“Ly hôn thì ly hôn, tôi sẽ không bao giờ chăm sóc mẹ anh, bà ấy đã quên những gì mình nói rồi sao?”
Mọi người thường nói, trái tim con người ta không thể nguội lạnh ngày một ngày hai, lá cây cũng không thể chuyển từ xanh sang vàng chỉ trong một ngày. Câu nói này rất đúng với trường hợp của tôi và mẹ chồng.
Khi đó vì mê muội trong tình yêu tôi đã làm tổn thương bố mẹ, sống chết để lấy anh. Nhưng thật chua xót, mẹ anh cũng không yêu thương gì tôi. Bà luôn cho rằng tôi &’đè đầu cưỡi cổ’ con trai bà. Mặc dù đám cưới tôi không cần sính lễ nhưng bà vẫn không ưa tôi. Sau đó, nhờ sự kiên trì của chồng và cũng do tôi có thai nên bà mới đồng ý chuyện hôn sự.
Vì không thích tôi nên trong quá trình mang thai mẹ chồng không hề chăm sóc. Tôi đi làm, về đến nhà bà để dành cả một núi công việc. Tôi không thể phản kh.á.n.g, chỉ cần nói điều gì đó thôi là bà bắt đầu chửi mắng.
Ấm ức, tôi chia sẻ với chồng nhưng đổi lại là những trận cãi vã. Có lẽ thời gian yêu nhau anh ấy đã dùng tất cả sự dịu dàng cho tôi, nên sau khi kết hôn anh ấy trở thành một người hoàn toàn khác, một người con trai ngoan ngoãn, mẹ nói gì nghe nấy.
Ảnh minh họa
Lúc sinh con, bác sỹ đề nghị sinh mổ, mẹ chồng không đồng ý. Bà sống chết không để chồng tôi ký tên. Bà cho rằng tôi cố tình để con trai bà tốn tiền. Đến khi bác sỹ nói rằng nếu không quyết định sẽ nguy hiểm đến tính mạng, lúc này bà mới đồng ý để con trai mình ký tên.
Sau khi tôi sinh con, không thấy mẹ chồng đâu bèn hỏi chồng, anh ấy nói mẹ mệt nên về nhà nghỉ ngơi, dù sao thì cũng có mẹ tôi ở đây rồi. Lúc đó trái tim tôi nhói đau, mắt mẹ tôi cũng đỏ hoe. Tôi biết mẹ chồng ghét tôi vì đã mất nhiều tiền sinh con mà còn sinh con gái nữa.
Th.á.n.g ở cữ mới thật khủng khiếp. Vốn dĩ mẹ tôi muốn đón về ngoại chăm sóc nhưng mẹ chồng không đồng ý. Nếu làm như vậy thì bà sẽ khiến hàng xóm, họ hàng hiểu lầm. Với bên ngoài bà luôn muốn mình là một bà mẹ chồng lý tưởng. Vì vậy nên mẹ tôi đành phải ở lại chăm sóc con gái, nhưng sau đó vài ngày bố tôi bị bệnh, mẹ phải về gấp chăm sóc ông.
Mẹ chồng không thèm ngó ngàng gì đến con dâu. Bà cũng chẳng thích cháu gái, bà ăn gì tôi phải ăn đó. Thảm hơn, bà thường cho ớt vào đồ ăn. Không còn cách nào khác tôi tự mình nấu ít cháo và rau ăn cho đỡ đói, thấy vậy bà chửi tôi lãng phí. Chính thời điểm này chồng tôi đang đi công tác, tôi nói chuyện với anh nhưng đổi lại là những lời chửi mắng từ chồng, anh nói tôi vô dụng. Tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Video đang HOT
Trong suốt thời gian ở cữ, hầu như tôi tự chăm sóc bản thân và con gái, làm gì mẹ chồng cũng không hài lòng. Có một lần tôi hỏi mẹ chồng: “Mẹ, bây giờ mẹ đối xử với con như thế, mẹ không lo sau này con sẽ không chăm sóc mẹ sao?”. Vừa nghe xong bà cười lớn rồi nói mỉa mai: “Tôi có con trai, cần gì cô chăm sóc, tôi chẳng sợ gì hết”.
Mẹ chồng còn nói rất nhiều điều tổn thương khác. Tôi tin rằng, khi nói những lời này bà không hề nghĩ rằng báo ứng lại đến nhanh vậy. Ba th.á.n.g sau bà bị tai nạn giao thông, nằm viện nửa th.á.n.g, có thể sau này không thể tự đi được mà phải chống nạng.
