Mặc tôi mang bầu, anh vừa cặp kè gái vừa đán.h đậ.p chửi rủa
Em đang mang bầu, vậy mà hai tháng nay, anh vẫn đi lại với cô gái đó. Cô ấy còn nhắn tin rủ anh đi nhà nghỉ nhiều lần.
Em năm nay 26 tuổ.i. Em và anh yêu nhau đến nay cũng được gần 5 năm. Anh là người hiền lành, ít nói, sống có lý tưởng, học ở một trường khá nổi tiếng tại Hà Nội, còn em chỉ học trường bình thường. Chúng em cùng quê chỉ cách nhau chưa đầy 5 km. Bọn em yêu nhau cứ như vậy, thiếu thốn vật chất nhưng lại chẳng thể rời xa nhau được.
Mọi chuyện trở nên xấu đi kể từ khi em ra trường còn anh thì phải học năm rưỡi nữa mới có bằng. Anh nhiều khi tự ti, mặc cảm, rồi xa rời em dần nhưng em rất yêu anh không muốn chia tay. Chúng em vẫn tiếp tục duy trì tình cảm như vậy.
Sau đó em xin được công việc đúng ngành ở quê nên về quê làm. Hai đứa liên lạc chủ yếu qua điện thoại, anh vẫn hay về thăm em, hoặc em chủ động lên trên đó với anh. Thời gian ấy, anh giấu em quen một cô gái bằng tuổ.i em nhưng đang học liên thông. Cùng lúc đó, có anh đồng nghiệp làm cùng đã có vợ, lại hay nói chuyện rủ em đi uống nước cũng làm em bối rối. Trong một lần, anh ta say rượu đã là.m nhụ.c em nhưng em im lặng không dám nói với ai. Rồi em có kể với bạn trai vài câu, sau anh thấy nghi ngờ rồi bắt em nói sự thật cho anh biết.
Anh đòi kiện, đòi đán.h hắn nhưng em ngăn lại, em không muốn làm ầm lên rồi mọi người biết thì em còn mặt mũi nào. Từ đó anh ấy nghĩ em lăng nhăng với người đó. Lúc nào anh cũng chử.i bới, có khi còn đán.h em, xong rồi lại làm lành, nịnh em, làm em nguôi ngoai.
Video đang HOT
Em rất đau khổ nhưng không thể dứt ra mối tình này được. Suốt hơn một năm nay em luôn bị chử.i rủa hàn.h h.ạ như vậy. Nhưng đây là mối tình đầu của em. Bạn bè khuyên bỏ, em cũng đã cố gắng nhưng không tài nào bỏ được. Lúc chử.i thì em chịu đựng, đán.h thì em chịu.
Một thời gian sau, em biết được mình có thai, em nói với anh nhưng anh ấy không nói gì. Sau đó em hỏi định thế nào với cái thai, nghĩ một lúc anh nói giữ lại. Em cũng muốn giữ lại. Nhưng anh lại chưa muốn cưới vì lý do là anh trai anh ấy cũng sắp cưới và sự nghiệp chưa ổn định. Nên nói em tạm thời sống vậy đã. Từ khi có thai em ở nhà không xin việc nữa. Thời gian mang thai thực sự em rất khủng hoảng. Mỗi lần anh tức giận lại chử.i em ăn bám, rồi nói sao em không chế.t đi. Có nhiều lúc em cũng muốn chế.t nhưng lại không thể.
Đến hai tháng gần đây em biết anh vẫn đi lại với cô gái đó. Cô ta còn nhắn rủ anh đi nhà nghỉ mấy lần, lúc nào cũng 10 giờ đêm là nhắn tin. Em nói thì anh bảo chỉ giải tỏa nhu cầu. Thời gian này anh và cô ta cũng thường liên lạc và rủ nhau đi nhà nghỉ. Nếu không vì con, vì em không có việc làm thì em đã ra đi từ lâu rồi.
Em mang thai cũng không dám nói với ai kể cả cha mẹ em. Em không muốn cha mẹ đau lòng. Em nghĩ em làm thì em chịu. Không muốn liên lụy đến mọi người. Nhưng mà cứ thế này em sợ rằng em sẽ trầm cảm mất. Thực sự em không thể chịu đựng thêm được nữa. Mong mọi người cho em lời khuyên.
Theo VNE
Mình phải xa nhau thật sao anh?
Anh yêu à! Anh có biết là giờ em nhớ anh nhiều lắm không? Em nhớ những lúc mình bên nhau, nhưng lúc nắm tay anh, những lúc ôm anh...
Anh là tình yêu đầu tiên của em, mối tình đầu của em. Anh cho em biết thế nào là tình yêu, thế nào là chờ đợi một người và có một người chờ đợi mình. Anh đã từng nói: "Em mà cứ để anh chờ đợi như vậy anh sẽ tìm một cô nào đồng ý cưới là anh cưới luôn đấy"... Anh có biết khi đó em rất buồn và sợ mất anh không, mặc dù em biết những lời đó chỉ là đùa thôi. Em đã yêu anh bằng chính con người anh. Anh không giàu có, không đẹp trai nhưng anh có cái mà em yêu nhưng em không biết đó là gì nữa.
