Lý do khiến chồng luôn từ chối mua phấn son, quần áo tặng vợ
Sau khi cưới, tôi với chồng thống nhất mọi chi tiêu trong nhà sẽ chia đôi, còn lại mỗi người sẽ có thể tự do chi tiêu số tiền mình kiếm được. Ai biết được, đây là cách chi tiêu, tính toán quá sai lầm.
Trước Huy, chồng tôi bây giờ, tôi từng yêu 2 người nhưng chuyện tình cảm của chúng tôi chẳng đi đến đâu. Sau khi chia tay, tôi đau khổ, buồn bã và sống khép mình trong một thời gian dài cho đến khi tôi gặp Huy. Huy làm việc cùng công ty với tôi, anh lớn hơn tôi 2 tuổi. Thấy chúng tôi đều độc thân, các anh chị trong công ty tỏ ý muốn gán ghép. Sau nhiều lần đi ăn, đi uống cà phê với nhau, Huy tỏ tình với tôi.
Hình minh họa
Trong lúc hẹn hò, tôi với Huy cũng khá sòng phẳng. Nếu Huy mời tôi ăn tối thì tôi sẽ mời anh uống cà phê hoặc tặng anh món quà gì đó. Hẹn hò được một thời gian, Huy rủ tôi mua đồ về nhà tự nấu, vừa đảm bảo, lại vừa có thời gian riêng tư cho 2 đứa. Về sau tôi mới nhận ra, mục đích chính của anh là tiết kiệm tiền. Thấy Huy nghiêm túc trong chuyện tình cảm, chúng tôi mau chóng tiến tới hôn nhân sau 1 năm hẹn hò.
Sau khi kết hôn, giữ chúng tôi xảy ra nhiều mâu thuẫn, chủ yếu liên quan đến vấn đề tiền bạc. Tôi và chồng đều đi làm và có mức thu nhập khá nên chồng tôi đề xuất cả hai sẽ chia đôi chi phí sinh hoạt chung mỗi tháng, còn đâu tiền ai người ấy tiêu. Tôi đồng ý vì không muốn gây mâu thuẫn. Dù sao chúng tôi cũng mới cưới và còn là vợ chồng son.
Là vợ chồng của nhau rồi, chồng tôi thể hiện rõ là một người hết sức tằn tiện, keo kiệt với vợ. Cứ đến mỗi ngày lễ, chồng tôi thường chỉ mua tặng tôi 1 bông hoa hồng rồi tự mua đồ về nấu. Tôi nũng nịu, nói muốn mua thêm quần áo, son phấn đều bị chồng gạt đi. Anh nói: “Em giờ là gái có chồng rồi thì có gì mặc nấy chứ. Anh cũng có chê gì em đâu. Ăn diện rồi son phấn và để giai theo à? Định cắm sừng anh hay sao?”
Video đang HOT
Thấy tôi chê bai chồng kiệt sỉ, tiết kiệm thái quá, anh nói giờ đã là vợ chồng rồi, không cần bày vẽ làm gì cho tốn tiền, chúng tôi cần tiết kiệm tiền để mua nhà, mua xe. Tôi tin lời chồng.
Ấy vậy mà, ngay hôm sau, tôi thấy chồng bỏ ra 10 triệu để mua cho em trai anh ấy chiếc điện thoại vì cậu em vừa bị móc mất điện thoại. Tiếp nữa, chồng tôi chẳng tiếc tiền, cho ngay cậu em họ 5 triệu để mua máy tính mới nhân ngày nhập trường. Sinh nhật chồng tôi, anh cũng bỏ ra gần 3 triệu để mời anh em trong phòng anh ra quán nhậu đánh chén đến khuya mới về. Hôm sau tôi đến công ty, thấy mọi người đều nức nở khen chồng tôi hào phóng, xởi lởi với anh em trong phòng mà cổ họng uất nghẹn.
