Mại dâm ngõ hẻm
Các con hẻm được gái mại dâm chọn thường thông với nhau, ngõ ngách lắt léo và dễ thoát thân nếu bất ngờ bị kiểm tra.
Đoạn từ công viên Hòa Bình đến vòng xoay Nguyễn Tri Phương dài chưa tới 2km được coi là một điểm nóng của nạn mại dâm nữ.
“Chợ tình” trong các con hẻm hoạt động rất nhộn nhịp
Mục sở thị mại dâm hẻm
Để mục sở thị về thế giới mại dâm hẻm tại Sài Gòn, tôi đến đường Nguyễn Chí Thanh, Q. 10. Vào khoảng 16h hằng ngày, con đường này đã nhộn nhịp gái bán dâm hành nghề. Bên cạnh số ít đi bộ tìm khách còn có sự tham gia của những bóng hồng chạy xe máy lượn lờ. Hễ gặp các đấng “mày râu” đi ngang qua là những ả này phóng chầm chậm mời gọi.
Gái bán dâm ở khu vực này thường ngồi trên những chiếc xe tay ga sang trọng, lượn đi lượn lại để tìm khách. Được một anh xe ôm giới thiệu, tôi đi vào một con hẻm trên đoạn đường này và thật sự bất ngờ khi số lượng gái bán dâm ở đây còn đông gấp nhiều lần tưởng tượng. Những cuộc chèo kéo, mặc cả giữa gái mại dâm và dân chơi được phơi bày trần trụi trên con hẻm đầy bóng tối.
Tiếp cận một cô gái còn khá trẻ, sau khi đã làm quen và có chút thân tình, tôi hỏi “Làm thế này không sợ bị bắt sao?” Cô rít một điếu thuốc dài rồi ngửa mặt trả lời đầy thách thức. “Bắt làm sao được anh. Con hẻm này luôn có một đội quân bảo kê, vừa canh chừng lực lượng kiểm tra, vừa xử vị khách nào có ý định quỵt tiền. Đội ngũ xe ôm kiêm bảo kê ăn theo cũng cảnh giác không kém”.
9h tối, trên đường Hồng Hà, phường 2, quận Tân Bình, TP.HCM, con đường được dân chơi gọi là đường “ hành lạc” bắt đầu nhộn nhịp. Dọc hai bên đường, dưới ánh đèn vàng vọt, mờ ảo những bóng hồng đứng ngồi lố nhố, lượn lờ chờ đợi những vị khách làng chơi.
Càng về khuya, con đường này càng nhộn nhịp. Khách lượn lờ mua dâm phần nhiều là những người đàn ông luống tuổi “chán cơm thèm phở”. Có nhiều người ăn vận rất lịch sự với quần Tây, áo sơ mi đóng thùng nhưng khi dừng xe “xem hàng” thì mặc cả, kì kèo không kém những bà bán rau ngoài chợ. Kiên trì bám trụ tại một con hẻm trên đường Hồng Hà, chúng tôi thấy có nhiều thanh niên “mặt búng ra sữa” cũng đi tìm “bướm đêm”. Trông họ còn ngây ngô như những sinh viên năm đầu.
Video đang HOT
“Bắt cóc bỏ đĩa”
Một người dân gần khu vực này bức xúc: “Nạn mại dâm hoạt động thường xuyên, không kể là ngày mưa hay nắng. Không hiểu sao cứ trước khi lực lượng dân phòng xuất hiện khoảng 30 phút, con đường này không còn một bóng gái mại dâm nào. Khi lực lượng này vừa đi khỏi, nạn mại dâm lại hoạt động nhộn nhịp như cũ, thậm chí sôi động hơn”.
