Mạo hiểm thú nhận quá khứ, chị em nhận thiệt thòi pha quả đắng
Họ nghĩ đơn giản rằng, chỉ cần thú nhận quá khứ trước khi lên xe hoa với chồng tương lai thì có thể tránh được những hiểu lầm về sau. Tham gia trò chơi đầy mạo hiểm này, nhiều cô gái đã nhận cái kết đắng và chuỗi bi kịch đẫm nước mắt.
&’Em từng là gái bán thân’
Thời gian gần đây, trên các diễn đàn tâm sự kín của giới trẻ xôn xao một &’trò chơi’ mà họ coi đó là giữ lửa hạnh phúc gia đình. Tham gia &’trò chơi’ này, các cô gái phải nói thật về quá khứ của mình với chồng tương lai. Họ coi đây là cơ hội để kiểm chứng tình yêu, sự khoan dung mà đối phương dành cho mình. Từ &’trò chơi’ của một cô gái trên mạng, nhiều người nhận ra rằng, cái hạnh phúc mà mình đang có thực ra chỉ là chiếc ly thủy tinh mỏng manh dễ vỡ.
Nếu được suy nghĩ lại, có lẽ Nguyễn Phương Trang (27 tuổi, Cần Thơ) sẽ không bao giờ chơi cái trò dại dột đó. Nói đó là &’trò chơi dại dột’ bởi sau lời thú nhận về quá khứ lầm lỡ thì hạnh phúc mới chớm nở của cô đã vỡ vụn hoàn toàn. Tuy nhiên, cũng nhờ đó mà Trang mới biết được suy nghĩ, tình cảm thật của người yêu mình.
(Ảnh minh họa)
Sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả nhưng thời sinh viên, Trang luôn được bạn bè nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ với những bộ quần áo sành điệu. Tuy nhiên, chẳng ai biết được rằng, sự thật Trang đã phải đánh đổi rất nhiều để có được những thứ đó. Thành phố hoa lệ khiến Trang đã mất đi quá nhiều thứ. &’Ngày sinh viên, tôi yêu một cậu bạn cùng lớp. Nhưng khi biết tôi có thai, cậu ta đã bỏ rơi tôi. Tôi liền vay mượn bạn bè để đi &’giải quyết’ hậu quả. Cũng từ đó, chán đời, trả thù tình, tôi trượt dài vào những vết nhơ, lầm lỡ. Tôi đã dùng &’vốn tự có’ của mình để kiếm những đồng tiền dơ bẩn. Tôi sẵn sàng cặp với những đại gia đáng tuổi cha, chú mình. Họ đưa tôi đi tiếp khách cùng, đi bar, bay nhảy…, không tiếc tôi bất kỳ thứ gì. Cứ như vậy, ngày ngày qua đi tôi càng ngập sâu hơn trong vũng bùn. Khi nhận được quyết định buộc thôi học của nhà trường, tôi vẫn giấu bố mẹ, tiếp tục ở lại thành phố để bán thân’, Trang chia sẻ.
Đến khi bạn bè ra trường, cô quyết định đến một thành phố xa lạ, dùng số tiền mình kiếm được để làm lại cuộc đời. Tại đây, Trang đã gặp Hùng, một nhân viên ngân hàng. Hùng là người hiền lành, có học thức. Chính vì thế, dù yêu nhau nhưng chưa một lần Hùng đòi hỏi, anh nâng niu và coi Trang như một báu vật. Điều đó lại làm Trang càng cảm thấy lo lắng, sợ hãi vô cùng. Trang luôn sống trong cảm xúc lẫn lộn: Hạnh phúc vì tình yêu nhưng xấu hổ, tự ti vì quá khứ không trong sạch của mình.
&’Tôi yêu thương anh hết mực và mong bù đắp được quá khứ lầm lỗi của mình. Nhiều lần tôi định nói thẳng với anh về quá khứ đó nhưng lại không dám. Thế rồi, một ngày, anh chủ động nói chuyện với tôi về người người bạn gái cũ của anh. Tôi như được vẽ đường và kể với anh về quá khứ của mình. Kể xong, tôi như trút bỏ lớp áo bụi bặm đã khoác lên người bao lâu nay. Ban đầu, Hùng không tin và cho rằng, tôi trêu đùa. Nhưng thấy tôi khóc, Hùng im lặng và nói cần thời gian suy nghĩ. Sau đó, tôi nhận được điện thoại đề nghị chia tay của Hùng’, Trang tâm sự.
