“Ma ngón”, cái chết mang tên một loài cây
Lá ngón là một loại thực vật nếu ăn vào sẽ đứt ruột mà chết. Thứ cây ấy đã giết nhiều người, với những cái chết thảm khốc và những vụ án trấn động cả miền sơn cước. Có vụ người ta nắm tay nhau ăn lá ngón tự tử, dăm bảy người cùng một lúc…
Nhiều người chỉ vì không ưa một ai đó cũng đã dùng lá ngón để kết thúc cái sự “ngứa mắt” của mình. Và còn rất nhiều vụ chết người thương tâm chỉ vì ăn, uống nhầm lá ngón. Chẳng thế mà, ở vùng cao người ta vẫn thường gọi cây lá ngón là “cây ma ngón”
Dùng nước lá ngón “tiễn” chồng, con gái và cháu nội “về trời”
Câu chuyện về người đàn bà độc ác Thào Thị Bia đến nay vẫn được những người dân thôn Háng Trợ B, xã Pú Nhi, huyện Điện Biên Đông, tỉnh Điện Biên nhắc đến với một nỗi khiếp sợ khôn cùng. Người đàn bà ấy chỉ vì những mâu thuẫn vụn vặt mà đang tâm dùng nước lá ngón đầu độc chết những người thân yêu nhất của mình.
Thào Thị Bia sinh năm 1940, là người gốc ở Mù Căng Chải, tỉnh Yên Bái. Cơ quan điều tra đã có kết luận, đã bắt giam, rồi tòa án đã xử Thào Thị Bia với mức án 20 năm tù giam vì tội dùng lá ngón giết người. Những lời khai của Bia trước cơ quan điều tra có thể khiến bất cứ ai trong số chúng ta đều cảm thấy rùng mình kinh sợ.
Cách đây khoảng tám năm, Bia đã bắt đầu dùng lá ngón để đầu độc nạn nhân thứ nhất, chính chồng Bia, tên là Hạng Chứ Dính với lý do “nhẹ tựa lông hồng”. Dính là chồng thứ hai của Bia. Bia lấy hai anh em của một nhà làm chồng. Đầu tiên Bia lấy người anh là Hang Vả Chống. Sau khi Chống ốm chết thì anh em nhà chồng lại bắt Bia lấy người em là Hạng Chự Dính. Dính sức khỏe ốm yếu, bệnh tật nên không làm được việc gì giúp đỡ gia đình. Đã thế chuyện vợ chồng cũng không đáp ứng được nhu cầu của Bia.
Điều này đã khiến Bia thường xuyên bị ức chế. Nghĩ rằng Dính đích thực là một người chồng vô tích sự, nếu cứ để Dính sống chỉ khiến Bia ức chế hơn mà thôi chẳng thà giết quách Dính đi cho đỡ “ngứa mắt”. Nghĩ là làm, Bia vào rừng hái lá ngón về đun nước mời chồng uống. Cốc nước “nghĩa tình” của Bia chảy đến đâu thì Dính trợn mắt, sùi bọt mép đến đó. Kết quả là Dính đã chết gần như ngay lập tức sau khi uống xong cốc nước lá ngón.
Người thứ hai Bia đầu độc chết chính là con gái ruột của thị tên là Thào Thị Mang. Mang tuy đã 25 tuổi nhưng chưa lấy chồng. Và ở một bản làng xa tút tắp thế thì con gái 25 tuổi chưa chồng có thể khẳng định là đã ế. Biết thân phân mình nên Mang đã tiết kiệm, tích cóp được một số tiền nho nhỏ để phòng thân. Nhưng từ khi phát hiện ra con gái có tiền vốn riêng mà không cho mình khiến Bia luôn có cảm giác ấm ức. Nhất lại có lần Bia xin Mang tiền để mua thuốc phiện nhưng Mang không cho nên Bia thấy ghét lắm. Bia nghĩ nó không thương mình nên mình phải giết nó. Lần này cũng giống hệt lần trước, Bia lại vào rừng hái lá ngón rồi cho sắc cùng với nước đưa con gái uống. Mạng chết!
