L.y hô.n bỏ lại con cho chồng, tôi khóc cạn nước mắt ngày gặp lại
Tôi không ngờ quyết định để chồng cũ nuôi con lại là điều khiến tôi hối hận suốt đời và bị người ta khinh miệt, co.i thườn.g.
L.y hô.n là quyết định đa.u đớ.n nhất trong cuộc đời tôi. Không chỉ vì phải chia tay người chồng từng gắn bó, mà còn vì tôi buộc phải để lại con trai nhỏ cho gia đình chồng chăm sóc.
Tôi biết, quyết định ấy sẽ bị người đời dè bỉu, nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác. Khi ấy, tôi chỉ là người phụ nữ tay trắng, không việc làm ổn định, không có chỗ dựa. Tôi hiểu rằng, nếu mang con đi, tôi sẽ không thể lo cho con cuộc sống đủ đầy, càng không thể đảm bảo con được chăm sóc chu đáo.
Tôi ra đi với lòng tin rằng, mẹ chồng sẽ yêu thương và chăm sóc con trai tôi. Bà từng là người phụ nữ hết lòng vì gia đình và tôi biết tình yêu của bà dành cho cháu nội là thật tâm.
Dù gia đình chồng cũ ruồng bỏ và co.i thườn.g tôi, tôi vẫn tin, họ sẽ không bao giờ để con tôi thiếu thốn. Tôi nghĩ, chỉ cần mình phấn đấu và thành công, một ngày nào đó, tôi có thể quay lại đón con, chuộc lỗi và bù đắp tất cả.
Ngày trở lại gặp con, tôi đã hoàn toàn suy sụp (Ảnh minh họa: iStock).
4 năm trôi qua, tôi đã nỗ lực không ngừng. Tôi làm việc ngày đêm, chịu đựng mọi áp lực và lời đàm tiếu để xây dựng lại cuộc sống. Giờ đây, tôi có được sự nghiệp ổn định, tài chính dư dả và một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi. Nhưng khi tôi quay lại để đón con, mọi thứ không còn như tôi tưởng tượng.
Con trai tôi – người mà tôi luôn yêu thương và nhớ nhung từng ngày – giờ đây lại không nhận ra tôi. Ánh mắt con đầy xa lạ, lời nói của con khiến tôi đau như cắt: “Mẹ cháu là bà nội. Cô là ai?”.
Tôi trách mình thời gian xa con ít về thăm, cũng ít gọi điện cho con. Thực tế, nhà chồng cũ không có quyền cấm tôi làm điều đó nhưng mỗi lần về, họ đều tỏ vẻ co.i thườn.g, khinh miệt. Chồng cũ đã lấy vợ mới, tôi không muốn bước chân vào gia đình đó. Con chưa có điện thoại riêng nên gọi cho mẹ chồng cũ cũng rất bất tiện.
Video đang HOT
Tôi gọi con hàng trăm lần, nhưng con chỉ đứng lặng, không một chút cảm xúc. Tôi hiểu, bao năm qua, gia đình chồng cũ đã lấp đầy chỗ trống mà tôi để lại. Họ cho con tình yêu, sự chăm sóc và hình thành trong con một thế giới mà tôi không còn chỗ đứng.
Những lời nói của con như nhát dao đâ.m vào trái tim tôi. Tôi biết lỗi của mình, nhưng liệu ai có thể hiểu được lý do đằng sau quyết định năm ấy? Tôi không b.ỏ co.n vì không yêu thương, mà vì tôi muốn con có cuộc sống tốt hơn. Tôi luôn nghĩ đến con trong từng bước đi của mình, lấy con làm động lực để vươn lên nhưng giờ đây, điều đó chẳng còn ý nghĩa.
Gia đình chồng cũ cũng không cần tôi nữa. Họ từ chối sự giúp đỡ của tôi, từ chối mọi của cải tôi muốn dành cho con. Tôi là mẹ ruột, nhưng giờ đây lại chỉ là người ngoài trong cuộc đời của con mình.
Người ta gán tội cho tôi là người mẹ t.ệ bạ.c, là kẻ đã bỏ rơi con để theo đuổi cuộc sống riêng. Tôi không trách ai nhưng đau khổ vô cùng. Mỗi đêm nằm trong căn nhà đủ đầy, tôi không ngừng rơi nước mắt vì nhớ con, vì cảm giác tội lỗi không thể nguôi ngoai.
