“Mắc nợ” với đàn ông có vợ
Dù đã bước sang mối tình thứ 3 nhưng Vy vẫn không thể thoát khỏi cái “kiếp” yêu người đã có vợ…
Cuộc sống vật chất của Vy khá ổn, nhưng cô lại gặp khá nhiều trắc trở trong chuyện tình duyên. Xinh xắn, thông minh lại tốt bụng nên số vệ tinh xoay quanh Vy không biết bao nhiêu mà kể. Lúc đầu Vy còn đắn đo, lưỡng lự không biết chọn ai để gửi gắm tình yêu. Cho đến khi Minh xuất hiện với vẻ ngoài lịch lãm, cộng với sự thành đạt quá sớm trong sự nghiệp đã làm cho trái tim Vy thổn thức.
Minh ngỏ lời yêu Vy chỉ sau 1 tháng quen biết. Anh không giống lũ thanh niên choai choai mới lớn, suốt ngày lẽo đẽo đi theo tán tỉnh, cung phụng người yêu. Có đủ tiềm lực kinh tế, cộng với sự từng trải, Minh có cách chinh phục riêng của mình. Tuy nhiên, sau khi Vy đồng ý một thời gian ngắn, Minh đã khéo léo dàn dựng một màn kịch thú tội đầy nước mắt.
Đã quá yêu Minh nên khi nghe anh thông báo tin mình đã có vợ, Vy vẫn không thể dứt tình. Và với niềm tin: mình mới là tình yêu đích thực của anh ấy, Vy đã bất chấp sự thật, lao vào tình yêu như một con thiêu thân.
Minh ngỏ lời yêu Vy chỉ sau 1 tháng quen biết. Anh không giống lũ thanh niên choai choai mới lớn, suốt ngày lẽo đẽo đi theo tán tỉnh, cung phụng người yêu. (ảnh minh họa)
Vy sống với Minh như vợ chồng tại một căn hộ khá xa trung tâm thành phố. Cứ mỗi lần tan sở, Vy lại tất bật đi chợ, nấu nướng và ngồi đợi Minh về. Thời gian đầu, Minh còn chịu khó lui tới ăn cơm chung với Vy, nhưng rồi tần suất lui tới cứ thưa dần cho đến ngày dứt hẳn.
Vy quay quắt với một mớ câu hỏi trong đầu, tại sao Minh lại dám đối xử với cô như vậy? Minh từ chối mọi cuộc gọi và tin nhắn với Vy. Anh chỉ giải thích gọn lỏn: “Anh phải quay về với gia đình, em hãy quên anh đi”.
Thế là Vy đành phải chấp nhận sự thật. May mắn cho cô là đã không có một vụ đánh ghen nào diễn ra. Những tưởng sau lần ấy, Vy đã biết “sợ cành cong” và khôn ngoan hơn trong mọi quyết định, nào ngờ, Vy lại lao vào mối tình thứ hai với sếp của mình ngay sau đó.
Video đang HOT
Thực tình, Vy không có tình cảm đặc biệt gì với sếp. Nhưng trước sự si mê hơi quá đà của sếp, cộng với tâm trạng đang còn chán nản, Vy đã gật đầu đồng ý phiêu lưu thêm một lần nữa.
Những ngày đi cùng sếp, Vy chẳng cảm thấy tội lỗi. Cô hành động như người đã mất hết mọi cảm xúc, không yêu đương nồng nàn, cũng chẳng băn khoăn tự vấn. Nhưng rồi một người đàn bà tội nghiệp đã đến gặp Vy. Cô không ngờ vợ sếp lại có bộ dạng kham khổ đến vậy. Chị van xin Vy hãy trả chồng cho mình, xin cô đừng làm xáo trộn gia đình chị, dù sao thì chị đã có hai đứa con nhỏ.
Sau đợt ấy, Vy xin chuyển công tác vào miền Nam và kiên quyết làm lại từ đầu. Cô định tìm một người nào đó phù hợp và tính chuyện lâu dài, kết thúc những chuỗi ngày lông bông, phiêu bạt. Và sự xuất hiện của Nguyên như một lối thoát cho chuỗi ngày tăm tối của Vy. Nguyên yêu Vy cuồng nhiệt, yêu hết mình và sẵn sàng làm mọi thứ vì cô. Vy hỏi Nguyên chuyện đám cưới, anh gật đầu đồng ý ngay tắp lự. Vy thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng đã có chốn dừng chân của riêng mình.