Các dân chơi tiết lộ, hầu như mỗi quận, huyện trong thành phố đều có khu mại dâm hoạt động nhộn nhịp. Quận 1 thì có khu đường Nguyễn Phi Khanh, thuộc phường Tân Định. Quận 5 có khu Trần Hưng Đạo. Tân Bình có đường Bạch Đằng ở phường 2. Quận Bình Tân có đường Tên Lửa, Vành Đai Trong, Hương lộ 2, Nguyễn Thị Tú…, quận Gò Vấp thì đếm không xuể…
Hầu hết các con hẻm được gái mại dâm chọn làm địa điểm hành nghề thường thông với nhau, ngõ ngách lắt léo và rất dễ thoát thân nếu bất ngờ bị kiểm tra. Theo một gái mại dâm thì trong hẻm thường có nhiều nhà trọ với nhiều thành phần nên cũng được xem là một nguồn khách hàng đáng kể. Hơn nữa, gái mại dâm có thể thuê nhà trong những con hẻm này. Nếu khách có nhu cầu có thể “hành lạc” ngay trong nhà trọ, cơ quan chức năng rất khó phát hiện so với ở nhà nghỉ.
Theo phản ánh của nhiều hộ dân ở tổ dân phố 115, “chợ tình” dã chiến trên đường Hồng Hà diễn biến từ nhiều năm qua, ngày càng lộng hành. Theo bà Phạm Thị H., người dân tổ dân phố 115, phường 2, Quận Tân Bình nhận định: Một trong những nguyên nhân dẫn đến việc những gái mại dâm tụ tập hoạt động trong các con hẻm là bởi hẻm vắng vẻ. Khi về đêm hẻm lại tối om do người dân tắt đèn đi ngủ.
Bà H. còn cho biết thêm “Gái mại dâm ở đây hoạt động từ sáng đến tối, nhiều nhất là từ 8h tối. Họ công khai bắt khách rồi dẫn nhau đi chỗ khác “hành sự”. Thỉnh thoảng cũng có mấy anh dân phòng, công an đảo qua đảo lại nhưng tình trạng gái đứng đường bắt khách tồn tại mấy năm nay vẫn không có gì thay đổi”.
Bà H. tỏ ra lo lắng: “Tình trạng này đang là một vấn đề nhức nhối, bởi những con hẻm này không chỉ là nơi ở, “hành nghề” của gái mại dâm mà còn là nơi nhiều thành phần đến mua vui. Điều này làm cho những con hẻm vốn yên tĩnh trở nên mất trật tự. Cũng chính vì môi trường nơi đây phức tạp nên tệ nạn trộm cắp, ma túy, đánh nhau diễn ra thường xuyên khiến người dân sống xung quanh hết sức bất bình. Cứ sau mỗi đợt ra quân của lực lượng công an với biện pháp bắt, phạt hành chính rồi thả nên tệ nạn vẫn diễn ra. Hành động này vẫn theo kiểu “bắt cóc bỏ đĩa”.
Mại dâm ngày càng có nhiều biến tướng Đại tá Vũ Viết Phàng, C45 Bộ Công an cho biết: TP. HCM hiện có 25.000 cơ sở kinh doanh dịch vụ “nhạy cảm”, gồm 90 vũ trường, gần 900 nhà hàng karaoke, trên 3.000 khách sạn, gần 13.000 cơ sở kinh doanh massage, hớt tóc thanh nữ, cà phê… Bên cạnh các hoạt động lành mạnh cũng xuất hiện nhiều hình thức mại dâm biến tướng. Tình hình tệ nạn mại dâm còn tiềm ẩn nhiều nguy cơ, diễn biến phức tạp, các “điểm nóng” về mại dâm hiện tập trung ở các thành phố lớn, khu du lịch, nghỉ mát. Những biến tướng của hoạt động mại dâm đã khiến cho lực lượng chức năng hết sức vất vả trong công tác đấu tranh triệt phá.
Theo NDT
Những bi kịch từ tục "ngủ thăm" biến tướng
Anh Tuyến thừa nhận chuyện "ngủ thăm" ở bản người Dao nay đã biến mất, hoặc nếu còn cũng chỉ rất ít và mang nặng tính hình thức.
Biết chúng tôi sắp đi Tây Bắc tìm hiểu về tục "ngủ thăm", một người bạn làm trong lĩnh vực văn hóa đã chủ động tìm gặp rồi tỏ ý can ngăn. Cậu bạn bảo tôi chỉ tốn thời gian và công sức vì tục "ngủ thăm" của người Dao nay chẳng còn.
