“Lúc nào tôi cũng muốn vợ được sung sướng”
So với những anh chông cùng thê hê, anh được mênh danh là “ anh chàng râu quặp” bởi với anh: Vợ là nhât, vợ nói phải nghe và vợ đáng được cưng chiêu nhât.
Chào anh! Dạo này trông anh có vẻ còm nhom hơn trước đây thì phải… Anh phải phục vụ chị nhà nhiêu quá chăng?
Trước khi trả lời câu hỏi của chị, tôi xin “chỉnh đôn” từ ngữ chị dùng môt chút. Gọi là chỉnh đôn thê thôi chứ chị đừng tự ái vì ngày nào tôi cũng cho vợ thoải mái chỉnh đôn mình, với tôi thì có tử tê, quan tâm thât lòng đên nhau thì mới chân tình giúp nhau trở thành người hoàn hảo hơn. Tôi không muôn chị dùng từ “phải phục vụ” ở đây vì thực tê là tôi tự nguyên, tôi cứ đêu đêu làm tât cả cho vợ. Chị dùng từ “phải” ở đây hóa ra chị khiên người ta hiêu lâm rằng vợ tôi quản thúc, giáo dục tôi. Tôi nhân mạnh môt lân nữa nhé: Dù có phục vụ kiêu gì thì đó là do tôi hoàn toàn tự nguyên! Tôi thích thây vợ mỉm cười nhìn chông, thích được vợ hôn chụt vào má chông môi khi làm cho cô ây hài lòng. Có lẽ tôi đang theo đúng xu hướng “yêu nhiêu thì ôm” mà mọi người vân rỉ tai nhau hàng ngày ây! Trông tôi thê này thôi… chứ cô đừng có đùa!
Người ta hay nói anh là “râu quặp”, sợ vợ như sợ… thiên lôi. Chỉ cân thây màn hình điên thoại hiên tên vợ lên là anh ngay ngắn, nhỏ nhẹ: Anh đây, anh đây…?
Tôi không bân tâm đên những gì người ta nói. Tôi sông cho tôi, cho vợ tôi, con tôi và xa xôi hơn tí là cho họ hàng, thân thích, can cớ gì tôi phải chú tâm đên lời người dưng nói làm gì. Mêt óc lắm. Chị cứ nghĩ mà xem, thay vì thời gian mình đi cay cú vì những chuyên không đâu, mình dành nó đê nhìn ngắm vợ, xem vợ cân gì, thích gì… mình làm có tôt hơn không?! Vừa thoải mái tư tưởng, yên âm nhà cửa mà mặt vợ lúc nào cũng sẽ tươi như hoa. Bảo tôi là râu quặp à? Cứ thử được râu quặp như tôi đi, đường đường chính chính, cứ là mình mà sông.
Vân đê tiêp theo, tôi nghe điên thoại của vợ, không xưng là “anh đây, anh đây” thê thì theo chị, tôi nên xưng hô thê nào mới phải phép? Vợ tôi là người phụ nữ thiên vê sông hướng nôi, thích nhẹ nhàng. Do đó tôi không muôn vợ mình giât mình chỉ vì thích oai với thiên hạ. Tôi sông với vợ tôi, gay gắt thì muôn phiên nó bám vào tô âm nhà tôi chứ có bám vào nhà họ đâu.
Video đang HOT
Có vẻ như vợ anh rât dê chịu, hài lòng với vai diễn anh chông mâu mực?
Chị thử làm môt cuôc khảo sát nho nhỏ trong phạm vi bán kinh khu phô nhà tôi. Chị làm phiêu điêu tra, hỏi tât cả những người đàn ông trong khu phô này xem có ai không hài lòng, dê chịu khi được tôn là nguời chông, người cha mâu mực không? Bởi thê lẽ dĩ nhiên là tôi rât lây làm hài lòng với những gì mình làm được. Nêu chị hỏi thê đê nhân mạnh “ý đô” của mình là tôi sợ vợ thì tôi xin khẳng định với chị rằng giờ người ta không coi sợ vợ là xấu. Bản thân tôi thì cho rằng đó là “nể vợ”, là được làm chồng thực sự. Nêu ai cũng quan niêm làm chông là được ăn to nói lớn, được quát vợ, được giương quyền, đ.ánh v.ợ… thê thì có lẽ nên quay vê thê kỉ 13, 14 mà sông. Thế nên đừng có gọi việc tôi là một ông chồng tốt là một vai diễn – tôi thật đấy, thật 100%.
