Lúc vợ cũ hôn mê sâu, tôi mới biết vì sao ngày đó em nhẫn tâm bỏ bố con tôi để lên xe hoa với vị thiếu gia giàu có
Giờ nhìn vợ cũ nằm hôn mê trên giường bệnh tôi mới hiểu vì sao ngày ấy em lại làm thế với bố con tôi. Ngày trước tôi trách cô ấy 1 thì giờ tôi trách mình 10.
1 năm nay sống cảnh gà trống nuôi con, tôi cũng quen dần với cái khó, vất vả của 1 người đàn ông nuôi con nhỏ là như thế nào. Nhiều người khuyên tôi đi lấy vợ mới để trả thù vợ cũ và cũng có người lo việc nhà cửa cho đỡ cực. Tôi chỉ cười và lắc đầu nói với họ là không. Với tôi, kết hôn 1 lần như thế là quá đủ rồi. 1 mình vợ cũ bước vào đời tôi cho tôi vị ngọt của hôn nhân, vị đắng của sự phản bội là như thế nào.
Giờ tôi vẫn còn hận em nhiều lắm, hận em ngày ấy đã nhẫn tâm bỏ bố con tôi lại mà lên xe hoa cùng người đàn ông giàu có trên phố. Có lẽ em đã thay đổi, vợ tôi cũng ham tiề.n như bao người phụ nữ khác và sẵn sàng vứt bỏ bố con tôi bất cứ như nào. Cũng chính vì lý mà tôi không kết hôn nữa, thà chấp nhận ở vậy nuôi con chứ không muốn 1 người phụ nữ nào nữa bước vào đời tôi rồi lại dày xéo trái tim tôi nữa.
Con trai tôi giờ đã lên 5, thi thoảng nó vẫn hỏi tôi về mẹ. Những lúc như vậy, tôi chỉ biết cười trừ vào bảo mẹ đi làm xa rồi. Cuộc sống bình yên sau cú sốc 1 năm trước vợ bỏ đi lấy người đàn ông khác tưởng như thế là đã ổn, nhưng ai ngờ 1 ngày tôi nhận được tin vợ cũ đang nằm viện cấp cứu.
Có lẽ em đã thay đổi, vợ tôi cũng ham tiề.n như bao người phụ nữ khác (ảnh minh họa)
Vội gửi con cho mẹ trông, tôi bắt xe lên bệnh viện tìm vợ cũ. Dù sao tôi và cô ấy cũng là vợ chồng, cô ấy là mẹ của con trai tôi nên tôi phải có trách nhiệm với em trong lúc ốm đau này chứ? Lao vội đi tìm vợ cũ khắp bệnh viện, bất chợt tôi gặp Thành (chồng em bây giờ). Nhìn thấy tôi anh ta ngạc nhiên lắm, Thành hỏi lý do tôi đến đây và đưa tôi đến phòng vợ nằm.
Cô ấy đang hôn mê sâu và đang nằm trên giường bệnh như 1 người đang ngủ ngon lành. Nhưng sao đầu vợ tôi lại trọc thế kia? Chẳng lẽ cô ấy bị… Thành đưa tôi ra ghế đá ở khuôn viên bệnh viện tâm sự.
- Anh có biết tôi ghen tỵ với anh lắm không? Tôi từng ước được 1 ngày làm chồng thực sự của Vân (vợ cũ của tôi). Cô ấy cưới tôi khi biết mình đã bị ung thư vú giai đoạn đầu. Ngày cưới Vân thỏa thuận với tôi rằng cuộc hôn nhân này chỉ là giả và tôi đã chấp nhận điều đó vì yêu cô ấy. Cô ấy muốn rời xa bố con anh, không muốn làm gánh nặng cho bố con anh từ lúc đó đến lúc mất đi. Mấy hôm trước Vân vào viện trong tình trạng nguy kịch cô ấy vẫn nắm chặ.t ta.y tôi xin giữ bí mật chuyện này. Cô ấy yêu bố con anh và không muốn bố con anh phải khóc, phải đau lòng trước sự ra đi của cô ấy.
Video đang HOT
Vợ tôi sao lại đến nông nỗi này? (ảnh minh họa)
- Vân bị ung thư vú ư? Không thể nào, cô ấy mới 31 tuổ.i thôi mà. Anh… anh lừa tôi đúng không?
