Mải dọn rác dưới cống, nam công nhân chết lặng vì gặp người yêu
Một lần tình cờ người yêu của Thành đến công viên Thành Công chơi cùng bạn, cô bắt gặp cảnh Thành đang mải miết kéo rác thải dưới cống lên, trên người bẩn và đầy mùi hôi hám. Cô lại gần ngạc nhiên nhìn anh. Bất giác, Thành ngẩng lên và anh chết lặng vì bất ngờ.
Hình ảnh công nhân đang chui xuống cống ngầm nạo bùn. Ảnh: Nhật Linh
Có thâm niên 29 năm làm nghề thoát nước, anh Phạm Danh Khoa (SN 1967, Tổ trưởng tổ cống ngầm, Xí nghiệp thoát nước số 4, Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội) chia sẻ, sau khi phục viên, gia đình nghèo khó, anh xin vào làm công nhân thoát nước.
Hồi đó, người công nhân sinh năm 1967 vẫn chưa mường tượng hết những khó khăn, vất vả của công việc này. Chỉ đến khi phải trực tiếp chui xuống lòng cống nạo vét bùn và rác thải anh mới thấm thía những nguy hiểm, độc hại của nghề này.
Anh Phạm Danh Khoa – Tổ trưởng tổ cống ngầm, Xí nghiệp thoát nước số 4, Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội. Ảnh: Nhật Linh
Anh Khoa trải lòng: “Hồi mới xuống dưới cống ngầm, tôi cũng thấy sợ. Một phần vì nước sâu, một phần vì xác những động vật trôi xuống cống phân hủy và bốc mùi hôi thối. Tuy nhiên sau khi trấn tĩnh, tôi lấy lại tinh thần và làm việc tiếp. Đến nay những buồn vui, sướng khổ của nghề tôi đã nếm trải đủ”.
Anh Khoa cho biết, chính vì làm việc trong môi trường độc hại, lại rủi ro cao nên một số người không thể chịu đựng nổi phải từ bỏ nghề.
Người công nhân thoát nước sinh năm 1967 chia sẻ trường hợp một nam thanh niên trẻ tuổi vừa vào làm việc được hai ngày tại Xí nghiệp thoát nước thì vội vàng &’chạy làng’.
Anh Khoa cho biết, đó là một ngày mùa đông rét mướt năm 2016, anh được giao nhiệm vụ hướng dẫn một thanh niên trẻ tuổi đến làm việc tại xí nghiệp.
Video đang HOT
Để trở thành một công nhân thuần thục, ngày đầu tiên người thanh niên được mọi hướng dẫn, làm công tác tư tưởng kỹ càng. Lúc này anh cũng cho biết mình đã sẵn sằng làm việc. Tuy nhiên khi anh vừa chui xuống cống được 15 phút thì đã phải vội vàng chui lên. Anh cho hay, nếu đứng ở dưới đó ít phút nữa, anh sẽ bị ngất. Sáng hôm sau, anh vội vàng đến gặp anh Khoa xin nghỉ việc.
Một trường hợp khác khiến anh Khoa cũng ấn tượng không kém. Đó là trường hợp của nam thanh niên tên Thành (SN 1989, ở Thanh Hóa). Thành làm công việc ở cống ngầm được 1 năm và phải xin nghỉ việc vì lí do chẳng ngờ tới.
Anh Khoa cùng các công nhân trong tổ đang nạo vét bùn. Ảnh: H. thúy
Anh Khoa kể, Thành từng học trung cấp kế toán. Ra trường, cậu xin vào làm việc tại một cửa hàng bán đồ điện tử ở quận Đống Đa, thu nhập cũng đủ sống.
Thời gian này, Thành yêu một cô gái cùng quê, đang làm nhân viên văn phòng ở nội thành Hà Nội. Hai gia đình cũng đã gặp mặt nhau bàn chuyện hôn sự. Tuy nhiên do một lần va chạm với người chủ của hàng, Thành xin nghỉ việc.
Đi xin việc một số nơi nhưng không có công ty nào nhận. Cuối cùng, qua một mối thân quen, cậu xin vào làm công nhân thoát nước.
“Lần đầu tiên xuống cống, tôi thấy cậu ấy chần chừ vì run sợ, lo lắng. Có đôi lần nhìn trong ánh mắt như có ngấn nước, tôi thấy vậy thì vội động viên, trấn an cậu cố gắng làm tốt công việc”, anh Khoa nói.
Cũng theo lời anh Khoa, sau những ngày làm việc đầu tiên đầy căng thẳng, Thành dần dần quen với công việc. Tuy nhiên trong thời gian làm việc gần 1 năm, có một điều mà chàng thanh niên này luôn nơm nớp lo sợ là bị người yêu phát hiện ra anh làm công nhân &’chui cống’. Nếu biết, cô sẽ không chấp nhận.
