Mặc cảm không dám đón nhận tình yêu của anh
Tôi va anh quen nhau đa hơn 2 năm qua, anh hơn tôi 4 tuôi, măc du chưa bao giơ noi yêu tôi nhưng 2 năm qua anh luôn danh sư quan tâm đăc biêt cho tôi.
ảnh minh họa
Anh vân thương tăng tôi qua trong cac dip lê, têt, thi thoang vao cac ngay cuôi tuân anh cung hen ho tôi đi uông ca phê. Môi khi tôi buôn, anh vân đông viên tôi cô găng va vươt qua nhưng kho khăn trong cuôc sông.
Anh cung thương dân tôi đi găp gơ ban be cua minh, va thi thoang cung tôi đi dư sinh nhât môt vai ngươi ban thân cua tôi. Ban be thân cua tôi ai cung biêt anh, ho bao vơi tôi răng anh co tinh cam đăc biêt vơi tôi. Tôi cung lơ mơ nhân ra tinh cam cua anh danh cho minh, du anh chưa môt lân noi yêu tôi. Ban thân tôi cung rât quy mên anh va thương mơ vê môt đam cươi khi đo tôi la cô dâu con anh lam chu rê.
Video đang HOT
Nhưng đo chi la nhưng ươc mơ thâm kin tôi giư riêng cho minh, con trươc măt anh tôi luôn giư khoang cach nhât đinh, thâm chi to thai đô dưng dưng khi ơ bên anh. Nhiêu lân anh noi vơi tôi răng, anh co cam giac tôi ngai ngân môi khi găp anh, co khi con không muôn co sư xuât hiên cua anh. Nhưng luc đo tôi chi im lăng, vi anh noi đung, tôi rât quy anh, nhưng trươc măt anh tôi luôn thê hiên minh la môt ngươi con gai lanh nhat. Tôi cung chăng biêt tai sao minh lai như vây, chi biêt răng tôi luôn cam thây ngân ngai va không đu tư tin khi ơ bên anh.
Tôi luôn măc cam vê ban thân minh khi so sánh vơi anh, bơi tôi thua kem anh vê moi thư, anh xuât thân trong môt gia đinh co bô me đêu lam công chưc va sinh ra tai thanh phô, đươc hoc trong môt trương đai hoc co tiêng, va hiên giơ anh đang co môt công viêc ôn đinh tai môt cơ quan nha nươc. Tương lai đang rât rông mơ vơi anh.
Con tôi, sinh ra trong môt gia đinh nông dân ngheo ơ môt tinh le, trương đai hoc tôi theo hoc cung rât binh thương, va nhât la du đa ra trương đươc 3 năm nhưng công viêc cua tôi vân chăng đâu vao đâu. Tôi lam cho môt công ty tư nhân, không co chê đô bao hiêm, thu nhâp thi tăn tiêm lăm cung chi đu ăn, đang sông ơ nha thuê,… tom lai tôi chăng co gi đê so sanh vơi anh. Tôi thây minh thua kem anh vê moi thư va thât nho be môi khi đôi diên vơi anh.
Đo la ly do tôi luôn khep minh lai va không dam cơi mơ vơi anh. Nhiêu khi, tôi cam thây thương hai chinh ban thân minh, yêu ma không dam noi minh yêu, nhơ ma cư phai to ra không nhơ. Co le se chăng bao giơ anh biêt đươc nhưng tâm sư tôi đang giâu kin trong trai tim minh. Tât ca, cung bơi vi tôi thua kem anh nhiêu qua va luôn cam thây minh không xưng đang vơi anh.
Theo DatViet
Bữa cơm gia đình
Hai đứa con uể oải ngồi vào bàn, lơ đễnh với những đĩa thức ăn, dù em đã kỳ công chế biến và bài trí. Em gắp thức ăn vào bát, chúng còn phụng phịu. Bực, em mắng:
- Con người ta chẳng có mà ăn. Đằng này mẹ làm đủ các món dọn cho tận miệng rồi mà cũng không chịu ăn là sao?
Hai đứa con miễn cưỡng cầm bát lên. Nhìn cách chúng ăn là biết chẳng ngon miệng gì.
