Mang quà Tết cho con gái lấy chồng trên thành phố, hành động của con rể khiến bố vợ phẫn nộ bỏ về
Mang chút quà quê để con cháu dùng vào dịp Tết, bố vợ phẫn nộ trước lời nói, hành động của con rể tới mức phải bỏ về.
Tôi năm nay 60 tuổ.i, có hai người con một trai, một gái. Con trai tôi kết hôn và ở gần nên tôi cảm thấy rất hài lòng, chỉ có con gái út khiến tôi quan tâm, lo lắng mỗi ngày vì lấy chồng ở xa. Con gái đi học rồi lấy chồng trên thành phố, lúc đầu tôi cũng thấy mừng vì con có về quê cũng khó tìm được việc theo chuyên ngành. Tôi tôn trọng sở thích của con vì tính cách con gái tôi rất hiểu, con chọn lối sống hiện đại, yêu thích thử thách…
Từ nhỏ đến lớn, tôi rất yêu quý con gái, coi như là báu vật của cuộc đời mình vì ngay từ nhỏ con đã bộc lộ thông minh, ngoan ngoãn. Vậy nên, ngoài chuyện làm sao để con học giỏi, tôi cũng giáo dục con trở thành người biết chia sẻ, yêu thương người khác. Khi con đến tuổ.i lấy chồng, tôi mong lắm có một chàng rể hiền lành, giỏi giang, yêu con gái tôi hết lòng…
Ngày con gái cưới, tôi bật khóc vì xúc động, thương con gái sẽ bước sang cuộc sống mới. Nếu như con hạnh phúc không sao, nhưng kém may mắn mà sống bất hòa với chồng thì tôi không đành lòng mà chứng kiến cảnh đó. Con gái tôi rất yêu chồng, tự tin cho cuộc sống hôn nhân, nên tôi cũng bớt lo. Vài lần tiếp xúc với con rể trước khi cưới, tôi cũng khá ưng ý vì là người có học, nhà có điều kiện trên thành phố.
Con lấy chồng ở xa, tôi dù không muốn nhưng cũng phải chấp nhận. Đó là hạnh phúc của cuộc đời con gái, tôi làm sao mà ngăn cản được, mặc dù vợ tôi không đành lòng. Dù ở xa nhưng thời buổi công nghệ thông tin phát triển, hàng ngày đều có thể nhắn tin, gửi hình ảnh, gọi video để hỏi han sức khỏe của con gái và cháu ngoại. Mỗi dịp được nghỉ, gia đình con gái cũng về thăm nên tôi cũng thấy hài lòng, quen dần với việc con cháu ở xa.
Video đang HOT
Hành động của con rể khiến bố vợ phẫn nộ trở về quê luôn. Ảnh minh họa
Dịp cuối năm, gia đình con gái bận việc nên Tết này không về được, nếu có về cũng phải ra Tết. Nhớ con cháu, nhất là hai đứa cháu ngoại, tôi đành lên chơi trước Tết, tiện có ít quà quê cho con cháu dùng vào dịp Tết. Háo hức, vui mừng là thế, gặp con gái mừng rỡ, hai cháu ôm lấy ông không rời nửa bước mà lòng đầy xúc động. Cũng bõ công mang vác quà quê, vất vả ngồi xe mấy giờ đồng hồ.
Nhưng trái lại với sự chào đón của con gái là thái độ có phần dửng dưng của con rể. Chỉ chào bố vợ một cầu rồi cắm mặt vào chiếc điện thoại, nói là bận việc gì đó nhưng tôi nhìn qua là biết đang nhắn tin tán gẫu với ai đó, còn lướt xem video trên mạng nữa. Chưa kịp uống cốc nước, tôi thấy con gái gọi chồng ra ngoài sân mang đồ quà quê của bố vào nhà cất.
Con rể ra ngoài với nét mặt hằm hằm, tôi ngồi trong phòng khách nhìn qua khe cửa sổ thấy con rể dùng chân đá mạnh vào túi quà của bố vợ. Tôi còn nghe rõ tiếng con rể mắng vợ: “Anh đã bảo em rồi, ông lên chơi thì đừng mang cái gì lên, nhà mình đâu có thiếu thứ gì. Ông mang gà sống, thịt lợn sống, rau quê thế này mà gọi là quà Tết à. Có mà muốn hại cả cái nhà này thì có. Toàn đồ vớ vẩn, dịch bệnh, thuố.c sâu, rước bệnh vào người. Mang đi cho ai thì cho, không thì cứ vứt hết đi cho tôi nhờ”.
Nghe con rể mắng vợ, ch.ê ba.i quà quê mà tôi thất vọng, cảm thấy mình bị thiếu tôn trọng. Dù rất tức giận, muốn ra ngoài sân mà phê bình con rể, nhưng nghĩ thương con gái, nếu vợ chồng bất hòa chỉ con gái mình thiệt. Đành nín nhịn, coi như chưa nghe thấy những lời con rể nói. Ngồi chơi một lúc, tôi lấy cớ có hẹn với bạn thân cùng thời đi học cũng đang ở gần đấy, thực chất là giận dỗi muốn bỏ về.
Lúc ra về, con gái và con rể ra cổng tiễn, tôi còn thấy con rể trách móc: “Đấy, bố lên chơi với bạn, tiện ghé qua đây chứ đâu phải lên chơi với con cháu”. Về nhà mấy hôm nay mà trong lòng tôi buồn bực. Thương con gái và phẫn nộ với con rể, tôi suy nghĩ rất nhiều về chuyện này. Tôi có nên gọi con rể về để chỉnh đốn hay là tìm cách tránh mặt? Hãy cho tôi lời khuyên!
