Mặc cảm khi vợ là trụ cột kinh tế
Tôi thấy hổ thẹn với lòng mình, với vợ con vì làm chồng, làm cha mà không kiếm đủ tiền nuôi gia đình; bị tâm lý kiếm tiền ít nên áp lực. Tôi cũng cảm nhận được vợ đôi khi buồn về điều đó.
ảnh minh họa
Tôi được sinh ra trong một gia đình nề nếp và có học, bố mẹ ngày xưa là nông dân rồi sau đó được nhà nước cử đi học nước ngoài, vì thế việc dạy con cái rất cẩn thận. Tôi là một người con ngoan ngoãn, biết vâng lời, bố mẹ cũng không mất nhiều thời gian dạy dỗ, có lẽ theo gen của bố mẹ. Anh em tôi được ăn học đàng hoàng, có công việc ổn định. Bố mẹ biết cách làm ăn nên mua được mấy miếng đất, nói chung tài chính gia đình không phải lo, cũng thuộc người có tiền. Tôi hiện giờ là thạc sỹ, làm trong cơ quan nhà nước, với đồng lương ít ỏi chỉ nuôi bản thân cũng đã khó.
Bước sang tuổi 29, tôi lập gia đình với người vợ cùng tuổi. Vợ tôi là người con gái ngoan ngoãn, nết na, biết ứng xử, kiếm được tiền, làm trong ngành ngân hàng, hơn hẳn tôi. Tôi yêu cô ấy không phải vì tiền mà vì những đức tính đẹp đẽ như đã nói ở trên. Cô ấy biết tôi làm trong cơ quan nhà nước với số tiền “gần đủ sống”, cả hai đến với nhau vì tình yêu. Gia đình vợ cũng là thuần nông, bố mẹ, anh chị em trong nhà rất thương yêu đùm bọc nhau.
Video đang HOT
Vợ tôi lớn lên trong gia đình đông anh em, ngày xưa rất khổ, có lẽ thế mà các anh chị em trong nhà đều cố gắng, giờ ai cũng có kinh tế ổn định, gia đình, con cái ngoan hiền. Trong lòng tôi rất nể phục, tôi yêu quý họ và họ cũng rất quý tôi. Chúng tôi lấy nhau rồi có con ngay, giờ bé nhà tôi được gần 30 tháng. Từ khi có con, phải lo chi tiêu nhiều thứ, vợ chồng tôi vẫn tiết kiệm. Hầu như các phần tiêu dùng đó vợ tôi chi, tôi cũng thấy hổ thẹn với lòng mình, với vợ con vì làm chồng, làm cha mà không kiếm đủ tiền nuôi gia đình.
Vợ tôi biết điều đó, thường xuyên động viên: “Anh đừng lo lắng về tài chính quá, em sẽ cố gắng lo, chỉ cần anh yêu thương vợ con là em vui rồi”. Tôi yêu vợ thương con, vì tính chất nghề nghiệp làm nhà nước nên thời gian thoải mái hơn. Vợ làm ngân hàng, rất hiếm có thời gian, để kiếm được tiền nhiều cũng phải làm việc mệt nhọc và áp lực lắm. Tôi biết điều đó nên cố gắng giúp đỡ, an ủi vợ và chăm lo cho con gái.
Việc con cái đi học, đưa đi đón về, ốm đau, tiêm phòng, tôi hầu như lo hết dù vợ rất muốn làm điều đó. Tôi cũng bảo với vợ: “Anh làm nhà nước, thời gian thoải mái, xin nghỉ cũng dễ, em cứ đi làm đi, không lại ảnh hưởng”. Cơ quan vợ tôi nghỉ rất khó, bên cạnh đó chị trưởng phòng rất khó tính, vợ tôi làm phó phòng nhưng mọi việc đều đổ dồn lên đầu cô ấy, áp lực và căng thẳng vô cùng. Ở cơ quan và gia đình, mọi người thường trêu tôi là “người chồng nhân dân, người cha ưu tú” rồi “người đàn ông đảm đang”.
Tôi hạnh phúc khi làm được điều đó. Như trên đã nói, tôi bị tâm lý kiếm tiền ít nên áp lực, tôi nghĩ trong lòng là thế này mãi sao được. Tôi cũng cảm nhận được vợ đôi khi buồn về điều đó. Mẹ tôi hiểu và thương nên cũng cho chúng tôi tiền học cho con gái mỗi tháng hơn 2 triệu. Hiện giờ tôi đang cố gắng để kiếm tiền sao cho đúng nghĩa là người đàn ông trụ cột của gia đình. Tôi đang rất hoang mang, liệu mình có phải người chồng, người cha tốt? Xin cho tôi ý kiến. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Chồng yếu sinh lý còn đi ngoại tình
Nếu như người đàn bà ấy không gọi đến nhà, không hỏi tôi có phải vợ của anh không, đến đón anh về thì có lẽ, tôi không thể biết anh đi ngoại tình.
