‘Mất đời’ rồi thì còn tiếc gì nữa?
Hân nói với tôi bằng cái giọng đầy kiêu ngạo: “Mất rồi thì còn tiếc gì nữa? Dù sao cũng chỉ là cái chuyện lên giường với đàn ông.
Đàn bà có một lần để giữ, không giữ được thì sống buông thả đi, sống thoải mái đi. Bây giờ giữ thì còn tác dụng gì, cũng giống như những cô gái làng chơi, chơi chán thì cũng được liệt vào hai chữ &’mất trinh’. Vậy mình tội gì phải giữ?”.
Hân có vẻ bất cần đời sau một lần vấp ngã trong tình yêu. Người đàn ông ấy đã nói lời yêu Hân chân thành, đằm thắm nhưng cuối cùng, sau chuỗi ngày vui vẻ bên nhau và cả lần ân ái trên giường, anh ta đã từ biệt Hân, không nói một lời. Người đàn ông ấy là một kẻ vô liêm sỉ, chuyên đi lừa phỉnh các cô gái để chiếm đoạt đời con gái của họ.
Tôi đã không nghĩ Hân lại có thể lên giường với gã đàn ông đó. Vì một người nghe có vẻ kinh nghiệm và từng trải như Hân, thú thực mà nói, khó gã đàn ông nào lừa được, đưa được cô lên giường một cách dễ dàng. Cô nghiêm túc là một phần, một phần vì cô quá tỉnh táo trong chuyện tình yêu.
Nhưng khổ, gã đàn ông này quá cao tay, anh ta thậm chí còn thuê cả ô tô để đưa đón người đẹp. Hân bị choáng ngợp vì nghĩ anh ta giàu có, sang trọng nên đã đem lòng yêu người đàn ông này. Vốn từ trước tới giờ, Hân luôn mơ kiếm được một người chồng có kinh tế, có thể lo cho cô cuộc sống sung sướng sau này. Nên vừa yêu vừa tính đến yếu tố kinh tế, Hân chọn anh ta.
Thế rồi, Hân trao thân cho anh ta để giữ chân người yêu, hi vọng sau lần ấy, anh ta sẽ có trách nhiệm với cô và sẽ cưới cô. Nhưng nào ngờ, gã đàn ông ấy chỉ là một tay sở khanh, làm gì có xe, có nhà gì. Anh ta vẽ ra một tương lai trong mơ, một thiên đường hạnh phúc cho Hân để cô tin tưởng, hạnh phúc, cảm thấy tự hào vì người mình yêu. Lúc đã qua đêm với anh ta, được vài lần, anh ta đã chuồn thẳng cẳng, không nói một lý do. Nhưng Hân đủ tỉnh táo để nhận ra rằng, gã đàn ông này là một gã đểu…
Chua chát, từ đó, Hân hận đàn ông, không chấp nhận bất cứ mối quan hệ nào từ những người đàn ông khác một cách chân chính. Hân yêu nhiều nhưng yêu lăng nhăng, hiến dâng cho tất cả những gã nào có tiền, chỉ cần anh ta mua cho cô đồ đẹp, hàng hiệu là được. Hân trở thành bồ nhí của nhiều tay giàu có, thậm chí là một lúc cặp với mấy người. Tôi ghê sợ cách sống của Hân, tôi nói với cô ấy về những chuyện đáng tiếc, không hay sẽ xảy đến nếu như cô ấy tiếp tục chuyện này. Nhưng cô ấy không sợ, cô ấy bảo, “đàn bà thì như hạt mưa sa, đằng nào chả vậy, sống tử tế thì bị lừa, sống lươn lẹo cho sướng. Mình không lừa họ thì họ cũng lừa mình, họ lợi dụng thân xác mình nhưng mình lợi dụng tiền bạc của họ”. Tôi hỏi Hân tại sao lại bất cần đời như vậy, Hân bảo &’đã mất rồi thì còn giữ làm gì!”. Vẫn câu trả lời ấy sau rất nhiều lần tôi ngăn cản Hân.