&’Gam màu tối’ trong tình yêu
Tương tự như tình cảnh của Trang, đó là câu chuyện buồn của Nguyễn Huyền My (24 tuổi, quê Thanh Hóa). Nói chuyện với PV, Huyền My rớt nước mắt. Thấy nhiều người chia sẻ &’trò chơi’ &’thú nhận quá khứ’ và nhận được sự khoan dung của người yêu, My cũng muốn được trút bỏ gáng nặng tâm lý. Nhưng lời thú nhận khiến cô không có cơ hội được mặc váy cưới cùng người mình yêu thương vào lễ đường.
Video đang HOT
&’Thấy họ chia sẻ nhiều câu chuyện hay, thú vị tôi cũng muốn biết chồng tương lai có độ lượng như vậy không. Một hôm, tôi rủ anh đi dạo, tôi bắt đầu kể cho anh nghe về quá khứ của mình. Biết anh là người &’thoáng’ trong chuyện yêu đương nên tôi đã không ngần ngại thú nhận trước đây mình đã từng yêu sâu sắc và đã đi quá giới hạn với một người đàn ông. Nhưng vì khoảng cách địa lý mà tôi và người ấy không thể đến được với nhau. Anh ấy dường như vô cảm trước câu chuyện quá khứ của tôi. Còn tôi thì thấy yên tâm hơn vì đã thú nhận tất cả với anh, hy vọng sau này chung sống với nhau, chúng tôi sẽ không khó xử hay hiểu nhầm gì nhau’, My kể.
(Ảnh minh họa)
Nhưng cũng sau lời thú nhận thành thật đó, Huyền My luôn bị bạn trai theo dõi tin nhắn facebook, Email, điện thoại…, thậm chí anh còn dò xét từng người bạn của cô. Hễ thấy có người con trai nào lạ kết bạn với cô là anh ta lại tức tối, dò hỏi. &’Chúng tôi giận hờn cãi vã nhau suốt ngày. Có vấn đề gì, anh lại lôi chuyện cũ của tôi ra đay nghiến, lôi quá khứ ra để xúc phạm dù trước đó không biết bao lần anh hứa không nhắc lại. Anh còn hỏi bạn bè về quá khứ của tôi. Khi biết chuyện tôi đã từng sống với người kia như vợ chồng, anh ta càng hận và giày vò tôi. Bị xúc phạm, tổn thương, tôi khóc thì anh ta lại thản nhiên nói: &’Cô có một quá khứ quá sâu đậm, cô đã lừa tôi, lừa gia đình tôi. Tôi không thể chấp nhận việc lấy một người có quá khứ như thế về làm vợ’. Tôi cũng không ngờ rằng, những lời tâm sự thật lòng ấy khiến tôi mất đi hạnh phúc của mình’, Huyền My nghẹn ngào.
Trao đổi với PV, TS tâm lý Bùi Hồng Quân (sở Lao động – Thương binh và Xã hội TP.HCM) cho rằng: &’Tâm lý lo sợ nên người phụ nữ muốn trút bỏ quá khứ với người mà mình yêu thương. Bởi họ sợ một ngày nào đó người yêu mình phát hiện ra thì hậu quả sẽ còn nặng nề hơn. Bất kỳ ai cũng có khoảng trời của riêng mình, bí mật của riêng mình. Không ai có thể thay đổi được quá khứ. Nếu xác định sống trọn đời với người đóm bạn gái nên thành thật. Nếu tình yêu đó đủ sức để chấp nhận quá khứ thì hãy vun đắp hạnh phúc đó, còn họ nặng nề và đay nghiến bạn thì cũng nên xem xét, tiếp tục hay dừng lại mối quan hệ . Và tôi cũng khuyên những người đàn ông được người yêu, vợ tâm sự về quá khứ thì nên rộng lượng thứ tha. Đừng nên đay nghiến để xảy ra những hậu quả đáng tiếc’.
