệt mỏi vừa sứt mẻ tình cảm vợ chồng. Chính vì thế em hạn chế tuyệt đối những buổi đi chơi, tụ tập cùng đồng nghiệp. Đi liên hoan, cũng không bao giờ đứng gần các đồng nghiệp nam. Chụp ảnh cũng không tải lên facebook, chồng em nhìn thấy lại mệt người.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Thế mà có lần liên hoan nhóm, bạn em đánh dấu vào, trong đó có một bức ảnh một anh đồng nghiệp khoác vai em, cười rất tươi. Chồng em xem được. Anh ấy nổi cơn giận như điên, mắng mỏ, bắt em giải thích. Em chán không nói gì thì quay sang dỗi vợ, ôm gối ra sô pha ngủ mất cả tuần. Em tức nên mặc kệ, càng được đà trêu ngươi, không nói chuyện với em thì em đi chơi với bạn, hết giờ chưa thèm về mà cà phê cà pháo. Chồng em sau đó lại xuống nước làm hòa.
Rồi 1 chuyện gần đây khiến em không chịu đựng nổi, đó là lần em đi ký hợp đồng với khách. Đang ngồi quán cà phê trao đổi, bàn bạc, cô bé phục vụ lóng ngóng thế nào là đổ cà phê vào váy em. Khách hàng là nam giới, theo phép lịch sự, ga lăng thông thường, anh ấy cúi xuống dùng khăn giấy lau cho em. Vừa lúc ấy, chồng em ở đâu xuất hiện, đấm thẳng vào mặt khách hàng, luôn miệng mắng chửi người ta là đồ lợi dụng, đồ mất nết.
Sau mấy giây ngỡ ngàng, em lao vào ngăn cản chồng. Anh ấy cứ như bị khùng, làm ầm ầm cả quán lên. Khách của em thì ôm cặp chạy thoát thân, không dám ngoảnh lại. Còn em thì đi tong bản hợp đồng béo bở.
Hôm đấy về công ty, sếp em biết chuyện, ông vô cùng giận giữ, ông nói em về viết đơn xin nghỉ việc ngay cho ông. Không thể chấp nhận nổi nhân viên làm ăn như thế. Em phải cầu xin mãi, sếp mới hạ hỏa, ông nói, trước mắt em không phải đi làm nữa. Về nhà tự kiểm điểm, chờ quyết định từ công ty.
Tối hôm đấy, em không nói gì với chồng, chỉ nằm một chỗ. Chồng em lúc đấy mới xin lỗi và bảo tại thấy người đàn ông khác động vào vợ là anh không chịu nổi. Chồng em còn nói, em không đi làm nữa cũng chả sao , anh là đàn ông, anh nuôi. Em nghe mà càng tức. Em nói, nếu chồng còn cứ thế, nhất định em sẽ ly hôn, chồng em nghe vậy thì hứa hẹn nọ kia, nhưng em thấy chẳng tin tưởng được tý nào.
Em nghĩ thấy chán quá. Anh làm em bội thực ghen tuông mất. Một chút thôi còn khiến tình cảm vợ chồng mặn mà, cứ như thế này chắc em điên lên mất. Em nên làm gì để thay đổi chồng đây, thú thực em không có ý định ly hôn, nhưng việc thay đổi, cải tổ suy nghĩ chồng thì nhất định em phải làm, em nên bắt đầu thế nào đây, xin mọi người cho em lời khuyên?
Theo Khỏe & Đẹp
Sự thật sau lớp vỏ bọc đi chữa bệnh của chồng
Cứ nghĩ đến chuyện anh đi khám bệnh và làm chuyện đồi bại ấy tôi lại điên tiết lên. Tôi không thể nào ngờ chồng lại mượn cớ đi khám bệnh để...
Chồng tôi là dân văn phòng nên anh mắc chứng bệnh trĩ đã mấy năm nay. Thương chồng đứng ngồi không yên nên tôi đã đi hỏi khắp nơi xem đâu có thầy giỏi thuốc hay để đưa chồng đi chữa nhưng không ăn thua. Dạo gần đây anh được một người bạn mách cho đến một phòng khám tư chữa. Điều trị hơn tháng thấy chồng có dấu hiệu tốt hẳn lên.
Cứ mỗi tuần anh đến đấy điều trị 1 lần, ngày trước thì tôi hay đưa chồng đi, nhưng dạo này hơi bận rộn nên anh tự đi một mình. Thấy chồng ngày một khỏe ra tôi vui mừng cho chồng lắm. Tôi không quên động viên anh cố gắng chữa hẳn đi, và cảm ơn rối rít vị bác sĩ chữa bệnh cho chồng.
Mấy năm nay chồng bị bệnh nên chuyện chăn gối cũng giảm hẳn. Thương chồng nên tôi không ép anh cố gắng làm chuyện đó. Tôi cố gắng đi chợ và mua nhiều đồ bổ về nấu cho chồng ăn cho lại sức.
