‘Mất rồi thì thôi có sao đâu, anh cũng đâu còn zin mà em phải khổ sở chuyện đó nhỉ?’
Sau khi ân ái xong tôi nhìn anh với đôi mắt ngấn nước, không nhịn nổi nữa tôi đã khóc òa lên. Chồng tôi nhìn ga giường không có giọt máu nào, sau đó nhìn tôi chằm chằm và rồi…
Ngày gặp anh, tôi nhìn anh với ánh mắt lấm lét thầm ngưỡng mộ còn anh tôi không rõ anh đang nghĩ gì về tôi chỉ biết là sau này anh bảo: “Anh bối rối khi lần đầu gặp em”.
Tình yêu của chúng tôi cũng bắt đầu từ đó, khi mọi người rủ nhau hát hò thì tôi lẻn ra ngoài lang thang đi bộ về nhà. Tôi cũng thích cảm giác đi bộ 1 mình dưới trời lạnh, ngắm phố phường trong đêm. Hôm ấy chính anh là người phát hiện ra phóng xe theo tôi và đưa tôi về.
(Ảnh minh họa)
Tôi công nhận rằng trái tim mình đã rung động trước anh sau những lần anh đòi đi từ thiện vào cuối tuần cùng tôi. Nhưng tôi không dám đón nhận vì đơn giản tôi là cô gái có quá khứ lầm lỡ… tôi không còn trong trắng. Vì nỗi mặc cảm ấy nên tôi đã khép mình lại rất nhiều, tôi sống trong sợ hãi và khổ sở.
Nhưng rồi sau 1 năm anh kiên trì theo đuổi quan tâm thì cuối cùng tôi cũng đã cho phép bản thân mình được đón nhận hạnh phúc 1 lần. Chúng tôi đã có những quãng thời gian hạnh phúc vui vẻ bên nhau.
Dù yêu nhau đã lâu nhưng chúng tôi chưa 1 lần đi quá giới hạn đơn giản vì tôi nói chưa muốn và anh cũng tôn trọng tôi. Ngày anh cầu hôn tôi hạnh phúc đến mức run rẩy bật khóc. Tôi đã có những đêm dài không ngủ được, tôi sợ anh sẽ thất vọng về vợ của mình. Tôi sợ anh biết rằng tôi là người phụ nữ không còn trinh.
Đám cưới diễn ra linh đình, mọi người hết lời chúc mừng, tôi có những nụ cười hạnh phúc lẫn méo mó. Cái đêm tôi lo sợ cũng đã đến, tắm xong tôi cứ loay hoay trong nhà tắm. Soi gương, thở dài hít sâu, bối rối đủ cả, tôi muốn hạ quyết tâm để đối diện với những gì sắp tới.
Video đang HOT
Khi chồng hào hứng thì tôi nằm im nín thở, đầu tôi mông lung nghĩ đủ thứ, hình dung đủ điều. Tôi nghĩ đến cảnh xách vali ra về ngay trong đêm tân hôn vì bị chồng đuổi. Sau khi ân ái xong tôi nhìn anh với đôi mắt ngấn nước, tôi khóc òa lên:
- Em xin lỗi, xin lỗi vì em không còn nguyên vẹn nữa. Em xin lỗi anh ông xã à?
Chồng tôi nhìn ga giường không có giọt máu nào, rồi nhìn tôi. Khác với suy nghĩ của tôi anh không nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt mà thay vào đó anh ôm lấy tôi rồi nói:
- Mất rồi thì thôi có sao đâu, anh cũng đâu còn zin mà em phải khổ sở chuyện ấy nhỉ?. Ai chẳng có quá khứ, ai chẳng từng yêu và khi yêu ai chẳng có vài lần dâng hiến. Không sao cả anh không ích kỷ như em nghĩ đâu, thời gian qua anh biết em không còn nhưng anh cũng có bao giờ đòi hỏi chuyện ấy đơn giản vì anh yêu và tôn trọng em, em hiểu chứ?
- Anh không chê em thật à, em xin lỗi.
- Ngốc, xin lỗi cái gì, trinh tiết là của em, em cho ai là quyền của em. Anh đâu bắt ép được. Anh yêu em vì con người em hiền lành tốt bụng, chứ có phải yêu và lấy vì cái màng trinh nhỏ bé ấy đâu.
(Ảnh minh họa)
- Hu hu.
- Thôi em nín đi, từ mai nghĩ thoáng và sống thật thoải mái nhé. Chỉ cần em mạnh khỏe, ngoan ngoãn sinh cho anh vài đứa con là được.
Đêm đó nằm trong vòng tay chồng tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Anh tốt hơn tôi nghĩ, tôi thấy mình thật may mắn khi gặp được 1 người chồng bao dung độ lượng như vậy. Phụ nữ luôn là người chịu nhiều thiệt thòi, vậy nên khi yêu chúng ta hãy tỉnh táo và đừng dại dột trao gửi cái ấy cho 1 người không xứng để rồi phải sống trong khổ sở dằn vặt như tôi. Nếu ai lỡ đánh mất rồi thì cũng đừng quá bi quan, mặc cảm vì cuộc đời này tôi tin vẫn có nhiều người đàn ông tốt chịu bỏ qua lỗi lầm và yêu thương bạn chân thành, giống như chồng tôi vậy.
