Mật đắng những mối tình công nhân
Bị cáo và bị hại đều là những công nhân tay trắng vào đời, cùng cảnh thuê trọ xa nhà nên từng có thời gian yêu nhau say đắm. Rồi một ngày tình yêu ấy có cánh bay xa như chuyện hợp – tan vốn lẽ đời. Có điều, bị cáo đã cố tình không chịu chấp nhận thực tế đó, cố níu kéo tình yêu trong vô vọng bằng những nhát dao nông nổi. Để rồi, hậu mối tình công nhân oan trái đó là người mang thương tật, kẻ phải tù đày…
Gây án vì “kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng”
Đầu năm 2010, bị cáo Nguyễn Thanh Hải quen và yêu Vũ Thị Hoa – nữ công nhân thuê trọ tại thị trấn Uyên Hưng (huyện Tân Uyên, tỉnh Bình Dương). Hai người đã có với nhau mối tình đầu say đắm trong những năm tháng đời công nhân xa nhà vất vả, thiếu thốn nhưng nhiều mộng đẹp.
Tiếc thay, mối tình đẹp và lãng mạn đó lại sớm tàn do càng ngày họ càng bộc lộ sự khác xa nhau về tính cách và lối sống. Vào tháng 10/2010, Hoa chủ động đưa “chuyện hợp tan” ra nói với Hải: “Hai đứa mình không hợp nhau nên mình chia tay đi”. Dù rất buồn nhưng Hải vẫn phải ngậm ngùi đồng ý nhìn mối tình của mình vuột khỏi tầm tay, trôi về miền quá khứ. Hải chấp nhận không còn tình yêu thì cả hai xem nhau như bạn bè. Nói vậy nhưng trong tim Hải không sao quên được bóng hình Hoa. Còn cô người yêu, chỉ sau một thời gian ngắn, Hoa gặp và yêu T., hai người thuê phòng trọ sống chung với nhau gần chỗ Hoa làm việc.
Biết Hoa có người yêu mới, trong lòng Hải vô cùng đau khổ, hờn ghen. Trong ý nghĩ hằn học của Hải lúc này thì chuyện tình duyên của anh ta tan vỡ tất cả là “tại T. mà cô ấy mới bỏ mình”. Từ đây, Hải nảy sinh ý định sẽ đ.ánh T. để trả thù. Ngày 10/11/2010, Hải nghĩ ra một “kịch bản” đ.ánh g.hen nên điện thoại hẹn tối sẽ đến nhà trọ để chia tay Hoa và T. để đi nơi khác làm ăn. Hoa cứ nghĩ đơn giản rằng giờ Hải và Hoa là bạn bè tốt của nhau nên vui vẻ đồng ý mời Hải đến nhà. Khoảng 21h, Hải chuẩn bị một cây búa, một con dao nhọn và một sợi dây bỏ trong cốp xe rồi đi đến phòng trọ nơi Hoa ở. Đến nơi, hắn vẫn nhỏ nhẹ: “Mai tớ đi nên đến chia tay mọi người”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Nói xong, Hải xăng xái chạy đi mua bia về mời Hoa và T. cùng uống. Cả ba cùng ăn uống và chuyện trò đến 11h đêm thì đi ngủ. Do đêm khuya, đường xa nên Hải ngỏ lời xin ngủ lại ở phòng trọ. Biết là không tiện chút nào nhưng chẳng hiểu sao Hoa vẫn vui lòng đồng ý. Đêm đó, trong căn phòng trọ chật chội đã diễn ra cảnh trớ trêu “kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng”: Hoa vàngủ một giườn,g còn bên giường kia là Hải nằm còng queo một mình!
