Mắc bệnh tâm thần sau chuỗi ngày vỡ nợ vì lô đề
Gia đình đã đưa anh đi khắp nơi lấy thuốc, chữa trị nhưng không được. Đến nay anh đã nhập viện 12 lần trong 3 năm.
Mắc bệnh tâm thần sau chuỗi ngày vỡ nợ vì lô đề
Trầm cảm sau chuỗi biến cố
Một chiều cuối Xuân, nhóm phóng viên chúng tôi quyết định thực hiện tuyến bài “Nỗi đau tâm thần”. Bước vào khoa Tâm Thần, Bệnh viện 103, không giống như những khoa khác, từ cánh cửa khoa luôn có người gác trực và được khóa cẩn trọng. Khuôn viên khoa là những cây xanh xung quanh, một chiếc sân không quá rộng nhưng cũng đủ chỗ cho các bệnh nhân có thể đi bộ, ngắm cảnh…
Dẫn chúng tôi đi thăm khoa là GS.TS.BSCC Cao Tiến Đức, Chủ nhiệm bộ môn Tâm thần và Tâm lý y học, Khoa Tâm thần, Bệnh viện 103, Hà Nội. Đang đi trên hành lang của khoa, chúng tôi thấy từng top bệnh nhân xúm lại với nhau. Top thì nói chuyện, top cười đùa, chọc nhau, có người tỉnh, người mê, cười đùa trong vô thức. Bỗng tiếng hát ngân nga, sâu thẳm, như chất chứa điều gì vang vọng lại…
Khi gặp GS.TS.BSCC Cao Tiến Đức, anh nhanh nhảu chào. Vị bác sĩ cười, vỗ vai anh và giới thiệu cho chúng tôi: Đây là bệnh nhân T., anh bị trầm cảm, rối loạn cảm xúc, lúc vui, lúc buồn.
Nếu không có màu áo của bệnh nhân, không có sự giới thiệu của bác sĩ thì chúng tôi cũng khá khó để phân biệt anh là bệnh nhân hay không…
Dáng người cao, vẻ mặt đẹp trai, giọng hát hay, từng là cán bộ nhà nước. Lẽ ra, anh T. cũng có một cuộc sống riêng khá hạnh phúc bên vợ và con trai, nếu như không xa ngã…
Là người bình phục nhanh, nên anh khá tỉnh táo, không cần người chăm sóc nữa và có thể nhớ để kể cho chúng tôi mọi chuyện. Tuy nhiên, những câu chuyện không đầu, không cuối, hoặc lặp đi, lặp lại vẫn còn.
Năm 2014, anh T. lập gia đình với một cô gái làm nghề kế toán. Một năm sau ngày cưới, vợ chồng anh vui mừng đón đứa con trai đầu lòng. Niềm vui chưa tay gang thì năm 2015 anh vỡ nợ hơn 1 tỷ do thói quen cờ bạc, lô đề. Ban đầu chỉ là chơi vui, rồi hôm được, hôm mất khiến anh ham lúc nào không hay. Con nhỏ, nợ nần, công việc bị kỷ luật khiến anh rơi vào tình trạng mất ngủ. Mỗi đêm anh chỉ ngủ được 2-3 tiếng, rồi lại vào mạng đọc báo, xem phim, quằn quại… Gia đình cũng cố gắng chia sẻ, thuốc thang nhưng anh vẫn không ngủ được.
Video đang HOT
Cuộc sống lại càng chán chường hơn khi vì chuyện nợ nần, vợ chồng anh đã ly thân rồi ly hôn. Và đây cũng là thời gian bi đát nhất của cuộc đời anh. Hơn 2 năm anh buồn bã rơi vào trầm cảm, không nói không cười. Gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ. Gia đình đã đưa anh đi khắp nơi lấy thuốc, chữa trị nhưng không được. Đến nay anh đã nhập viện 12 lần trong 3 năm. Mỗi lần đều có bố hoặc mẹ chăm sóc một thời gian đến khi ổn thì họ lại phải trở về quê chăm cháu…
Cuộc chào hỏi ngắn ngủi, anh nói một hồi về bản thân mình xong, lại đeo đôi tai nghe và nghêu ngao hát… Khiến những người nhà đi chăm, những bác sĩ hay chúng tôi một lần ghé thăm cười ra nước mắt, xót xa cho căn bệnh anh gặp phải.
Các yếu tốt tác động đến tâm lý
Chia sẻ về ca bệnh này, GS.TS.BSCC Cao Tiến Đức cho hay, các nghiên cứu về rối loạn trầm cảm đã cho thấy nguy cơ bị bệnh này trong toàn bộ cuộc đời là 10-25% cho nữ và 5-12% cho nam.