Ngày đính hôn đã đến gần nhưng Nguyên vẫn chưa đưa Vy về giới thiệu với gia đình với lý do xa xôi quá. Gia đình Nguyên ở ngoài Bắc cả, anh bảo đính hôn thì hai người tự tổ chức cũng được, chứ đi lại mất công. Hơn nữa, hiện tại công ty anh cũng bù đầu với những dự án lớn, thời gian rất hạn hẹp.
Cô định tìm một người nào đó phù hợp và tính chuyện lâu dài, kết thúc những chuỗi ngày lông bông, phiêu bạt. (ảnh minh họa)
Vy không mảy may nghi ngờ bất cứ chuyện gì bởi đám cưới đã đến rất gần. Nhưng rồi hạnh phúc lại một lần nữa tuột khỏi tay cô. Vợ Nguyên lặn lội từ Bắc vào đánh ghen một trận tưng bừng. Vy như người vừa nằm mộng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Cũng may mà Vy thoát được trận ẩu đả và không gặp bất kỳ xây xước nào.
Thế là hết, chẳng có đám cưới và cũng chẳng có hạnh phúc nào đến với Vy. Cô đau đớn khi nhận ra rằng, mình chỉ là “đối tượng” đẻ thuê mà Nguyên nhắm đến, bởi vợ chồng anh hiếm muộn.
Đến nước này, Vy mới băn khoăn tự hỏi, không biết do cách cư xử trong tình yêu của cô có gì không đúng hay do số cô thực sự có “nợ” với đàn ông có vợ?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã không còn hối tiếc
Nhiều lúc cuộc sống gặp khó khăn, trắc trở, những lúc buồn hay thất vọng, tôi đã nghĩ đến anh với một sự ngưỡng vọng và niềm hối tiếc khôn nguôi...
Trong chuyến công tác miền Nam, tôi nghe đứa bạn thân rỉ tai:
- Này, ông Sâm đang công tác ở bệnh viện gần đây đấy. Hôm nào rảnh mình điện trước, mấy anh em gặp nhau nhé. Dạo này ông ấy là Trưởng khoa Ngoại, có phòng khám riêng, nghe đâu làm ăn phát đạt lắm. Ngày xưa sao hai người lại chia tay hả? Yêu nhau đến thế cơ mà? Cậu mà lấy ông ấy, giờ cuộc sống chẳng khác gì bà hoàng.
- Thôi nhắc chuyện ngày xưa làm gì? Anh ấy thành đạt, giỏi giang, có cuộc sống đầy đủ, sung sướng là mừng rồi.
Nói thì nói vậy nhưng sao tôi vẫn cứ thấy chạnh lòng. Một cảm giác thật khó giải thích. Tôi mong được gặp lại anh, rồi lại không muốn gặp. Không biết anh có thay đổi nhiều không nhỉ? Liệu anh có còn nhận ra tôi? Cô bé con lúc nào cũng lẽo đẽo theo anh lên giảng đường, được anh dành cho một chỗ ngồi thật tốt để học bài. Thỉnh thoảng lại theo anh và mấy người bạn ra hái trộm quả vú sữa ngoài công viên. Lúc nào tôi cũng được anh ưu tiên cho quả to và chín nhất. Bên anh, tôi lúc nào cũng bé bỏng, trẻ con và đáng yêu nữa. Không biết tự lúc nào, tôi đã phải lòng chàng sinh viên y khoa có dáng người cao mảnh khảnh, đôi mắt sáng và nụ cười thân thiện. Càng hiểu về anh, tôi càng yêu anh hơn. Bởi anh là một người đầy ý chí và nghị lực. Dù con nhà nghèo, không có điều kiện học hành tử tế nhưng anh đã luôn cố gắng vươn lên và thi đậu vào đại học Y.
Anh thường nói: Sau này ra trường, có cơ hội, anh sẽ tổ chức chữa bệnh miễn phí cho người nghèo. Tôi tin anh sẽ làm được mọi điều anh dự tính. Gần 3 năm yêu nhau, chúng tôi đã có những sắp đặt cho tương lai. Khi cả hai cùng ra trường, tôi nhanh chóng có việc làm ổn định. Còn anh, chật vật mãi vẫn chưa xin được việc làm. Không biết vì tự ái, hay vì lý do nào đó, anh lần lữa không muốn nhắc đến chuyện cưới xin. Sau đó, anh cắt đứt liên lạc với tôi. Dù rất đau khổ nhưng tôi cũng quyết định quên anh. 2 năm sau, tôi gặp và yêu Trung, chồng tôi bây giờ. Cuộc sống gia đình hạnh phúc với bao bận rộn lo toan và tôi cũng dần quên chuyện cũ. Vô tình chuyến đi công tác này, tôi lại biết anh đang ở đây. Quả thật, tâm trạng tôi rối bời. Vui buồn, bâng khuâng lẫn lộn. Tôi quyết định cùng cô bạn gái đến thăm anh. Dù sao cũng ân tình xưa cũ.
