Mất hứng khi có cảm giác bị “soi”
Điều này vô hình chung làm đời sống chăn gối của vợ chồng tôi cũng xáo trộn. Tôi kết hôn đã được gần hai năm, trong hai năm đó, lẽ ra hạnh phúc của chúng tôi sẽ rất viên mãn nếu không có “hiện tượng sợ bị có người soi chuyện ấy” tồn tại thật khó tin trong cuộc sống của chúng tôi, chỉ có điều, không biết bao giờ tôi mới có thể thích nghi với nó…
Sau những ngày đầu tiên làm quen với “chuyện ấy” của một cô gái còn trinh nguyên cho tới đêm tân hôn, tôi và chàng cũng đã tìm được điểm chung và kết quả cho thấy: chúng tôi là một cặp trời sinh, rất hòa hợp cả trong cuộc sống tình cảm và t.ình d.ục. Tôi sống hạnh phúc toàn vẹn trong vòng tay chàng và gia đình chàng cho đến một ngày… Khi ấy, hình như là hai tháng kể từ khi cưới…
Cả nhà quây quần bên mâm cơm, bỗng mẹ chồng tôi buông đũa, mắt nhắm nghiền, ngồi im lặng. Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, mẹ chồng tôi mắc chứng huyết áp thấp rất có thể bà bị đột quỵ, tôi cuống lên: “ Đưa mẹ đi viện nhanh lên“. Cả nhà chồng tôi, anh chồng, em chồng, cháu tôi đều ngồi im không có phản ứng gì vội vã. Anh chồng tôi hỏi: “Ai về đấy ạ”. Tôi vẫn không hiểu anh hỏi mẹ tôi cái gì bèn nói hơi gay gắt: “Mẹ bị tụt huyết áp không đưa đi cấp cứu còn hỏi gì nữa ạ”. Cháu tôi bật cười vô tư: “Cô chưa thấy hiện tượng này bao giờ ạ”. Tôi càng ngơ ngác hơn: “ Hiện tượng gì, bà thường xuyên bị tụt huyết áp à”. “Không, có người “cõi âm” về nhập vào bà đấy ạ”. Tôi bất lực theo dõi tiếp câu chuyện. Sau một hồi mọi người xúm vào hỏi han, cuối cùng mới biết là bà ngoại “về” (tức là bà ngoại quá cố về “nhập vong” vào mẹ tôi). Khi mọi người rôm rả hỏi chuyện “bà”, tôi run cầm cập khiến cháu tôi bật cười: “ Cô ơi ăn cơm đi, có gì đâu mà sợ, về nhà này thì cô cứ phải quen dần đi”.
Và quả thật, đó không phải lần đầu tiên. Việc những người đã khuất “về” nhập vào mẹ chồng tôi, chị chồng tôi diễn ra khá thường xuyên và bất cứ lúc nào. Mỗi khi có người “về” mọi người quây quần nói chuyện vui vẻ, đôi khi còn khóc lóc kể lể vì âm dương cách biệt. Dần dần tôi cũng quen và tham gia vào câu chuyện.
Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó, có lần mẹ chồng tôi cãi cọ với bố chồng tôi, bà có nói bậy bạ mấy câu, vậy mà 3 hôm sau, bà nội “về” trách mắng mẹ chồng tôi hỗn với chồng. Lúc đó tôi mới hiểu ra, những người “âm” vẫn thường xuyên về thăm nhà, mọi việc chúng tôi làm có thể lọt vào tầm mắt và đôi tai của họ, và thế là… điều này vô hình chung làm ngay cả đời sống chăn gối của vợ chồng tôi cũng xáo trộn…
Video đang HOT
Đã đôi lần chúng tôi phải dừng lại giữa chừng để cãi cọ vì tôi đột nhiên đờ ra như khúc gỗ (Ảnh minh họa)
“ Sao mình cứ đắp chăn lên người thế, vướng lắm, anh muốn ngắm em không được sao, giờ bà xã anh lại tự nhiên xấu hổ à”. Chàng nói khi tôi cố kéo cái chăn lên người tôi và chàng khi ân ái, mặc dù điều hòa hai chiều chạy đủ bốn mùa. Tôi không dám nói cho chàng biết cái cảm giác mình sợ có người khác đang ở đâu đó “nhìn” mình làm “chuyện ấy”, vì thế chàng lại giật cái chăn ra. Vậy là tôi đành chiều ý chàng, nhưng tự nhiên thấy mất hứng. Nó giống như việc tôi thực hiện hành vi t.ình d.ục trước con mắt của người thứ 3 hoặc giữa nơi công cộng vậy. Tôi luôn phải co rúm người lại và không dám thực hiện những động tác gợi cảm mà người xưa cho là “mất nết” nếu một phụ nữ chủ động và nhiệt tình trong chuyện ấy.