Lúc này chồng nói chuyện với tôi, anh không thể nghỉ phép dài ngày được, chăm sóc mẹ không tiện nên muốn mẹ tôi đến trông con, còn tôi xin nghỉ việc để ở nhà chăm sóc mẹ chồng. Anh nói nuôi được cả nhà.
Chồng vừa nói xong tôi liền từ chối ngay, tôi nói: “Với những gì mẹ làm và những lời mẹ nói trong suốt thời gian qua, em sẽ không chăm sóc mẹ. Anh đi hỏi mẹ xem có phải mẹ từng nói bà có con trai chắc chắn không cần em chăm sóc không? Có phải bà từng nói rằng bà bắt nạt em đó, nếu như không chịu đựng được thì cút đi cho khuất mắt không?”.
Chồng thấy vậy liền cười làm hòa rồi nói tôi đừng chấp nhặt, mẹ là bề trên, mọi chuyện đã qua thì cũng qua rồi.
Chồng thấy tôi không làm những việc như anh ta muốn nên vô cùng lo lắng. Anh ta nói rằng nếu như tôi không đồng ý thì ly hôn, anh còn nói tôi là đứa con dâu bất hiếu. Tôi im lặng một lát rồi nói: “Tôi không để anh chăm con và gây thêm phiền phức cho anh là đã nể tình lắm rồi đó. Nếu như anh không đồng ý xử lý như vậy thì chúng ta ly hôn, hai mẹ con anh tự chăm sóc nhau. Tôi sẽ không chăm sóc mẹ anh”.
Ngày nào cũng thấy chồng cằn nhằn, nhăn nhó tôi lại thấy rất thoải mái. Khi mẹ anh ức hiếp tôi không phải chính anh là người nói tôi vô dụng, kêu tôi phải chịu đựng sao? Vậy thì bây giờ anh chịu đựng đi nhé, để xem sức chịu đựng của ai giỏi hơn ai, ai vô dụng hơn ai?
Tôi biết rằng nhiều người sẽ nói tôi quá đáng, nhưng thật sự tôi không thể làm như không có chuyện gì. Những tổn thương mà trước đây bà gây ra tôi không thể nào quên. Tôi chấp nhận ly hôn chứ không thể chăm sóc một người trước đây từng ức hiếp mình.
Theo Iblog
Cứ sáng dậy là thấy mất quần,tưởng mình ngủ mơ cởi ra để rồi 1 đêm cố tỉnh thì phát hiện..
Cứ sáng tỉnh giấc không thấy quần mình đâu. Tưởng mình ngủ mơ nên đã tự cởi quần ra, hóa ra lại không phải chỉ vì chồng đã làm điều ấy.
ảnh minh họa
Thật sự có nằm mơ cũng không bao giờ cô dám nghĩ đến chồng mình lại làm điều ấy. Quen biết với nhau cũng đã gần 10 năm nay. Yêu nhau cả 5 năm rồi mới kết hôn và vừa mới có chung 1 cậu con nhỏ gần được 2 tuổi. Cuộc sống vợ chồng nào có gì phải lăn tăn khi cả hai đều sớm đã có 1 công việc khá ổn cho mình.
Vợ chồng chung sống hòa thuận và không có vấn đề gì xảy ra cả. Chỉ có điều rằng cả đời cô cũng không bao giờ dám nghĩ lại có chuyện đó xảy đến với mình.
Cùng chồng kết hôn sống trong 1 căn nhà chung cư rộng rãi được bố mẹ hai bên gom góp rồi mua cho làm của chung của vợ chồng. Cuộc sống vợ chồng thoải mái khi lương của cả hai đều khá cao. Mọi thứ diễn ra đều bình thường cho đến cái ngày hôm đó.
Thời gian gần đây không hiểu lý do gì mà một vài sáng ngủ dậy cũng thấy mình trong trạng thái khỏa thân. Cứ sáng tỉnh dậy lại thấy quần mình đâu mất, tưởng mình ngủ mơ nên cởi ra lúc nào mà không hay biết. Chỉ có điều vì việc đó diễn ra quá liên tục khiến cô vô cùng lạ lẫm. Tại sao lại có thể có chuyện vô lý đến thế được. Trước nay cô cũng không thường xuyên mơ. Mà nếu có mơ chắc chắn chồng cũng phải biết chút ít để mà gọi cô tỉnh dậy chứ. Thế mà không thỉnh thoảng cả tháng cũng phải đến trên dưới quá nửa tháng cô trong tình trạng trên người không mảnh vải rồi.