Tận mắt chứng kiến những điều vừa xảy ra, tự nhiên tôi cảm thấy hụt hẫng, xấu hổ... (Ảnh minh họa)
Muốn tạo ra sự bất ngờ, tôi và Thanh đến gặp anh mà không báo trước. Trên đường đi, chúng tôi gặp một ca tai nạn xe máy. Cùng với những người bên đường, chúng tôi gọi báo tin cho người nhà rồi vội vàng gọi taxi chở hai cha con người đàn ông vào viện cấp cứu. Lúc đó thật sự chúng tôi chẳng kịp nghĩ gì. Chỉ lo cho tính mạng cô bé. Nhưng khi vào đến bệnh viện, trái với tâm trạng hoảng hốt của chúng tôi, những cán bộ trực ở đây vẫn bình thản. Có lẽ họ đã quá quen với cảnh tượng này rồi. Cô bạn gái tôi sốt ruột chạy quanh. Thấy thế cô y tá liền bảo:
- Đợi chút nữa, bác sỹ tới rồi tính.
Sau 15 phút, một người đàn ông xuất hiện. Anh ta đưa mắt nhìn qua hai người bệnh rồi hất hàm hỏi:
- Đã có người nhà nộp tiền viện phí chưa? Chưa có thì đợi đấy, khi nào có tiền nộp thì khám rồi nhập viện luôn.
- Nhưng anh ơi, người ta bị tai nạn dọc đường.
- Không nói lôi thôi gì hết. Chưa chết đâu mà lo.
Lúc đó tôi đã không nhận ra anh ngay. Nhưng nghe giọng nói, tôi giật mình thấy quen quen. Khi anh bước vào phòng, mở khẩu trang ra, tôi mới ngỡ ngàng. Anh thay đổi nhiều quá, nếu chỉ nhìn qua chắc không thể nhận ra. Gặp lại anh trong một tình huống thật trớ trêu khiến tôi không thể thốt ra được lời nào. May mắn thay tôi đã kịp kéo chiếc khăn che mặt. Dù vẫn biết anh chẳng hơi đâu để ý đến xung quanh.
Tôi kéo cô bạn ra về. Cả hai đều im lặng. Riêng tôi cứ đeo đuổi ý nghĩ: Đó có phải là anh không? Con người ta dễ dàng thay đổi đến thế sao? Một người như anh lại có thể xử sự với bệnh nhân như thế ư? Có ai đó nói rằng: Làm nghề bác sỹ phải có một trái tim nóng và cái đầu lạnh. Nhưng lạnh lùng đến mức vô cảm như anh thì không thể chấp nhận được. Lẽ nào cuộc sống bon chen, xô bồ lại làm anh thay đổi đến thế. Ngày xưa, anh đã từng mơ ước được làm bác sỹ để chữa bệnh miễn phí cho người nghèo mà? Người đời thường nói: Con cá to là con cá sảy. Tôi cũng đã từng nghĩ vậy. Nhiều lúc cuộc sống gặp khó khăn, trắc trở, những lúc buồn hay thất vọng, tôi đã nghĩ đến anh với một sự ngưỡng vọng và niềm hối tiếc khôn nguôi. Tận mắt chứng kiến những điều vừa xảy ra, tự nhiên tôi cảm thấy hụt hẫng, xấu hổ. Mặc cho cô bạn nài nỉ ở lại chơi thêm ngày nữa, tôi vẫn quyết định quay trở ra ngay chiều hôm đó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu người từng có vợ phải làm sao? Chấp nhận cuộc hôn nhân này là cả một chặng đường khó khăn sẽ đến với bạn. Cần cố gắng và có niềm tin, cũng nên suy nghĩ kĩ càng để chắc chắn rằng, đến với người đàn ông ấy là đến với hạnh phúc. Anh đã có vợ và hai con. Vợ chồng anh sống không hạnh phúc nên đã ly hôn...