Người thứ ba mà Bia nhắm tới không ai khác chính là đứa cháu nội mới mười tháng tuổi của mình tên là Hang Thị Lâu. Lý do khiến Bia ra tay tàn độc với người cháu nội cũng chỉ hỏi “ghét cái thằng bố đẻ ra Lâu”. Bia khóc khi khai với cơ quan điều tra rằng: “Thằng Hang A Sú (con trai Bia) và con Ía (con dâu Bia) không thương tôi. Lúc tôi ốm đau nhờ chúng nó đi mua thuốc thì chúng nó bảo tôi giả vờ để không phải làm việc. Cả hai đứa chúng nó rất hay bắt tôi phải cai thuốc phiện nên tôi ghét”. Chỉ vì ghét con trai và con dâu mà Bia không ngần ngại ra tay sát hại đứa cháu nội của mình. Hôm đó, chị Ía lên rẫy mới gửi đứa con gái của mình nhờ Bia trông hộ. Sẵn cơn tức trong người, Bia vào rừng bứt lá ngón rồi về sắc bắt đứa cháu bé bỏng phải uống. Khi bố me Lâu đi làm về thì thấy bà nội đang khóc lóc bên thi thể cháu và giải thích nó bị trúng gió mà chết rồi.
Video đang HOT
Hoa lá ngón
Một bình rượu giết 6 mạng người
Năm ấy, bà Nông Thị Lợi ở bản Mường (Sơn Lộ, Bảo Lạc, Cao Bằng) đổ bệnh đau lưng thường xuyên nên chả làm ăn gì được. Thấy bệnh mỗi ngày một nặng nên bà đã vào rừng đào rễ cây lá lẩu về ngâm rượu để xoa bóp. Quê bà người ta vẫn thường dùng loại lá ấy mỗi khi ai đó bị ngã hoặc bị đau xương khớp. Bà Lợi tìm đến phía bìa rừng rồi dừng lại ở một cụm cây tỏa tán lá màu xanh mát rượi. Khi chắc chắn đó là cây mình đang cần tìm, bà Lợi lấy chiếc thuổng nhỏ hì hụi đào từng cái rễ của cây “thuốc” ấy lên đem về nhà. Bà Lợi còn cẩn thận rửa sạch cái rễ ấy rồi đem đi phơi. Xong đâu đấy bà cho vào ngâm rượu, định bụng chờ rễ cây ngấm sẽ đem ra vừa uống vừa bóp vào chỗ lưng bị đau. Nhưng nào ngờ, chính cái bình rượu “thuốc” tự tay bà Lợi đi đào rễ mang về ngâm ấy lại là thủ phạm giết chết cùng lúc tới 6 mạng người. Hai người là con trai bà Lợi, bốn người còn lại đều là hàng xóm của nhà bà.
Tựa tấm thân gầy gò bên bậu cửa, đôi mắt ầng ậc nước, bà Lợi kể lại cái đêm kinh hoàng đã tiễn hai người con trai và những người hàng xóm tốt của bà sang một thế giới khác: “Tối hôm đó ăn cơm xong, tôi thấy lưng mình đau ê ẩm nên mới xách chai rượu ngâm rễ cây ra rót vào cái chén này này. Nhưng mà chỉ rót có ít ít thế này thôi chứ không đầy đâu (bà Lợi gạch ngang khoảng 1/3 cái chén nhỏ cho chúng tôi xem – PV). Uống xong tôi chóng mặt lắm, ngã lăn quay ra. Tôi chỉ kêu cứu được hai tiếng thôi là răng đã dính chặt vào nhau rồi, bọt mép sùi ra”.
Nghe tiếng kêu thất thanh của mẹ, lúc đó anh Nông Văn Thiên là con trai cả của bà Lợi đang băm rau cho lợn ngoài sân hốt hoảng chạy vào nhà. Thấy mẹ đang nằm lăn dưới đất, anh Thiên bế mẹ lên giường rồi chạy đi hô hào mọi người đến cứu. Nghĩ mẹ mình bị trúng gió nên mới bị sùi bọt mép và cấm khẩu nên anh Thiên đã cùng nhiều người khác xoa dầu con hổ lên khắp người bà Lợi. Được một lúc thì thấy bà Lợi nằm im, bọt mép cũng ngừng chảy nên những người có mặt ở đó chắc mẩm đã đuổi hết gió độc trong người bà Lợi. Nhiều người ra về, trong gian nhà lá liêu xiêu ấy chỉ còn lại hai người con trai bà Lợi và bốn người đàn ông là hàng xóm sống xung quanh nhà bà. Họ vẫn chưa yên tâm về sức khỏe của bà Lợi nên nán lại chờ đợi. Trong lúc bồn chồn vì lo cho sức khỏe của mẹ, anh Nông Văn Thiên mang bình rượu “thuốc” mà mẹ anh đã ngâm được một thời gian ra mời em trai và bốn người hàng xóm.