Anh có thể chia sẻ bí quyết để các anh chồng khác học hỏi không?
Tôi có môt nguyên tắc sông: Ở ngoài xã hôi thì hêt lòng cho công viêc, khi đã vê nhà thì gạt hêt những thứ không liên quan, chỉ tâp trung cho gia đình mà thôi. Tôi thích chăm con, lo lắng cho vợ. Điêu đó làm tôi thây hạnh phúc, vây là quan trọng nhât. Vợ tôi công viêc cũng bân, không có nhiêu thời gian bằng tôi nên tôi quyêt định hô trợ cô ây viêc chăm con, dọn nhà, điêu đó chả có gì sai. Hơn thê, con cái, nhà cửa là của chung, vợ chông giúp đỡ được nhau là điêu tôt thì có gì mà ngại ngùng, xâu hô?! Mà nói thực ra là đê mình vợ tôi vât vả “đ.ánh vât” với hai đứa con, tôi không nỡ. Hai vợ chông thông nhât quan điêm: Ai phù hợp với viêc gì thì làm viêc đó. Bởi vây “đàn áp” là điêu không hê tôn tại trong gia đình tôi đâu nhé! Các anh chồng cứ thế mà áp dụng thôi.
Vợ anh quả thật là một người vợ khôn khéo và may mắn, mới “buộc” được anh như thế chứ?
Trong cuộc đời này chả ai “buộc” được ai. Tôi thấy nhiều chị em thường hốt hoảng, ngạc nhiên thắc mắc rằng người chồng mình sao trước và sau khi cưới lại khác xa nhau đến vậy. Trước kia anh ta dịu dàng, ga lăng, sạch sẽ, còn sau khi cưới anh ta cục cằn, lười nhác, bẩn thỉu, đó là một sự lột xác “thần kỳ” chăng? Xin thưa rằng cái gã đàn ông cục cằn, xấu tính, bẩn thỉu ấy không tự nhiên sinh ra đâu nhé. Anh chồng của chị em lấy trước giờ vẫn ở đó, chẳng qua họ ẩn mình dưới cái lớp vỏ xù xì, cộc cằn, méo mó để tăng thêm tính “phòng vệ” mà thôi. Lấy được chồng tốt hay chồng xấu không phải là sự may rủi, điều đó phụ thuộc vào chính chị em. Chị em chọn đúng, thì sẽ được “hàng tốt”, chọn sai, thì vớ phải “hàng dởm”. Nếu không biết cách làm “người tiêu dùng thông thái”, thì chẳng có gì ngạc nhiên khi các chị bị ngộ độc, bị ốm đau vì chính thứ hàng tự tay mình mang về. Việc chọn chồng cũng thế mà thôi. Vợ tôi tôn trọng “món hàng” cô ấy đã chọn được thì tôi cũng phải đáp lễ cô ấy bằng cách ngoan ngoãn ở trong cái vỏ nguyên thủy của mình chứ.
Anh chiều vợ quá thế không sợ vợ… hóa hư ư?
Tôi chiều vợ là cố gắng mang lại cho cô ấy cuộc sống thoải mái nhất. Thiếu t.iền, tôi có thể đi vay mượn để tặng vợ một món quà mà cô ấy thích, làm cho cô ấy cảm thấy hãnh diện và sung sướng khi có được người chồng như tôi, tôi không để cô ấy bận tâm về kinh tế, lo lắng về việc tôi trăng hoa… Tôi không hề quan niệm, chiều vợ là phải ôm đồm tất mọi việc nấu cơm, dọn nhà, đổ bô, giặt tã… mà có vấn đề gì thì vợ chồng cùng bàn bạc và chia sẻ. Như thế thì vợ tôi hư sao nổi! Tôi tự tin với cách sống của mình và tin tưởng hoàn toàn vào vợ mình.