Trên hình ảnh chụp x quang cắt lớp vi tính (CT Scan), một số bệnh nhân giai đoạn trầm cảm (chủ yếu là nam giới) có sự giãn rộng các não thất. Đặc biệt các bệnh nhân giai đoạn trầm cảm có loạn thần thì hình ảnh giãn não thất rõ ràng hơn. Nghiên cứu bằng chụp cộng hưởng từ (MRI) cho thấy có hình ảnh teo nhân đuôi, thuỳ trán và có sự bất thường ở thể trai so với nhóm chứng.
Bằng phương pháp chụp cắt lớp phát điện tử dương, người ta phát hiện ra có sự giảm dòng máu đến nuôi vỏ não nói chung và thuỳ trán nói riêng trong giai đoạn trầm cảm.
Gen di truyền quan trọng trong sự phát triển của bệnh trầm cảm. Nhưng các gen di truyền tuân theo một cơ chế rất phức tạp. Tuy gen di truyền là rất quan trọng, nhưng không thể phủ nhận vai trò của yếu tố tâm lí xã hội ở một số trường hợp trầm cảm. Các tác giả đều thống nhất rằng gen di truyền đóng vai trò rất quan trọng trong bệnh sinh của giai đoạn trầm cảm nhưng không phải là tất cả. Yếu tố môi trường cũng đóng một vai trò không kém phần quan trọng trong bệnh sinh của bệnh này.
Bệnh trầm cảm đang tăng lên trong những năm gần đây. Điều này được BS Bùi Quang Huy, Khoa Tâm thần, Bệnh viện 103 giải thích như sau: Tuổi thọ của người dân được nâng lên, vì vậy tăng tỷ lệ trầm cảm ở nhóm người cao tuổi. Tốc độ đô thị hóa cao và lối làm việc công nghiệp gây tăng tỷ lệ trầm cảm. Do ngày nay các bác sĩ áp dụng các tiêu chuẩn chẩn đoán chính xác hơn trước đây, vì vậy phát hiện được nhiều bệnh nhân trầm cảm hơn.
Phạm Hằng
Theo Đời sống Plus/GĐVN
Mẹ chồng "phát bệnh" vì lo con dâu "khuân" đồ về cho nhà ngoại, quá sức chịu đựng cô chỉ nói một câu khiến bà ngượng đỏ mặt
Thảo nghe mà ức phát khóc, mẹ chồng nói sai hoàn toàn sự thật. Cô cố gắng bình tĩnh, bám tay thật chặt vào cánh cửa rồi quay ra cổng về nhà mẹ coi như chưa nghe thấy gì.
Năm nay là năm thứ ba Thảo ăn Tết ở nhà chồng. Cường - chồng Thảo là kĩ sư cầu đường nên thường xuyên phải đi công trình xa nhà. Thảo là giáo viên mầm non, ở nhà đảm nhận vai trò chăm sóc mẹ chồng, quán xuyến nhà cửa.
Thảo tâm sự, còn chưa đầy 1 tháng nữa là đến Tết khiến cô nhớ lại bao nhiêu kỉ niệm năm cũ. Tết năm nay có lẽ cô không còn phải khổ sở vì những hành động khiếm nhã của mẹ chồng, cũng không phải đối diện với những cái nhìn sắc lẹm từ bà. Bởi vì, Tết năm ngoái chính Thảo đã chữa dứt điểm cho mẹ chồng căn bệnh "ki bo, kẹt xỉ" mà còn vô duyên hết phần thiên hạ.
Thảo lấy chồng cách nhà mẹ đẻ chưa đầy 3 cây số nên cứ cuối tuần là cô lại đưa con về thăm ông bà. Bố Thảo bị tai nạn lao động giờ nằm liệt một chỗ, em trai cô thì đang đi xuất khẩu lao động năm sau mới về. Hoàn cảnh nhà Thảo cũng khá khó khăn, đó là cái cớ khiến mẹ chồng lúc nào cũng lo cô mang tiền về dấm dúi cho bố mẹ đẻ.
Nhưng khổ nỗi, lương của Thảo 3 cọc 3 đồng chả đủ nuôi con thì tiền ở đâu mà cho bố mẹ. Thậm chí thỉnh thoảng con ốm, con đau cô còn phải về xin thêm bà ngoại để có tiền thuốc thang, sữa bỉm cho thằng bé.
