Mang thai nhà chồng chẳng đoái hoài, ngày sinh bố chồng đưa 1 thứ khiến tôi bật khóc tại chỗ
Cho đến hôm tôi đưa con xuất viện về nhà, tối muộn bố chồng bỗng xuất hiện. Nhưng ông đi một mình mà chẳng thấy mẹ chồng đâu.
Tôi mới kết hôn năm ngoái, hai vợ chồng thuê nhà sinh sống và làm việc trên thành phố, còn bố mẹ đôi bên thì đều ở quê. Công việc bận rộn nên tôi và chồng cũng ít khi về quê thăm các cụ, chỉ hỏi thăm qua điện thoại mà thôi.
Tôi mang thai rất vất vả, 2 tháng thì bị động thai phải nghỉ việc ở nhà tĩnh dưỡng. Chỉ có mình chồng đi làm lo cho vợ. Mẹ tôi lên thăm con gái 1 tuần, mẹ chồng thì gọi điện hỏi thăm mấy câu rồi thôi, cũng không hề lên thăm con dâu và cháu nội hay gửi cho tôi được chục trứng, con gà. Chút quà quê thì có đáng tiền gì đâu nhưng nó là tình cảm và sự quan tâm của mẹ chồng. Tôi không tham lam gì cả, chẳng qua thấy sự lạnh nhạt của bà thì rất tủi thân và ấm ức.
Cả thai kỳ tôi gặp nhiều vấn đề nhưng chỉ có 2 vợ chồng tự lo cho nhau. Mẹ đẻ thì thường xuyên gửi đồ ăn thức uống lên cho con gái, hầu như tối nào cũng gọi điện hỏi thăm sức khỏe cháu. Mẹ chồng thì nửa tháng gọi điện được một lần, ngoài ra không đoái hoài gì tới con cháu.
Trong lòng tôi oán trách bố mẹ chồng vô tâm và lạnh nhạt nhưng cũng không dám nói ra miệng vì sợ chồng phải suy nghĩ. Cũng may tôi còn có chồng yêu thương, nếu không chắc tôi ly hôn rồi.
Cả thai kỳ tôi gặp nhiều vấn đề nhưng chỉ có 2 vợ chồng tự lo cho nhau. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngày đau bụng nhập viện sinh con, báo cho mẹ chồng từ sáng nhưng đến tối vẫn chẳng thấy bà lên với con cháu. Còn mẹ tôi thì vừa nghe tin đã lập tức gọi taxi lên ngay. Đêm đó tôi sinh, may mắn là mẹ tròn con vuông. Cứ tưởng sáng hôm sau mẹ chồng cũng lên mà vẫn không thấy bà đâu.
Sao ông bà có thể hững hờ đến mức đó? Tôi thật sự không thể hiểu nổi trên đời này lại có người ông người bà lạnh nhạt vô tình tới vậy?
Tôi sinh thường nên chỉ phải ở bệnh viện 3 ngày là được về. Tôi cũng không về quê ở cữ mà ở trên thành phố cho con được gần bố, vợ gần chồng. Mẹ tôi bảo sẽ ở lại với tôi khoảng nửa tháng, còn đâu chắc hai vợ chồng vẫn phải chăm nhau. Mẹ chồng thì chẳng trông đợi được gì rồi, có mà như không.
Cho đến hôm tôi đưa con xuất viện về nhà, tối muộn bố chồng bỗng xuất hiện. Nhưng ông đi một mình mà chẳng thấy mẹ chồng đâu. Tôi giận bố mẹ chồng nên giả vờ vẫn còn yếu ớt không buồn nói chuyện với ông. Chẳng biết chồng tôi và ông nói những chuyện gì, sau đó thì ông vào bế cháu một lát, rồi đưa cho tôi một chiếc phong bì:
- Trong này có 50 triệu, ông bà cho cháu nội. Con cố gắng tĩnh dưỡng khôi phục sức khỏe rồi chăm sóc cháu cho tốt. Có mình thằng T đi làm (tên chồng tôi), chắc tiền nong cũng thiếu thốn phải không? Nhưng đừng lo, cứ mua sắm chăm sóc cháu cho đủ đầy đủ, có gì ông bà sẽ giúp đỡ thêm.
Cầm chiếc phong bì tiền bố chồng đưa mà tôi rưng rưng bật khóc ngay tại chỗ. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy tôi mới biết được suốt gần một năm qua, từ khi biết tôi mang thai, bố mẹ chồng ở dưới quê không ngừng nghỉ làm ngày làm đêm, làm thêm đủ mọi việc để kiếm thêm tiền với mong muốn cho cháu nội không phải thiếu thốn thứ gì. Mẹ chồng thậm chí còn vì vất vả quá mà sinh bệnh. Hai hôm trước bố chồng còn phải chăm vợ ở bệnh, giờ bà đã về nhà nhưng vẫn cần người trông nom. Vì vậy ông chỉ lên với con cháu được một tối, hôm sau phải về luôn.
Cầm chiếc phong bì tiền bố chồng đưa mà tôi rưng rưng bật khóc ngay tại chỗ. Tôi kiên quyết không nhận nhưng ông không đồng ý nhận lại, bắt tôi phải cầm bằng được. Nhìn bóng dáng gầy guộc của bố chồng mà tôi thấy ân hận và tự trách bản thân vô hạn.
