Luôn bị nhà vợ xe.m thườn.g, tôi ngoạ.i tìn.h với nữ bác sĩ
Tôi không nói mình đúng khi đã ngoạ.i tìn.h. Nhưng tôi cũng không nhận sai bởi chính em và gia đình của em đã xô đẩy, khiến tôi ngã vào vòng tay của cô ấy.
Tôi công nhận, trước khi có em, tôi chỉ là cậu sinh viên mới ra trường ngày 3 lần gửi đơn xin việc. Nhưng ngày đó, nếu sớm biết em là con gái độc nhất của gia đình giàu có, tôi đã cố chống lại tình cảm của mình.
Tôi sẽ không yêu em và sẽ không đau khổ nhiều đến vậy. Đến bây giờ, tôi cũng không hiểu vì sao em yêu và dâng hiến cho tôi thứ quý giá nhất của mình khi cả hai còn chưa biết về nhau cặn kẽ.
Rồi chúng ta bước vào đời nhau bằng một đám cưới rình rang. Khi biết mình cưới con gái của ông giám đốc, tôi ít nhiều hoang mang, lo lắng.
Những lo lắng ấy tăng lên gấp bội khi tôi được nhận vào công ty gia đình em. Từ sinh viên nghèo, tôi trở thành nhân viên văn phòng rồi trưởng phòng nhân sự chỉ sau 3 năm làm việc.
Bị nhà vợ xe.m thườn.g, tôi ngoạ.i tìn.h với nữ bác sĩ. Ảnh minh họa: pexels.
Cuộc hôn nhân đã cho tôi nhiều thứ. Tôi có vợ đẹp, nhà to, xe sang và công việc nhiều người mơ ước. Nhưng người ta vẫn nói, điều dễ dàng có được thường không bền.
Video đang HOT
Xui rủi thay, lời nguyền đó đã vận vào đời tôi. Sau khi cưới, tôi dần nhận ra cách sống, suy nghĩ của vợ chồng có nhiều khác biệt. Em thích mua sắm nhưng ghét đi làm. Em thích sạch sẽ nhưng ghét việc nhà. Em muốn ăn ngon nhưng ghét vào bếp. Em thích đi bar nhưng ghét về thăm bố mẹ chồng.
Đáng sợ nhất, em ghét tôi vì thấy tôi không cùng đẳng cấp, không thượng lưu. Bố mẹ em cũng vậy. Ông bà cho tôi vị trí chỉ để tránh việc người ta chê cười rằng giàu mà có con rể hèn kém.
Ông bà cũng không thương yêu hay tôn trọng gì tôi. Thậm chí, mẹ em từng nói chỉ đồng ý cho em lấy tôi vì con gái bà trót mang thai và bà không còn thời gian để xử lý. Ông bà cũng dạy rằng tôi được ban ân huệ nên phải biết điều với những người đem lại ân huệ cho mình.
Có lẽ em cũng nghĩ như vậy nên chưa bao giờ ở bên tôi như một người vợ. Em không thích sinh con với tôi. Em không thích bố mẹ tôi và xe.m thườn.g những đứa em đang còn chạy ăn từng bữa của tôi.
Những lời nói, hành động khin.h b.ỉ của em và gia đình khiến tôi trầm cảm. Đã có lúc tôi muốn vứt bỏ cuộc đời này. Nhưng tôi chợt nhận ra mình còn chưa báo hiếu cho bố mẹ.
Chính em và gia đình đã đẩy tôi ngã vào vòng tay của người phụ nữ ấy. Ảnh minh họa: pexels.
Thế nên tôi quyết định điều trị. Tôi tìm bác sĩ riêng. Dĩ nhiên em không biết vì em không bao giờ quan tâm chồng mình đang gặp phải chuyện gì. Bác sĩ tâm lý của tôi bằng tuổ.i em và cũng một lần dang dở.
Lần đầu gặp, tôi đã khóc khi chia sẻ những nỗi đau của mình. Cô ấy cho tôi thấy sự cảm thông, thấu hiểu. Sau lần ấy, tâm hồn tôi nhẹ nhõm biết bao.
Tôi không còn bận tâm về việc em say xỉn, chử.i thề, thóa mạ tôi mỗi khi không vui chuyện gì đó. Tôi tìm được người hiểu và chia sẻ với mình rồi.
Cô ấy thật dịu dàng và luôn chào đón tôi bằng nụ cười tỏa nắng. Cô ấy cho tôi thấy giá trị của mình, giúp tôi vui sống hơn. Ở bên cô ấy, tôi thấy mình thực sự được sống.
Em biết không, khi vượt qua chứng trầm cảm cũng là lúc tôi biết mình đã yêu cô ấy mất rồi. Mới đây, cô ấy thừa nhận cũng có tình cảm với tôi. Chúng tôi đã có với nhau những giây phút ngọt ngào dù cả hai đều biết như thế là tội lỗi.
Nhưng em đừng trách mắng hay thù hận cô ấy. Tình yêu không có tội đặc biệt là cô ấy đã yêu người mà em luôn xe.m thườn.g, vứt bỏ bên lề cuộc sống của em.