Tình trạng này kéo dài khá lâu, cuối cùng tôi cũng tâm sự với chàng: “Em làm gì cũng cảm thấy như có người đang nhìn cho nên rất sợ”. Chàng phì cười: “ Mọi người ở dưới ấy (tức cõi âm) còn phải đi làm ăn chứ ai về mãi được đâu mà nhìn với ngó”. “Nhưng hồi trước mẹ nói bậy bị bà nghe thấy đó thôi”. “Thì thỉnh thoảng có người về chơi thôi”. Tôi cũng muốn tin chuyện đó nhưng cái cảm giác “bị nhìn ngó” thì không thoát ra được, thậm chí khi tắt điện đi, tôi còn có cảm giác lành lạnh, sờ sợ. Chàng lại bảo: “ Mình cứ sợ vớ vẩn thế thì sợ cả đời à”.
Dù chàng liên tục trấn an và phân tích cho tôi biết ít nhiều về tâm linh, tôi cũng khá hiểu việc đó không phải là hiện tượng lạ khi hiện nay người ta đang dần cân bằng khoa học và tâm linh. Nhưng mỗi khi làm “chuyện ấy”, tôi luôn không được tự nhiên, thậm chí đã lâu lắm rồi không “ l.ên đ.ỉnh” vì cảm giác sợ bị “soi” cứ bám lấy tôi.
Có lần tôi đề nghị chàng ra ở riêng nhưng chàng bảo: “Ở đâu cũng thế thôi, người đã khuất luôn quan tâm đến mọi người còn ở dương gian, họ có thể đi bất cứ đâu nếu họ quan tâm đến con cháu họ”. Vậy là tôi xác định sống cùng với gia đình chàng cả đời, cũng như chấp nhận việc giao hòa giữa hai cõi âm dương diễn ra trong gia đình. Tôi đã cố gắng quên cảm giác có người nhìn thấy mọi hành vi của mình nhưng không sao quen được. Đã lâu lắm rồi, cảm giác “được tự do” trong lúc ái ân đã không còn với tôi, mọi “cuộc vui” đều diễn ra một cách gượng gạo và bất an. Sự bất an của tôi dần dần cũng ảnh hưởng đến chàng, đôi lúc làm chàng cáu gắt. Đã đôi lần chúng tôi phải dừng lại giữa chừng để cãi cọ vì tôi đột nhiên đờ ra như khúc gỗ. Chàng cho rằng, tôi đã tưởng tượng một cách thái quá và tôi đang gây áp lực lên chàng.
Phuongwvy899@gmail…
Lời bàn:
Quả thật như bạn đã biết, người ta cho rằng hiện tượng “nhập vong” là ma mị, là mê tín dị đoan, thậm chí còn gọi là “ma nhập”, có một số người hoặc một số dân tộc còn rước thầy cúng về “trừ tà”. Vì vậy, việc bạn cảm thấy hoặc cố tưởng tượng ra ai đó đang “soi” mọi hành vi sinh hoạt của bạn là hơi thái quá. Chồng bạn nói rất đúng, tất cả là ở trong tâm và trí tưởng tượng của bạn mà thôi, mà quả thật nếu có bị “soi” thì cũng chẳng sao hết, bởi những người đã khuất không sống rong thế giới của chúng ta để khiến bạn khá lo lắng. Điều quan trọng nhất vẫn là hạnh phúc gia đình và hiện tại của bạn, vì vậy hãy tạo cho mình cảm giác tự nhiên, vô tư mà “yêu” để chuyện phòng the ngày càng nồng ấm trong cuộc sống lứa đôi.
Theo 24h
Ghen với em chồng
Tôi thực sự cảm thấy rất cô đơn và buồn chán... (Ảnh minh họa)
Nhờ có sự hậu thuẫn từ phía 2 gia đình, tình yêu của tôi và anh vô cùng thuận lợi từ khi yêu nhau cho đến ngày cưới. Về làm dâu nhà anh, tôi cũng không bị căng thẳng về tâm lý.
Bởi bố anh mất từ khi 2 anh em còn nhỏ, giờ nhà chỉ có 3 mẹ con, mẹ anh rất quý tôi, còn với em gái thì tôi đã trút được gánh nặng "giặc bên Ngô" rồi vì cô ấy là bạn thân của tôi mà. Mọi người nhìn vào ai cũng xuýt xoa: Số tôi "cầm tinh con lợn" thật sướng, mọi việc cứ như có người an bài cho hết cả rồi, chẳng phải lo nghĩ gì. Ban đầu tôi cũng nghĩ như thế. Nhưng giờ thì...