Những đứa trẻ ở bản Cỏi
Cuộc sống hiện đại tràn về, chính bà con dân bản tự nhận thấy các tập tục cổ xưa nay đã không còn phù hợp và bỏ nó đi. Tuy nhiên, biết là vậy nhưng chúng tôi vẫn quyết lên đường và vượt rừng đến vùng lõi của rừng quốc gia Xuân Sơn (Tân Sơn, Phú Thọ). Dừng chân ở bản Cỏi, bản người Dao được coi là còn nguyên sơ nhất của đại ngàn Tân Sơn, chúng tôi sững người chứng kiến những đứa trẻ không cha và các cô gái không chồng. Lúc này, PV chợt hiểu những gì cay đắng đã xảy đến ở nơi đây...
Khi tục "ngủ thăm" bị biến tướng...
Lần ấy, đồng hành với chúng tôi suốt chuyến đi kéo dài cả tuần còn có anh Nguyễn Phong Tuyến (SN 1977), cán bộ phòng quản lý rừng và bảo tồn thiên nhiên rừng Quốc gia Xuân Sơn. Anh Tuyến người Kinh, quê gốc ở Thái Nguyên, được điều động lên chốn rừng thiêng nước độc này từ những năm 90 của thế kỷ trước.
Gần 20 năm bám rừng, ăn ngủ với bà con dân bản, theo dõi sự chuyển biến của từng hộ dân cư, độ hiểu biết của anh về tập tính của dân bản chỉ sau ông Chủ tịch xã Xuân Sơn Bàn Văn Ấm. Dù đã có vợ là người Nam Định, nhưng thấu hiểu và đồng cảm với nỗi vất vả của bà con vùng cao, anh Tuyến vẫn quyết định dắt díu họ lên Tân Sơn lập nghiệp.
Về quy mô, rừng quốc gia Xuân Sơn rộng tới hơn 15 nghìn hecta, phủ rộng trên địa bàn 6 xã của huyện Tân Sơn. Trong đó, rừng bao trọn toàn bộ xã Xuân Sơn và một phần diện tích các xã lân cận. Nói về mặt địa giới hành chính, xã Xuân Sơn chính là nơi xa xôi, hoang sơ và kinh tế của người dân khó khăn nhất.
Không được phép phá thai? Được biết, theo phong tục nơi đây, cô gái đã trót mang thai thì không được phép bỏ. Thế nên nhiều đứa trẻ sinh ra không có bố là điều dễ hiểu. Những trai bản ở Xuân Sơn, trước khi lấy vợ ai chẳng vài ba bận đi "ngủ thăm". Hậu quả toàn các cô gái nhẹ dạ chịu cả. Có người phải ở vậy trọn đời nuôi, có người cũng phải bỏ bản làng đi sang nơi khác hòng kiếm tấm chồng.
Tôi vẫn nhớ lúc ngồi với anh Tuyến trong căn phòng nhỏ, nơi làm việc của Ban quản lý rừng, người cán bộ này bảo: "Mặc dù xã Xuân Sơn nằm trọn trong phân khu cần bảo tồn, được Chính phủ công nhận từ năm 1986 nhưng đời sống của bà con còn rất nhiều khó khăn. Trước, cứ lúc thiếu đói, bà con lại lên rừng khai thác lâm sản. Nay bị cấm vào rừng, đến một cây măng cũng không được lấy đi, cuộc sống của bà con chỉ còn biết dựa vào tiền trợ cấp bảo vệ rừng. Số tiền chẳng thấm là bao so với nhu cầu thực tế".
Cũng giống như những gì chúng tôi được "cảnh báo" từ trước, anh Tuyến gật đầu thừa nhận chuyện "ngủ thăm" ở bản người Dao nay đã biến mất, hoặc nếu còn cũng chỉ rất ít và mang nặng tính hình thức.
Anh Tuyến cho biết, từ khoảng 15 năm nay, tục "ngủ thăm" của người Dao cứ ít dần đi rồi mất hẳn. Cho đến thời điểm hiện tại, chỉ còn có tục "làm công" được gìn giữ nhưng không còn bắt buộc như nguyên gốc nữa. "Lúc tôi mới lên đây, tục "ngủ thăm" vẫn còn. Chính tôi cũng được trai bản rủ đi "ngủ thăm" một lần và ký ức ấy bây giờ tôi vẫn còn nhớ rất rõ. Cá nhân tôi cho rằng đó là một tập tục khá thú vị của người Dao.
