Lý do nào khiến vợ chồng chán nhau?
Thực tế rất nhiều cặp đôi yêu nhau thắm thiết nhưng sau đám cưới một thời gian họ đã thấy chán nhau. Các chuyên gia đã chỉ ra những lý do khiến các cặp đôi xảy ra “tình trạng chán” như sau:
Ảnh minh họa: TL
Cuộc sống quá đơn điệu, một ngày như mọi ngày là nguyên nhân gây nên nhàm chán.
Chẳng hạn như ngày nào vợ cũng ăn sáng tại gia, hôn nhau trước khi đi làm. Chiều về lại tíu tít chuyện cơ quan. Dần dà, sáng nào cũng “hôn”, đâm nhàm nên thôi. Chiều về, cũng chừng đó chuyện, chẳng muốn nghe nữa.
Video đang HOT
Ăn xong bữa rồi mỗi đứa ôm một máy vi tính đến lúc đi ngủ… Tối, nếu có “giao ban” cũng chỉ “lẹ lẹ cho xong”… Dần dần, vợ chồng cứ như hai khách trọ trong nhà.
“Buông” sau khi đã “sở hữu” được nhau. Khi yêu, ai cũng cố sức thể hiện mặt tốt của mình để hấp dẫn “nửa kia”. Song, khi về sống với nhau, họ cho phép mình “thư giãn”, thản nhiên phô diễn bản chất trần trụi. Vậy là thất vọng, trách cứ nhau và… chán nhau.
Phổ biến nhất là vợ ăn mặc xộc xệch, ít chú ý đến hình thức bề ngoài do quan niệm có chồng rồi không cần phải đỏm dáng nữa.
Chán nhau khi có con, không ít ông chồng ngày mới lên chức “bố”, rất háo hức. Song, chỉ được vài tháng đã ỉu xìu, đi làm về trễ hoặc la cà nhà hàng xóm tán chuyện vì không muốn về nhà do nhà cửa bừa bộn, khai rình, đồ đạc thì lộn xộn, tã lót vứt khắp nơi. Bà xã lúc nào cũng nhăn nhó cáu kỉnh.
Khi đã thấy chán về nhà rất nhiều ngã rẽ dụ dỗ, đưa đến sa ngã. chồng phó mặc mọi việc nhà cho vợ, sau khi tan tầm là la cà quán xá, bù khú với bạn bè sẽ khiến không khí gia đình rất nặng nề.
Người phụ nữ sẽ thường xuyên trong tâm trạng bị bỏ rơi, tủi thân. Do đó, vợ chồng đều biết cảm thông chia sẻ việc nhà, cuộc sống sẽ rất hòa thuận, êm ấm. Nhất là đối với phụ nữ có chồng giúp việc nhà họ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, vợ chồng thêm gần gũi, cuộc sống chăn gối cũng sẽ được thăng hoa hơn.
Theo alo
Cô chủ nhiệm và thằng bạn "xấu"
Suốt bốn năm cấp II được tôi luyện trong một lớp chuyên văn mang chuẩn của trường vậy mà không hiểu nỗi tại sao khi sang đến cấp III, năm cuối cấp lại nghe lời bạn bè đăng ký ngay vào cái lớp chuyên B cho hoành tráng.
Ngày thường để làm được một bài toán đã khó, khi đặt mình trong một môi trường toàn những người giỏi lại thấy thật kinh khủng. Sau bao nhiêu buổi học chẳng hiểu bài, giờ toán đối với tôi là một cực hình. Học không hiểu nên đâm ra nản, thế là bày ra cái trò vừa ôm bụng vừa khóc, để xin cô cho nhỏ bạn chở về. Mà dường như lúc ấy chẳng phải mình ham chơi, cả nhóm 6 đứa nhưng 3 đứa tôi, Mía và Tân là lười nhất. Sau khi tôi và Mía chuồn ra khỏi lớp thì thể nào Tân cũng kiếm cớ ra theo. Thế là cả bọn lại la cà ăn uống đến hết tiết.
