Lúc nào, vợ tôi cũng ra chỉ thị được “yêu” một tư thế
Lúc nào vợ tôi cũng ra chỉ thị: “Nhớ là phải tư thế truyền thống và chỉ được làm trong đúng 15 phút, kể cả dạo đầu”…
Lúc nào vợ tôi cũng chỉ thị chỉ được “yêu” một tư thế truyền thống và chỉ được làm trong đúng 15 phút, kể cả dạo đầu.
Chào bạn Đỗ Cường, tác giả bài “Sốc khi chồng một mình, vợ bảo để em giúp”!
Bạn đúng là có phúc mà không biết hưởng, lại còn kêu ca cằn nhằn. Vợ bạn tuyệt vời thật đấy. Cô ấy rất tâm lý và biết chiều chồng. Tôi chỉ ước vợ tôi được 1/1000 của vợ bạn thì tôi đã sung sướng.
Trần đời tôi chưa từng gặp và có lẽ sẽ không bao giờ gặp được người phụ nữ cổ hủ, lạc hậu như vợ tôi. Tôi cũng chẳng yêu cầu phải sexy, cuốn hút gì quá đâu. Nhưng ít ra cô ấy cũng phải cho chồng một tí hứng thú trong sex chứ. Đằng này lúc nào vợ tôi cũng như con cá chết nằm đơ trên giường.
Kêu ca về vợ, tôi chợt nhớ đêm tân hôn của chúng tôi chẳng khác gì thảm họa. Sao tân hôn mà chả giống như nhiều cặp khác mặn nồng gì cả. Cô ấy phản ứng cứ như bị người khác hành hung.
Ban đầu cô ấy co rúm người, tôi có chạm vào thì vợ run rẩy, mồ hôi đầm đìa. Tôi có nói động viên thì cô ấy cũng thẳng thắn rằng bản thân đang rất hồi hộp. Nhưng vấn đề là cô ấy cứng như khúc gỗ.
Rồi đến bước quyết định, nàng òa khóc rồi vớ lấy điện thoại gọi về tỉ tê với mẹ đẻ. Chả hiểu vợ thủ thỉ gì mà mẹ vợ buôn cả tiếng đồng hồ để an ủi con gái. Đợi vợ nói chuyện với mẹ, tôi cũng lăn ra ngủ lúc nào không biết.
Nói ra chắc mọi người không tin nhưng sự thật là chúng tôi cưới nhau đến nay đã hơn 2 năm nhưng mỗi khi “lâm trận”, cô ấy vẫn một tay che trên một tay che dưới, mặt mũi tỏ vẻ khó chịu. Lần nào vợ cũng như bị ép buộc và nằng nặc đòi “yêu” trong bóng tối, quờ quạng mò mẫm.
Tôi không thể hiểu nổi tại sao bằng ấy tuổi mà trong đầu cô ấy không có một chút khái niệm gì về giới tính, về sex. Tôi cứ hành động gì, vợ lại nheo mày nheo mắt quở trách chồng hư hỏng.
Lúc nào vợ tôi cũng ra chỉ thị: “Nhớ là phải tư thế truyền thống và chỉ được làm trong đúng 15 phút, kể cả dạo đầu”. Tôi cũng đã từng định dạy, đào tạo lại cho vợ. Nhưng nói bóng gió, nói xa nói gần là nàng không hiểu, mặt cứ ngơ ngơ như bò đeo nơ. Còn nói thẳng, nói trực diện vào vấn đề là vợ mặt đỏ ửng, bịt tai “Em không muốn nghe, em không muốn nghe!”.
Video đang HOT
Tóm lại trong cuộc sống hàng ngày, cô ấy không muốn dính dáng gì đến những chuyện nhạy cảm. Ngày Valentine năm đầu tiên cưới nhau, tôi chơi bài lãng mạn tặng cô ấy 7 cái “quần nhóc” 7 màu.