Về phần tôi, tôi sẽ không xin em tha thứ. Tôi không nói mình đúng khi đã ngoạ.i tìn.h. Nhưng tôi cũng không nhận sai bởi chính em và gia đình của mình đã xô đẩy, khiến tôi ngã vào vòng tay cô ấy.
Tôi sẽ soạn đơn li hôn. Tôi sẽ trả lại tất cả để sống với đúng giá trị của mình. Xét cho cùng, tôi thấy mình đáng được tôn trọng và sống hạnh phúc.
Anh trai chỉ biết nhà vợ, bố mắng anh dại dột để rồi lặng thinh sau lời phản pháo của anh
Chuyện năm xưa là của người lớn, nhưng anh không bỏ qua. Anh luôn đổ mọi lỗi lầm cho bố mẹ tôi thì làm sao có thể vui vẻ với nhau được.
Tuy tôi và anh Phong là 2 anh em cùng cha khác mẹ, nhưng tôi rất quý anh. Trong khi đó, anh thì luôn bực tức, khó chịu với tôi. Anh cho rằng vì mẹ con tôi mà bố mẹ anh chia tay, anh không nhận tôi là em gái. Lớn lên tôi mới biết sự thật. Hoá ra trước đây bố ngoạ.i tìn.h với mẹ tôi, rồi có tôi. Bố về l.y hô.n vợ, cưới mẹ tôi. Thời điểm l.y hô.n anh Phong đã 7 tuổ.i, anh biết hết tất cả nên rất giận bố.
Ngày đó, tôi không hiểu vì sao bố kiên quyết đòi nuôi anh Phong, không cho mẹ anh quyền nuôi con. Không được ở gần mẹ, lại giận bố thành ra anh tính ngày càng lì lợm, cộc cằn. Cho đến bây giờ anh vẫn chưa chấp nhận mẹ tôi, dù mẹ rất tốt, coi anh như con ruột của mình. Với lại mẹ anh giờ cũng có hạnh phúc mới, có thêm 3 đứa con rồi. Anh không thể bỏ qua chuyện cũ được ư?
30 tuổ.i anh Phong lấy vợ cùng làng nên mọi thứ đều thuận tiện. Từ ngày lấy vợ anh mát tính hơn, nhưng để ngồi ăn chung mâm cơm với 3 người chúng tôi thì anh từ chối. Chị Loan - vợ anh khá hiền lại thân thiện. Tôi rất quý chị và chị cũng vậy. Con trai lấy vợ nhưng bố không hài lòng vì anh chỉ biết nhà vợ. Cứ cuối tuần nghỉ làm là anh lại qua nhà vợ chơi, làm hộ cái này cái kia rồi ở lại ăn cơm. Anh thân thiết với nhà vợ hơn cả bố đẻ.
Hàng xóm nói ra nói vào, bố tôi không thích. Bố gọi anh vào tâm sự, dặn anh nên cân bằng 2 nhà. Vậy mà anh bảo: "Với con, nhà ngoại là người thân. Còn bố thì sao? Đã bao giờ bố coi con là con chưa? Hay con trong mắt bố, con chỉ là một thằng vô dụng, hỗn hào? Bố thừa hiểu con bướng là vì đâu mà".
Bố đứng hình sau lời phản pháo của anh. Tôi không ngờ anh lại nói ra những lời đó. Có thể bố và anh không hợp nhau, hay gắt gỏng, cãi vã. Nhưng đó là bố lo cho anh, thương anh nhưng chưa biết cách để bố con có thể nói chuyện dễ dàng với nhau. Chuyện năm xưa là của người lớn, nhưng anh không bỏ qua. Anh luôn đổ mọi lỗi lầm cho bố mẹ tôi thì làm sao có thể vui vẻ với nhau được.
Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy bố xin lỗi anh. Xin lỗi về tất cả, vì bố mà mọi người phải chịu tổn thương, nhất là anh Phong. Bố giờ không ép anh làm theo ý ông nữa, mà để anh tự lo cuộc sống của mình, miễn sao anh thoải mái là được. Nhà ngoại anh rất tốt, họ coi anh như ruột thịt. Tôi thấy anh rất vui khi ở đó chứ không khó chịu như ở nhà mình.
Bố giờ cũng ngoài 60 rồi, bố luôn day dứt vì chuyện năm xưa. Ông không biết đến bao giờ anh mới tha thứ cho mình. Còn tôi thấy thương anh, thương bố vì chuyện bao năm qua mà 2 người sống trong giận dữ, dằn dặt nhau. Tôi phải làm gì để giúp hai người đàn ông mình thương đây?
(Xin giấu tên)
Cưới vợ của người đàn ông ngoạ.i tìn.h với vợ mình để 'trả thù' Câu chuyện tình lòng vòng với bước ngoặt bất ngờ của 2 cặp vợ chồng đang gây xôn xao trên mạng xã hội Ấn Độ. Chuyện tình gây xôn xao diễn ra ở Khagaria, bang Bihar (Ấn Độ). Vợ bỏ đi theo người tình. Để trả thù, chồng cưới ngay vợ của người đàn ông đã ngoạ.i tìn.h với vợ mình, theo Etvbharat....