Lương Thế Minh khổ vì ‘Yêu trong lặng câm’
Chàng trai của những ca khúc hot như “ Yêu trong lặng câm”, “ Trang giấy trắng”, “ Nhớ em thật nhiều”, “Giọt nước mắt của đàn ông” đã quyết định cho ra mắt album “ Yêu trong lặng câm 2″. Nhưng sau khi cho ra mắt album chưa đầy một tháng thì anh thực sự thấy “khổ”.
Với 12 ca khúc tình cảm dễ thương phù hợp với lứa tuổi mới lớn, album Yêu trong lặng câm 2 của Lương Thế Minh được rất nhiều bạn trẻ đón nhận, đặc biệt là các khán giả miền Tây và miền Bắc. Điều anh không ngờ tới là dù đi diễn ở bất cứ sân khấu ca nhạc hay tụ điểm nào, khán giả luôn “đòi hỏi” được ca khúc chủ đề của album và phải hát đi hát lại nhiều lần mới chịu. Thậm chí tên bài hát còn nổi tiếng hơn tên chủ nhân của nó, bởi nhiều người chẳng nhớ tên anh mà gọi luôn là “anh chàng yêu trong lặng câm”.
Lương Thế Minh kêu khổ: “Tôi rất hạnh phúc khi nhận được tình cảm mà khán giả. Nhưng tôi cứ hát đi hát lại một ca khúc chắc chắn sẽ gây nhàm chán. Hi vọng trong thời gian tới tôi sẽ chinh phục được khán giả ở các ca khúc khác cũng hay không kém”
Một số hình ảnh của Lương Thế Minh:
Video đang HOT
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm sao em có thể quên anh?
Từ nhỏ em đã được sống trong vòng tay bao bọc của cha mẹ, giờ đây, em phải bước ra ngoài đời với biết bao bỡ ngỡ khi em phải xa gia đình để lên thành phố học tập. Với một tâm hồn ngây thơ, trong trắng như trang giấy trắng, với biết bao suy nghĩ mơ hồ về thế giới xung quanh, để rồi gặp anh trong một buổi chiều mưa trên đường về quê khiến lòng em rất vui sướng.
Anh xin số điện thoạt của em vì một lý do lãng xẹt "T hấy ghét em thì xin số chọc". Em vội vàng lên xe, còn anh chạy theo sau và nói: " Để anh gọi xem em có cho anh số điện thoại thật không? Anh ở sau lưng em nè, em về cẩn thận nha!".
Chỉ vì một sự quen biết tình cờ ấy, hai tháng sau em đã nhận lời yêu anh. Tình yêu của chúng mình đến nhanh tới mức em không kịp hiểu được anh có yêu em thật lòng không? Còn em biết chắc chắn rằng, "Em yêu anh nhiều lắm! Cho dù anh xấu trai nhưng em vẫn yêu anh và anh sẽ chỉ là của riêng một mình em thôi".
Bạn bè anh vẫn thường đùa trêu rằng: " Thằng này xấu xí nhưng thật may mắn khi có người yêu xinh quá", anh chỉ cười rồi kéo sát em vào vòng tay anh. Em cảm nhận được anh hãnh diện như thế nào khi có em bên cạnh. Niềm vui của em chỉ đơn giản là được ngồi nhìn anh cười và chuyện trò cùng bạn bè mình... Chỉ thế thôi nhưng chúng mình thật hạnh phúc, phải không anh?
Em yêu anh nhiều đến mức em có thể cho anh tất cả. Em nhớ ngày mùng 5 tháng 1, vì em vẫn còn giữ tấm vé số anh mua cho em hôm ấy... và đó cũng là lần đầu tiên anh hôn lên môi em, em đã cảm nhận được một dòng điện chạy quanh trong cơ thể khiến em choáng ngợp, bất ngờ và thật sự hạnh phúc. Kể từ ngày ấy, em và anh đã như hòa chung làm một và em nghĩ rằng, suốt đời này, em sẽ gắn bó với người đàn ông đã yêu thương và làm cho em hạnh phúc như vậy!
Em phải tự tin để bước tiếp khi không có anh bên cạnh (Ảnh minh họa)
Anh đi làm nên cuộc sống của anh bận rộn và vất vả hơn em. Mỗi lần anh đi làm xa, hai chúng ta lại nói chuyện điện thoại với nhau rất lâu... và rồi, cả hai lại cùng im lặng. Dù chúng mình im lặng nhưng cả anh và em đều hiểu được tình cảm của chúng mình dành cho nhau lớn lao như thế nào!