Sáu chén rượu được rót ra và tất cả cùng nâng chén để mừng cho cái sự ốm qua quýt của bà Lợi. Nhưng uống xong chén thứ nhất, ba người đàn ông lăn đùng ngã ngửa ra giữa nhà rồi vật vã, lồng lộn. Hai người còn lại cũng từ từ đổ sập xuống sàn nhà. Người duy nhất còn gắng gượng được là anh Thiên. Lại một lần nữa trong đêm anh Thiên phải chạy đi hô hoán mọi người ứng cứu. Nhìn thấy họ vật vã, gào thét, máu dãi, anh Thiên hãi hùng bế từng người lên, tìm cách cứu họ. Anh Thiên đi gọi anh Long, cán bộ văn hóa xã đến cứu mọi người, anh Thiên còn tỉnh táo nói: “Anh Long mau cứu họ, họ chết thì tôi cũng không sống được đâu. Họ chết cả ở nhà tôi thì tội to lắm. Rượu này có độc rồi, đừng ai uống nữa”. Đó cũng là câu nói cuối cùng của anh Thiên trước khi ngã vật xuống đất.
Đêm đó bản Tuồng như chìm trong cơn ác mộng. Cùng một lúc sáu xác người đàn ông nằm ngổn ngang dưới sàn nhà. Khi cán bộ y tế xã đến nơi thì cả sáu người này đều đã chết. Khi Công an đến giám định pháp y và mổ tử thi thì cả sáu người như một, ruột và lục phủ ngũ tạng đều bị nổ tung. Đem bình ruơu đi xét nghiệm, thì nhận được kết quả quá bất ngờ: rượu ngâm với rễ cây lá ngón. Từ lúc biết được nguyên nhân dẫn đến cái chết của hai người con trai và bốn người hàng xóm, bà Lợi như phát điên. Bà cứ gào thét trong đau đớn vật vã: “Mẹ giết chết các con rồi! Tôi giết chết các anh các chú rồi. Sao không để cho tôi chết đi?”.
Sau này, khi Công an đưa bà Lọi ra bìa rừng để dựng lại hiện trường nơi đào cây “thuốc” đem về thì ai cũng ngỡ ngàng vì cây mà dân bản cho là “thuốc” có thể chữa lành nhiều bệnh ấy lại giống đến không ngờ với cây lá ngón. Cái cây có vị thuốc ấy lá xanh như cây lá ngón. Nó trùm phủ cả bìa rừng, nhưng gốc của nó chen lẫn với gốc cây lá ngón. Gốc cây “ma ngón” chung bụi chung lùm với cây vị thuốc, nhưng lá cành của nó vươn dài, nằm rạp xanh ở tít mãi cuối tán rừng. Giống lá ngón nó ma quái, châp chờn như vậy, nên bà Lọi lấy nhầm. Đào rễ lá ngón về, bà còn phơi nắng, còn ngâm với rượu. Toàn những thứ chắp thêm vây cánh cho “ma ngón”: rễ cây lá ngón độc nhất của cả hệ thống cái cây, cái lá, cái hoa, cái quả của nó; càng phơi khô độc tố càng tích tụ; thêm rượu “dẫn” chất độc nữa thì… có trời cứu.
Có lẽ, không nơi đâu trên trái đất này người ta lại có thể tiếp cận với cái chết dễ dàng như ở Tây Bắc. Khoảng giữa đưa người ta từ sự sống đến cái chết luôn là những phút bốc đồng. Chúng ta không thể nào chất, phá đào bới hết được cái loại cây chết người ấy nhưng chúng ta có thể tìm cách để nâng cao nhận thức cho những người dân vùng cao để họ hiểu được rằng, mọi thứ mất đi có thể lấy lại, trừ mạng sống.
Ông Vàng A Hờ, Phó Chủ tịch UBND huyện Điện Biên Đông: Mỗi năm trên địa bàn huyện có khoảng 30 đến 50 người chết vì lá ngón. Nhưng con số này chỉ bằng một phần ba tổng số những người tự tử nhưng không chết. Chúng tôi đã thực hiện rất nhiều biện pháp để giảm thiểu số lượng người chết vì lá ngón nhưng thực sự chưa có một biện pháp nào khả thi nên vẫn lâm vào bế tắc.