Cả một thời gian dài trôi qua nên càng ngày, môn toán càng mù tịt, đến cả cái đồ thị mà tôi còn không biết vẽ thì nói gì đến tích phân, bất phương trình hay hình học không gian. Bỗng nhiên một ngày, nhỏ Mía kêu đừng trốn tiết nữa, năm nay thi nên ráng lo học. Đã là bạn tốt thì phải nghe lời đúng của nó, tôi và Tân cũng ráng theo đuổi sự nghiệp học hành môn toán. Nhưng sau bao nhiêu bỏ bê thì giờ quay lại chẳng khác gì một con vịt nghe sấm.Khi ngày thi cận kề, mỗi đứa tự lo đi kiếm thầy cô mà học. Dù đã đăng ký rất nhiều lớp nhưng vẫn chẳng hiểu gì nên đành quay về lớp học thêm của cô Thủy. Nhỏ Mía may mắn nhất, vì nó chỉ cúp học trong lớp nhưng đi học thêm thì nó hiểu bài. Còn tôi với Tân luôn là 2 đứa bị cô Thủy nêu tên suốt từ lúc học trên lớp đến cả khi học thêm. Cô không những dạy chúng tôi môn toán mà còn là giáo viên chủ nhiệm nên hiểu rõ bọn tôi nhất.
Lúc nào cô cũng đứng ngay bàn của tôi và Tân để bắt chúng tôi làm bài; cứ giở lại bài cũ và làm theo có khi đúng có khi sai mà cũng chẳng hiểu sao nó vậy. Ngày nào cô cũng bắt tôi và Tân đem tập lên kiểm tra bài tập về nhà nhưng cô đâu ngờ ngày nào tụi tôi cũng mượn tập chép. Nhớ lại lúc đó chỉ thấy cô đì mình, và chẳng thích cô chút nào. Không những vậy, cứ mỗi khi lên lớp cô lại luôn than vãn rằng tôi và Tân sẽ không qua nỗi kỳ thi tốt nghiệp vì môn toán.
Chỉ còn vài tuần nữa là chúng tôi bắt đầu bước vào kỳ thi cuối cấp, đến lúc này thì mới thực sự biết sợ là gì. Những áp lực của 5 môn còn lại không bằng một phần nhỏ của môn toán. Cũng may là lúc đó có sự giúp đỡ của thằng bạn "xấu" mụn. Đạt chơi chung nhóm 6 đứa tụi tôi nhưng lại học giỏi nhất nhì lớp. Đạt kêu tụi tôi lên thư viện ôn bài, mỗi ngày bắt chúng tôi học thuộc công thức và làm bài tập, đến lúc này thì đâu còn dám chống đối. Cứ như thế suốt bốn tuần rồi ngày thi cũng đến.
Tôi không thể tin vào mắt mình, tôi thi đậu môn toán với 6,5đ - số điểm thật do tôi làm chứ không phải như những lần lật tập hay copy bài. Nước mắt trào ra và thầm cảm ơn thằng bạn "xấu". Nhưng từ đó đến giờ, chúng tôi chưa một lần gặp lại vì ngày xưa ngoài việc gặp nhau trên lớp thì chẳng quan tâm cách nào khác để liên lạc.
Lúc đó lại thầm nghĩ trong lòng rằng mình thi đậu chắc cô sẽ "quê" lắm vì những gì cô đã từng nói. Sau này có lần gặp lại Tân, nghe nó nói mà thấy lòng ân hận quá. Ngày xưa, cô Thủy đã cố tình làm vậy để chúng tôi thấy tự ái mà ráng học và cũng chính cô đã động viên Đạt giúp chúng tôi ôn tập để vượt qua môn toán. Cám ơn cô - người cô vĩ đại của ngày xưa và thằng bạn "xấu".
Theo người lao động
Tử tù giết người cướp của mơ làm... Lục Vân Tiên Em ước mình cũng sẽ trở thành một Lục Vân Tiên thực sự, nếu không cứu nhân, độ thế nơi cuộc đời rộng lớn ngoài kia thì cũng là một Lục Vân Tiên có thể lo lắng, chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ. LTS: Với một cái án lơ lửng trên đầu, một cái chết cận kề trước mắt, phàm là con người,...