Mách nhỏ cách đối phó với cô nàng bướng bỉnh
Những cô gái bướng bỉnh thường chiếm ưu thế trong mọi cuộc bàn luận bởi sự chày cối của cô nàng. “Ngang như cua” chính là cụm từ chuẩn không cần chỉnh để nói về họ. Nếu lỡ cảm nắng một cô nàng như thế, bạn khoan vội nản chí, hãy bỏ túi một vài mách nhỏ dưới đây.
“Thu phục” một cô nàng bướng bỉnh chẳng dễ đâu nhưng xứng đáng để bạn bỏ công sức đấy
Lắng nghe
Để bảo vệ lí lẽ của mình, những cô nàng bướng bỉnh thường nói rất nhiều. Chủ yếu đều là để lập luận rằng mình đúng, hoặc giả sử dù có sai đằng sằng đấy, họ vẫn cố cãi rằng họ đúng cho bằng được mới thôi. Đừng cố cãi theo họ, hãy tĩnh lặng lắng nghe, tìm con đường ngắn nhất để giải quyết câu chuyện. Địch động, ta cần phải tĩnh.
Nhún nhường
Video đang HOT
Nhẹ nhàng khuyên nhủ, giải thích cặn kẽ nếu có chiến tranh xảy ra, đấy là cách tốt nhất dành cho những cô nàng mãi không chịu lớn. Bởi họ có cái tôi rất lớn, và với tính cách này sẽ không chịu thua một ai đâu. Nhớ giữ lấy bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh bạn nhé!
Khiến người ta phải phục
Hãy để người con gái của bạn tin tưởng và muốn được dựa vào. Dù bướng bỉnh tới đâu, tận sâu trong tim, họ vẫn chỉ là những nhành hoa yếu ớt mỏng manh cần được bảo vệ. Hãy khiến cô gái của bạn nể phục, để đến lúc bạn đưa ra lời khuyên, cô ấy sẽ không hoài nghi và đồng ý với ý kiến đó.
Đừng vội nản lòng
Mưa dầm thấm lâu, nếu đã yêu một cô nàng bướng bỉnh, hãy chọn cách yêu không ồn ào và thật lặng lẽ. Cô ấy sẽ cảm nhận được tình cảm của bạn muốn gửi trao, và sẽ muốn được ở bên bạn mãi. Vì thực ra, chỉ những lúc ở bên người mình yêu, con gái mới ngang bướng và khó chiều đến thế. Bởi họ luôn mong họ được bé lại, được yêu chiều và chở che, dù chỉ chút ít thôi.
Theo Blogtamsu
Khi người đàn ông lại bật khóc vì yêu
Có lẽ là không công bằng khi người ta không thể chấp nhận những giọt nước mắt của đàn ông một cách bình thường. Đàn ông nào đâu phải gỗ đá.
Tôi năm nay 20 tuổi. Tôi đang yêu một cô gái bằng tuổi tôi. Em là bạn rất thân của một người bạn của tôi. Tôi gặp em cách đây năm năm. Sau này khi gặp lại chúng tôi trở thành người yêu. Một, hai tháng đầu chúng tôi vui vẻ, hạnh phúc cho đến ngày hôm đó.
Tôi biết em còn liên lạc với người yêu đầu tiên nhưng tôi chấp nhận. Tôi biết em vẫn còn một hình xăm tên người yêu của em sau khi hai người đã chia tay ba năm. Tôi cũng chấp nhận. Cho đến một ngày em nói cho tôi biết em chưa bao giờ dám nói với người đầu tiên của em là em đã quen người khác với lý do là em sợ người đó buồn và thất vọng. Tôi nghe mà như dao cắt vào tim. Nhưng... vẫn chấp nhận.
Nằm bên cạnh tôi, đi bên cạnh tôi nhưng em nhắc đến những người yêu cũ của em như một điều hiển nhiên. Đến một ngày tôi giận và nói sao em cứ nhắc đến người ấy suốt vậy thì em trả lời "Chuyện đó đâu có gì to tát". Tôi im lặng và chấp nhận.
Em đi chơi với bạn em. Em nhắn tin hỏi tôi ở nhà có buồn không. Tôi trả lời "Mới ngủ dậy, em đi chơi có vui không?" vì tôi nghĩ nếu tôi nói tôi buồn, em đi chơi sẽ không được thoải mái. Không một tin nhắn trả lời, hai tiếng sau em quay về sau khi uống hết bốn chai bia. Tôi hỏi em sao không trả lời tin nhắn, em nói "Chơi vui quá nên không trả lời". Tôi im lặng và buồn. Chuyện tương tự tiếp diễn, tôi hỏi em "Nếu em nhắn tin cho một người quan trọng mà người ta không trả lời thì em sẽ cảm thấy như thế nào?". Em trả lời "Thì thôi chứ làm sao".
Em hứa sẽ đi ăn sinh nhật tôi cùng với tôi. Chỉ có hai đứa thôi nên tôi hủy tất cả hẹn với bạn bè để dành thời gian với em. Đến phút cuối em xin lỗi vì sếp gọi nên em phải đi làm và không ăn sinh nhật tôi được. Tôi im lặng và khóc một mình. Vài tháng sau đó tôi nói với em "Nếu anh là người hay giận thì ngày hôm sinh nhật đó anh đã giận em rồi". Em nói lại ngay "anh mà giận thì em cũng sẽ giận lại, đi làm cả ngày mệt rồi mà còn giận nữa hả". Tôi cũng chỉ im lặng và buồn.
Có một lần tôi và em hẹn đi ăn. Tôi đến trước nên đứng ngoài chờ em. Khi em tới, tôi nói vui "Trùi ui lạnh quá à". Em nói "Lạnh sao không vào ngồi trước?". Lần sau tôi đến trước nên vào trong nhà hàng đợi em. Em đến không thấy tôi ở ngoài chờ em, em nói "Sao không đứng ngoài chờ em?"
Ngày trước, em nói yêu nhau thì mỗi ngày nên gọi điện thoại cho nhau ít nhất một lần. Tôi gọi cho em mỗi ngày ít nhất một lần. Mỗi lần nói cũng chỉ 15 - 20 phút. Tôi không nói nhiều vì tôi muốn cho em thoải mái, cho em không gian riêng để em làm những gì em muốn. Giờ thì em lại nói tôi không cần phải gọi cho em mỗi ngày như thế vì em bận đi làm. Tôi nhớ em tôi cũng cố kìm lòng không được gọi điện thoại cho em.
Tôi muốn quên tất cả những chuyện không vui này để vui vẻ cùng em. Còn em thì vô tâm ngang bướng với tôi. Em nói tôi cho em thời gian em sẽ thay đổi. Tôi đồng ý. Nhưng tôi không biết trong thời gian này tôi nên làm gì. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Khi người yêu 'cứng đầu' Cái tôi quá lớn đã làm thành bức tường vô hình ngăn cách cả hai và đẩy tình yêu ra xa. Anh là mẫu người đàn ông mà nhiều người con gái mong muốn. Anh có bề ngoài bảnh bao, ga lăng, không hút thuốc, chịu khó, cầu tiến. Nhưng tôi và anh dường như có một khoảng cách vô hình làm cho...