- Anh nghĩ tôi lừa anh ư? Tôi yêu Vân chẳng kém anh chút nào cả, nhìn cô ấy đa.u đớ.n rụng hết tóc vì truyền hóa chất tôi thương xót vân lắm chứ. Tôi không ngờ có ngày anh lại đến đây và tìm Vân như thế?
Đứng dậy vào phòng nhìn Vân, nhìn cô ấy đang ngủ thiếp đi vì đau mà tôi rớt nước mắt đau lòng. Thì ra 2 năm trước Vân nhẫn tâm bỏ tôi đi cưới Thành là vì lý do này sao? Em ngốc lắm, đã không cho người khác được chăm sóc lại tự chịu tiếng xấu về mình thế sao? Vậy mà bao năm nay tôi đã nghi ngờ và hận em phản bội. Không, chính tôi mới là kẻ ích kỷ và sai lầm khi không giữ Vân ở lại. Giờ nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn rồi. Vào 1 ngày nào đó bố con tôi sẽ mất Vân mãi mãi, nỗi đau đó tôi biết phải trải qua như thế nào đây?
Theo Một thế giới
Lúc chồng cũ hôn mê sâu tôi mới biết vì sao ngày ấy anh nhẫn tâm đuổi vợ và đứa con thơ...
Nhìn đứa con thơ mới gần tròn 1 tháng tuổ.i, tôi không cầm lòng nhưng không đi không được, anh ta quyết đuổi mẹ con tôi rồi mà. Nước mắt lưng tròng tôi bế con ra khỏi nhà.
Chồng vẫn chiều chuộng và yêu thương tôi như những ngày mới cưới. (Ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng năm 23 tuổ.i. Có thể nói 5 năm sống bên người chồng ấy là 5 năm hạnh phúc và sung sướng nhất cuộc đời của tôi. Cứ nghĩ hạnh phúc sẽ kéo dài mãi cho tới khi tôi sinh đứa con trai đầu lòng. Nhưng đời nào ai có ngờ...
Tôi khó mang thai, phải mất 4 năm sau ngày cưới tôi mới có bầu. Chồng tôi là một người đàn ông thành đạt và yêu thương vợ hết lòng. Do vậy sống với anh tôi hoàn toàn không phải lo nghĩ gì cả. Thậm chí lúc đầu tôi còn dự định ra nước ngoài để sinh con nhưng mà mang bầu ở tháng thứ 4 thì chồng tôi bảo có vụ làm ăn khá quan trọng lúc tôi sinh nên có lẽ kế hoạch sinh con ở nước ngoài của tôi phải hoãn lại. Anh nói sẽ lo cho tôi sinh ở một bệnh viện trong nước tốt nhất. Dỗi chồng mấy hôm liền cuối cùng tôi cũng đồng ý với kế hoạch của anh.
Chồng vẫn chiều chuộng và yêu thương tôi như những ngày mới cưới. Đứa con sinh ra mẹ tròn con vuông, chồng tôi vui mừng khôn xiết. Tôi đã chuẩn bị cho con rất nhiều quần áo đẹp. Tôi muốn mẹ đẻ lên với mình trông con mấy tháng nên đã cho ô sin nghỉ việc, định sau sẽ tìm người khác.
Thế nhưng mẹ lên được nửa tháng thì vợ chồng tôi xảy ra chục trặc. Chẳng hiểu saoanh tự dưng lại uống rượu rất nhiều về nhà say xỉn rồi còn mắng mỏ tôi vô cớ. Lần đầu tiên trong suốt 5 năm sống với nhau anh đã nặng lời với tôi như vậy. Tôi không muốn mẹ chứng kiến cảnh chồng mình như thế, không muốn anh mất hình tượng trong mắt gia đình nhà vợ nên bảo mẹ về quê mấy ngày thăm bố. Chẳng ngờ thời gian mẹ về quê, tôi phát hiện ra một sự thật: chồng tôi có bồ.
Hôm ấy anh lại say, nửa đêm mới về tới nhà, người nồng nặc rượu. Tôi cố gắng dìu chồng vào phòng, lúc thay quần áo cho con tôi đã sững sờ khi nhìn thấy vết son đỏ trên cổ áo của chồng. Không thể kìm lòng, tôi lôi chồng dậy hỏi cho ra nhẽ. Nào ngờ vừa nói được mấy câu chồng đã tát tôi một cái trời giáng vì tội dám xỉ nhục anh. Rồi anh quát tháo đuổi mẹ con tôi đi: "Tôi có bồ đấy, không chịu được thì cuốn gói đi đi".