(Ảnh minh họa)
Thắc mắc về điều đã xảy ra với mình là điều dễ hiểu. Cũng chính vì lẽ đó mà bản thân cô đã cho rằng có vấn đề hay chuyện gì đó xảy ra. Để rồi 1 đêm cố tỉnh ngủ để xem liệu có chuyện gì xảy ra với cơ thể mình không thì mới phát hiện ra chồng đang lúi húi kéo tụt quần mình xuống rồi giơ điện thoại lên phát ra những tiếng kêu bim bíp.
Bởi vì là vợ chồng nên cô vẫn giả vờ ngủ coi như không hay biết chuyện gì. Cứ để mặc chồng tự động cởi quần áo mình rồi sờ nắn cơ thể mình. Đang nghĩ chắc chắn chồng đang có vấn đề về tâm lý thì cô càng chết điếng khi chồng còn cố tình làm chuyện đó với mình trong trạng thái mình đã ngủ say, sau đó 1 chút anh còn thủ dâm nữa khiến cô vô cùng hoảng sợ.
Cố gắng để mình không phát ra tiếng, cô thật sự không hiểu được chồng mình đã làm những gì. Để rồi cuối cùng thì cô cũng phát hiện ra mọi chuyện. Sáng hôm sau chồng ngủ dậy muộn hơn, điện thoại của anh vẫn còn ở chế độ chụp ảnh. Cô mở vào album ảnh thì mới chết điếng trước những bức ảnh nóng bỏng của mình.
Toàn bộ cơ thể của cô được chồng chụp lại với mọi góc dáng, mọi tư thế và được cho hẳn vào một góc riêng với cái tên là "vợ". Vậy mà trong đó chỉ có ảnh khỏa thân, từng chỗ trên cơ thể của cô được phơi ra trước mặt khiến cô đau đớn, sợ hãi vô cùng.
Những bức ảnh này đã được chụp cả tháng nay. Giờ thì làm sao với người chồng của mình đây. Thật sự cô thấy bế tắc vô cùng. Nếu như chẳng may điện thoại anh rơi mất rồi người ta nhìn được những bức ảnh này thì sẽ ra làm sao đây. Cô đau đớn, hoảng hốt khủng khiếp. Đúng lúc ấy thì chồng dậy, anh giật mình khi thấy gương mặt cô đang cứng đơ và nước mắt rơi xuống. Anh tiến đến ôm cô rồi thì thầm:
- Anh xin lỗi, tại anh nhớ em quá. Anh không biết mình có bị bệnh tâm lý gì hay không, nhưng dạo này anh muốn được nhìn cơ thể em như thế. Nhưng nói sợ em nghĩ anh bệnh hoạn nên là...
- Giờ em biết rồi, anh tính sao??
- Anh cũng không biết mình nên làm sao nữa.
- Vậy đi với em đến viện, gặp bác sĩ tâm lý có được không??
- Anh...
- Em sẽ đi với anh mà, nhé nghe em đi.
- Cũng được.
Đến viện, bác sĩ nói tình trạng của anh bị ám ảnh vì xem phim đen quá nhiều. Giờ thì cô mới ngỡ ra tại sao dạo này chồng ít gần gũi với mình. Đã thế chị cũng rõ luôn lý do cứ sáng tỉnh dậy lại thấy quần mình đâu mất, tưởng mình ngủ mơ nên cởi ra rồi. Giờ chỉ còn biết chờ đợi và hi vọng chồng cô sẽ sớm khỏe và trở lại như bình thường mà thôi. Bài học lớn cho chị em phụ nữ, hãy để tâm chồng mình nhiều hơn. Hãy lắng nghe và chia sẽ cùng anh ấy. Bởi biết đâu anh ấy đang có những khó khăn mà phải tự đấu tranh giải quyết 1 mình.
Theo blogtamsu
Đàn bà ngoại tình, hoặc là vô số lần hoặc không bao giờ Một chiếc chìa khóa mở được mười ổ khóa thì nhất định phải giữ lại, nhưng một ổ khóa mà có mười chìa khóa có thể mở thì nên vứt đi. "Tha thứ" là hai từ vô cùng khó khăn để thực hiện, đôi khi tha thứ cho ai đó còn khó hơn hận họ gấp nhiều lần. Nhưng vẫn còn một số...