Mình quen nhau trên mạng, có thể với nhiều người thì đó thật là ngớ ngẩn và buồn cười nhưng em đã quen anh như vậy đấy. Trước khi gặp anh, em đã tự hứa với mình là không được vượt quá giới hạn của tình bạn, không được yêu anh nhưng tình cảm của anh lại làm em lung lay, xao động. Mình đã đi chơi thật nhiều, cùng nhau ngắm hoa tết. Những ngày sau đó với em thật hạnh phúc vì em có anh. Em còn nhớ nụ hôn đầu tiên em trao anh là vào ngày mồng 3 tết. Đó cũng là nụ hôn đầu đời của em, anh cũng biết mà. Em nhớ như in khoảnh khắc đấy. Bình thường em là đứa mạnh mẽ, cứng rắn nhưng sao bên anh em không thể làm chủ mình nữa, yếu mềm và cần sự che chở. Em yêu anh cũng vì thế. Bên anh em thấy thật ấm áp. Nhưng lúc trời mùa đông lạnh vậy, em rét run nhưng khi mình cầm tay, em thấy mình được che chở. Anh nói: "Bên em, anh không thấy lạnh".
Nhưng giờ em phải học cách buông tay anh ra, anh ạ. Không phải vì em hết yêu anh hay em đã có sự quan tâm của những người khác mà em có nhiều lí do lắm. Em sẽ không cho anh biết vì lòng tự ái của một người đàn ông, vì em không muốn anh bị tổn thương thêm nữa.
Em sẽ lựa chọn con đường cho mình trên con đường đấy không có anh đi cùng... (Ảnh minh họa)
Anh có biết để nói ra lời chia tay em đau thế nào không? Em đâu đủ dũng cảm để đối mặt với anh mà nói ra câu nói ấy. Em chỉ dám nhắn tin, nói qua điện thoại. Em đã rất buồn và giờ đây em cũng rất buồn anh ạ. Em tưởng em có thể quên đi được anh, quên đi những kỉ niệm ngắn ngủi nhưng đẹp đẽ của mình. Mỗi lần em nhắm mắt lại em lại nhớ thời gian mình bên nhau, mình yêu nhau. Anh đã nói: "Tình là bể khổ em nhỉ, và nhất là khi mình xa nhau lại càng khổ". Nhưng khi đó em thấy mình hạnh phúc vì có một người chờ đợi em quay về. Còn giờ em thấy mình trống trải lắm. Em biết anh vẫn chờ em tốt nghiệp trở về nhưng em không đủ dũng cảm để đối mặt với anh. Em sợ khi gặp anh rồi làm sao em có thể rời xa anh được. Nhưng mình cũng cần nói chuyện anh ạ, nói chuyện thẳng thắn với nhau. Em không muốn anh cứ chờ đợi em mà không biết có kết quả gì hay không.
Anh đã từng nói anh muốn có một gia đình nhỏ trong đó có em và anh mong sớm đến, em cũng mong điều đó lắm anh biết không? Khi mình bên nhau, bao nhiêu kế hoạch cho tương lai. Anh muốn năm nay mình cưới sau khi em ra trường nhưng em nói anh phải chờ em 2 năm nữa. Thời gian 2 năm để em có thể thực hiện một phần dự định của mình, có sự nghiệp và đủ chín chắn để có thể cùng anh quản lí một gia đình nhỏ.
Nhưng những dự định đó giờ xa rồi. Em sẽ lựa chọn con đường cho mình trên con đường đấy không có anh đi cùng. Em không biết em có thể tìm được một người nào có thể thay thế anh, một người sẽ làm em quên đi anh và cùng em đi suốt cuộc đời. Và em hi vọng sẽ có một người sẽ làm anh quên em, một người cần anh che chở suốt cuộc đời. Đừng trách và giận em nhé anh. Em cũng sẽ không tha thứ cho mình vì em đã làm cho người yêu em buồn, làm cho bản thân mình buồn. Hãy coi em như em gái, giống em gái anh vậy. Em sẽ cố gắng coi anh là anh. Em hiểu rằng điều đó thật vô lí vì những người yêu nhau và vẫn còn tình cảm thì làm sao có thể coi nhau như anh em được. Nhưng mình cùng cố gắng anh nhé.
Theo VNE
Ám ảnh vì người yêu cũ của chồng Biết chồng dùng tên người yêu cũ lập nick chat mới, Dịu làm ầm lên. Anh xã Dịu nổi cáu, cho rằng cô &'dỗi hơi tưởng tượng'. Lúc kết hôn, Dịu (Hoàn Kiếm, Hà Nội) không quan tâm lắm đến mối tình trước đây của chồng. Dịu nghĩ, ai cũng có quá khứ cần được tôn trọng. Bản thân cô cũng vật vã...