Đến thăm con gái mới đẻ, hành động của con rể khiến bố vợ tức giận bỏ về, muốn con gái l.y hô.n
Tôi buồn rầu ra về khi chứng kiến hành động đáng trách của con rể với con gái mình.
Tôi có duy nhất một cô con gái, kết hôn cách đây 2 năm. Tôi chăm chút con từ nhỏ, coi như là báu vật của cuộc đời mình. Vậy nên, ngoài chuyện làm sao để con học giỏi, tôi cũng giáo dục con trở thành người biết chia sẻ, yêu thương người khác. Khi con đến tuổ.i lấy chồng, tôi mong lắm có một chàng rể hiền lành, giỏi giang, yêu con gái tôi hết lòng...
Ngày con báo tin có bạn trai, tôi hồi hộp nhưng cũng xen chút lo lắng. Vui vì con có người bạn để sẻ chia mọi vui buồn, lo lắng ở chỗ nếu con gặp người không tử tế, chắc sẽ bị cú sốc đầu đời. Gặp con rể vài lần, tôi cũng ưng lòng, nhưng thực ra tôi vì chiều con mà không làm khó cho hai đứa. Cho đến ngày hai đứa nghiêm túc xin tổ chức đám cưới, tôi đồng ý ngay, tôn trọng sự lựa chọn của con.
Con lấy chồng ở xa, tôi dù không muốn nhưng cũng phải chấp nhận. Đó là hạnh phúc của cuộc đời con gái, tôi làm sao mà ngăn cản được, mặc dù vợ tôi trong lòng ngổn ngang không muốn. Con gái có bầu, tôi và vợ mừng rỡ, chờ từng ngày để có cháu ngoại. Hàng ngày chỉ biết gọi điện hỏi han, dặn dò con phải chú ý giữ gìn sức khỏe cho hai mẹ con.
Biết tin cháu ngoại ra đời, tôi nhanh chóng lên để thăm cong gái và cháu ngoại. Háo hức là thế, tôi dự định sẽ chụp nhiều ảnh, quay cả video cháu để bà ngoại ở nhà vì đang ốm có thể xem bất cứ khi nào... Nhưng lên tới bệnh viện, tôi lại hụt hẫng muốn quay về khi chứng kiến việc làm đáng trách của con rể.
Bố vợ hụt hẫng khi nghe những lời mắng mỏ của con rể với con gái mình. Ảnh minh họa
Lúc tôi có mặt ở bệnh viện, không thấy con rể đâu, chỉ có con gái và cháu ngoại. Con gái tôi nói rằng đã gọi điện, nhắn tin cho chồng, anh ấy xong việc sẽ qua. Khi thấy bố nhắc tới con rể, con gái tôi dù mệt nhưng vẫn cố lấy điện thoại ra để báo tin cho chồng. Một tiếng sau, con rể tôi có mặt, chào hỏi bố vợ qua loa rồi ngó con một chút, tỏ vẻ yên tâm vì con ra đời lành lặn, khỏe mạnh.
Tôi có cuộc điện thoại của vợ nên ra ngoài nghe, lúc trở lại cửa phòng, từ ngoài đã nghe thấy con rể mắng vợ: "Tôi đã đặt cho cô dịch vụ ở đây rồi, cô còn lo lắng, kêu than cái nỗi gì nữa. Cô cứ làm như mỗi mình cô đi đẻ chắc mà hở ra là đòi hỏi. Các cô cứ đua đòi nào là phải chồng bên cạnh, tặng hoa khi vợ sinh con... Tôi còn giải quyết công việc, chứ đâu rảnh mà phục vụ cô sống ảo, khoe lên mạng. Tôi đi làm kiế.m tiề.n, chứ ở lỳ đây có mà cả nhà ăn cám. Nay tôi đi nhậu với bạn khuya mới về, bao giờ bác sỹ cho phép về thì cô gọi cái xe taxi rồi đưa con, mời bố cùng về nhà nhé".
Nghe con rể mắng con gái mà lòng tôi đau nhói, tôi thương con gái, từ bé tới giờ chưa làm gì có lỗi và bị ai la mắng bao giờ đâu. Vậy mà con rể đã lấy lý do để trốn tránh trách nhiệm ở bên vợ khi cần thiết, lại còn trách móc mắng mỏ. Đã vậy, còn đi ăn nhậu tới nửa đêm mới về, mặc cho vợ vừa sinh con, bố vợ tới thăm. Đúng là không nể nang, tôn trọng vợ và bố vợ chút nào.
Thương con gái, thương cháu ngoại, tôi về nhà mình chứ không về nhà con rể và con gái. Tôi rất bất bình, liệu tôi có nên gặp riêng để chỉnh đốn con rể? Dù con gái mới sinh, chẳng lẽ tôi lại khuyên con l.y hô.n?
Con rể xây nhà ở riêng, bố vợ chưa kịp mừng đã muốn đón con gái về trước điều kiện của ông thông gia Tôi bất ngờ đến sốc trước việc bị ông thông gia gây sức ép với tôi phải chi tiề.n xây nhà cho con rể. Tôi năm nay 63 tuổ.i, cuộc sống viên mãn, vợ chồng tôi mạnh khỏe, có tiề.n tích lũy khi về già. Hai con của tôi cũng đã lập gia đình, yên ổn, hạnh phúc. Nhìn vào, ai cũng nói...