Tôi mất cả mấy tiếng sau giờ làm ê mặt lượn lờ đi mua cho vợ món quà đặc biệt. Thế mà khi nhận được, cô ấy cứ rú rít lên “Sao anh bậy thế?”, “Sao anh dám mò vào chỗ phụ nữ để mua?”, “Anh kinh vậy!”, “Em không mặc đâu, màu chóe quá, kiểu này ghê quá!”… Từ đó, tôi cạch, chẳng dám mua thứ gì sexy cho vợ. Cứ đưa tiền cho em thích gì mua nấy cho xong.
Lúc vợ có bầu nhóc nhà tôi thì thôi rồi. Vợ bắt tôi tuyệt đối kiêng sex trong vòng 1 năm. Dụ dỗ thế nào cô ấy cũng không chịu giúp tôi như vợ bạn Cường. Vợ tôi lườm nguýt, khó chịu, mắng mỏ tôi ham muốn bệnh hoạn.
Tôi đành phải lén lút tự làm. Có một lần tâm sự với bạn, nó dẫn tôi đi giải khuây. Nhưng quả thật tính tôi hơi sạch sẽ, ôm ấp em “cave” ấy một lúc tôi thấy hơi rợn rợn, bẩn bẩn. Thế là bỏ của chạy lấy người.
Thằng bạn tếu táo của tôi biết chuyện vừa cười vừa thương, nó phì cười gợi ý tôi lập phòng nhì, chứ vợ cứ như “Đức mẹ đồng trinh” thế thì chịu sao nổi.
Tôi cũng đem những lời đó về dọa vợ “Em cứ bảo thủ thế này, không sợ anh có người khác sao?”. Vợ nghiêm mặt, chỉ thẳng tay vào tôi “Nếu anh như vậy, chúng ta ly dị. Em không cần một người chồng vô đạo đức!”. Sau đó cô ấy bỏ vào trong phòng, mặc kệ tôi ngồi đơ ra trên sô pha.
Hiện tại tôi cũng đang hứng chịu phong ba bão táp vì sự cổ hủ, trong sáng trong “chuyện ấy” đến quá thể của vợ đây.
Chẳng là tôi có tham gia mấy diễn đàn giới tính và thỉnh thoảng cũng xem phim, ảnh. Tất nhiên là toàn lén lút. Mỗi lần xem xong tôi phải xóa ảnh, xóa phim, xóa lịch sử trong trang web, kẻo vợ mà biết thì to chuyện.
Thế mà tuần trước tự nhiên tôi quên mất, chẳng tắt máy đi ngủ. Tối về, vợ vào các diễn đàn phụ nữ và phát hiện chuyện này nên cô ấy làm ầm lên.
Cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt khinh miệt, cứ làm như tôi là thứ gì bẩn thỉu lắm. Đủ mọi từ ngữ ghê tởm được cô ấy tuôn ra. Vợ tôi nói không tôn trọng chồng, cảm thấy thất vọng. Sau đó em giận dỗi và bế con về nhà mẹ đẻ.
Chuyện “Chồng bệnh hoạn xem sex” được vợ tôi tuyên truyền khắp nơi. Ông bà nhạc một người bộ đội, một người giáo viên ra sức bênh con, mắng tôi sa sả vì tội suy đồi đạo đức. Cả nhà vợ nhìn tôi bằng ánh mắt dò xét khó hiểu. Thật sự tôi rất xấu hổ.
Tôi giải thích hết nước hết cái, rằng đó chỉ là giải trí, giải tỏa nhu cầu, thề thốt chưa bao giờ ngoại tình mà vợ vẫn không tha thứ. Ngày nào tôi phải cũng sang nhà bố mẹ vợ năn nỉ ỉ ôi. Được 1 tuần thì cô ấy bảo “Em cần thời gian. Bây giờ cứ nhìn anh là em thấy rùng mình, thấy ghê sợ. Em đang học cách để chấp nhận”.
Cô ấy nói 1 tràng hoa mỹ cứ như trên phim làm tôi ong hết cả đầu. Thật sự chán quá mọi người ạ. Sao vợ tôi lại chập cheng như thế cơ chứ.
