Mạnh mẽ lên chàng trai “đã từng” là của em!
Người ta yêu nhau thì chỉ có một lý do duy nhất. Đơn giản là vì yêu. Thế nhưng khi chia tay, thì có hàng vạn lý do anh à. Nào là không hợp, nào là phiền toái, cãi nhau, mất cảm giác, quá nhiều khoảng lặng, mất lòng tin, kẻ thứ ba, không hợp với gia đình, không hợp quan niệm sống…rất nhiều lý do mà em không thể kể ra hết được và chung quy lại lý do cuối cùng là: hết yêu. Có phải chăng, khi người ta hết yêu thì những lý do trên hàng loạt xuất hiện. Hay là vì những lý do trên mà người ta dẫn đến hết yêu.
Anh à, để xây dựng được một tình yêu, thì cần duy nhất một lý do rất trừu tượng. Không phải ai cũng hiểu và làm được điều đó. Thế nhưng khi chia tay thì có rất nhiều lý do đơn giản mà chỉ cần buông miệng là có thể nói ra.
Em và anh cũng thế… Có vô vàng lý do mà anh đã nói ra với em…Đến nỗi em bây giờ còn không biết được đâu là lý do nữa…
Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa. Mọi thứ đã kết thúc. Và em muốn anh mạnh mẽ lên…
Đừng làm những điều vớ vẫn như thế này nữa…
Đừng vờ đóng kịch nữa. Trước mắt em và mọi người, anh tỏ ra vui, khỏe, và tràn đầy sức sống… Để rồi phía sau, tìm một khoảng lặng, núp bóng cho chính mình, buông ra những lời nói thật tận sâu nơi trái tim. Và rồi bị em phát hiện… Anh à, đừng làm như thế nữa. Chả giống anh ngày xưa của em. Hãy mạnh mẽ như chính em. Khóc và than thở. Đối mặt với sự thật. Kiếm tìm một ai đó để chia sẽ, hoặc là tự nói với chính mình. Để vượt qua mọi thứ. Nếu không anh sẽ lại tiếp tục là kẻ nội tâm như những ngày em chưa đến.
Video đang HOT
Đừng bê bếch, nhậu nhẹt nữa anh àh. Nó sẽ làm tổn hại đến sức khỏe của anh đấy. Một con người luôn quan trọng sức khỏe của em và bản thân mà xưa nay chưa bao giờ như thế, thì em mong bây giờ và mai sau cũng vẫn vậy. Hãy tìm kiếm một thói quen nào đó lành mạnh hơn như đã từng nói với em, thay vì bỏ hàng giờ ra để nhậu anh nhá. Giống như em, em tìm kiếm cho mình những thói quen tích cực hơn, giúp em vượt qua những tháng ngày đi đến tận cùng của sự yêu thương. Em làm những việc mà em thích, em hát bài hát em thích, em ăn món ăn em thích… đến những nơi mà em muốn… Điều đó làm em yêu chính mình và cuộc sống này nhiều hơn. Liệu anh có vui hơn và xảy quyết được gì sau cơn say xỉn, hay là mọi thứ lại bắt đầu ở điểm xuất phát?!?
Đừng đánh mất chính mình, với mong muốn kiếm tìm một kẻ thay thế. Đừng làm ra vẻ ta đây là một bad boy anh nha. Bởi vốn dĩ bản chất của anh không phải là vậy. Thế nên, mỗi lần nhìn thấy anh vờ như thế em lại phì cười, vì anh diễn chả đạt tẹo nào. Hãy như em anh nhá. Không vội vàng rơi vào vòng tay của một ai đó khi mình biết rằng họ chỉ là người thay thế. Đừng đem họ ra để làm trò đùa tiêu khiển bởi anh sẽ không lườn trước được cái giá mà anh phải trả như thế nào đâu. Hay đại loại viết một cái gì đó ngớ ngẫn để chứng tỏ ta đây… để tự biến mình thành trò cười của thiên hạ, dạo này em thấy những dòng tâm trạng của anh thật nực cười và nhảm nhí chẳng ra dáng của một người con trai nghiêm túc và chững chạc. Thế mà chẳng ai nói với anh điều đó. Anh nên nhớ rằng người ta sẽ không bao giờ nhớ những việc tốt mà anh đã làm. Nhưng người ta sẽ khắc cốt ghi tâm những điểm xấu của anh đấy nhá. Liệu anh như vậy, thì rằng anh sẽ quên, sẽ kiếm tìm cho mình được một tình yêu chân thành?!?