Lần nào từ nhà ngoại về, mẹ đẻ cũng chuẩn bị cho con gái bao nhiêu thứ nào cá, nào gà rồi rau sạch mang về. Thế mà mẹ chồng chẳng biết đấy là đâu, lúc nào bà cũng hằn học với Thảo.
Thảo kể Tết năm ngoái chồng cô báo nghỉ muộn nên gửi tiền về trước, bảo cô trích ra 3 triệu mang sang vừa biếu vừa mua đồ lễ Tết ông bà ngoại. Biết tính mẹ chồng nên cô chỉ mua một giỏ quà mang về nhà ngoại. Chuyện chỉ có thế mà ngay tối hôm ấy bà lăn đùng ra ốm, kêu đau đầu, chóng mặt.
Thảo về nhà ngoại, đi được một đoạn mới nhớ ra quên điện thoại nên quay về lấy. Về đến cửa cô thấy giọng mẹ chồng nói to trong điện thoại, y như rằng bà đang kể tội Thảo với con trai:
"Mày về mà xem con vợ mày, dấm dúi lấy hết tiền mồ hôi nước mắt của mày mang về cho bố mẹ nó. Hôm nay nó mua bao nhiêu đồ, cũng phải tốn cả 5, 7 triệu chứ ít gì. Đấy, giờ nó mang về nhà nó rồi đấy. Mẹ thương mày đến phát ốm rồi đây. Mẹ là mẹ ghét nhất cái thói con gái đi lấy chồng còn thu vén, lấy tiền của mang về cho bố mẹ đẻ".
Thảo nghe mà ức phát khóc, mẹ chồng nói sai hoàn toàn sự thật. Cô cố gắng bình tĩnh, bám tay thật chặt vào cánh cửa rồi quay ra cổng về nhà mẹ coi như chưa nghe thấy gì.
3 ngày sau, mẹ chồng vẫn thái độ làm mặt nặng với con dâu. Bà kêu thương con trai đi làm xa vất vả, nói xéo con dâu "ở nhà ăn ngon mặc đẹp béo quay cun cút". Nhưng Thảo bỏ ngoài tai hết, gần như cô đã "mẫn cảm" với những câu nói kiểu này từ mẹ chồng.
Thảo kể, chồng cô có một em gái lấy chồng ở xa nên năm nào cũng về lễ Tết sớm. Trưa hôm ấy, em chồng cô về mang theo bao nhiêu đồ. Mẹ chồng hớn hở ra đón rồi gọi Thảo khuân đồ vào. Thảo nghĩ bụng, hẳn là thời cơ của cô đã đến.
Bữa trưa, có mặt đông đủ mọi người. Em chồng rút tiền lì xì cho từng người. Đến lượt mẹ chồng Thảo, cô ấy đưa hẳn một cọc tiền 500 nghìn đồng cười tươi: "Năm nay con có lộc, con mừng tuổi mẹ số này, chúc mẹ năm mới thật nhiều sức khỏe".
Mẹ chồng vội đưa tay nhận tiền từ con gái thì Thảo chen ngang, cô tỏ vẻ hoảng hốt bảo:
"Kìa cô Khánh, cô không được làm thế, cô cất tiền ngay đi. Mẹ bảo mẹ ghét nhất là con gái đã đi lấy chồng rồi còn mang tiền về nhà ngoại. Hôm trước chị đi lễ Tết bố mẹ chị có 1 giỏ quà nhỏ mà làm mẹ bực đến phát ốm mấy ngày đấy".
Mẹ chồng nghe đến đấy thì mặt mày tái xanh, còn em chồng đứng hình, em rể bụm miệng cười khiến Thảo đắc ý vô cùng.
Cô không có ý làm mất mặt mẹ chồng, nhưng cái gì cũng có giới hạn, không ai có thể chịu đựng được mãi như vậy. Cũng từ đó, mẹ chồng không bao giờ bắt bẻ hay làm khó gì con dâu mỗi lần cô về ngoại nữa.
Tết năm nay, Thảo được tự do rồi!
Nhật Quỳnh
Theo Helino
Biết vợ hiến giác mạc cho con riêng của mình, chồng khóc nấc ân hận tột cùng Sau khi vợ tôi qua đời, tôi mới biết cô ấy đã ký giấy hiến giác mạc cho con riêng của chồng. Mẹ vợ tôi còn nói, thực ra vợ tôi đã biết đó là con ruột của tôi. Tôi đang trải qua những ngày tháng đau khổ nhất của cuộc đời. Người vợ đầu ấp tay gối 10 năm nay của tôi...