Màng trinh không đong đếm được tình yêu
Tôi sợ sẽ mất anh khi anh biết được tất cả quá khứ của mình (Ảnh minh họa)
Những tưởng khi biết hết những chuyện quá khứ của mình thì anh sẽ ghét bỏ và khinh bỉ tôi. Thế nhưng… tôi không ngờ anh đã ôm tôi vào lòng và nói rằng: “Anh yêu em, hiện tại và sau này vẫn vậy… không có gì thay đổi cả”.
Là một độc giả thường xuyên của chuyên mục Tâm sự, đọc những câu chuyện tình buồn, nhưng cuộc tan vỡ hôn nhân rồi về những câu chuyện trinh tiết, tôi vô cùng cảm thông đến suy nghĩ của mỗi người, không ai đúng và cũng không ai sai. Thật sự ai cũng mong muốn mình hạnh phúc, một hạnh phúc trọn vẹn nhưng không ít người nhận ra hai chữ trọn vẹn đó lại khiến bản thân bị đau khổ cũng đồng nghĩa là những người bên cạnh cũng sẽ phải gánh chịu theo.
Khi tôi đọc câu chuyện “Nước mắt đêm tân hôn”, tôi thật sự xúc động bởi sự thông cảm, chia sẻ, sự trân trọng cao quý mà anh đã dành cho người vợ anh, và tôi cũng đồng tình với suy nghĩ của anh về sự trinh tiết mà thực chất đó là đức hạnh của người phụ nữ chứ không phải là màng trinh nhỏ bé kia.
Tôi đã từng yêu một người 3 năm và đã trao cho người ấy thứ quý giá nhất của tôi, nhưng rồi tình yêu ấy đã không còn khi anh ấy chỉ lợi dụng tôi. Tôi đã rất buồn, buồn vì tôi đã yêu thật sự, tôi không hề tiếc nuối gì và tôi vẫn sống vui vẻ khi không có anh bên cạnh.
Anh yêu em, hiện tại và sau này vẫn vậy… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thời gian trôi qua, rồi khi tôi vô tình gặp anh, anh là khách hàng của công ty tôi. Tôi thật sự xúc động khi anh rất quan tâm đến tôi, hỏi han tôi sau mỗi ngày làm việc… Nhưng rồi, tôi lại sợ hãi và lo lắng mỗi khi đối diện với anh, đối diện với những tình cảm dịu dàng anh dành cho tôi… chỉ vì tôi không còn trong trắng.
Rồi điều gì tới cũng sẽ tới, khi tôi và anh đã quen đã được 2 năm, anh ngỏ lời về thưa chuyện với cha mẹ, lúc ấy cái suy nghĩ quá khứ lại hiện ra, tôi bối rối và dường như tôi không hề suy nghĩ được điều gì. Lúc thì tôi muốn giấu anh ấy nhưng làm sao giấu đây? Chẳng nhẽ tôi lại có thể làm thế với anh sao?
Và tôi đã quyết định hẹn anh để nói cho anh biết tất cả quá khứ của mình. Tôi rất sợ, sợ mất anh, rồi tôi nhìn anh và nghĩ rằng tôi cần phải nói. Thế rồi tôi cũng đã nói, nhưng rồi tôi thật sự không thể ngờ rằng, chính anh đã loại bỏ những suy nghĩ ấy trong đầu tôi, thay vào đó là lời yêu thương ấm áp dành cho tôi. Tôi đã bật khóc trong niềm hạnh phúc vô cùng. Anh nói với tôi rằng: “Anh yêu em, hiện tại và sau này vẫn vậy… không có gì có thể thay đổi được điều đó” và tôi càng thấy ấm lòng hơn khi nghe anh nói: “Những ngày tháng quen em thật ý nghĩa vô cùng đối với anh và anh muốn em sẽ luôn ở bên anh cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa!”.
Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của tôi với mọi người, tôi mong muốn mọi người hãy trân trọng hạnh phúc của mình. Quá khứ và hiện tại luôn song hành với nhau nhưng hiện tại mới là cuộc sống thật sự. Thật khó để có được niềm hạnh phúc ấy và đừng vì bất cứ điều gì mà đánh đổ hạnh phúc của mình.
Nhật Minh (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Hạnh phúc thật sự không phải "cái ngàn vàng"
Để "trả thù" cô ấy, tôi phải tìm được cái quý giá kia của người con gái khác.
Câu chuyện của tôi không phải trong phim ảnh, cũng chẳng phải là cổ tích... mà đấy là câu chuyện tình yêu của tôi, một tình yêu thực sự chân thành giữa cuộc đời rất thực.
Sau khi đọc bài viết "Nước mắt đêm tân hôn", tôi cũng muốn chia sẻ với chuyên mục Tâm sự câu chuyện của tôi, về một tình yêu chân thành nhưng cũng chỉ vì cái màng trinh mỏng manh ấy mà chúng tôi đã suýt để mất nhau.
Tôi nghĩ rằng, mình cũng sẽ chẳng bao giờ tha thứ được cho người yêu như anh... bởi vì trong suy nghĩ của tôi, trinh tiết của người con gái là yếu tố quyết định để đánh giá phẩm hạnh, sự đoan trang của người con gái. Nhưng trong một lần say xỉn, tôi đã không kiềm chế được bản thân mình và làm chuyện ấy với người yêu của mình. Và thật bất ngờ khi tôi đã không tìm thấy những giọt máu đào của cô ấy trên tấm ga trải giường.