Theo ĐSPL
Giá anh trả cho 10 năm tuổi xuân của tôi là... một quả đắng
Tôi sống không lý trí khi hy sinh hết vì anh để đổi lại được gì. Anh, gia đình anh quay ngoắt thái độ sau khi đã đạt được những gì mong muốn.
Tôi và anh quen nhau khi mới 20 tuổi. Vì anh và tôi bằng tuổi, lại cùng học đại học nhưng là hai trường khác nhau. Hai trường cũng xếp vào top đầu ở Hà Nội.
Khi tôi quen anh là lúc anh vừa chia tay mối tình đầu từ hồi cấp ba. Tôi được một người bạn cùng lớp giới thiệu, sau đó chúng tôi yêu nhau.
Khi đó anh chỉ là một sinh viên bị tụt ca, chơi game nhiều, cắm đồ vô số, vì thất bại trong mối tình đầu, anh đã lao vào game để quên đi mọi thứ. Tôi thương anh, vì yêu và thương nên ở bên cạnh mong có thể lấp đầy giúp anh.
Sau một thời gian anh cũng yêu tôi và tiến bộ dần. Tôi hướng dẫn anh học để trả nợ môn và tìm cách để anh cai nghiện game. Tôi đi gia sư để kiếm tiền cùng anh trả các khoản nợ cắm đồ. Sau đó, tôi ra trường trước, anh học kỹ thuật, lại bị tụt ca nên ra sau tôi 2 năm.
Vì vừa ra trường, tôi lại xin được việc ở quê nên định về quê làm. Thế nhưng lúc đó, mẹ anh gọi điện nói chuyện với tôi. Bà xin tôi ở lại hướng dẫn anh, ở cạnh anh và hoàn thành nốt việc học để lấy được bằng. Mẹ anh nói, coi như nợ tôi vì bà sợ nếu tôi về quê rồi thì anh lại sa chân vào con đường cũ.
Rồi tôi cũng đồng ý. Suốt 2 năm sau đó, tôi ở cạnh động viện và cũng gần như học cùng anh đến khi anh ra trường đi làm.
Nhưng đáng buồn là anh vẫn còn nặng tình với cô gái ấy. Trong ngày sinh nhật của tôi, anh hẹn gặp đi uống cà phê với mối tình đầu của mình, bỏ mặc tôi một mình ở nhà đợi anh về đến 22h.
Sau đó, chồng của cô ấy tìm tôi trên facebook rồi vào nói chuyện. Người ấy bảo họ đã có một đứa con chung và không muốn con trai của họ không cha không mẹ. Nếu vợ anh ấy còn tiếp tục gặp gỡ, qua lại với người yêu tôi thì sớm muộn cuộc hôn nhân của họ cũng chấm dứt. Vì vậy, anh ấy nhờ tôi hãy... 'cưới' anh sớm để giúp cuộc sống của họ yên ổn.
Ảnh minh họa
Sau cuộc nói chuyện đó, tôi thấy thật nực cười và thương hại anh ta phần hơn. Một người chồng không quản được vợ, để vợ đi gặp lại tình cũ mà còn có thể đi cầu xin tôi như thế.
Nhưng sau đó, tôi thấy anh thay đổi. Anh đã đoạn tuyệt với cô ta, cũng có thể chính cô ấy đã cắt đứt trước. Tôi đòi cưới, anh bảo cho thêm thời gian, để sự nghiệp ổn định, có thể lo được cuộc sống của cả hai rồi mới cưới nhưng tôi bắt anh phải đăng ký kết hôn với tôi trước. Bố mẹ anh không hài lòng lắm nhưng cũng đồng ý vì nghĩ đến ân nghĩa mấy năm qua tôi bên anh.
Nhà tôi xin một cái lễ coi như cúng tổ tiên và để cả hai nhà qua lại. Thời gian trôi đi, anh cũng yêu thương tôi như bao cặp vợ chồng son mới cưới khác. Bi kịch chỉ bắt đầu khi anh ra trường làm việc.
Tôi ra trường trước, công việc thuận lợi hơn, anh thì ngược lại, lương tháng có tháng không nhưng tôi không nề hà gì, luôn động viên anh cố gắng, thậm chí tôi còn cùng anh đi công tác vì lĩnh vực anh làm tôi cũng rành.