Chợp mắt đến khoảng 2h sáng thì Hải thức giấc, quay sang thấy T. đang ôm Hoa ngủ ngon lành. Tận mắt chứng kiến cảnh người con gái mình nặng lòng yêu thương giờ trong vòng tay kẻ khác, m.áu ghen trong người Hải sôi lên, hắn đến mở cốp xe lấy tất cả dụng cụ chuẩn bị sẵn tiến đến chỗ T. đang nằm vung búa đ.ập hai cái vào đầu T. Bị đ.ánh bất ngờ, T. giật mình tỉnh giấc và la lớn. Lúc này, Hoa cũng đã tỉnh giấc, vùng chạy đến ôm Hải để can ngăn. Không chút mủi lòng, Hải liền quay sang dùng dây s.iết c.ổ Hoa. Sau một hồi bị khống chế, Hoa giằng ra được nên bỏ chạy ra ngoài kêu cứu. Nghe tiếng kêu của Hoa, mọi người chạy đến thì thấy cả Hoa và T. đều bê bết m.áu nên đưa họ đi cấp cứu.
Gây án xong, Nguyễn Thanh Hải bỏ trốn khỏi hiện trường, đến ngày 29/11/2010 thì Hải ra công an đầu thú và bị bắt khẩn cấp. Sau đó, Nguyễn Thanh Hải bị TAND tỉnh Bình Dương tuyên phạt 15 năm tù về tội “G.iết n.gười”.
Em xin trả lại tình phí cho anh?
Một vụ án tình công nhân cũng xảy ra trên địa bản tỉnh Bình Dương, đối tượng gây án là Nguyễn Văn Cầu còn bị hại là chị Trần Thị Ba – người yêu cũ của Cầu. Mối tình giữa Cầu và Ba nảy sinh từ đầu năm 2009, khi đó hai người đều là công nhân, tay trắng vào đời, cùng cảnh thuê nhà trọ ở khu công nghiệp gần thị xã Thuận An. Thời gian đầu hai người rất hợp nhau, đã từng thề non hẹn biển sẽ thành đôi lứa. Để lo cho tương lai của hai người, Cầu đã quyết tâm lao động cật lực để kiếm thật nhiều t.iền cưới Ba. Nhưng rồi qua thời gian, tình cảm của hai người gặp sự cố, thường xuyên mâu thuẫn, cự cãi nhau. Quá mệt mỏi vì chuyện yêu đương, Ba chủ động nói lời chia tay. Bất ngờ và hẫng hụt, Cầu nghi ngờ Ba có quan hệ yêu đương với người khác. Nghi ngờ, ghen tuông khiến Cầu nảy sinh ý định g.iết Ba rồi t.ự t.ử.
Rạng sáng 11/8/2010, Cầu đến phòng trọ của Ba ở ấp Bình Quới, xã Bình Chuẩn, thị xã Thuận An tìm Ba nhưng không gặp nên Cầu đi tìm anh trai Ba để cầu cứu. Cầu nhờ anh hẹn giúp Ba cho hai người gặp mặt.
Tối hôm đó, sau khi hẹn sẽ gặp nhau ở cổng Công ty T.H, Cầu nảy sinh ý định g.iết Ba nên thủ sẵn con dao trước khi đi đến điểm hẹn. Gặp nhau, Cầu rủ Ba đến nhà nghỉ gần đó để nói chuyện nhưng Ba từ chối, chỉ đồng ý đến quán cà phê. Sau khi đã yên vị trong quán cà phê, Cầu bức xúc lên tiếng: “Em tuyệt tình với anh rồi phải không?”. Ba ngần ngừ giây lát rồi trả lời: “Không phải em tuyệt tình mà là gia đình em không đồng ý, nên em không thể đến với anh được”. Cầu tiếp lời: “Anh đã bỏ ra bao nhiêu sức lao động để k.iếm t.iền đi chơi và chuẩn bị cưới em, vậy mà em có thể đùa giỡn với anh sao?”. Bực tức vì sự tính toán nhỏ nhen của Cầu, Ba lớn tiếng: “Chi phí hết bao nhiêu để em trả lại cho anh?”.
