Mất em sau một lần lỡ lời
Ngươi ta noi cai gi tơi nhanh rôi cung đi nhanh. Tôi va em đên bên nhau môt ngay mưa cung như bao kỷ niêm găn liên vơi mưa. Em hiêu tôi tưng chân tơ ke toc va tôi nghi minh hiêu em nhưng chợt bưng tỉnh vì minh chi như môt câu nhoc mơi lơn nghi răng ta cai gi cung biêt, cai gi cung hay.
32 ngay quen nhau em cho tôi biêt thê nao la tình yêu đich thưc. Lăng nghe, nhương nhin, thông cam, chăm soc nhưng dương như vây la chưa đu, ghen đa lam lu mơ tât ca. Em noi “Anh ây không phai la anh ho cua em thi em yêu rôi” hoi ai không ghen cho nôi. Tôi hăn hoc, bưc tưc va rôi cai gi đên cung đên, môt tôi mưa bay tôi như con thu het ra lưa, mưa cha lam giam đươc chut lưa nao. Em lăng thinh, tôi nguy biên cho răng em hiêu minh noi đo rôi bo đo, khoang lăng trong em keo dai.
Ảnh minh họa
Ngay mơi năng lên đep tuyêt vơi, cơn mưa đêm qua như gôt bo môt phân khoi bui ơ cai thanh phô huyên nao. Tôi tung tăng như con nit chay đên bên em ma chăng nghi ngơi gi. “Dưng lai đi anh” tôi điêng ngươi, trơi đât như quay cuông va rôi tôi nhân ra cơn mưa đêm qua không gôt bo đươc chut nao trong lòng em. Lơi ngươi con gai tôi yêu đa noi ra như đâm thâu tim tôi.
Buôn! Tôi online noi chuyên vơi tât ca những ngươi ban cua mình cho khuây khỏa. Oan gia ngo hep, tôi noi chuyên vơi tinh cu như ngươi ban. Sai lai cang sai, tôi noi vơi ban rằng minh chưa quen ai, rồi co ngươi thich tôi ma tôi không thich lai. Hơi ơi tin nhăn hiên lên ipad em, tinh yêu em cho tôi nhiêu bao nhiêu thi no chuyên thanh thu hân bây nhiêu.
Video đang HOT
Trong đâu tôi hang ngàn hang van lơi muôn giai thich, đưng trươc măt em tôi chôn chân âp ung như hoc sinh không thuôc bai. Tôi nhân ra em con yêu tôi nên lam moi cach niu tay nhưng co le la muôn mang. Tôi mât em, mât thât rôi sao.
Trông rông, trong đông hôn đôn tôi thiêp đi luc nao không hay. “Em tha cho anh đo, đên đon em đi”, tôi bưng tinh, em chi con trong giâc mơ. Tôi sai ngan van lân sai, cô găng đưa tay ra níu, em ngoanh măt lam ngơ. Cach nao cho tôi niu em lai đây? Các bạn cho tôi lời khuyên với.
Theo VNE
Gia đình xảy ra 'chiến sự' vì một lần lỡ lời của bố chồng
Vợ giận nên vừa hết Tết là cô ấy bắt xe buýt đưa con xuống nhà ngoại, đồ đạc của bé và cô ấy vẫn để ở nhà tôi (cô ấy đã thu dọn sẵn).
Gia đình tôi có ba anh chị em, chị gái đã đi lấy chồng xa. Gia đình tôi sống cùng với bố mẹ và gia đình anh trai (anh có 2 cháu gái 2 và 4 tuổi). Bố mẹ tôi buôn bán và làm ruộng để sống qua ngày. Sức khoẻ bố mẹ không tốt nên thường xuyên đau ốm. Tôi lấy vợ được 2 năm và có một bé trai 9 tháng. Tính vợ thẳng thắn, không thích xu nịnh, nói được làm được.
Trước khi cưới cô ấy bảo sẽ không sống chung vì còn có gia đình anh chồng, nhiều vấn đề phát sinh. Tuy nhiên, bố mẹ tôi không đồng ý và cô ấy chấp nhận sống cùng mọi người (một cách miễn cưỡng). Anh chị đi làm cả ngày nên bố mẹ bảo vợ tôi nghỉ việc để lo cho gia đình. Các công việc trong nhà nấu ăn, dọn dẹp, chăm các cháu... cô ấy đều làm tốt. Ngoài tôi ra, cô ấy chỉ trò chuyện và chơi với hai cháu nhỏ, cả ba rất thân thiết, còn những người khác thì rất kiệm lời.
Khi vợ mang bầu được 4 tháng, bố mẹ đi xem bói, thầy bảo cả nhà không hợp tuổi, vợ lại mang bầu đúng năm kỵ nên bố mẹ, anh em phải sống tách nhau ra thì mới không gặp xui xẻo, bệnh tật. Vợ tôi ngay lập tức ngỏ ý xin xuống thành phố ở trọ. Bố mẹ tôi đồng ý.
Từ khi ở trọ, vợ bắt đầu bán hàng online. Cô ấy là người năng nổ, lại có duyên bán hàng nên công việc khá thuận lợi. Mọi chi phí ở trọ cô ấy trả, vì lương của tôi chỉ đủ gửi về cho bố mẹ trả nợ tiền vay học hồi sinh viên và tiền phường. Từ khi mang bầu vợ chưa hề xin tiền hay hỏi lương của tôi, cô ấy bảo tự lo được.