Lấy chồng được 2 năm, tôi bắt đầu nghi ngờ mọi hành động của anh. Thứ nhất, vì anh hay ra ngoài muộn, ít khi về nhà ăn cơm với vợ, làm tôi lo lắng vô cùng. Thứ hai, anh hay ấp úng khi trả lời các câu hỏi của tôi. Tôi chẳng hiểu sao anh lại thay đổi nhiều như thế, trong khi tôi đã cố gắng mọi thứ để vun vén cho anh và gia đình này.
Tôi có thể tự hào vì mình đã làm một người vợ tốt, một người con dâu ngoan, không có gì phải suy nghĩ cả. Tôi chưa làm gì khiến bố mẹ chồng phật ý, cũng không bao giờ đòi hỏi ở anh quá đáng. Ngay cả chuyện anh bị yếu sinh lý, chẳng thể chiều tôi ở trên giường theo yêu cầu, cũng không thể làm tôi thỏa mãn chuyện gối chăn, nhưng tôi vẫn cứ không bận tâm, chỉ vì tôi rất yêu anh và quan tâm tới anh.
Khi lấy anh, tôi biết chồng mình đã bị yếu sinh lý, nhưng vì anh nói tôi hãy giấu chuyện này nên tôi cũng đồng ý. Với lại, chuyện có hay ho gì mà nói ra, chỉ tổ người khác cười cho mà thôi. Tôi đã chịu đựng, không được hưởng sự hạnh phúc của người vợ. Lúc nào yêu anh cũng nhanh nhanh vội vội, hoặc là một tí đã xong, hoặc là anh sợ không dám làm gì.
Khi lấy anh, tôi biết chồng mình đã bị yếu sinh lý, nhưng vì anh nói tôi hãy giấu chuyện này nên tôi cũng đồng ý. (ảnh minh họa)
Vì yêu và thương anh nên tôi đã ra sức tìm thuốc chữa trị, tìm các món ăn bổ cho sức khỏe của đàn ông trong chuyện ấy để thúc giục anh ăn. Tôi cũng thường xuyên kích thích những ham muốn gối chăn của chồng, để khiến anh cảm thấy cuộc sống này có ý nghĩa hơn.
Những tưởng, khi tôi chăm sóc và yêu thương anh như vậy, anh sẽ bù đắp cho tôi, sẽ là một người chồng tuyệt vời. Nào ngờ, anh không biết thân biết phận, nghĩ mình yếu chăn gối như vậy chính là do vợ, mình chỉ là một phần. Thế nên anh đã tính chuyện đi cặp bồ với người đàn bà khác, người mà anh cho là, nhìn cô ta có vẻ có thể chiều được anh hơn vợ anh. Tất nhiên anh chọn tiêu chí vòng một khủng, mong cong để ngoại tình, vì người đó theo anh là có thể khiến anh được thỏa mãn. Anh vẫn cố chấp và đổ tội cho tôi khi bản thân mình không thấy được thoải mái.
Nếu như người đàn bà ấy không gọi đến nhà, không hỏi tôi có phải vợ của anh không, đến đón anh về thì có lẽ, tôi không thể biết anh đi ngoại tình. Người đó chê anh yếu kém, thế mà cũng đòi đi ngoại tình. Cô ta còn cười vào mặt tôi vì người chồng như thế cũng không giữ được. Cô ta còn nói, có ý định ngoại tình với chồng tôi nhưng người yếu sinh lý như thế thì cô ta chẳng thiết, xin trả về cho tôi.
Nghe những lời ấy mà tôi chua xót vô cùng. Phần vì giận mình, giận chồng, phần vì thương hại người chồng đó. Tại sao anh lại suy nghĩ nông cạn như vậy, yếu sinh lý lại còn đòi đi ngoại tình và nhất định không chịu nhận lỗi về mình. Tôi chán nản quá, đã hi sinh nhiều vì chồng mà anh còn như vậy, không biết tình trạng này từ bao giờ, liệu anh có phải đã chơi bời quá nhiều rồi không? Tôi quá đau khổ rồi, chẳng biết nên làm gì nữa...
Theo VNE
"Anh đã từng làm như thế với ai chưa?" Năm nay tôi 29 tuổi, bà xã nhỏ hơn 5 tuổi. Chúng tôi cưới nhau được 4 tháng, bà xã và tôi trước khi cưới chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Đây chính là điều làm cho sau ngày cưới chúng tôi rất háo hức khám phá nhau. Tuy vậy, có vẻ như bà xã tôi thuộc tuýp người cổ điển: cô...