Nhưng rồi, niềm hạnh phúc giản dị ấy cũng chẳng tồn tại được bao lâu khi anh càng ngày càng dần xa em. Anh không còn nhắn tin chuyện trò với em thường xuyên như trước, còn em thường giận hờn vu vơ mỗi khi anh vô tâm như vậy... Anh bảo rằng " Công việc của anh rất bận rộn, em hãy thông cảm cho anh", em đã cố hiểu, cố mong là như vậy... nhưng dường như sự thật không phải như thế! Nếu yêu thương em thật lòng, anh sẽ không vô tâm với em như vậy. Để rồi, khi em không chịu đựng được sự vô tâm của anh nữa, em đã chủ động nói lời chia tay với hi vọng, anh sẽ hiểu được và yêu thương, quan tâm tới em nhiều hơn nữa... thế nhưng, anh đã làm trái lại những những gì em nghĩ. Anh không níu kéo, không dỗ dành, an ủi... mà chỉ lạnh lùng nói: "Bây giờ anh chưa muốn nói gì". Chúng ta đã không còn liên lạc với nhau từ ngày hôm ấy, để rồi một ngày, anh nhắn tin cho em rằng: "Xa anh, em sẽ tìm được hạnh phúc mới! Anh xin lỗi vì đã bước vào cuộc đời em và lấy đi của em tất cả... Em hãy tự tin bước tiếp nhé!".
Em lặng người khi đọc những tin nhắn ấy, em khóc thương cho chính bản thân mình... và em đã hỏi anh " Tại sao lại đối xử với em như thế? Em đã làm điều gì sai? Có phải em yêu và quan tâm anh nhiều quá? Có phải những gì em dành cho anh không đủ để giữ chân anh? Trong thời gian qua anh có yêu em thật lòng không? Bây giờ anh có nhớ đến em không?"... nhưng anh chỉ nói với em một câu ngắn gọn "không phải anh không yêu em".
Giống như một trò chơi may rủi, tấm vé số ấy, cái ngày ấy, tất cả như những nhát dao đâm vào tim em. Hình ảnh của anh, giọng nói anh, những sự quan tâm dịu dàng của anh khiến em không thể nào thoát khỏi những đớn đau của hiện tại... nhưng cuối cùng, em vẫn chấp nhận để anh ra đi. Một cuộc chia tay nhẹ nhàng nhưng trong em đầy những đau khổ và nước mắt. Em rơi vào tuyệt vọng và tự hỏi, còn có ai yêu thương em thật lòng như một người con gái nữa không?
Ngày ngày, em cười cười nói nói như chưa từng có chuyện gì xảy ra... nhưng đêm nào nước mắt em cũng rơi ướt đẫm gối. Cũng thời điểm ấy, đã có nhiều người con trai khác muốn bước vào cuộc đời em nhưng em không thể nào quên được hình bóng của anh để đến với họ.
Em phải làm sao đây khi trong lòng em chỉ có mình anh thôi... nhưng anh đã đi xa em quá rồi! Có lẽ, mối tình đầu nào cũng thật là khó quên, phải không anh? Em nhớ anh với khuôn mặt sương gió, bờ vao dang rộng, đôi bàn tay rắn chắc và dáng đi nhẹ nhàng... làm sao em có thể quên khi ở đâu em cũng bắt gặp hình ảnh của anh? Có những lúc đi trên đường, bỗng nhìn thấy một người nào đó giống anh là em lại nghĩ tới anh và tự cười một mình. Em biết rằng, hình ảnh của anh đã khắc sâu trong trái tim em rồi và em cứ coi đó như là niềm vui nho bỏ của riêng em!
Em phải tự tin để bước tiếp, phải không anh? Bây giờ, em sẽ phải bước đi một mình khi không có anh bên cạnh... nhưng em hiểu rằng, em vẫn yêu anh, yêu nhiều lắm anh ạ!
Anh hãy đi và tìm cho mình một cuộc sống thật tốt, anh nhé!
Cảm ơn anh vì tất cả, người em yêu thương nhất! Anh đã đến và cho em biết thế nào là tình yêu!
Theo Bưu Điện Việt Nam