Ngày anh cưới em, em gái đùa: Anh lấy chị em là cái khoản ăn uống chẳng bao giờ phải lo. Chị ấy không những thích nấu nướng mà còn nấu rất ngon nữa.
Lấy em về, chấm dứt cuộc đời độc thân nay mì tôm, mai cơm bụi, anh được em chăm chút từ bữa ăn đến giấc ngủ, nên lên cân vù vù. Nhiều người gặp anh đều kêu anh "phát tướng". Bạn bè có người còn ghen tỵ vì anh tốt số.
Vốn thích nấu nướng, lại thêm cái tính no bụng đói con mắt nên làm món gì em cũng làm nhiều. Nhiều hôm ăn xong phần của mình, bụng no căng, anh lại phải ăn cố. Không ăn thì em không vui, có khi hờn giận. Ngày thường thì còn đỡ, đến ngày nghỉ là anh bội thực. Cũng nhiều lần thấy em đi làm về lại lọ mọ trong bếp, anh bảo chỉ nấu vài món đơn giản thôi nhưng em không nghe. Lại bày biện món nọ, món kia, nhiều hôm nhìn bàn ăn của hai vợ chồng mà anh phát ngốt.
Từ ngày có con, thực đơn của nhà mình vừa dày vừa dài ra. Em tham khảo trên mạng, học hỏi bạn bè, có khi đi ăn ở nhà hàng còn dò hỏi bí quyết để về nhà thực hành. Cứ nghe quảng cáo cái gì ngon, bổ là em tìm mua về nấu nướng. Bố con anh là những thực khách đầu tiên dùng món mới, vui nhưng cũng đến là khổ vì cứ bị ép ăn. Không biết bao nhiêu bận, em bực mình cau có, còn anh thì phải buông bát đi lau nhà khi con trớ hết ra sàn vì em cố ép con ăn cho hết miếng cuối. Có lúc con sợ mẹ mắng, cứ lúng búng trong miệng nhưng không nuốt, chỉ tìm cách để nhè ra. Cũng không biết từ bao giờ, con rất sợ mỗi khi phải ngồi vào bàn, với trước mặt là những đĩa thức ăn đầy ắp.
Dù em ngày nào cũng đổi món cho con và ép con ăn, rồi bổ sung vitamin và các loại men vi sinh, sữa nội, sữa ngoại... nhưng con mình vẫn gầy nhom. Con không hấp thụ được. Còn anh, sau đợt khám sức khỏe, bác sĩ cũng chỉ định phải ăn kiêng. Biết là em thương và lo cho chồng con, muốn chăm sóc sức khỏe chồng con một cách tốt nhất, nhưng em biết không, ăn không đơn giản chỉ là để nạp năng lượng mà còn là sự thưởng thức. Một bữa ăn ngon đâu chỉ nằm ở những đĩa thức ăn mà còn ở không khí gia đình, thể trạng và tâm trạng của mỗi người. Nếu cứ ăn theo kiểu nhồi nhét sẽ không bao giờ ngon miệng cả. Vì thế, không nhất thiết phải là sơn hào hải vị, không nhất thiết phải là những đĩa thức ăn chế biến công phu, trang trí cầu kỳ. Có khi chỉ là bát canh cua với vài ba quả cà pháo, một bữa cơm đạm bạc nhưng mọi người ngồi vào bàn thoải mái, vui vẻ cũng sẽ có một bữa ăn ngon.
Một gia đình hạnh phúc không thể thiếu những bữa cơm đầm ấm, quây quần, nhưng bớt chút thời gian cho việc ăn uống để cả nhà cùng nhau ngồi xem một bộ phim hay đi dạo đâu đó cũng là cách để kết nối yêu thương, phải không em?
Theo VNE
Cọc đi tìm trâu thì đã sao? Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói yêu người ta rồi lại mang tiếng cọc đi tìm trâu...? Nhiều khi tôi cứ muốn nói huỵch toẹt ra là tôi thích anh nhưng mỗi lần sắp sửa nói, tôi lại thấy có cái gì đó chặn ngang. Không lẽ mình là con gái mà lại tỏ tình, lại nói...