Suy cho cùng thì tôi thấy phụ nữ cũng giống như… cây cam, cây quýt mà thôi. Cùng một loại quýt, trồng ở đất này cho trái chua nhưng đem trồng trên đất khác thì cho trái ngọt. Người phụ nữ nào cũng có thể là người vợ ngoan hiền nếu gặp người chồng biết thương yêu, tôn trọng mình. Tôi cũng thấy rõ rằng nhiều người vợ trở nên hung dữ không phải vì ghen nhưng phải chịu nhiều áp lực từ công việc, từ cuộc sống. Cho nên nếu ông chồng cứ giải quyết ổn thỏa tất cả mọi thứ thì chả có bà vợ nào dại dột mà đi hư cả, mất hết quyền lợi rồi tự dưng lại rước mệt mỏi, căng thẳng triền miên.
Vâng xin được cảm ơn anh! Chúc anh mãi mãi là người chồng tuyệt vời nhất đối với chị nhà!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lúc nào chồng cũng bắt vợ con “đóng đô” ở nhà nội
Lấy nhau được 7 năm nay, nhưng mình lúc nào cũng buồn bực và ấm ức về chồng vì lúc nào anh cũng muốn vợ con "đóng đô" ở nhà nội dù là những ngày cuối tuần hoặc thậm chí ngày lễ, tết.
Yêu nhau rồi làm đám cưới, mình may mắn không phải làm dâu nhà chồng như nhiều chị em khác. Bởi vì chỉ sau 1 tuần về quê cưới xin, vợ chồng mình đã lên Hà Nội sống và làm việc. Chỉ cuối tuần 2 vợ chồng mình mới về quê nội thăm bố mẹ chồng. Nhà của vợ chồng mình ở trên Hà Nội này cũng phần lớn là t.iền của ông bà nội cho.Vợ chồng mình chỉ góp một phần nào.
Nhà chồng mình có 2 anh em trai và một chị gái. Hiện cả ba chị em nhà chồng đều đã có gia đình riêng. Chị chồng lấy chồng cách nhà 5km nhưng chị cũng ít khi về thăm nhà được vì bận con nhỏ. Em chồng thì lấy vợ ở làng nên cũng sống cùng với bố mẹ chồng. Chỉ có vợ chồng mình thì đều làm việc trên này nên bố mẹ chồng tích cóp mua đất tại đây cho vợ chồng mình ở. Mình rất biết ơn ông bà nội vì luôn chăm lo vun vén cho các con các cháu.
Còn về chồng mình, anh là người đàn ông điềm tính, nền nã và rất có trách nhiệm với gia đình. Anh cũng yêu chiều vợ con hết mực. Mình cảm thấy khá may mắn khi có một người chồng như anh. Nhưng thực sự, cái tính gia trưởng và lúc nào cũng chỉ chăm chăm bắt vợ con về nhà nội của chồng thì mình không thể nào tiêu hóa nổi dù đã rất thông cảm và chiều chồng.
Ở nhà mình hầu như đã thành cái lệ, cứ cuối tuần cả nhà mình gồm chồng vợ và hai con trai nếu không bận rộn gì thì đều "mặc nhiên" phải về nhà ông bà nội. Ban đầu vì nghĩ bố mẹ chồng cũng như bố mẹ đẻ nên mình thường chiều chồng mà thoải mái về nhà nội chơi không hề ý kiến gì. Nhưng suốt 7 năm nay, chồng mình vẫn cứ thản nhiên duy trì thói quen này làm mình không khỏi ấm ức. Mình để ý thấy một năm rất họa hoằn chồng mới về nhà ngoại. Số lần anh cùng mẹ con mình về nhà ngoại chỉ đếm trên đầu ngón tay trong năm dù cho nhà ngoại chỉ cách nhà chồng có 7km. Ông bà ngoại cũng rất quý mến con cháu và chính bản thân chồng mình nhiều lần xuýt xoa với vợ rằng: "Anh có bố mẹ vợ thật tâm lý và tuyệt vời".