Dường như, sự mất mát quá lớn trong quá khứ đã khiến Hân hận tình, hận đàn ông. Cô vô tình trở thành bồ của rất nhiều gã trai và cũng biến mình thành kẻ không ra gì, sống đê hèn và ô nhục khi đi moi túi tiền của mấy gã giàu có bằng những đêm trên giường với gã. Hân sống như vậy suốt 2 năm qua, được trang bị bao nhiêu thứ đẹp, đắt tiền nhưng tình yêu thì mãi không có.
Video đang HOT
Bây giờ, chân đã nhúng chàm nên việc quay đầu lại thực sự quá khó. Hân muốn làm lại cũng không được, vì cô đâu có quyết tâm. Cô cũng đã quen với cuộc sống giàu sang mà mấy gã trai đưa cho cô. Cô sống sung sướng quen rồi, giờ lấy một anh chàng lương ba cọc, ba đồng, liệu cô có chịu được không?
Cuộc sống bộn bè những lo toan nên Hân đã dùng cách đó để giải quyết lo toan của mình. Hoàn cảnh khiến Hân trở nên như vậy, ích kỉ, sống buông thả và bất cần đời. Một người con gái ngoan ngoãn lại đau khổ vì một gã không xứng đáng thì thật phí cuộc đời.
Có lẽ, đến lúc Hân phải nhận ra mình đã sai và dừng lại khi còn chưa quá muộn. Cứ nghĩ rằng không ai bằng mình hoặc nghĩ rằng, đã mất rồi thì không cần nữa là quá sai lầm. Đàn ông sẽ nhìn vào cách sống của bạn để đón nhận bạn chứ không nhìn vào cái màng trinh của bạn. Một gã coi thường người con gái mình yêu vì không còn trinh tiết thì chỉ là gã hèn. Vì thế, một lần lầm lỡ còn nhiều cơ hội sửa sai…
Theo VNE
Nữ sinh bấn loạn vì bị cướp đời con gái
Đã 1 năm trôi qua kể từ cái ngày khủng khiếp ấy tôi vẫn không thể nguôi ngoai được nỗi đau bị một 'con yêu râu xanh' cướp mất đời con gái của mình.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 19 tuổi, đang là sinh viên năm thứ nhất. Tôi chưa từng yêu ai nhưng được cái xinh xắn, cao ráo nên có nhiều chàng trai theo đuổi, trong số đó có một người là bạn học cùng lớp cấp 2 với anh trai tôi. Anh ta hơn tôi 3 tuổi, là người ít nói và trầm tính.
Anh ta đã nhiều lần ngỏ lời với tôi nhưng tôi từ chối vì biết mình không hề có cảm tình với anh ta. Anh ta nói sẽ khiến cho tôi phải yêu anh ta. Thỉnh thoảng anh ta đến nhà, tôi thấy anh ta cứ nhìn tôi chằm chằm từ đầu đến chân. Tôi không thích thái độ đó một tí nào nhưng ngại nên chẳng nói cho ai.
Thế rồi một buổi trưa anh ta cùng mấy người bạn nữa đến nhà tôi đánh bài. Đang chơi giữa chừng anh tôi cùng với mấy người bạn khác có việc phải đi. Lúc đó bố mẹ tôi cũng đi làm nên chỉ có mình tôi với anh ta ở nhà. Khi đang ngủ ở trong phòng, tôi giật mình tỉnh dậy vì cảm giác ai đó đang chạm vào người mình.
Tôi mở mắt ra và hoảng hốt khi thấy anh ta đang ở đó. Ánh mắt anh ta lúc đó thật đáng sợ như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ngay lập tức. Tôi vùng dậy định chạy ra khỏi phòng nhưng bị anh ta đóng sập cửa lại. Tôi định hét lên thì bị anh ta bịt chặt miệng. Anh ta dùng hết sức mình để đè tôi xuống.
Tôi càng cố gắng vùng vẫy lại càng bất lực vì anh ta quá khỏe. Anh ta bắt đầu dùng cơ thể thô kệch của mình đổ lên người tôi. Anh ta vừa dùng sức vừa hét vào mặt tôi: 'Tại sao cô không yêu tôi. Tôi đã muốn cô từ lâu lắm rồi. Tôi không có được trái tim cô thì phải có được thân xác cô'.