Hai bên lời qua tiếng lại một lúc, vì sợ mọi người trong quán nghe thấy nên Cầu yêu cầu Ba ra ngoài nói chuyện. Ba đồng ý đi theo Cầu ra phía trước quán đứng nói chuyện. Cầu đưa một tấm ảnh đã rách nát cho Ba xem và nói: “Nhìn tấm ảnh này đi, nó như thế nào là em như vậy đó”. Và không để cho Ba hiểu ra chuyện gì, Cầu rút dao đ.âm thẳng vào hông Ba.
Bất ngờ b.ị đ.âm một nhát chí mạng, Ba liền bỏ chạy vào bên trong quán cà phê kêu cứu. Do quá hoảng loạn nên Ba bị vấp ngã xuống nên nhà, Cầu liền xông tới đ.âm tiếp thêm nhiều nhát vào ngực và bụng Ba. Nghe tiếng kêu cứu thất thanh của Ba, nhiều người đã chạy đến khống chế Cầu, tước con dao và giao nộp đối tượng cho cơ quan công an. Trần Thị Ba được đưa đi cấp cứu kịp thời nên thoát c.hết. Với hành vi trên, Nguyễn Văn Cầu bị TAND tỉnh Bình Dương tuyên phạt mức án 15 năm tù về tội “G.iết n.gười”.
Ăn năn trong muộn màng
Trong cả hai vụ án trên, mỗi bị cáo đã phải trả giá cho hành vi yêu đương mù quáng của mình bằng mức án 15 năm tù. Khi được nói lời sau cùng, các bị cáo vẫn biện minh rằng do quá yêu bị hại nên mới có hành động mất hết lý trí như vậy. Giờ đây, khi các bị cáo nhận ra mình đã sai lầm thì cũng là lúc hậu quả đáng tiếc cũng đã xảy ra, không thể khắc phục được.
“Giá như được quay ngược thời gian, bị cáo sẽ không hành động thiếu suy nghĩ như vậy nữa. Bị cáo nhận ra một điều là dù không đến được với nhau thì hãy coi nhau là bạn, để không ai phải hối hận, nuối tiếc như bây giờ!” – xin dẫn lời nói ăn năn của bị cáo Nguyễn Thanh Hải trước khi Tòa vào nghị án thay lời kết cho bài viết này và mong muốn rằng sẽ không còn xảy ra vụ án đau lòng tương tự.
Theo PLVN
Tình thơ mộng quá nên mới phải vào tù
Nửa đêm, thấy con gái không ở trong phòng người mẹ vội vã đi tìm. Sang nhà hàng xóm thấy cô con gái không thực sự ổn định thần kinh sau một tai nạn nằm trong vòng tay của một thanh niên, bà mẹ vội vã gọi công an. Khi đó đôi trẻ mới thú thật có tình cảm với nhau và đã đôi lần "bẻ rào". Nhưng mọi việc đã muộn khi cơ quan chức năng phát hiện cô gái còn trong độ t.uổi vị thành niên...
Mối tình thơ mộng mang mầm oan trái
8h sáng ngày 24/5/2011, một phụ nữ già khắc khổ lóng ngóng đưa một cô bé tới phòng xử án của TAND TP.HCM. Để con gái ngồi yên vị ở ghế bị hại, bà mẹ ngóng qua dãy ghế bên kia. Bên ấy, một người phụ nữ gầy còm, cục bướu to bự ở cổ khiến bà khó thở, đang ngồi rúm ró trên ghế dành cho thân nhân bị cáo. Hai người phụ nữ nghèo trao nhau những ánh mắt cảm thông xen lẫn đau đớn. Hơn ai hết, mẹ bị cáo đang lo lắng, vẻ bồn chồn không giấu được qua ánh mắt đang nhìn quanh phòng xử án. Khi bị cáo bước vào, mẹ hắn đưa tay lau vội hai hàng nước mắt bất chợt chảy dài trên gò má. Nguyễn Trọng Hiền (24 t.uổi, ngụ Bình Phước) cúi gục đầu trước vành móng ngựa. Câu chuyện tình giữa chàng thanh niên nghèo và cô gái thiểu năng bắt đầu được kể như một cuốn phim buồn quay chậm.