Gần đây, tôi thấy tai chảy nước, hay ù và nghe kém. Tôi muốn đến bệnh viện để khám nhưng lại vừa cho anh trai tôi vay tiền nên trong tài khoản không còn nhiều. Tôi đành nhắn tin cho chồng, bảo anh đưa tiền để tôi đi khám thì chồng gạt đi. Anh nói: “Ù tai là vấn đề rất bình thường, anh cũng hay bị. Chắc do em nghe tai nghe quá nhiều thôi. Em cứ đợi đến lúc đau quá thì hãy đi khám chứ tầm này vào bệnh viện chắc người ta cũng chẳng tìm ra bệnh.”
Chồng tôi cũng nói thêm rằng, tiền anh ấy cũng cho cậu bạn thân vay để mua xe ô tô rồi nên không có nhiều. Thấy tôi giận dỗi, đòi chia tay, chồng tôi lại hốt hoảng, van nài tôi nghĩ lại. Nhưng đến lúc tôi nói anh giao thẻ ATM của anh để tôi giữ và quản lý tiền chung về một mối thì anh vẫn không đồng ý. Anh nói tiền anh làm ra thì anh phải có quyền tiêu mà chẳng phải hỏi ý kiến ai. “Như thằng Nam, thằng Hải phòng anh, nộp hết tiền cho vợ rồi đến tiền đổ xăng cũng phải xin vợ. Anh không muốn bị như chúng nó”, anh nói.
Chúng tôi mới cưới nhau mà đã mâu thuẫn thế này. Tôi sợ đến lúc có con, tôi sẽ không trụ được mất. Những ai đã từng trong hoàn cảnh của tôi, xin hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi đang bức xúc và chán nản quá.
Theo eva.vn
Vừa kết hôn chưa bao lâu, tôi đã muốn ly dị khi mẹ chồng vứt cho chiếc quần slip lộn ngược bảo tôi giặt
Tôi biết phận làm con dâu thì việc chăm sóc, phụng dưỡng cho mẹ chồng là đương nhiên. Thế nhưng cái cách mà bà hành xử khiến cho tôi cảm thấy như bị sỉ nhục, không thể chấp nhận nổi.
Tôi và chồng vừa mới kết hôn được 4 tháng nay nhưng hạnh phúc chưa bao lâu thì mọi thứ đã bị đảo lộn chỉ vì chiếc quần slip bẩn của mẹ chồng. Kể ra thì có vẻ như tôi là đứa con dâu quá nhỏ nhen nhưng đối với tôi, lòng tự trọng cá nhân là điều rất quan trọng, cho dù tôi có muốn nhún nhường đến đâu thì ranh giới đó cũng nhất định không được phá vỡ.
Sau khi kết hôn, tôi và chồng sống riêng ở thành phố, bố mẹ anh thì vẫn tiếp tục sống tại Bình Dương. Mối quan hệ của tôi và mẹ chồng cũng khá tốt đẹp, một phần có lẽ vì "xa thơm gần thối". Suy cho cùng, không sống cùng nhau thì sẽ không có những va chạm và mâu thuẫn hàng ngày, không xảy ra những chuyện xích mích mẹ chồng nàng dâu, có lẽ đó chính là bí quyết số 1 để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Mới tuần rồi mẹ chồng gọi điện lên, nói sẽ lên chơi và ở lại nhà tôi vài hôm. Thật sự lúc đó tôi đã rất lo lắng bởi kể từ khi cưới đến giờ, tôi chưa từng sống cùng mẹ chồng. Biết tôi hoang mang, chồng tôi cũng nói rằng đôi khi tính của người lớn tuổi hơi khó chiều, dặn dò nếu có gì thì tôi nên nhẫn nhịn một chút cho nhà cửa thuận hòa. Tôi đã tự chuẩn bị tâm lý, nghĩ rằng một vài ngày sống cùng mẹ chồng chắc cũng không đến nỗi tệ, chỉ cần tôi nhường nhịn, biết ý một chút là ổn. Vậy mà chỉ đến ngày thứ 2 mẹ chồng ở lại, tôi đã không thể chấp nhận nổi sự sỉ nhục này của bà ta.