Khi biết người yêu mình không còn trinh, tôi cảm thấy khinh bỉ và ghê tởm cô ấy khi đã từng "chung chạ" với người đàn ông khác. Chính vì thế, tôi đã cố tình làm cho cô ấy đau đớn, xấu hổ... cho đến khi cô ấy không chịu được sự khinh bỉ của tôi, cô ấy sẽ chủ động rời xa. Trước khi cô ấy quyết định ra đi, cô ấy đã nói với tôi rằng: " Em sẽ không tìm được ai yêu em nhiều như anh và anh cũng vậy". Tôi chẳng thèm để ý đến những lời nói của cô ấy lúc đó. Vì với tôi, cái quan trọng nhất là trinh tiết của cô ấy, là phẩm hạnh của người phụ nữ mà tôi sẽ quyết định lấy làm vợ...
Với tôi, cái quan trọng nhất là trinh tiết của cô ấy... (Ảnh minh họa)
Để "trả thù" cô ấy, tôi quyết định phải tìm được cái quý giá kia của người con gái khác. Một tháng, hai tháng... ba bốn tháng trôi qua... Mối tình chớp nhoáng tiếp theo của tôi là một cô gái 9x không còn trong trắng... và đến mối tình sau nữa, tôi đã tìm được cái mà tôi mong muốn. Nhưng dù chiếm hữu được "cái ngàn vàng" của người con gái khác, tôi vẫn không cảm nhận được hạnh phúc thật sự... bởi tất cả chỉ là sự gượng ép, sự tìm kiếm một điều phù phiếm, chứ không phải là một tình yêu đích thực.
Chính lúc này đây, tôi thèm được yêu và yêu thương thật sự, tôi thèm sự quan tâm, vỗ về của người con gái chín chắn đã rời xa tôi trước kia chứ không phải những cô gái 9x nông nổi, ngây thơ. Và tôi nhận thấy mình đã mất đi rất nhiều thứ kể từ khi để người con gái tôi yêu thương nhất phải ra đi. Từ một chàng trai đàng hoàng, chững chạc... tôi trở thành một kẻ không ra gì, yêu đương lăng nhăng với những cuộc tình chợt đến, chợt đi...
Tôi đã mất đi rất nhiều thứ kể từ khi mất em... kể cả những người bạn thân quen tự bao giờ, tôi cũng chẳng thèm quan tâm, để ý. Cuộc sống không có em bên cạnh, tôi chỉ biết sống cho bản thân mình, cho những cuộc chơi thoảng qua, cho những tình yêu chớp nhoáng...
Rồi một ngày, tôi quyết định ra khu đô thị, nơi tôi và em đã từng ngồi đó, đã từng chia sớt với nhau bao nỗi vui buồn, đã từng ôm ấp, âu yếm nhau bên những chiếc ghế đá... Tôi chán nản đốt từng điếu thuốc như một kẻ bụi đời... và bỗng nhiên, một giọng nói thân thuộc lai cất lên: " Anh hứa bỏ thuốc với em rồi kia mà". Chính giọng nói thân thương ấy đã khiến một thằng đàn ông tưởng chừng như đã chai lì với tất cả một lần nữa rơi nước mắt. "Em đã nói là không ai yêu anh nhiều như em mà. Em chẳng sợ mất anh đâu... em chỉ nghĩ là liệu mình có tha thứ cho anh được hay không thôi. Còn về "chuyện kia" thì về anh hỏi mẹ để biết em có lỗi gì với anh không? ... Cảm ơn anh vì anh đã ở đây! Em yêu anh rất nhiều".
Dù chiếm hữu được "cái ngàn vàng" của người con gái khác, tôi vẫn không cảm nhận được hạnh phúc thật sự... (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ hỏi: " Tại sao em không giải thích với anh? Tại sao em bắt anh phải khổ sở như thế?"... Em chỉ lặng lẽ nói: "Em có giải thích thì anh cũng chẳng tin đâu"... Và cũng đêm hôm ấy, tôi biết rằng, người con gái tôi yêu thương bao năm qua chưa bao giờ làm gì có lỗi với tôi, cũng chưa từng phản bội tôi. Cô ấy là một người con gái đoan trang, có phẩm hạnh, đạo đức... chứ không phải "hư hỏng" như tôi đã từng nghĩ.
Đêm hôm ấy, cũng là một lần nữa tôi tìm lại được hạnh phúc thật sự của cuộc đời mình. Câu chuyện của tôi không phải trong phim ảnh, cũng chẳng phải là cổ tích... mà đấy là câu chuyện tình yêu của tôi, một tình yêu thực sự chân thành giữa cuộc đời rất thực.
Cuối năm nay, hai chúng tôi sẽ kết hôn với nhau. Đấy là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời tôi và cô ấy. Chúng tôi sẽ được ở bên nhau, được thành vợ thành chồng, được chung sống dưới một mái nhà hạnh phúc... Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ phải làm cô ấy khổ vì tôi nữa. Tôi sẽ bù đắp cho những lỗi lầm mà tôi đã gây ra cho cô ấy, người con gái tôi hết mực yêu thương!
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Sau 10 năm gặp lại... Dù hai người đã có gia đình riêng... nhưng chúng tôi vẫn không thể kiềm chế được những cảm xúc của mình khi gặp lại nhau (Ảnh minh họa) Sau 10 năm gặp lại nhau, anh đã có vợ, tôi đã có chồng... nhưng cả hai vẫn lao vào nhau như thiêu thân với những khát khao yêu đương, khát khao được hòa...