Trong một lần tình cờ, người yêu của Thành đi ra khu vực công viên Thành Công chơi cùng bạn, cô bắt gặp cảnh người yêu đang mải miết kéo rác thải dưới cống lên, trên người bẩn và đầy mùi hôi hám. Cô lại gần ngạc nhiên nhìn anh. Bất giác, Thành ngẩng lên và anh chết lặng vì bất ngờ.
“Cô gái nói, Thành lừa dối cô ấy. Nếu hôm nay cô không nhìn thấy, có lẽ không bao giờ biết được sự thật và cô không thể chấp nhận. Nói xong, cô gái lê từng bước nặng nề rồi bỏ đi”, anh Khoa nói.
Sau lần đó, cô gái nhất quyết đòi Thành bỏ nghề thoát nước thì mới tiếp tục yêu, nếu không hai người sẽ chia tay.
“Cuối cùng, để chiều người yêu, anh chàng phải vội vã xin bỏ công việc làm công nhân thoát nước để tìm một cơ hội mới”, anh Khoa cho biết.
Theo anh Khoa, đặc thù của nghề này là bất kể nóng hay rét, ngày hay đêm họ vẫn phải làm việc.
“Mùa rét người ta đắp chăn, quây quần bên vợ con còn mình thì chui xuống cống. Tôi nhớ trận rét đầu năm 2016, 11 giờ đêm trời lạnh buốt, nhiệt độ hạ thấp, hai bàn chân người công nhân chui xuống cống nước lạnh cứng. Những lúc như thế, anh em trong tổ phải gom củi khô đốt một đống lửa nhỏ cho ấm rồi mới tiếp tục công việc”, anh Khoa kể.
29 năm cần mẫn với công việc của mình, anh Khoa tâm sự, vì tính chất công việc nặng nhọc nên sức khỏe của anh cũng bị giảm sút nhiều, đặc biệt là gặp vấn đề về thấp khớp và bệnh lý về da.
Anh Khoa nhớ về trường hợp một người công nhân thoát nước lớn tuổi từng bị nấm da phải chuyển sang làm bảo vệ.
Anh cho hay, lần đó, khi vừa xuống dưới cống thì đột nhiên người công nhân này cảm thấy toàn thân bỏng rát, ông kêu cứu để đồng nghiệp kéo lên. Khi kéo lên, toàn thân ông đã mẩn đỏ, nhiều chỗ da bong ra, ngứa ngáy. Đi khám, bác sĩ kết luận ông bị nấm da.
“Để giúp người công nhân yêu nghề, tận tâm không may bị bệnh tật trong lúc làm việc, công ty thoát nước đã đồng ý chuyển ông sang làm bộ phận bảo vệ”, anh Khoa cho biết.
Theo Vietnamnet
Nhìn anh và bồ trẻ ân ái, tôi chỉ có thể nép vào cánh cửa phòng bật khóc
Nhìn qua cánh cửa phòng, tôi như chết lặng khi thấy anh quấn lấy một cô gái lạ nóng bỏng trên giường. Anh quên mất đó chính là nơi anh đã ôm tôi vào lòng đêm tân hôn và hứa những lời mật ngọt.
Đã có lúc tôi muốn gục ngã, cảm thấy mình đang phải gồng lên mà gánh quá nhiều thứ - Ảnh minh họa
Tôi kết hôn đã 5 năm, thời gian đó đủ để làm cho tình yêu của tôi và anh rơi vào lối mòn, nhàm chán. Những ngày thấy anh về muộn, tôi bắt đầu nghi ngờ, nhưng tự dối lòng mình rằng anh còn cái nghĩa đối với mình, với con.
Con còn nhỏ nên tôi bận hết việc này đến việc khác. Mỗi tối, khi đặt lưng xuống giường rồi tôi chỉ muốn nhắm mắt ngủ ngay. Có ngày anh "đòi hỏi" tôi thậm chí ngủ luôn trong khi đang hành sự mà không biết anh đã xong hay chưa.
Nhiều lần tôi chia sẻ chuyện muốn anh giúp việc nhà cho mình để bớt một phần gánh nặng. Thế nhưng anh quen được nuông chiều từ nhỏ. Có phụ tôi thì cũng chỉ phụ được một vài việc nhỏ xíu. Đã có lúc tôi muốn gục ngã, cảm thấy mình đang phải gồng lên mà gánh quá nhiều thứ.
Càng ngày tôi càng xuống sắc, thân hình héo hon, gầy gò. Chồng tôi chỉ biết quan tâm tôi bằng lời nói. Anh thường xuyên hỏi em mệt hả, em đau hả, dạo này anh thấy em xuống ký... Thế nhưng, sau tất cả những câu hỏi ấy, anh lại không có hành động nào đỡ đần vợ mình. Tôi cứ tự nhủ thôi thì cố gắng, vài năm nữa con lớn hơn một chút có lẽ tôi sẽ bớt cực hơn.