Tôi không sao tin được rằng trở ngại khó khăn lớn nhất tôi gặp phải trong cuộc hôn nhân này lại chính là từ mối quan hệ với cô em chồng, cô bạn thân của tôi. Ngay sau ngày cưới đi nghỉ tuần trăng mật ở Đà Lạt, em chồng tôi gọi điện cho anh trai không dưới 7, 8 cuộc điện thoại mỗi ngày. Lúc đầu tôi thấy cảm phục tình cảm anh em quá quấn quýt giữa họ. Nhưng rồi ngày nào cũng vậy, có khi vừa bắt đầu ngồi vào bàn ăn thì Lan Anh gọi điện cho anh trai. Và câu chuyện không đầu không cuối của họ kéo dài đến nửa tiếng đồng hồ. Tôi không nghe rõ Lan Anh nói những gì nhưng chỉ thấy vẻ mặt chồng tôi rất vui, giọng nói rất ngọt ngào, có lúc lại dỗ dành như nựng 1 đ.ứa t.rẻ. Và chị biết không, nói ra thì kỳ cục nhưng có hôm đã muộn lắm rồi, vợ chồng đang gần gũi, âu yếm nhau thì cô em gái lại gọi điện cho anh trai. Hình như cô ấy có trục trặc gì đó về máy tính nên gọi điện nhờ anh hướng dẫn. Và thế là cả giờ trôi qua, chồng tôi vẫn miệt mài vừa mở máy tính ra vừa hướng dẫn cho em gái từ xa...
Đến sát ngày về, vợ chồng đi mua sắm, chồng tôi không hỏi xem tôi thích mua gì mà nói luôn: "Em thích mua gì thì tự chọn đi nhé, anh phải lo tìm mua mấy thứ Lan Anh dặn mua cho nó". Lần đầu tiên sau ngày cưới tôi thấy hụt hẫng và tủi thân như thế. Niềm hứng khởi đi mua sắm biến đi đâu hết, tôi nói với anh là tôi không thích mua gì và kêu mệt tự đi về khách sạn nghỉ. Điều đáng buồn hơn là khi về khách sạn, anh không tỏ ra áy náy, thắc mắc sao tôi không mua gì mà đem những đồ anh mua cho mẹ và em gái ra khoe với tôi trong niềm hứng khởi, thỏa mãn, hạnh phúc vô cùng...
Tôi sợ sẽ không chịu nổi và tình cảm vợ chồng có khi đổ vỡ mất... (Ảnh minh họa)
Rồi sau đó, tôi lại phải tự an ủi, xoa dịu mình và cho qua mọi chuyện, vì nếu nói ra sợ anh lại đ.ánh giá tôi là người nhỏ nhen. Nhưng càng ngày tôi càng thấy mối quan hệ anh em đó ảnh hưởng quá nhiều đến tình cảm vợ chồng tôi. Vào ngày nghỉ, dù 2 vợ chồng đã có kế hoạch từ trước sẽ về thăm bố mẹ tôi, nhưng nếu Lan Anh có việc gì đột xuất nhờ đến anh trai là chồng tôi sẵn sàng hủy kế hoạch đi thăm bố mẹ vợ để phục vụ em gái, hoặc là động viên tôi về một mình. Đương nhiên là tôi không chịu nổi, trách anh coi em gái hơn cả bố mẹ vợ khiến anh tỏ ra rất giận tôi. Anh nói rằng sao là bạn thân của em gái anh mà tôi lại không hiểu cho hoàn cảnh của nó. Rằng cô ấy mất bố từ khi còn chưa đầy 1 t.uổi. Cả t.uổi thơ cho đến lúc trưởng thành chỉ biết dựa vào tình thương và sự che chở của mẹ và anh trai. Chồng tôi nói anh ấy là người vừa phải có trách nhiệm của một người anh, vừa phải có trách nhiệm người cha đối với em gái thì đương nhiên em gái đối với anh, tình cảm phải sâu nặng hơn bố mẹ vợ rồi. Đi đâu về, anh đều mua quà cho tôi giống hệt em gái anh, cả váy áo, giày dép cũng vậy khiến tôi chán ghét những món quà đó, không mang ra dùng. Thế là anh lại được thể cho rằng tôi không quý trọng những gì anh mua tặng như em gái anh...
Tôi thực sự cảm thấy rất cô đơn và buồn chán trong ngôi nhà này. Tình cảm với em chồng đã có khoảng cách, không được thân thiết như hồi là bạn bè của nhau, thậm chí còn khiến cho tôi phải chịu thiệt thòi, ấm ức với chồng thế này. Vậy mà chồng tôi vẫn không chịu hiểu, càng ngày anh càng có ấn tượng là tôi xét nét, để bụng, không bao dung rộng lượng và yêu quý những người thân của chồng. Tôi biết làm gì để khắc phục tình trạng này? Sợ rằng nếu mãi thế này tôi sẽ không chịu nổi và tình cảm vợ chồng có khi đổ vỡ mất. Thực lòng tôi vẫn rất yêu chồng tôi.
Theo Hạnh phúc gia đình
Phận gái má hồng... Tôi đã lặp lại cuộc sống ấu thơ của mình cho con (Ảnh minh họa) Vết rạn gia đình bắt đầu từ ngày anh dành cho tôi những lời thô tục cùng cái tát sượt. Anh đ.ánh cắp dần những niềm tin, tình yêu trong tôi mà không đáng nhẽ tôi phải nhận ra nó ngay trong ngày cưới khi anh tha thiết...