Khi vợ sinh thì về nhà tôi, bé được 2 tháng cô ấy xin về nhà ngoại. Do tôi thường xuyên đi công tác xa, nhà ngoại lại neo người nên bố mẹ vợ bảo cô ấy về sống chung, tiện chăm sóc cháu. Cô ấy ở đó và tiếp tục bán hàng online đến tận giờ. Cháu được mẹ và ông bà ngoại chăm sóc cẩn thận nên nhìn rất xinh trai, bụ bẫm, ai nhìn cũng khen, cũng yêu.
Đợt tết vừa rồi chúng tôi mang bé về chơi, trong bữa cơm bố tôi uống say nên lỡ lời khi bảo cô ấy mang bầu không chọn năm nên năm vừa rồi gia đình gặp nhiều điều không may, mong rằng năm nay sẽ tốt đẹp hơn. Vợ tôi không nói gì, chỉ im lặng ăn cơm. Khi về phòng, cô ấy bảo với tôi: Nếu bố nói vậy một lần nữa thì em sẽ xin cắt hộ khẩu cho bé về nhà ngoại, để nhà nội không còn gặp xui xẻo nữa. Bố mẹ cũng bàn với tôi để cháu lại cho ông bà chăm sóc, bé lớn hơn sẽ cho học mẫu giáo gần nhà. Vợ tôi có thể kiếm việc làm ổn định, sáng đi chiều về (từ nhà ngoại về nhà tôi đi xe mất 30 phút).
Bố mẹ tôi vốn không thích vợ bán hàng online vì nghĩ nó không ổn định. Không sống chung thì vợ tôi có thể thuê trọ gần nhà tôi. Vợ tôi không đồng ý. Cô ấy bảo ở đâu thì con sẽ ở đó, con sẽ gửi cho bà ngoại hoặc gửi giữ trẻ, cuối tuần sẽ mang cháu về chơi với ông bà nội, như vậy ông bà sẽ có thời gian nghỉ ngơi, không việc gì mà công việc ở thành phố đang thuận lợi lại chuyển về huyện rồi lại đi tìm việc khác, bắt đầu lại sẽ rất khó khăn.
Tôi lại nghĩ ông bà chăm cháu sẽ tốt hơn là cho con đi nhà trẻ. Anh chị tôi đi làm cả ngày, vợ cũng có thể đỡ đần, chăm sóc bố mẹ tôi và các cháu. Tôi thường xuyên đi công tác, có ông bà bên cạnh sẽ yên tâm hơn những lúc con ốm đau. Hơn nữa, hàng xóm láng giềng thường xuyên hỏi vợ tôi đâu mà không thấy, bố mẹ tôi không biết nói sao. Hàng xóm lại nói ra nói vào rằng vợ tôi có xích mích với nhà chồng nên mới bỏ xuống nhà ngoại, đã lấy chồng thì phải lo việc nhà chồng chứ ai lại sống mãi ở nhà ngoại. Mặc dù phân tích thiệt hơn nhưng vợ tôi nhất quyết không nghe.
Vì chuyện này mà vợ chồng tôi cãi nhau. Trước kia tôi nói gì vợ cũng nghe theo, từ khi mang bầu cô ấy thay đổi hẳn. Hôm vừa rồi tôi hơi nặng lời khi bảo cô ấy không biết chăm lo cho nhà chồng, bà ngoại không biết dạy con gái cách làm dâu, vợ tôi nói: Hãy bảo anh chị anh nghỉ việc mà chăm con, chăm ông bà. Còn nếu anh không ưng thì cứ việc ly hôn và cưới một người vợ biết nghe lời.
Con thì em sẽ nuôi. Dù không sống ở nhà ngoại em cũng sẽ thuê trọ ở thành phố chứ nhất quyết không về nhà nội (ở huyện), không về thuê trọ gần nhà anh.Vợ giận nên vừa hết tết là cô ấy bắt xe buýt đưa con xuống nhà ngoại, đồ đạc của bé và cô ấy vẫn để ở nhà tôi (cô ấy đã thu dọn sẵn).
Cô ấy bảo sẽ quay lại lấy sau. Giờ tôi phải làm sao để thuyết phục vợ đồng ý đưa con về nhà nội? Phải nói gì để cô ấy hiểu nghĩa vụ của nàng dâu trong nhà chồng? Tôi biết vợ nói muốn ly hôn chỉ là vì tức giận. Tôi cũng rất yêu vợ và chưa bao giờ nghĩ tới việc ly hôn. Con tôi còn nhỏ, không thể không có cha bên cạnh. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Afamily
Một câu nói lỡ lời khiến tôi đánh mất tình yêu với em Em bỗng chốc thành một người xa lạ chỉ vì câu nói lỡ lời của tôi: 'Em còn hay mất'. Ảnh minh hoạ Tôi 23 tuổi, là đàn ông nhưng không hút thuốc, không chơi bời ăn diện, chẳng cờ bạc. Tôi yêu một người con gái tại nơi mình làm việc. Em cá tính mạnh mẽ, kiên cường nhưng làm việc xa...