Tôi đã hiểu lầm ông bà rồi. Mỗi người có cách quan tâm và thể hiện tình yêu thương khác nhau. Thời gian qua cũng vì quá bận bịu, tất bật nên ông bà không có nhiều thời gian, tâm trí bày tỏ sự quan tâm tới con cháu. Lúc này tôi mới thấy mình thật may mắn khi có được bố mẹ chồng thật thà, chất phác và chân thành đến thế.
Nếu mẹ chồng vẫn không lên thăm cháu được thì hết cữ một tháng tôi sẽ đưa con về với ông bà một thời gian. Chắc chắn bà rất mong được gặp cháu nội đầu lòng.
Vợ mang bầu đột nhiên ra máu, tôi hốt hoảng đòi đưa đến viện khám thì cô ấy ấp úng tiết lộ bí mật động trời
Nghe vợ nói, đầu tôi ong ong, phải một lúc sau mới tiếp nhận được thông tin.
Vợ chồng tôi sống với nhau 6 năm nay mà chưa có con. Chúng tôi cũng đi khám ở các bệnh viện lớn nhỏ nhưng chưa thể tìm ra nguyên nhân. Bố mẹ lại chỉ có tôi là con trai một nên càng hối thúc chuyện con cái.
Hai tháng trước, vợ tôi đột nhiên nôn ói trong bữa cơm. Cô ấy có bệnh đau dạ dày mãn tính nên tôi cứ nghĩ vợ tái phát bệnh. Nhưng bố mẹ tôi thì vui ra mặt. Họ khẳng định chắc chắn là vợ tôi đã có bầu nên tra hỏi. Cuối cùng, vợ tôi gật đầu nói đã cấn thai. Ngày hôm sau, cô ấy còn đưa cho cả nhà xem que thử thai hai vạch. Khỏi phải nói, nhà tôi vui như mở hội. Bố mẹ còn gọi điện thông báo cho hai chị gái tôi, bảo họ chuẩn bị tiền, quà mà mừng cháu nội chào đời.
Từ lúc thông báo có bầu, vợ tôi biến thành bà hoàng trong nhà. Cô ấy được ăn đủ mọi thứ ngon lành, thèm gì có đó mà chẳng phải làm bất cứ việc gì. Vì tình hình chung nên chúng tôi đều ở nhà, làm việc online. Mẹ tôi phân biệt đối xử thấy rõ. Hai vợ chồng tôi ngồi hai laptop sát bên nhau mà mẹ chỉ pha sữa, pha nước cam hay đem bánh ăn vặt cho mỗi vợ tôi. Nhưng thấy tình cảm con dâu mẹ chồng tốt hẳn lên, tôi cũng mừng.
Tranh minh họa.
Thế mà sáng sớm nay, vừa tỉnh ngủ, tôi đã hết hồn khi thấy trên ga giường có vệt máu đỏ. Nhìn vợ vẫn còn nằm ngủ ngon lành bên cạnh, tôi vội lay cô ấy dậy, hốt hoảng kêu vợ đi khám. Thú thật, từ lúc có bầu, vợ tôi vẫn luôn lấy lý do này nọ để hoãn đến viện khám. Mà tôi cũng không muốn để vợ đến những nơi đông người nên có ý đợi vợ bầu đủ 3 tháng rồi đi khám luôn. Giờ nhìn vết máu, hồn vía tôi như lên mây.
Trái lại, vợ tôi ngồi thẫn thờ rồi níu áo, kêu tôi đừng la lên. Cô ấy tái mặt, ấp úng nói rằng đó là máu "đến tháng" chứ không liên quan gì đến cái thai cả? Tôi ngồi chết sững, mất một lúc mới "tiêu hóa" được thông tin trên.
Rồi vợ tôi khóc, nói rằng bố mẹ tôi gây áp lực quá lớn cho cô ấy nên cô ấy mới nhận bừa, rồi lấy que thử thai của bạn thân để giả vờ mang thai. Cô ấy van xin tôi đừng tiết lộ bí mật động trời này.
Tôi biết vợ bị áp lực nhiều. Nhưng chuyện mang thai làm sao có thể làm giả được? Vài tháng nữa, bụng cô ấy không nhô lên là cả nhà tôi sẽ biết. Khi đó tình hình tồi tệ thế nào, chẳng cần nói cũng biết được. Tôi vừa thương vừa giận vợ. Giờ phải giải quyết chuyện này như thế nào đây?
(hongthuy...@gmail.com)
Vợ mang thai bủn rủn nghe được câu "làm sao cho nó biến mất" và pha xử lý dứt khoát của cô khiến chồng "tái mét" Đức tái mét vội vã giải thích khi bị vợ bóc trần cuộc điện thoại kia nhưng tất cả đã muộn, Quỳnh không tin anh nữa. Vợ chồng sống bên nhau, đối xử tử tế, quan tâm và chăm sóc đối phương bao nhiêu cũng chẳng thừa. Huống hồ là thiếu toàn tâm toàn ý, trong lòng vẫn đau đáu nhớ về một...