Anh cứ cố gắng chữa bệnh khỏi hẳn đi, mọi thứ ở nhà để em lo (ảnh minh họa)
Tình cờ một hôm thu dọn quần áo của cả nhà đi giặt, lột túi quần anh ra thấy tờ giấy hẹn của phòng khám và điện thoại anh vẫn để nguyên trong túi. Vừa hay lúc đó có tin nhắn của bác sĩ Phương đến - người điều trị cho chồng tôi, tò mò mở ra xem bác sĩ dặn dò gì chồng tôi về bệnh tình. Nhưng dòng tin nhắn hiện ra khiến tôi đứng hình với nội dung "mai anh qua phòng khám em nhé, em lại nhớ anh và muốn...với anh rồi". Tôi ngỡ ngàng không biết đây là tin nhắn gửi cho người yêu của bác sĩ, hay gửi nhầm cho chồng tôi. Tôi liều nhắn lại "Cô nhắn nhầm cho rồi. Tôi là bệnh nhân của cô mà". Lát sau tin nhắn trả về ngay "Nhầm gì mà nhầm, em không thích anh nói thế đâu. Hay đang có vợ anh ở đó".
Đặt máy ở bàn làm việc của chồng, tôi hoảng sợ trước những gì đang diễn ra. Tôi cần xác minh lại chuyện này xem thế nào. Chẳng lẽ chồng tôi lại làm thế thật sao?
Tôi xóa vội tin nhắn mình vừa gửi mà bảo với chồng con vừa nghịch điện thoại của anh, để anh không nghi tôi mở tin nhắn. Hôm sau tôi thấy chồng đến phòng khám đó thật. Theo sau chồng để biết chuyện này ra sao. Anh vào phòng khám đó và đi thẳng vào phòng riêng của cô bác sĩ. Tôi vội vàng vờ nhà có chuyện gấp chạy xồng xộc vào phòng cô bác sĩ ấy, mặc cho mấy y tá có ngăn lại. Bất ngờ mở cánh cửa phòng ra hiện trước mặt tôi là cảnh trai trên gái dưới. Người đó không ai khác là chồng tôi và cô bác sĩ kia. Thấy tôi xuất hiện bất ngờ cả hai vội vã buông nhau ra, vơ vội quần áo mặc.
Chờ 10 phút sau cả cô ta và chồng của tôi đều quỳ gối xin lỗi tôi, họ xin tôi đừng làm ầm chuyện này lên.
Bất ngờ mở cánh cửa phòng ra hiện trước mặt tôi là cảnh trai trên gái dưới (ảnh minh họa)
- Em xin chị đừng làm lớn chuyện. Đây là chỗ làm ăn của em, chị mà làm ầm lên thì em mất khách, mất việc mất.
- Vợ ơi. Tha cho anh, anh nhỡ trót dại....
- Hai người như thế này bao lâu rồi? Thì ra anh luôn giả vờ đến đây chữa bệnh nhưng thực chất lại là hẹn hò gái gú sao? Sao cô có thể trơ trẽn như thế được chứ?
- Anh...anh chỉ mới quan hệ với cô ấy thôi. Em tha cho anh đi, anh hứa từ giờ sẽ không bao giờ đến đây gặp cô ấy nữa.
- Vâng. Em cũng vậy, chỉ cần chị buông tha cho em. Em nhất định sẽ không liên lạc, qua lại với anh đấy nữa.
- Bây giờ hai người cầu xin tôi hết nước, thế trước kia hai người tình cảm thân mật bên nhau, hai người có nghĩ đến tôi như thế nào không? Thật không ngờ anh và cô ta lại...
- Anh xin lỗi, chỉ cần vợ tha thứ cho anh. Vợ bắt anh làm gì anh chịu làm hết. Nhưng xin em đừng cho mọi người biết chuyện này và nhất là đừng ly hôn anh vợ nhé.
- Vậy sao? Tha cho hai người một lần, liệu hai người có đảm bảo với tôi không có lần thứ hai không? Hay là các người vẫn qua mặt tôi để ngoại tình.
- Dạ. em xin thề với chị, em sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa. Chị đừng làm lớn chuyện lên chị nhé.
Sau hôm ấy về nhà, chồng có vẻ hối lỗi với tôi, tôi có quát mắng sao anh vẫn không dám cãi lại. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện anh đi khám bệnh và làm chuyện đồi bại ấy tôi lại điên tiết lên. Tôi chỉ muốn tống cổ anh ra khỏi nhà và đến dạy cho cô ả kia một bài học, nhưng tôi lại nghĩ làm như thế thì ác độc và tàn nhẫn quá. Nhưng cứ mãi sống trong cảnh này, tôi không thể chịu đựng được mỗi lần nhìn thấy chồng là hình ảnh họ gần gũi với nhau lại hiện lên trong tâm trí tôi.
Giờ đây tôi phải làm sao? Bỏ đi người chồng ấy hay giữ lại những yêu thương rạn vỡ.
Theo Tapchiphunu
Chồng bạo hành tinh thần tôi còn hơn tra tấn đòn thù Đằng này, lúc nào cũng chăm chắm quản lý, ghen tuông vô lối, gia trưởng bất kể đúng sai, lại còn mang ảnh vợ cũ ra treo trước phòng ngủ để hạ nhục vợ mới thì chẳng còn lý do gì để chị tiếp tục chung sống với anh ta nữa. Ảnh minh họa: Internet Đọc những lời tâm sự của chị trong...