Hãy học hành tử tế đi anh à. Anh hãy nhìn lại xem. Những người cùng tuổi anh. Họ đang ở đâu… và anh đang ở đâu. Đừng mãi mê chơi game với những trò ảo tưởng đó nữa. Đừng quá tự phụ về bản thân mình. Hãy cố gắng đi anh à. Không sau này sẽ hối tiếc đấy.
Chia tay rồi, mọi thứ có ra sao, thì em mong rằng anh cũng hãy mạnh mẽ với chính quyết định của mình. Sau những ngày gục ngã và rồi em cũng đã đứng lên được thì em mong rằng anh cũng sẽ như thế. Chứ đứng mãi mang hình hài của một người trưởng thành mà suy nghĩ thì cứ như một đứa trẻ. Con trai các anh luôn là thế. Luôn bảo tụi con gái chúng em là trẻ con. Nhưng nào biết được chính mình mới là những đứa trẻ.
Thế nên hãy tự mình mà bình tĩnh mà suy xét lại anh nhá. Người ta có thể đánh mất chính mình. Nhưng cũng có thể tìm lại chính mình. Quan trọng là anh có muốn hay không?!? Hãy là anh của những năm đầu yêu em… Chững chạc, chân thành, chung thủy và đáng tin anh nhỉ…
Theo PNO
Yêu trai Tây quá sướng
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ yêu một anh chàng ngoại quốc cho đến khi tôi ra trường và làm ở công ty nước ngoài.
Tôi đã gặp, nói chuyện và rất có cảm tình với người đàn ông này. Nhờ anh ta mà ngoại ngữ của tôi khá hơn. Tôi cũng cảm kích người ấy đã luôn bên cạnh tôi, giúp đỡ tôi. Chúng tôi là đôi bạn tốt, luôn luôn hỗ trợ nhau trong công việc và cả cuộc sống.
Thế rồi, tôi được cơ quan cử sang nước ngoài đào tạo một thời gian để nâng cao trình độ và về phục vụ. Tôi và anh cùng đi, nơi đó là quê hương của anh. Bản thân tôi cảm thấy tự hào vô cùng vì có được người bạn như anh bên cạnh. Thời gian ở bên anh lâu, và chỉ có anh dựa vào khi ở nước ngoài, tôi đã cảm tình với anh. Và anh cũng vậy. Dường như chúng tôi là hai mảnh ghép cô đơn, gặp được nhau và yêu nhau. Anh thổ lộ tình cảm với tôi trước, thật may mắn là tôi cũng rất yêu anh.
Ban đầu khi bố mẹ biết chuyện tôi yêu người ngoại quốc, bố mẹ phản đối dữ dội lắm. Họ không muốn tôi yêu xa, và cũng sợ con gái sau này lấy chồng sẽ khổ. Lấy chồng ở nước mình còn có thể gặp bố mẹ, lấy chồng xa, nhỡ mà sang nước ngoài sống thì làm sao mà chịu được. Bố mẹ tôi trước giờ đã luôn nghĩ, con gái nên lấy chồng gần, trong phường trong huyện thì càng tốt hơn.
Thế rồi, tôi được cơ quan cử sang nước ngoài đào tạo một thời gian để nâng cao trình độ và về phục vụ. (ảnh minh họa)
Nhưng sau nhiều lần anh về nhà tôi chơi, cả nhà nói chuyện và tiếp xúc với anh, bố mẹ dần rất quý con người anh. Tôi vốn làm một cô gái khép mình nhưng từ khi yêu anh, tư tưởng sống của tôi cũng khác hẳn. Tôi sống thoáng, thoải mái, tự nhiên, không gò bó trong khuôn khổ như cũ nữa.
Yêu đàn ông ngoại, họ không câu nệ chuyện mình giao du với người này, người kia. Tôi có thể thoải mái đi chơi với bạn bè cả trai cả gái, gặp gỡ thoải mái. Chúng tôi một là đi chung, hai là đi riêng. Nếu muốn riêng tư, chỉ cần nói với anh một câu, anh sẽ bằng lòng ngay, chứ không có chuyện ghen tuông này nọ giống như mấy anh trai Việt.
Anh hay thể hiện sự quan tâm, tình cảm lãng mạn với tôi ngay cả trước mặt người khác. Tôi đã từng thích một người là người Việt, đàn ông Việt lúc nào cũng vô tâm. Họ luôn nghĩ phụ nữ yêu họ nên họ mặc kệ, thậm chí là làm ngơ để đón nhận tình cảm và sự quan tâm từ bạn gái, không hề đáp lại. Họ nghĩ, con gái yêu họ nhiều nên sẵn sàng làm mọi chuyện vì họ. Nên dù họ có làm gì họ cũng luôn bao biện &'cô ấy yêu mình chắc sẽ không chấp nhặt đâu'.