Xin nói thêm, vợ tôi cái gì cũng tốt, cô ấy xinh, khéo tay, chăm chỉ. Chỉ có điều cô ấy cứng nhắc và bảo thủ trong sex quá. Mọi người góp ý cho tôi làm lành với vợ với và cải thiện được ý nghĩ của vợ tôi về chuyện vợ chồng thì càng tốt. Tôi khổ quá!
Theo VNE
"Yêu" tôi vì thương hại
26 tuổi, trải qua 4 cuộc tình và một đời chồng, tôi vẫn chưa tìm thấy hạnh phúc thực sự.
Năm 19 tuổi, tôi đã yêu một người, đó là mối tình đầu trong sáng và đầy lãng mạn. Tuy nhiên, khi đó tôi cũng chưa thực sự nghĩ đến chuyện tiến xa hơn với anh vì anh còn phải vào Sài Gòn học đại học, còn tôi vẫn là cô nữ sinh lớp 12.
Trong suốt một năm đó, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm yêu thương ngọt ngào. Và ngày tôi vào Sài Gòn để chuẩn bị cho kỳ thi đại học, anh đã ra tận bến xe đón tôi, lo cho tôi từng bữa cơm, giấc ngủ, đèo tôi đi mỗi buổi đến phòng thi.
Những con đường ấy, những hình ảnh về anh tôi vẫn còn nhớ mãi. Anh là tình yêu đầu đời của tôi và tôi cũng đã dành trọn tình yêu của mình cho anh ấy.
Nhưng thời gian sau đó, không biết vì lý do gì hay vì anh đã có người con gái khác mà phụ tình tôi. Khi đó, trái tim tôi như chết lặng... Mối tình đầu tan vỡ, tôi đã khóc rất nhiều... đó là những giọt nước mắt đầu tiên tôi khóc vì người tôi yêu thật sự.
Tôi đã tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ yêu ai nữa... cho đến một ngày, tôi gặp một người con trai khác. Anh rất yêu tôi, chăm sóc, lo lắng cho tôi rất ân cần. Bố mẹ anh cũng rất mến tôi nên mong muốn hai đứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình về sau.
Nhưng nào đâu ngờ được, noel năm đó, anh mời tôi lên nhà anh chơi để cùng chung vui với gia đình. Thế nhưng, anh lại tranh thủ trốn tôi để đi hẹn hò với người con gái khác. Cũng thật tình cờ khi đi qua bờ hồ, tôi đã bắt gặp anh và cô ta đang chuyện trò thân mật tại một quán cà phê. Tôi đã rất bình tĩnh và thản nhiên xử trí mọi việc xong xuôi ngay lúc đó. Và đấy cũng là lần thứ hai, tôi bị người yêu phụ tình, phản bội.
Sau những nỗi đau đó, tôi đã rơi vào tuyệt vọng, chán nản. Tôi chẳng còn hy vọng vào cái gọi là tình yêu nữa... chỉ mong gượng dậy để sống tốt hơn với cuộc sống của mình.
Tôi đã sẵn sàng để đón nhận tình yêu của anh ấy dành cho mình (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian dài nghỉ ngơi, cho đến một ngày tôi quay vào Sài Gòn để đi làm thì cũng trên chuyến xe đó, tôi bất ngờ gặp lại anh - người bạn cũ từ thời cấp hai của mình. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều, chia sẻ với nhau rất nhiều về cuộc sống, công việc.
Nhờ có anh bên cạnh mà tôi cũng đã dần quen với lối sống của đất thành thị phồn hoa này.Thời gian trôi qua, tôi đã cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình... và tôi cũng đã sẵn sàng đón nhận những tình cảm ấy.
Anh yêu tôi, luôn mang đến cho tôi những niềm vui, hạnh phúc bất ngờ nhưng anh không bao giờ hứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình với tôi. Chính vì thế nên tôi cứ để cuộc tình đó dần trôi qua theo thời gian...