UBND huyện đã tổ chức nhiều ban, ngành, đoàn thể và nhân dân phá nhổ cây lá ngón, tất nhiên cũng chỉ là muối bỏ biển. Nhưng đấy cũng là một cách để khi bà con nghĩ đến chuyện tự tử thì phải đi tìm lá ngón tít trong rừng sâu. Chúng tôi chỉ dám hy vọng trong thời gian dài vất vả đi tìm lá ngón biết đâu cơn tức giận, sự hận thù của họ sẽ nguôi ngoai mà sẽ không tìm đến cái chết nữa. Ngoài ra lãnh đạo huyện cũng tổ chức tuyên truyền lồng ghép nhiều chương trình về tác hại của lá ngón trong trường học, trong các buổi ngoại khóa. Nâng cao tập huấn kiến thức cho cán bộ y tế xã, huyện để giảm thiểu tối đa thiệt hại về người.
Theo Cảnh Sát Toàn Cầu
"Ma ngón" gây họa ở Tây Bắc
"Ma ngón" là cái tên khác của cây lá ngón - loại độc dược bảng A đã và đang gây ra nhiều cái chết thương tâm ở miền núi Tây Bắc nước ta. Điều đáng buồn là chúng ta không có một phương pháp khả thi nào để ngăn chặn thảm hoạ từ loại cây ma quái này.
Lá ngón mọc nhiều như cỏ dại
Bản Mỹ Á, xã Thu Cúc (Tân Sơn - Phú Thọ) nằm ở độ cao nhất của tỉnh Phú Thọ, là nơi tiếp giáp với tỉnh Yên Bái và Sơn La, địa hình rất phức tạp. Bản 100% là người Mông di cư từ các nơi khác đến. "Ma ngón" vẫn đang len lỏi lên từng mái nhà vốn rất bình yên nơi đây.
Anh Mùa A Sua - Công an viên bản Mỹ Á ngậm ngùi: "Ở đây lá ngón nhiều như rau. Ra ngõ, đi ven đường, lên nương rẫy, vào rừng chỗ nào cũng thấy. Mà cũng lạ cái loài cây này, không gieo không trồng mà sao mọc khỏe thế. Cứ bứng cây đi thì vài ngày sau nó lại mọc một cây khác".
Ông Sùng A Tủa - Trưởng bản Mỹ Á thì than thở: "Tôi mới chỉ làm trưởng bản được một thời gian ngắn mà đã phải chứng kiến mấy cái chết thương tâm rồi. Đau lòng lắm, nhưng cái thuốc độc nó lù lù ngay ven đường thì làm sao tránh được". Nói rồi, ông Tủa dẫn chúng tôi ra ngõ, chỉ tay về phía lùm cây nở hoa vàng tươi rói bảo: "Đấy, nó mọc nhiều lắm, tôi về đây đã thấy lá ngón nhiều như cây rừng rồi. Lúc trước, bao nhiêu người chết vì loài cây này mà cả bản không có cách ngăn chặn".
Ở Phú Thọ, Mỹ Á được xem là "thủ phủ" của lá ngón. Sơn La cũng không kém, thậm chí khủng khiếp hơn rất nhiều. Xã Mường Sại (Quỳnh Nhai) còn bị lá ngón "tấn công" vào tận trạm y tế xã. Ở xã này, hàng trăm người tử vong vì lá ngón: bị bố cấm đi chợ, tìm đến lá ngón, chồng lười nhác, vợ ăn lá ngón cho chồng biết mặt.
"Ma ngón" đang hoành hành ở nhiều bản làng
Vượt Sơn La lên tới tỉnh Điện Biên, người lạ ngay lập tức nhận ra loài hoa vàng nở vên vệ đường. Nhưng nếu đến với huyện Điện Biên Đông, không cẩn thận, người lạ sẽ hái nhầm loài hoa vàng rực rỡ này với hoa cúc quỳ bung nở. Và càng ngày, "ma ngón" càng đua nở với các loại cây khác, những cái chết cũng theo đó tăng lên theo cấp số nhân.