Sinh ra trong gia đình nghèo khổ, bố mất sớm, mẹ con Hiền sống dựa vào nghề làm thuê cuốc mướn. Thương mẹ tần tảo nên anh em Hiền rất ngoan, chịu khó chịu khổ làm thuê kiếm thêm chút t.iền phụ mẹ. Không được đến trường nên Hiền hoàn toàn mù chữ. Năm 18 t.uổi, Hiền phải lòng một cô gái cùng xóm và được cha mẹ hai bên chấp nhận cho cưới về làm vợ. Cuộc sống của đôi vợ chồng son đáng lẽ phải hạnh phúc nhưng vợ chồng Hiền lại thường xuyên mâu thuẫn. Không tìm được hướng đi chung, một năm sau, cả hai dắt díu nhau ra tòa li hôn.
Những tổn thương trong lòng Hiền càng tăng lên khi biết tin vợ cũ lấy chồng Đài Loan. Buồn chán, Hiền lên Bình Phước làm thuê. Nơi Hiền làm thuê và trú ngụ nằm ngay cạnh con sông Sài Gòn, phía bên kia bờ là một xóm nhỏ thuộc địa phận tỉnh Tây Ninh. Cái xóm nhỏ bên đó là nơi gia đình My sinh sống. Ngày còn nhỏ, cô bé My từng bị thương trong một trận hỏa hoạn, nên bị hoảng loạn tinh thần. Cây cầu nối hai bên bờ sông đã đưa chân dẫn lối cho Hiền và My gặp nhau. Đôi trẻ nảy sinh tình cảm nhanh chóng. Những buổi hẹn hò trên cây cầu khiến gia đình hai bên không hề biết chuyện. Mật ngọt trái cấm khiến cả hai không thể làm chủ được nên đã nhiều lần gần gũi với nhau. Sau hơn một năm quen nhau, My thường kể cho bạn bè nghe câu chuyện tình đẹp như mơ của mình với anh chàng đẹp trai xóm bên kia sông. Họ đâu biết rằng mối tình này sẽ đẩy hai người vào chốn lao lí.
"Vụ án" lúc nửa đêm
Sau chầu nhậu ở nhà tối 16/5/2010, Hiền ra cầu gặp người yêu như đã hẹn. Hiền rủ My sang nhà bạn chơi và cô bé vui vẻ đồng ý. Nhưng khi tới nơi thì người bạn đã đi ngủ nên Hiền và My ra bờ ao nhà bạn ngồi tâm sự. Do có hơi rượu trong người nên Hiền đòi gần gũi với My, cô bé sợ hãi trời tối nên đòi về. Hiền đưa My về nhà mình, lúc này bà Tuyết và em trai đã đi ngủ nên Hiền lấy chăn gối mang ra phòng khách cho My. Nằm cạnh, hai người dành cho nhau những cử chỉ âu yếm.
Bà Anh (mẹ My) thấy đã muộn mà con gái chưa về nên hối hả đi tìm. Nghe đám bạn My thuật lại, bà vội vàng qua nhà Hiền kiếm con gái. Đang hạnh phúc trong vòng tay người yêu thì My nghe tiếng mẹ gọi và sợ quá chạy ngay ra sau nhà trốn còn Hiền nói với bà Anh là cô bé không có ở đây. Mẹ về rồi, My rón rén chạy ra với Hiền. Nửa đêm, bà Anh bất chợt quay lại, nhìn thấy con gái đang nằm trong vòng tay của Hiền, bà tức quá trình báo vụ việc lên công an.
Bị cáo Hiền tại phiên tòa.