Tôi sững sờ, có nằm mơ cũng không ngờ người chồng mới thời gian ngắn trước còn là người đàn ông mà tôi hết lòng thương yêu và kính trọng lại như thế này. Cố gắng gạt nước mắt tôi nằm xuống định mai anh tỉnh sẽ nói chuyện rõ ràng. Nào ngờ sáng hôm sau vừa mới mở mắt, chồng đã chỉ thẳng mặt tôi: "Vẫn chưa đi à, cuốn gói đi hết đi đừng ở đây làm thằng này đau đầu nữa. Toàn là ăn hại".
Nhìn đứa con thơ mới gần tròn 1 tháng tuổ.i, tôi không cầm lòng nhưng không đi không được, anh ta quyết đuổi mẹ con tôi rồi mà. Nước mắt lưng tròng tôi bế con ra khỏi nhà. Tôi không dám về nhà bố mẹ mình mà tá túc ở nhà cô bạn thân. Vẫn nói dối mẹ là con thuê được ô sin rồi không cần mẹ phải lên nữa.
Tôi chính thức chấm dứt tất cả với chồng một tháng sau đó để trở thành một bà mẹ đơn thân. Sau khi li dị tôi và con cũng được chồng chu cấp cho một khoản tiề.n nên cũng không khó khăn lắm cho cuộc sống, con được 4 tháng tôi đem con gửi cho bà ngoại để xin việc đi làm.
Cuộc sống của hai mẹ con bắt đầu ổn định thì tôi hay tin chồng bị đi tù vì làm ăn phạm pháp. Lúc ấy tôi sung sướng hả hê lắm, vì anh ta đã phải trả giá. Một cái giá xứng đáng. Con tôi lớn lên trong sự chăm chút của ông bà ngoại và mẹ. Nó chưa hề biết cha, và tôi cũng không muốn nó biết mình là con của người đàn ông tệ bạc ấy.
Hơn 2 năm sau, tình cờ một hôm tôi nhận được điện thoại của em chồng. "Chị về được không, anh Hải sắp mất rồi"? Chồng cũ của tôi sắp mất sao? Dù đã từng ghét anh ta vô cùng nhưng đến giờ phút này anh vẫn là người đàn ông đầu tiên và duy nhất tôi yêu. Anh bị làm sao vậy, vừa mới nghe tin anh ta được ra tù, mừng cho anh ta vậy mà...
Tôi vội đưa con về quê nội, chồng cũ của tôi lúc này đã đi vào hôn mê sâu. Thì ra anh bị ung thư. Ra tù mới phát hiện ra bệnh nhưng bệnh đã ở giai đoạn cuối rồi. Em trai anh nói trong nước mắt.
- Anh ấy chỉ mong gặp chị nhưng rồi lại không muốn làm chị đau, ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại của mẹ con chị. Anh cũng không muốn chị và cháu thấy cảnh này nhưng em không thể để anh đi mà vẫn bị chị hiểu lầm được. Thực ra ngày ấy anh đuổi chị là có lý do. Anh đã biết mình mắc vào vòng lao lý và không tài nào có thể thoát được, anh đã bị bạn gài bẫy. Chính vì thế đuổi chị đi chỉ là cái cớ và anh đã dồn tất cả số tiề.n còn lại để chuyển cho mẹ con chị trước khi bị pháp luật động tới. Không phải anh là người ác đâu, nếu cứ để hai mẹ con ở lại thì khi người ta niêm phong tài sản, mẹ con chị sẽ không còn gì cả.
- Em, em nói thật sao...
- Em không nói sai nửa lời đâu.
Tôi chế.t lặng người, òa khóc nức nở nắm lấy tay chồng nhưng anh đã không thể nào mở mắt ra nhìn tôi và con được nữa rồi.
Theo blogtamsu
Lúc chồng cũ hôn mê sâu tôi mới biết vì sao ngày ấy anh nhẫn tâm đuổi vợ và đứa con thơ mới đầy tháng ra khỏi nhà Nhìn đứa con thơ mới gần tròn 1 tháng tuổ.i, tôi không cầm lòng nhưng không đi không được, anh ta quyết đuổi mẹ con tôi rồi mà. Nước mắt lưng tròng tôi bế con ra khỏi nhà. Tôi lấy chồng năm 23 tuổ.i. Có thể nói 5 năm sống bên người chồng ấy là 5 năm hạnh phúc và sung sướng nhất...