Vậy mà càng ngày tình hình càng không cải thiện. Tôi thấy anh hân hoan hơn mỗi ngày. Hình như anh có bồ. Tôi đoán thế, đàn bà họ rất nhạy, họ có giác quan thứ sáu đủ để biết điều gì đang diễn ra, điều gì sắp xảy đến. Tôi lờ mờ biết, nhưng không dám đối mặt, không dám hỏi anh, không dám điên cuồng tìm hiểu. Vì tôi biết một khi tôi biết được sự thật, tôi sẽ quỵ ngã mất. Tất cả những gì tôi làm cho anh, cho con, cho cái gia đình này không thể nhận về một sự phản bội được. Hàng ngày tôi thấy anh nhắn tin, cười mỉm, tôi đau lòng lắm.
Liệu có người đàn bà nào hèn nhát như tôi không khi không dám đối điện mọi thứ đang xảy ra. Tôi càng trốn tránh thì anh càng thể hiện rõ hơn, càng làm tôi chạy trối chết vào quá khứ nồng ấm mà mình và chồng từng có để cứu vãn tâm tưởng mình, cứu vãn cuộc hôn nhân của mình.
Hàng ngày tôi đi làm cách nhà hơn 10 cây số. Hôm ấy tôi bị tụt huyết áp nên xin về sớm nằm nghỉ ngơi. Giờ đó con tôi đã đi mẫu giáo, chồng cũng đã đi làm. Đã rất lâu rồi tôi mới lại có một không gian cho riêng mình như thế. Cởi giày bỏ ngoài cửa, tôi bước vào nhà, rót cho mình một cốc nước lọc rồi chậm rãi đi lên phòng. Từ cầu thang, tôi đã nghe tiếng động lạ, linh tính mách bảo tôi rằng có chuyện động trời đang diễn ra ngay trong chính ngôi nhà của mình. Tôi chùn bước khi nghe tiếng cười khúc khích. Tôi đã muốn chạy ngay ra cửa để không phải chứng kiến những gì mình nghĩ. Ngoài cửa phòng là một đôi giày màu đỏ cao gót tuyệt đẹp đã tháo ra, ngay bên cạnh là giày của chồng tôi. Họ làm gì trong ấy? Họ phản bội đến mức về tận nhà tôi ngủ hay sao?
Nhưng sự ghen tuông của người phụ nữ đã khiến tôi bước lại gần hơn cánh cửa ấy, dù tôi biết rằng có thể trước mắt mình sẽ hiện lên cái cảnh không bao giờ quên được. Nhìn qua cánh cửa phòng, tôi như chết lặng khi thấy anh quấn lấy một cô gái lạ nóng bỏng trên giường. Họ quên hết mọi thứ, quên mất tôi và anh từng ân ái ở chính chiếc giường đó. Anh quên mất đó chính là nơi anh đã ôm tôi vào lòng đêm tân hôn, hứa những lời mật ngọt. Anh quên mất cũng chính nơi này chúng tôi cho ra đời đứa con bé bỏng. Từng hành động của họ như ngàn vết kim đâm thẳng vào tôi, đau đớn và gục ngã. Tôi bất lực đứng nép vào cánh cửa phòng, hai hàng nước mắt cứ thế tuôn ra. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ rơi vào một tình cảnh tồi tệ như thế. Họ vẫn không hề biết tôi nép sau cánh cửa phòng bật khóc, họ cứ cuồng nhiệt như thể thế giới này giờ chỉ còn họ.
Mãi đến khi tất cả xong xuôi, tôi ngồi gục ở cánh cửa mà nước mắt không ngừng chảy. Anh ta bước ra, hoảng hốt khi nhìn thấy tôi ở đó. Cô gái kia thấy thế thì ngay lập tức mặc lại váy áo. Tôi đứng lên, không nhìn anh, chỉ nói hai chữ: "Ly hôn" rồi đi thẳng.
Tôi biết kể từ sau ngày hôm nay, tôi sẽ vĩnh viễn mất đi một gia đình, con tôi sẽ thiếu vắng một tổ ấm, tôi sẽ không có người đầu gối tay kề. Thế nhưng phải một lần đối diện tôi mới thấy mình ngu dại đến thế nào, phải một lần đối diện tôi mới thấy mình cần can đảm hơn để buông bỏ những điều đã không còn thuộc về mình nữa.
Theo Tinmoi24.vn
Chết lặng phát hiện dã tâm của vợ đằng sau những lần 'giả' đi khám bệnh cho con Tôi thật không ngờ, 3 năm vợ chồng, 2 năm yêu tôi vẫn chưa thể hiểu hết nổi con người thật của vợ. (Ảnh minh hoạ). Tôi và vợ yêu nhau 2 năm thì đi đến hôn nhân. Sau 3 năm chúng tôi cũng có được 1 cô công chúa xinh xắn, đáng yêu. Công việc của tôi thường xuyên phải đi công...