Theo PNVN
Bao nhiêu năm gìn giữ cơ thể, điều tôi nhận được chỉ là sự ê chề nhục nhã
Chúng tôi đã trải qua một đêm tuyệt vời dù tôi vẫn còn lúng túng trong chuyện ấy. Sáng ra tỉnh dậy thấy dấu vết trên giường, chồng ôm tôi và bảo...
Đến bây giờ tôi lại chỉ nhận được sự ê chề và nhục nhã, tôi lại bị gán thêm cái tội lừa dối nữa chứ. (Ảnh minh họa)
Hôm nay là ngày thứ ba tôi làm vợ anh, nhưng đến bây giờ tôi chỉ muốn bỏ đi cho khỏi uất ức. Tôi không nghĩ mình sẽ phải đối diện với những cay đắng từ chính chồng của mình như thế này.
Tôi lớn lên trong một gia đình nề nếp, bố mẹ là giáo viên nên khi tôi còn đi học việc của tôi là điểm phải cao và phải đứng hàng top. Thành ra ngoài việc học tôi chẳng biết gì nhiều về cuộc sống bên ngoài.
Lên đại học tôi có nhiều mối quan hệ mới bạn bè mới và tất nhiên cũng đã biết quan tâm đến người khác giới. Nhưng tình yêu với tôi phải trong sáng đúng nghĩa, có nhiều người bảo tôi cổ hủ thời buổi nào rồi còn có suy nghĩ bảo thủ như thế. Song nhìn bạn bè yêu liều lĩnh, khóc lóc ân hận vì bị ruồng bỏ, vì trót lỡ nên tôi chắc chắn mình đã làm đúng. Một hai cuộc tình qua đi khiến cho tôi nghĩ rằng người ta yêu chung quy cũng vì sinh lý, điều mà tình yêu tầm thường nào cũng có.
Tôi vẫn nghĩ chắc chắn anh sẽ vui lắm khi biết anh là người đầu tiên của tôi. (Ảnh minh họa)
Khi tuổi 29 đã tới, tôi chấp nhận lấy một người mới quen 2 tháng qua mai mối. Gia thế tốt, công việc ổn định và biết quan tâm chiều chuộng tôi. Tôi vẫn nghĩ hạnh phúc là khi mình cố gắng vun vén và chăm sóc cho chồng. Tôi vẫn nghĩ chắc chắn anh sẽ vui lắm khi biết anh là người đầu tiên của tôi.
Sau tiệc cưới tôi mệt rã rời, nhưng dù gì cũng là đêm tân hôn, cố gắng đấu tranh lắm tôi mới dám mặc váy ngủ mà nhỏ bạn thân tặng. Chúng tôi đã trải qua một đêm tuyệt vời dù tôi vẫn còn lúng túng trong chuyện ấy. Sáng ra tỉnh dậy thấy dấu vết trên giường, chồng ôm tôi và bảo: "Vợ mất bao nhiêu tiền để có một màng trinh hoàn hảo như vậy? Như thật ấy, cảm ơn vợ cho anh trải nghiệm cảm giác ấy".
Từng lời nói của chồng là sự xúc phạm khủng khiếp với tôi, tôi không ngờ nhân cách mình lại bị chồng chà đạp một cách tàn nhẫn như thế. Nhìn sự cười cợt coi tôi giả dối của chồng mà tôi chỉ muốn ly dị ngay lập tức.
Bao nhiêu năm nay tôi cứ nghĩ dù không biết sau này chồng của mình là ai nhưng nếu biết tôi vẫn giữ gìn màng trinh thì hẳn chồng tôi sẽ hạnh phúc lắm. Nhưng đến bây giờ tôi lại chỉ nhận được sự ê chề và nhục nhã, tôi lại bị gán thêm cái tội lừa dối nữa chứ. Cảm giác thật tệ, tôi không biết những ngày tháng sau này của tôi sẽ sống một người chồng không biết tin tưởng mình như thế nào.
Chồng tôi thì vẫn tỏ ra bình thường, xem như không có chuyện gì xảy ra. Vẫn giữ thái độ ân cần với tôi, nhưng tôi biết khoảng cách đã có ngay từ lúc anh thốt ra câu nói phủ phàng như thế. Tôi chỉ muốn đi đâu đó để bình tâm lại, tôi vẫn đang suy nghĩ có nên giải thích anh hiểu nhân cách của tôi hay mặc kệ tới đâu thì tới?
Theo Afamily
Cậy bồ còn trinh, chồng đưa về hú hí và câu đáp trả của vợ Thật nực cười, anh nói cô bồ của anh còn trinh...thế mà hôm qua cô ta còn tôi vừa bán màng trinh giả cho cô ta đấy. Tý nữa anh xài màng trinh giả chắc vui lắm nhỉ. Ảnh minh hoạ Khách khứa vừa về hết Hùng đã kéo tay Ly leo lên phòng để tân hôn, đứng chờ cả ngày anh cũng...