Rồi một ngày tôi quay về Hà Nội để bắt đầu công việc mới thì anh vẫn còn ở trong Sài Gòn. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm mặn nồng... nhưng anh không hứa hẹn với tôi bất cứ điều gì khiến tôi không dám tin vào cuộc tình ấy. Chính vì điều đó nên thời gian xa cách, tôi cũng bắt đầu "cách lòng" với anh.
Khi thấy tôi đã nhiều tuổi, bố mẹ bắt ép tôi lấy một chàng trai bố mẹ đã ưng từ trước. Nghĩ mình không còn sự lựa chọn nào khác, tôi cũng đành nhắm mắt kết hôn với anh ấy.
Vậy là tôi và người ấy chia tay nhau, không một lời nói, không một cú điện thoại, cũng chẳng cần một lý do. Tôi biết người ấy đau đớn lắm nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Chỉ mong rằng người ấy sẽ hiểu và tha thứ cho sự ích kỷ của tôi.
Nhưng tôi nào đâu ngờ được, sự lựa chọn của tôi đã không có được kết quả như tôi mong muốn. Tôi đã cố vun vén cho mái ấm hạnh phúc gia đình mình nhưng càng cố gắng bao nhiêu, tôi lại càng bị tổn thương bấy nhiêu. Chỉ hơn nửa năm cưới nhau, tôi đớn đau khi biết chồng mình ngoại tình. Vậy là bao nhiêu sự hy sinh của tôi, bao nhiêu niềm hy vọng vào anh, cuối cùng, tôi nhận về cho mình nỗi đau đớn khôn nguôi...
Khi không thể chịu đựng được nữa, anh đã chấp nhận ly hôn để trả tự do cho nhau. Những ngày tháng sống một mình trong nỗi cô đơn, buồn tủi đó, tôi cứ nghĩ rằng, mình không thể nào đủ bản lĩnh để vượt qua nỗi đau này. Nhưng cuộc sống đã có những điều không thể nào lường trước được...
Trong những ngày tháng buồn tủi ấy thì tôi đã gặp lại anh - người bạn từ thuở cấp 3 của mình. Anh lại đến bên tôi, an ủi, lo lắng, quan tâm cho tôi rất chân thành. Anh khiến tôi thực sự rung động và cảm nhận được tình yêu thương thật sự.
Sau những cuộc hẹn hò, chia sẻ, tôi và người ấy đã tan chảy vào nhau, cùng tận hưởng niềm hạnh phúc, thăng hoa. Tôi đã ngỡ rằng, cuối cùng mình cũng đã tìm thấy được niềm hạnh phúc thật sự bên người đàn ông tôi yêu... nhưng nào đâu ngờ được, những cử chỉ quan tâm ân cần đó, những cuộc yêu đương mãnh liệt anh dành cho tôi chỉ là sự thương hại.
Dẫu biết rằng, anh đến với tôi không chân thành nhưng tôi vẫn không có một lời trách cứ anh. Vì tôi hiểu, những gì tôi phải chịu tổn thương ngày hôm nay cũng không bằng những đau khổ, dằn vặt anh đã phải chịu đựng trong thời gian tôi bỏ anh đi lấy chồng.
Tôi - người đàn bà 26 tuổi, đã qua 4 cuộc tình và một đời chồng nhưng đến bây giờ, tôi vẫn chưa tìm được tình yêu thực sự của đời mình. Trong suốt những năm tháng đó, điều tôi nhận lại được chỉ là sự tổn thương, đau khổ từ những người đàn ông tôi thương...
Theo VNE
Sự ngọt ngào giết chết anh Em đâu biết sự ngọt ngào của em đang xé lòng anh ra thành những mảnh vụn? Người ta nói trong tình yêu hợp rồi tan cũng là lẽ bình thường, yêu rồi không yêu nữa cũng chẳng xa lạ gì với ai. Không ít người yêu một lần rồi bên nhau cả đời nhưng còn biết bao nhiêu người tìm hết mảnh...