Với chồng mình, nhất nhất mọi thứ, nhất nhất mọi lần về quê anh phải "ưu tiên" 100% cho nhà nội hết. Mình tưởng ngày cuối tuần thì vậy, nhưng ngày lễ thì phải khác. Nhưng không những ngày nghỉ lễ dài như mùng 2-9, 30-4 mọi năm, anh muốn cả gia đình về nhà nội. Những ngày nghỉ này, chồng lại cố gắng thu xếp về từ hôm trước và chơi bù khú hết mấy ngày nghỉ lễ đến sát sàn sạt ngày phải lên đi làm thì mới chịu lên Hà Nội. Nhiều lúc vì quá bất mãn và ấm ức khi thấy chồng không cho vợ con về nhà ngoại chơi, mình cũng nhắc thẳng anh. Nhưng anh toàn bảo, có mấy hôm nghỉ cho các con về đây chơi với ông bà nội cho vui. Con dâu như mình cũng có cơ hội chăm sóc, gần gũi bố mẹ chồng hơn. Với lại ở nhà nội cả nhà đều rất thoải mái.
Ngay cả đợt nghỉ Tết vừa rồi cũng vậy. Suốt gần 1 tuần nghỉ Tết, anh chỉ đưa vợ con về nhà ngoại đúng 1 lần. Đó là buổi chiều 30 Tết anh đưa vợ con về đưa lễ Tết và chúc Tết ông bà ngoại luôn. Còn lại hầu hết mấy ngày Tết nhất, anh lúc nào cũng ở nhà ông bà nội. Nhiều lần mình đã gợi ý chồng ghé thăm nhà ông bà ngoại một lúc là y như rằng chồng lại cằn nhằn. Anh bảo ông bà ngoại còn khỏe, lại có dì đảm đang lo hết. Còn ở đây, bố mẹ chồng già hơn và muốn được gần con cháu nhiều hơn.
Như đợt nghỉ lễ 30-4 và mùng 1-5 sắp tới, ngay từ đầu tuần rồi, chồng mình đã nói ráo vợ con phải đóng đô về nhà ông bà nội hết cả 4-5 ngày nghỉ. Lần này thì mình tỏ thái độ ra mặt. Mình bảo: "Anh cho 1 đứa về nhà nội còn em cho một đứa về nhà ngoại. Em cũng phải về thăm bố mẹ của mình chứ. Cho con đi lấy chồng xa 7km mà ông bà ngoại chả được gặp con cháu của mình. Còn anh muốn đóng đô ở nhà nội bao nhiêu thì tùy". Nghe mình phản kháng lại bằng lời nói khá gay gắt, chồng mình tỏ ra rất cáu giận và nói những lời chê trách mình.
Mấy hôm nay mình tủi thân và buồn ghê gớm khi chồng lúc nào cũng chăm chăm kế hoạch về nhà nội mà chả đoái hoài gì đến cho mẹ con mình về nhà ngoại. Mình biết chồng vẫn rất chu đáo với bên ngoại. Bằng chứng là chồng hay bảo mình mua sắm thứ này thứ kia cho nhà ngoại, mua cái này cái nọ tặng bố mẹ mình nhưng mình không thích kiểu lần về quê nào cũng là về nhà nội như thế. Chẳng lẽ cứ đi lấy chồng là mất nhà, mất quê? Sao lần tụ tập nào, lần nghỉ lễ nào hay lần về nào cả nhà mình đều phải đóng đô ở nhà ông bà nội? Lần này mình có nên bỏ mặc chồng để đưa con về thăm ông bà ngoại không? Nhưng về nhà ngoại một mình, mình lại thấy tủi thân lắm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu theo… hợp đồng Chúng ta chỉ yêu hợp đông thôi, làm gì có tình cảm mà sinh con và kêt hôn. Phóng khoáng thì... yêu Huyên Anh (Phô Ngọc Khánh - Hà Nôi) năm nay đã bước sang tuôi 28, cô lúc nào cũng phải đôi diên với những lời hôi thúc, giục giã của gia đình vê chuyên hẹn hò, chông con. Cũng năm bảy...