Con mồ côi, chồng mất vợ
Ở bản Mỹ Á của Phú Thọ theo con số thống kê không đầy đủ của ông Hà Thế Phương - Phó trưởng Công an xã Thu Cúc, đã có hàng chục người thiệt mạng vì lá ngón. Nhiều cái chết tức tưởi chỉ vì những lý do nhỏ như con kiến.
Vào tháng 9/2012, Giàng Thị Ly mới 20 tuổi bị chồng là Chảo A Giở chê nấu cơm không ngon. Ly bực tức chạy ra ngõ hái 3 lá ngón nhai ngấu nghiến rồi sùi bọt mép ngay trước mặt chồng. Ly tử vong trên đường đi cấp cứu. Gần nhà Ly, em Vàng Thị Chòi mới chỉ 5 tuổi và chưa nhận thức được độc lá ngón. Một ngày, em hái lá ngón chấm muối để ăn. Người nhà hốt hoảng chạy chữa nhưng đã quá muộn.
Còn ở huyện Điện Biên Đông, sổ "thiên tào" của các trưởng bản đã tăng lên mức báo động. Chỉ tính 6 tháng đầu năm 2012, huyện này đã có tới 100 trường hợp tự tử bằng lá ngón. Trưởng trạm y tế xã Xa Dung, anh Lầu A Dia cho biết: "Nhiều em bé trở thành mồ côi vì bố mẹ tự tử, họ ăn lá ngón có khi chẳng vì lý do gì. Đi uống rượu say, thách nhau ăn lá ngón là ăn ngay, không nghĩ sẽ chết".
Nhiều đứa trẻ mồ côi vì bố mẹ ăn lá ngón
Trường hợp mới nhất mà chúng tôi được biết ở xã này là vợ chồng chị Chá Thị Lầu (25 tuổi) có 4 đứa con thơ. Chồng Lầu đi sửa xe hết hơn 1 triệu, Lầu cho rằng chồng nói dối nên chạy ra vườn nhà ăn lá ngón. Tôi vào nhà Lầu, 4 đứa trẻ ngơ ngác vì mất mẹ. Chúng dường như không hiểu chuyện gì đã xảy ra trong ngôi nhà vốn rất yên ấm. Anh Lầu A Dia thành thật: "UBND tỉnh, huyện, xã đã tuyên truyền hết nước về độc dược của lá ngón nhưng cũng chẳng ăn thua gì. Vẫn còn hàng trăm người tự tử bằng lá ngón".
Tuyên truyền vẫn không ngăn được "cơn lũ" lá ngón, chính quyền và người dân ở Sơn La nhiều lần ra quân dẹp cây lá ngón. Nhưng ông Lềm Văn Tiêng - Chủ tịch UBND xã Mường Sại (Quỳnh Nhai) cho hay: "Nhổ bỏ rồi nó lại mọc, chỉ có ý thức của con người mới chiến thắng được những cái chết vì độc lá ngón mà thôi".
Không chặt hết được lá ngón, chính quyền xã Thu Cúc (Tân Sơn - Phú Thọ) cũng chỉ còn một cách duy nhất là tuyên truyền. Chính ông Sùng A Tủa - Trưởng bản Mỹ Á từng đích thân đến từng nhà, gặp từng người để nói về tác hại của loại cây này. Có lúc ông phải tự bịa ra đó là cây "ma", ăn vào là "ma bắt". Tuy nhiên, dù có dọa đó là "ngáo ộp" hay gì đi chăng nữa thì "cơn lũ" đoạn trường thảo vẫn đang đe dọa cuộc sống yên bình và tươi đẹp của con người nơi đây.
"Năm nào mà cán bộ chẳng đến họp bản để tuyên truyền về tác hại của lá ngón. Nhưng mà cán bộ nói, người dân chỉ gật đầu lúc ấy rồi khi bực tức chuyện gì đó thì lại quên hết và lại ăn lá ngón".
Ông Vừ Sua Dày - Chủ tịch UBND xã Xa Dung (Điện Biên Đông - Điện Biên)
Theo 24h
Xới tung núi cát tìm cây chữa "bách bệnh" Hơn nửa tháng trở lại đây, hàng chục hecta vùng núi cát tại thị trấn Phú Đa, xã Phú Xuân, huyện Phú Vang, tỉnh TT-Huế, đã bị người dân vào đào bới tan nát nhằm tìm rễ của một loài cây mà họ tin rằng chữa được bách bệnh. Mục kích điểm "nóng" đào cây "quý" Ngày 26/10, theo chân các cán bộ...