Tới khi công an vào cuộc, Hiền mới biết My chưa tròn 18 t.uổi. Cả hai gia đình mới hay chuyện 2 đứa thương nhau nhưng sự việc đã tới cơ quan điều tra, không thể cứu vãn được nữa. "Có biết cơ sự gì đâu, giá mà hai đứa nó nói với chúng tôi một tiếng thì đã không thế này, khổ qúa", bà Anh não nề cất tiếng tâm sự. Theo kết qủa điều tra và giám định, bé My có dấu hiệu chậm phát triển, không điều khiển được hành vi của mình. Hiền đã yêu phải một cô bé không được bình thường. Trớ trêu thay, My còn chưa đủ 18 t.uổi. Gia đình My ra sức khẳng định cô bé sinh năm 1991, do mẹ My nhờ chị gái đi khai sinh nên giấy bị nhầm. Kết quả giám định cho thấy My chỉ khoảng từ 15 đến 16 t.uổi. Như vậy, Hiền đã yêu và quan hệ trái phép với trẻ v.ị t.hành n.iên.
Những cái nhìn ái ngại bên hành lang phiên toà
Phiên tòa sơ thẩm diễn ra trong sự bẽ bàng của cả hai gia đình. Con cái yêu nhau mà bố mẹ không hay, hậu quả là Hiền phải ra đứng trước vành móng ngựa với tội danh h.iếp d.âm t.rẻ e.m. Do My không được bình thường như những đ.ứa t.rẻ khác nên tội của Hiền càng thêm tăng nặng. Hiền lĩnh 18 năm tù trước sự ngỡ ngàng, đau đớn của bà Tuyết. Gia đình bà Anh cũng tiếc thương không kém. Chỉ vì sự nóng giận nhất thời, bà đã để mất một chàng rể tương lai hiền lành. Gia đình bà Anh có 8 người con nhưng số trời không thương nên chỉ còn lại có 5 người. Bé My thiệt thòi nhất khi không được thông minh như các anh chị. Tìm được người yêu thương nó như Hiền đâu có dễ. Thương gia đình Hiền nghèo khó, bà Anh giảm t.iền bồi thường từ 20 triệu xuống còn 6 triệu đồng. Bà Tuyết khóc dấm dứt khi kể về quá trình đi vay lấy t.iền bồi thường cho bé My.
Nhận mức án nặng, Hiền kháng cáo xin được giảm nhẹ, bà Anh cũng đại diện gia đình làm đơn bãi nại. Tại tòa phúc thẩm, luật sư bào chưa yêu cầu được giám định lại t.uổi của bị hại My. Theo luật sư, không ai có thể biết rõ năm sinh của con cái bằng bố mẹ. Tuy nhiên, tòa căn cứ vào kết quả giám định khoa học nên đã bác yêu cầu của luật sư. Xét hoàn cảnh gia đình và bị cáo cũng đã bồi thường xong cho gia đình nạn nhân nên HĐXX tuyên phạt Hiền 17 năm tù.
Nhận được phán xét cuối cùng của tòa, bà Tuyết nước mắt ngắn dài xin tòa giảm thêm án. Người mẹ nghèo xót con đứng ở góc sân tòa khóc rấm rứt. Bà Anh nhìn thấy càng thêm khổ tâm. Phải đến hơn 12h trưa tòa xử xong các vụ án khác, Hiền mới được đưa ra xe về trại giam. Cầm vội hộp cơm trưa cán bộ đưa, Hiền móc túi nhờ cán bộ chuyển giùm con tôm hùm Hiền tự đan cho mẹ. Trước khi cánh cửa xe đóng lại, Hiền nói với ra ngoài: "Mẹ mang về cho em, con đan cho nó đấy. Mẹ giữ sức khỏe, thay con chăm em". Bà Tuyết ứa những giọt nước mắt đục ngầu gật đầu với con trai...
Theo VietNamNet
Anh mãi yêu em Tôi lang thang tìm em trên con đường mòn lối cũ. Kỷ niệm vương đầy trên khóm cỏ non xanh hạnh phúc mong manh em trao tôi ngày ấy. Cứ ngỡ rằng mình đã có tình yêu! Em có nhớ một buổi chiều cuối thu anh đợi em trước điểm dừng xe bus. Một buổi tối với những cánh lá thu rơi đầy....