Tất nhiên là vì yêu người ta có thể bỏ qua nhiều chuyện nhưng kiểu vô tâm, thờ ơ lâu dần sẽ khiến đối phương chán. Tại sao cứ phải chấp nhận tính nết này tính nết kia, tại sao không nghe ý kiến của nhau rồi cùng nhau tiến bộ để hài hòa hơn trong cách sống? Đàn ông Việt bảo thủ là như vậy, họ cứ luôn giữ tính cách của mình và bắt phụ nữ phải theo. Nhưng người yêu ngoại quốc của tôi, anh ấy rất thoải mái, không bao giờ ép buộc tôi phải làm cái này, cái kia. Đặc biệt, anh ấy quan tâm tôi mọi nơi, mọi lúc, lúc nà cũng hỏi han tôi thích gì, muốn gì và đáp ứng.
Đặc biệt, trai Tây không coi trọng chuyện trinh tiết. Họ không nghĩ đó là thước đo đánh giá nhân phẩm của người phụ nữ. (ảnh minh họa)
Chuyện bếp núc, anh ấy không bao giờ quan trọng. Người cũ của tôi đã từng yêu cầu tôi học nấu ăn để sau này còn phục vụ chồng. Tôi không cho đó là chuyện xấu nhưng học hay không là tùy sở thích của mỗi người. Không nấu được thì ra hàng ăn nhưng nhiều anh chàng lại cứ phải nấu nướng ở nhà trong khi người yêu hay vợ thì bận trăm công nghìn việc. Với đàn ông Việt, phụ nữ đảm đang thì phải nấu ăn giỏi, công dung ngôn hạnh này kia. Tôi không nói tôi thiếu những điều đó nhưng tốt nhất hãy thoáng thoáng, để mọi chuyện tự nhiên chứ đừng ép phụ nữ quá. Họ sinh ra đâu phải để phục vụ đàn ông.
Đặc biệt, trai Tây không coi trọng chuyện trinh tiết. Họ không nghĩ đó là thước đo đánh giá nhân phẩm của người phụ nữ. Nên khi tôi nói về chuyện con gái còn trong trắng hay không, bạn trai tôi đã cười bảo sao bây giờ còn nói chuyện đó. Anh đâu có bận tâm đâu. Còn đàn ông Việt thì cổ hủ, có người còn đòi chia tay vì người yêu không còn trinh trong khi các anh đã đi ngủ với rất nhiều cô gái khác.
Tôi hi vọng trong tương lai, dù tôi có sang nước ngoài sống thì tôi cũng không phải lo chuyện sống cùng nhà chồng, phục vụ nhà chồng. Tôi cũng không phải nữ công gia chánh, phải tuân theo lời chồng, không làm thì sợ bị chê bai. Trong tương lai, nếu lấy chồng Việt tôi sẽ phải cung kính nhà chồng, phục vụ cả nhà anh và làm trách nhiệm của con dâu, không hay không phải tôi lại bị soi mói, đánh giá. Người ngoại quốc họ không quan trọng chuyện sống cùng nhau hay không, họ lại cho rằng, con cái trưởng thành nên tự lập, sống riêng, đó mới là điều đáng quý. Ai cũng có sức lao động, cũng phải làm và kiếm tiền, không nên đòi hỏi bất cứ ai...
Có thể, đó là văn hóa của họ và cách nghĩ của tôi, nhưng thú thực, yêu trai Tây rất sướng. Tôi không có ý chê bai ai cả, cũng không phải chê đàn ông ở mình, chỉ là tôi muốn nói, có nhiều người yêu, người chồng rất cổ hủ, ép buộc người vợ của mình phải thế này thế kia, đúng là rất lạ. Tại sao không thoáng đãng, không phiến phiến một tí thì cái gì cũng dễ dàng mà ai cũng được vui...?
Theo VNE
Sự tình oái oăm dở khóc dở cười của vợ chồng tôi! Đêm đấy hai vợ chồng còn lên kiên quyết lên kế hoạch ngủ riêng để tách nhau ra hẳn. Nhưng nằm với con trằn trọc mãi đến 2 giờ sáng mà mình vẫn chưa ngủ được. Bực quá chạy về phòng thì thấy chồng cũng đang mở mắt thao láo trên giường. Tâm sự vô duyên một tí, ở đây có ai như...