Thế nhưng, bố mẹ anh lại tỏ ra không hài lòng. Họ luôn cho rằng, tôi kiếm nhiều tiền hơn thì sau này sẽ không coi anh ra gì, rồi tôi sẽ nắm toàn quyền. Bố mẹ anh luôn gây áp lực lên anh, nào là con trai thì phải thế này thế kia...
Tôi biết bố mẹ anh cũng muốn tốt cho anh thôi, tôi cũng biết gia đình anh còn sống kiểu gia trưởng, phong kiến lắm, nên tôi âm thầm chịu đựng hết.
Anh bắt đầu chán cuộc sống, hoặc có lẽ do tôi không để ý nên không thể hiểu được. Anh đã ngoại tình với một cô sinh viên năm hai suốt 1 năm trời. Anh giấu tôi, tiền làm ra cũng cho cô ta.
Tối hôm đó, tôi hỏi thì anh không nói gì. Tôi bỏ sang nhà bạn anh cũng không nhắn tin hay hỏi tôi đi đâu. Tôi buồn lắm, gọi điện cho mẹ tôi. Mẹ tôi lúc đó động viên rồi khuyên tôi bình tĩnh. Tôi nhắn tin hỏi anh xem anh luốn ly hôn để ở với cô ta hay tiếp tục sống. Anh xin lỗi và muốn tôi cho anh cơ hội làm lại từ đầu.
Sau đó, tôi và anh chuyển vào Nam lập nghiệp. Sự nghiệp của cả hai cân bằng, anh kiếm được nhiều tiền hơn. Tôi đã đưa kế hoạch giữa năm có con và cuối năm sẽ cưới, anh rất ủng hộ.
Nhưng đùng một cái, chỉ vì xích mích nhỏ mà anh giận tôi rồi gấp quần áo bay ra Hà Nội luôn. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ anh ra ngoài đó nghỉ ngơi nhưng anh lại được bố mẹ tác động rồi thay đổi hoàn toàn. Có lẽ cũng một phần do anh tích tụ áp lực nên bùng phát.
Sau đó tôi gọi điện, anh bảo muốn tiếp tục thì tôi phải thay đổi, phải nghe theo gia đình anh sắp đặt, nếu không sẽ ly hôn rồi cúp máy. Lúc đó, tôi thấy chán và buồn vô cùng. Buồn vì suốt 10 năm qua bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu vất vả mà không đi đến đâu.
Tôi chỉ ước có một gia đình, nơi có một người chồng yêu thương tôi và có đứa con. Được cùng chồng đưa con đi công viên chơi và up ảnh lên facebook khoe bạn bè. 30 tuổi, tôi chỉ mong muốn một điều đơn giản như vậy thôi. Vậy nhưng, tất cả dường như chỉ là mơ ước.
Buồn và thất vọng vô cùng với gia đình anh. Mẹ anh, con người từng van nài cầu xin tôi ở bên cạnh anh lúc cần thiết, khi đã đạt được rồi thì quay ngoắt thái độ không thương tiếc. Trong khi tôi như con thiêu thân khờ dại sống hết mình với họ, đổi lại là như vậy. Tại sao cuộc sống này lại có những con người như vậy.
Tôi đã dứt khoát, tháng sau tôi sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn, để anh ta tìm vợ mới, mẹ anh ta kén con dâu cho phù hợp. Chỉ đáng tiếc là tôi quá ngu dại, tin vào những lời đường mật để rồi sống trong ảo vọng.
Mười năm, tôi phải sống sao, cần bao lâu để có thể cân bằng lại đây khi có quá nhiều kỷ niệm. Cay đắng, đớn đau quá. Tôi phải làm sao để tìm lại ý nghĩa cuộc sống lúc này đây?
Theo Người Đưa Tin
Lĩnh trọn cái tát cháy má từ chồng vì nhất định không chịu nói ra hai từ ấy... Anh không cần biết lý lẽ gì đã thẳng tay cho chị cái tát trời giáng chỉ vì chị nhất định không chịu nói hai từ "xin lỗi". Chị lên xe hoa về nhà chồng khi vừa bước sang tuổi 27. Nhà chồng mà nhà chị cách nhau khá xa, anh lại là con trưởng nên phải về sống cùng bố mẹ. Vì...