Chiều hôm đó sau khi đi làm về, tôi tranh thủ đi chợ rồi lao vào bếp nấu nướng, thết đãi mẹ chồng một bữa ngon miệng, đồng thời tôi muốn chứng tỏ cho bà biết tôi không phải dạng con dâu đoảng chẳng biết làm gì. Ăn cơm xong, khi tôi đang loay hoay trong bếp rửa bát thì mẹ chồng vừa tắm xong. Bà bước ra bếp, trên tay cầm mấy bộ quần áo bẩn vứt phịch dưới chân tôi nói: "Lát giặt cho mẹ nhé" rồi đi thẳng vào phòng.
Giặt quần áo cho mẹ chồng là chuyện bình thường, cũng là máy giặt thôi chứ tôi chẳng phải động tay gì. Bản thân tôi biết phận làm con dâu, chăm sóc mẹ chồng cũng không phải chuyện gì quá đáng, thế nhưng khi tôi nhìn thấy đống quần áo bà vứt dưới đất, quần slip lộn ngược vẫn còn lồng vào chiếc quần ngoài, tôi đã ấm ức đến phát khóc.
Đối với tôi, giặt quần slip là chuyện rất riêng tư và tế nhị. Ngay cả đến mẹ ruột tôi còn chưa từng đụng đến quần slip của bà, vậy mà giờ tôi phải giặt quần slip cho mẹ chồng sao? Sau khi bốc cả đống đồ của mẹ chồng cho hết vào máy giặt, tôi ghé vào phòng bà nói nhỏ nhẹ rằng hôm sau quần slip thì bà tự giặt bằng tay cho vệ sinh. Thật chẳng ngờ vừa dứt lời, bà bỗng lu loa lên nói tôi chỉ có cái quần slip mà vẽ chuyện.
"Sau này tôi có ngã bệnh ra thì cô cũng phải bưng bô đổ vịt cho tôi đấy thôi. Có giặt mỗi cái quần slip mà cũng than thở hay sao?", bà lớn tiếng.
Chồng tôi sau khi nghe chuyện lại quay sang mắng mỏ, nói tôi không biết điều. Tôi tức tái mặt, giải thích cho anh nghe rằng đó là chuyện vệ sinh cá nhân của mỗi người nhưng anh nhất mực không nghe. Mẹ chồng tôi sau đó nổi giận đùng đùng thu dọn đồ rồi đòi về quê ngay trong đêm. Tôi cảm thấy mình như kẻ tội đồ trong mắt hai mẹ con anh vậy, mặc dù rõ ràng đó không phải lỗi của tôi cơ mà.
Từ hôm xảy ra chuyện đến nay chồng không thèm nói với tôi câu nào. Anh bắt tôi phải xin lỗi mẹ anh và dù không chung sống cùng nhà nhưng anh bắt tôi phải chấp nhận chuyện giặt quần slip của bà như một nghĩa vụ của con dâu. Trước đây tôi đã nghĩ chồng mình cũng là một người đàn ông hiện đại và phóng khoáng, đến giờ mới vỡ lẽ anh ta gia trưởng, độc đoán đến như vậy.
Mới lấy nhau được 4 tháng, trong đầu tôi đã nhen nhóm ý định ly hôn nhưng nói nguyên do chỉ vì cái quần slip bẩn của mẹ chồng, tôi thật xấu hổ và nhục nhã quá. Tôi không biết chiến tranh lạnh với chồng sẽ kéo dài bao lâu nữa nhưng tôi có lòng tự trọng và ranh giới riêng của mình, nhún nhường đến đâu tôi cũng sẽ không chấp nhận những điều vô lý mà anh và mẹ anh bắt tôi phải nghe theo.
Theo afamily.vn
Nàng dâu rơi nước mắt tuyên bố "đang nuôi cả nhà chồng" và cái kết đau lòng Tôi với chồng quen biết nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Lúc đó tôi đã 28 tuổi và chồng tôi 29 tuổi. Tôi làm ở phòng kinh doanh của một công ty xây dựng còn chồng tôi làm kỹ sư điện. Sau một thời gian nói chuyện, tôi thấy tôi với anh khá hợp nhau. Chồng tôi khá hiền lành,...