Tôi biết, có những lỗi lầm không bao giờ sửa chữa được. Nhưng nếu con trai tôi có thể hiểu được tình yêu và nỗi đau mà tôi đã mang theo suốt những năm qua, tôi chỉ muốn nói với con rằng: “Mẹ đã sai nhưng mẹ yêu con hơn tất cả mọi thứ trên đời”.
Có lẽ, phần đời còn lại của tôi sẽ dành để tìm cách chuộc lại lỗi lầm ấy, dù chỉ là từ xa. Nhưng lòng tôi vẫn hy vọng một ngày nào đó, con sẽ tha thứ và gọi tôi một tiếng “mẹ”.
Buông lời khinh miệt khi gặp lại, chồng cũ giật bắ.n mình khi thấy một người xuất hiện bên cạnh tôi
Gặp lại tôi sau 10 năm l.y hô.n, chồng cũ buông lời khinh miệt rồi cười đắc thắng.
Ngày trước tôi lấy Đăng - một chàng công tử nhà giàu, hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt so với nhà tôi. Cũng tại tôi dại dột, nhỡ mang bầu với anh ta sau một lần say rượu nên nhắm mắt đưa chân khi chưa kịp tìm hiểu kỹ Đăng cũng như gia đình anh ta. Ngày lên xe hoa, ai cũng khen tôi may mắn, "chuột sa chĩnh gạo" khi được gả vào một gia đình giàu có, nhưng nào có ai biết những gì tôi phải chịu đựng.
Đêm tân hôn, Đăng bỏ tôi ở nhà, còn anh đi bar vui chơi với bạn bè. Những ngày tháng làm dâu của tôi cũng chẳng vui vẻ, chỉ toàn là sự khin.h thườn.g của mẹ chồng. Bà không thích tôi, luôn nghĩ tôi hám tiề.n hám của nhà chồng nên mới cố tình mồi chài Đăng, mang thai để được đổi đời. Chính vì vậy, bà luôn coi tôi như người ở trong nhà.
Sau khi cưới, mẹ chồng cho giúp việc nghỉ luôn để tôi thay thế. Mặc cho tôi đang bụng mang dạ chửa, mọi việc trong nhà từ cơm nước, giặt giũ, lau dọn nhà,... đều đến tay tôi. Còn Đăng, anh đi từ sáng sớm tới tối mịt, luôn trở về nhà trong tình trạng say xỉn. Khi chồng về, tôi lại phải thay quần áo, lau người cho anh, có khi còn phải dọn bãi nôn của anh, nghe anh lèo nhèo mắng chử.i. Cứ như vậy, đêm nào cũng phải 1 giờ sáng tôi mới được nằm xuống giường ngả lưng, nhưng đến 6 giờ đã phải dậy để chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình.
Cuộc sống tuy đầy tủ.i nhụ.c nhưng tôi vẫn cố gắng nhẫn nhịn, hy vọng một ngày nào đó chồng sẽ vì con mà thay đổi, cũng là để bố mẹ ở quê không phải lo nghĩ cho tôi. Đây là con đường tôi chọn, tôi dại thì đành chịu vậy. Cho nên mỗi lần có ai gọi điện hỏi thăm, tôi đều vui vẻ bảo mình sống rất tốt, khen chồng và gia đình chồng đến tận "mây xanh", để rồi khi cúp máy lại ngồi khóc một mình không thành tiếng.
Mỗi lần có ai gọi điện hỏi thăm, tôi đều vui vẻ bảo mình sống rất tốt, để rồi khi cúp máy lại ngồi khóc một mình không thành tiếng. (Ảnh minh họa)
Tôi cứ nghĩ sẽ nhẫn nhịn sống cả đời như vậy cho tới khi mẹ tôi lên chăm sóc con gái quãng thời gian ở cữ. Mẹ chồng coi mẹ tôi như giúp việc, đã vậy còn buông lời khinh miệt mẹ tôi khi nói chuyện điện thoại với bạn thân. Dường như bà cố tình nói to như vậy để tôi và mẹ nghe thấy.
- Hết con gái rồi lại đến mẹ nó ăn bám ở nhà tôi, đúng là mặt dày không biết xấu hổ mà. Ngày xưa nó cố tình mang thai để được gả vào nhà tôi, giờ mẹ nó lại lấy cớ lên chăm sóc con gái ở cữ để ở lì đây. Không biết định ăn bám nhà tôi đến khi nào nữa, nhìn thấy mẹ con nhà ấy là tôi thấy chướng mắt.