Tuy nhiên, từ ngày văn minh tràn về, chính những tư tưởng của người dưới xuôi đã làm cho nó bị méo mó đi dẫn đến những hệ quả đáng tiếc. Chính vì vậy bà con bây giờ cứ bỏ dần tục lệ đó đi", anh Tuyến chia sẻ. Nói xong, anh Tuyến đưa chúng tôi đến bản Cỏi để tìm hiểu tập tục này.
Anh Nguyễn Phong Tuyến (phải).
Những đứa trẻ "không có bố"
Anh Tuyến chỉ tay về phía 2 cây trò chỉ khổng lồ rồi nói: "Bản Cỏi kia rồi, hai cây chò chỉ ngàn năm tuổi kia chính là "thần hộ vệ" của bản Cỏi. Mỗi lần nhìn thấy hai cây trò chỉ, là chúng tôi biết mình đã sắp tới bản Cỏi".
Đến nơi, anh Tuyến đưa chúng tôi chạy một vòng quanh đủ 75 hộ dân quanh bản rồi thì thầm vào tai chúng tôi: "Đây là nhà cô H. Cô có cậu con trai tên T không có bố. Còn kia là nhà chị K cũng một nạn nhân tương tự. Cô ấy cũng không biết con trai mình là con của "ông bố" nào nữa". Chừng 15 phút, anh cán bộ rừng đã "điểm danh" ra hết gần chục trường hợp các cháu bé ở đây không có bố.
Anh Tuyến kể, bản Cỏi chỉ là một trường hợp cá biệt. Đó được cho là hậu quả đau lòng của tục "ngủ thăm" bị biến tướng. Với những thiếu nữ mặc dù không bị "bỏ bom" nhưng nếu đã lỡ mang tiếng bị nhiều người cạy cửa "ngủ thăm" cũng rất khó có cơ hội lấy chồng.
Về định nghĩa "ngủ thăm", anh Tuyến đều giải thích rõ, nghĩa là người con trai chỉ vào "thăm" người con gái thôi. Tức là sau khi cạy cửa và mò vào đúng chỗ cô gái ngủ, chàng trai sẽ chui vào vuông màn và nằm xuống bên cạnh cô gái. Lúc này, chàng trai sẽ phải thể hiện hết tài năng ăn nói của mình để cô gái có đồng ý cho anh chàng "ngủ thăm" hay không. Nếu được, chàng trai sẽ ở lại hết đêm và hai người sẽ nằm trò chuyện. Sau một vài đêm như vậy, nếu được đồng ý, chuyện tình của đôi trai gái sẽ bước sang một giai đoạn mới, đó là "làm công".
Tập tục biến tướng Thấy chúng tôi hơi bất ngờ, anh Tuyến nói tiếp: Nói thì bảo "vạch áo cho người xem lưng" chứ thực tế tôi nhận thấy chính những người Kinh mình đã "đóng góp" một phần không nhỏ vào việc các tập tục truyền thống bị biến mất. Ngay cả chuyện bùa ngải của người Mường cũng vậy, bản chất của nó rất tốt đấy chứ, nhưng chính người Kinh đã làm cho nó bị biến tướng thành một thứ đáng sợ và ma mị. Giống như vậy, tục "ngủ thăm" cũng bị chính người Kinh hoặc các thanh niên thôn bản vì ảnh hưởng tư tưởng thực dụng của người Kinh đã biến nó thành một thứ bi kịch đối với các cô gái trẻ. Họ đến và đi, coi các cô gái trẻ như một thứ để "giải trí" và hậu quả thì chỉ các cô gái này phải gánh chịu
Theo NDT
Những biến tướng trong quán karaoke Nhiều người xem phòng karaoke là một chỗ nhậu kín tuyệt vời, hay là một vũ trường thu nhỏ. Họ tụ tập bạn bè vào phòng, rất ít khi hát chỉ mở nhạc sàn rồi ngồi nhậu cùng với mấy tiếp viên "mát mẻ"... "Karaoke ôm" (Hình minh họa) Nhu cầu được vui chơi và giải trí sau những giờ học hành và...