Một trận cuồng phong nhục nhã vây lấy tôi, xong rồi hắn thản nhiên bỏ đi để lại tôi một mình với nỗi đau đớn ê chề. Hắn còn buông lại một câu: 'Nếu cô nói với ai thì tôi sẽ cho cô chẳng những không lấy được chồng mà còn chết vì nhục nhã. Tôi sẽ nói với mọi người rằng cô quyến rũ tôi'.
Thân thể tôi đau nhức và kiệt quệ, trong tiềm thức dù có mệt lả nhưng tôi vẫn nghĩ nếu còn sức lúc đó chắc tôi sẽ vớ ngay con dao đâm anh ta một nhát nhưng tôi không thể nhúc nhích được.
Những ngày sau tôi chẳng đi ra khỏi phòng cũng chẳng thiết gặp ai. Tôi chỉ nằm trong phòng và khóc khiến gia đình rất lo lắng. Tôi cũng không dám nói với họ chuyện tủi nhục này. Đôi lần, tôi rất muốn tố cáo kẻ đã cướp mất đời con gái của tôi nhưng lại sợ người khác nghĩ không hay về mình.
Miệng lưỡi thế gian biết đâu mà nói trước. Người thông cảm thì không sao, người không hiểu sẽ nói tôi là dễ dãi, lẳng lơ. Tôi làm sao có thể chịu đựng được ánh mắt khi đó người ta nhìn mình. Vậy là tôi cứ một mình gặm nhấm nỗi đau.
Tôi chẳng thể tập trung làm được việc gì. Cứ mỗi khi tôi nhắm mắt lại là hình ảnh về cái ngày khủng khiếp đó lại hiện lên. Tôi chán ghét cơ thể nhơ nhuốc của mình. Tôi càng buồn hơn khi nghĩ về tương lai phía trước. Tôi còn chưa từng yêu ai. Tôi đã rất cẩn thận trong việc lựa chọn người yêu vì tôi muốn dành cái quý giá nhất của người con gái cho người ấy và cũng chính là chồng của tôi sau này.
Thế nhưng giờ tôi đã không thể thực hiện được điều ấy. Sau này nếu tôi yêu ai đó liệu người ta có tin câu chuyện của tôi không? Liệu người ta có coi thường một đứa con gái như tôi không? Mọi thứ đối với tôi trở nên thật đen tối.
Tôi muốn quên đi tất cả. Tôi đi du lịch, tham gia hoạt động ngoại khóa để quên đi nỗi ám ảnh nhưng mỗi khi nhìn thấy ai đó hao hao giống với hắn tôi lại không thể nào không nhớ đến quá khứ đã qua.
Càng đau đớn hơn khi cái kẻ đó vẫn thản nhiên xuất hiện trước mặt tôi và còn nháy mắt với tôi nói rằng: 'Cô phải cảm ơn tôi mới phải vì đã đưa cô vào đời. Nếu sau này không lấy ai được thì cứ tìm tôi. Đằng nào thì chúng ta cũng động phòng rồi'.
Nhiều lúc tôi đã vạch sẵn trong đầu một kế hoạch thảm khốc nào đó như chết chung với hắn, nhưng rồi lại nghĩ đến bố mẹ và gia đình. Họ chỉ có 2 anh em tôi, họ cũng rất mực yêu thương tôi nếu tôi không còn thì chắc họ đau lòng lắm. Mỗi đêm tôi đều nghĩ đến việc này, điều tôi sợ không phải là việc tôi biến mất mà là nỗi đau của những người bị tôi bỏ lại.
Tôi mệt mỏi, khổ tâm mà không thể nói cùng ai. Từ một cô sinh viên trẻ trung, sôi nổi tôi trở nên sống khép kín, luôn đề phòng với tất cả đàn ông. Bạn bè và người thân đều kêu gào rằng tôi gầy và sa sút đi trông thấy. Tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh trớ trêu này?
Theo VNE
Mất đời con gái vì một tai nạn hồi nhỏ Khi đang hoc lơp 5, em đi xe đạp về thì bi môt chiêc xe may đâm phai. Em chi bi trây sơ bên ngoai, tuyêt nhiên không tim thây vêt thương nao nhưng cam nhân đâu đo trong ngươi nong dân lên. Ảnh minh họa Ngay be, do điêu kiên gia đinh kho khăn, thiêu thôn nên em ít đươc tư vân...