Động đến tôi thì được, nhưng động đến mẹ thì tôi nhất quyết không nhịn. Vì chuyện này mà mẹ chồng nàng dâu to tiếng, và thứ tôi nhận lại là cái bạt tai như trời giáng của chồng và những lời mắn.g nhiế.c thậm tệ của anh ta và mẹ chồng. Uất ức, tôi quyết định l.y hô.n, ôm con gái dọn về nhà mẹ đẻ sống khi chưa hết 1 tháng ở cữ.
Từ ngày đó đến nay đã 10 năm trôi qua, nhà chồng cũ chưa một lần đoái hoài hỏi thăm cháu, cũng không chu cấp được một nghìn. Nhưng tôi cũng kệ, giờ đây tôi đã tự lo được cho mình và con gái, còn chuyện cũ cứ để nó qua đi.
Từ ngày đó đến nay đã 10 năm trôi qua, nhà chồng cũ chưa một lần đoái hoài hỏi thăm cháu, cũng không chu cấp được một nghìn. (Ảnh minh họa)
Những tưởng sẽ chẳng bao giờ gặp lại Đăng, hoặc có khi về già anh ta hối hận mới đi tìm lại con, nhưng không ngờ hôm qua đi làm tôi lại vô tình đụng mặt chồng cũ ở bãi đỗ xe của công ty. Điều khiến tôi khó hiểu hơn là Đăng mặc đồ của nhân viên bảo vệ công ty tôi, tại sao một thiếu gia nhà giàu như anh ta lại phải đi làm công việc này chứ. Thấy tôi, anh ta liền lên tiếng khinh miệt:
- Chẳng phải cô vợ cũ của tôi đây hay sao? Gặp em ở đây anh hơi bất ngờ đấy. Trông em xinh hơn xưa nhỉ, chắc được vị đại gia nào bao nuôi, rót tiề.n cho đi trùng tu nhan sắc hả? Nhưng mà em phải cẩn thận đấy, gái một đời chồng lại có con, coi chừng một ngày nào đó anh ta chán lại đá em đi không thương tiếc đấy. Mà đến lúc đó, em có thể quay về bên anh, anh không chê đâu, nhiều khi anh cũng nhớ em lắm đó.
Đăng cười đắc thắng. Tôi tức đến run người, nhưng chưa kịp thốt lời thì một chàng trai liền bước tới cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi. Đó chính là đội trưởng đội bảo vệ công ty, anh ta kính cẩn chào tôi: "Em chào sếp ạ" khiến Đăng giật bắ.n mình, lắp bắp:
- Anh có nhầm lần gì ở đây không? Sao lại chào cô ta là sếp?
- Đây là giám đốc công ty mình. Cậu ngày đầu đi làm bảo vệ ở đây không biết cũng đúng thôi, nhanh chào sếp đi.
Thấy tôi, chồng cũ liền buông lời khinh miệt rồi cười đắc thắng. (Ảnh minh họa)
Lúc này tôi mới bình tĩnh đáp lời:
- Đúng vậy, tôi chính là giám đốc công ty này. Nói về việc này thì tôi còn phải cảm ơn anh đấy, nhờ anh mà tôi mới có động lực phấn đấu gây dựng được cơ ngơi như ngày hôm nay. Anh ngạc nhiên lắm hả? Tôi còn ngạc nhiên hơn đấy, không ngờ một thiếu gia nhà giàu như anh cũng có ngày hôm nay. Đây là ngày đầu anh đi làm, cũng là ngày cuối anh làm việc ở đây. Nể tình chúng ta từng quen biết, tôi sẽ trả đủ lương tháng này cho anh.
Nói xong tôi quay lưng rời đi luôn, mặc cho Đăng đang đứng như phỗng vì chưa hiểu chuyện gì. Qua tìm hiểu tôi mới biết, hóa ra không lâu trước nhà chồng cũ bị phá sản, bố mẹ anh ta vì quá sốc mà bị tai biến nằm liệt giường, nên một mình Đăng phải gồng gánh cả gia đình. Vì không có trình độ, kinh nghiệm làm việc nên anh ta đành phải đi làm bảo vệ, đúng là gieo nhân nào gặt quả đấy mà.
Ngoạ.i tìn.h rồi đòi l.y hô.n, tôi không ngờ mình lại khốn đốn với vợ mới Đám cưới thứ hai của tôi diễn ra linh đình. Điều đó chẳng là gì khi tôi thành đạt, vợ mới lại là hoa khôi. Tuy nhiên, sau khi cưới, tôi mới nhận ra... Cuộc hôn nhân đầu của tôi từng hạnh phúc. Nhưng rồi theo thời gian, mọi thứ trở nên tẻ nhạt. Tôi bận rộn với dự án mới, thời gian...