“Lúc nào muốn sướng thì gọi cho anh, còn cưới thì chắc chắn là không bao giờ đâu”
Hải mặc quần áo vào, kéo khóa quần lên rồi lay lay Thủy dậy và cười nhếch mép: “Lúc nào muốn sướng thì gọi cho anh, còn cưới thì chắc chắn là không bao giờ đâu”.
Hải mặc quần áo vào, kéo khóa quần lên rồi lấy lấy Thủy dậy và cười nhếch mép: “Lúc nào muốn sướng thì gọi cho anh, còn cưới thì chắc chắn là không bao giờ đâu”.
Ngay cái lần gặp mặt đầu tiên trong tiệc đám cưới thằng bạn thân Hải đã phải lòng Thủy là bạn của cô dâu. Suốt buổi hôm ấy anh cứ ngồi ngắm nhìn cô gái có cái má núm đồng tiền và cái miệng có răng khểnh duyên chết người ấy. Hải đã muốn tới làm quen nhưng lại ngại vì lúc ấy vây quanh Thủy có biết bao chàng trai trẻ lại có điều kiện. Nhìn lại mình Hải chỉ là một anh công nhân quèn không hơn không kém. Người bạn hôm nay cưới là bạn thân học cùng cấp 3 của anh. Hai người chơi thân như anh em và chưa bao giờ cậu ấy phân biệt giàu nghèo.
Sau hôm đó Hải cũng có được số điện thoại của Thủy từ Hoa – vợ cậu bạn và muốn tán tỉnh làm quen nhưng lại vẫn chưa dám. Vợ bạn động viên mãi nhưng Hải vẫn không đủ can đảm:
- Anh cứ chủ động tán đi, Thủy nhìn dễ thương mà tính tình hiền lành lắm, em nghĩ là hợp với anh đấy.
- Thôi anh ngại, sợ người ta từ chối thì ê mặt.
- Trời ơi đi tán gái mà như anh thì khi nào mới có được vợ. Để em chủ động gọi thăm dò trước cho anh, thực ra em với Thủy học cùng đại học lâu lâu rồi không liên lạc, hôm cưới em không ngờ nó cũng tới dự vì em chỉ gửi người đưa thiếp chứ không gặp trực tiếp được.
Video đang HOT
Nhưng mà mình chuẩn bị ra nước ngoài du học rồi, với lại mình cũng không thích cho số mấy người làm công nhân đâu cậu ạ. (Ảnh minh họa)
Nói rồi Hoa bấm luôn số gọi cho Thủy, tuy cô ấy không bật loa ngoài nhưng Hải vẫn nghe rõ người ở đầu máy bên kia nói gì.
- Thủy à. Mình có chút chuyện phiền bạn.
- Ừ, Hoa cứ nói đi.
- Chả là anh Hải bạn thân của chồng mình muốn xin số làm quen với cậu.
- À, có phải cái anh mà nổi nhất hôm đám cưới cậu khi cưỡi con xe số giữa rừng ô tô phi vào nhà hàng đó đúng không.
- Ừ đúng rồi. Anh ấy tốt lắm, ngày xưa cũng học giỏi nhưng nhà không có điều kiện học nên đi làm từ sớm.
- Thế à. Nhưng mà mình chuẩn bị ra nước ngoài du học rồi, với lại mình cũng không thích cho số mấy người làm công nhân đâu cậu ạ.
Hóa ra là Thủy cũng đã có bạn trai rồi mà Hoa không biết. Hải thì hiểu mình không bao giờ với tới được cô ấy nên cũng quên nhanh chuyện này. Cuối năm ấy không ngờ mẹ Hải từ nước ngoài trở về. Người mẹ đã bỏ bố con Hải đi từ khi anh mới 5 tuổi để theo người đàn ông khác, bố anh phải khổ cực gà trống nuôi con bao năm nuôi anh khôn lớn, anh coi như đã không có mẹ từ lâu. Bà muốn bù đắp cho hai bố con nhưng Hải không quan tâm.
Hôm ấy bà tổ chức một buổi gặp mặt và có mời cả gia đình cậu bạn Hải, vì ngày trước bà với mẹ cậu ấy cũng là 2 người bạn thân. Chợt vợ cậu bạn tới cạnh thủ thỉ vào tai Hải: “Anh Hải còn nhớ Thủy bạn em mà dạo anh muốn xin số nó không. Nói mới chia tay người yêu rồi, hôm trước mới tâm sự với em xong. Hay nhân cơ hội này anh tán luôn đi”
Hải lúc này đã biết anh không phải là đối tượng của Thủy nhưng cũng thử xem thế nào. Ai ngờ anh vừa nhắn tin Thủy đã đáp trả ngay và chỉ 1 ngày sau cô nhận lời đi uống nước với anh liền. Tất nhiên cô giấu chuyện vừa chia tay người yêu, Hải cũng ăn mặc ra dáng và khá lịch sự chứ không tềnh toàng như cái lần đi đám cưới bạn nữa.
Từ lần hẹn hò với Thủy, Hải đã đầu tư khá kĩ từ số tiền mượn của mẹ và hứa đi làm sẽ trả. Tất nhiên bà sẽ không bao giờ đòi. Trước khi ra nước ngoài, bà để lại cho hai bố con khá nhiều tiền và nói lúc nào Hải muốn sang đó thì cứ nói với bà. Tất nhiên sẽ chẳng bao giờ anh rời xa bố.
Biết mẹ Hải là người giàu có và trước sự thay đổi đến chóng mặt về cách tiêu tiền của Hải, Thủy đã đồng ý làm người yêu của anh. Và sau 1 tháng sánh bước bên nhau chuyện gì đến cũng đã đến, họ đã vào nhà nghỉ với nhau. Đêm ấy bên nhau, Thủy vẫn thì thào vào tai Hải: “Sau này cưới nhau, mình sang bên kia sống với mẹ đi anh”. Hải không nói gì, giả vờ đang ngủ.
Sáng hôm sau anh dậy sớm, Thủy vẫn nằm dài trên giường. Hải mặc quần áo vào, kéo khóa quần lên rồi lay lay Thủy dậy và cười nhếch mép: “Lúc nào muốn sướng thì gọi cho anh, còn cưới thì chắc chắn là không bao giờ đâu”. Thủy bật dậy định tát cho Hải cái tát nảy đom đóm thì Hải đã nhanh hơn né được: “Em đâu có yêu tôi mà chỉ là yêu túi tiền của mẹ tôi thôi. Tôi cũng chỉ là một trong số cả trăm thằng đã ngủ với em. Em chỉ có sướng chứ đâu có thiệt thòi gì”. Hải đi rồi, Thủy ngồi khóc nức nở nhưng chẳng thể làm được gì.
Theo blogtamsu
Vì sao tôi không bao giờ cho con dâu ăn Tết nhà ngoại?
Nhiều chị lấy lý do sợ bố mẹ đẻ buồn nên muốn về ăn Tết cùng bố mẹ cho đỡ tủi thân. Xin thưa, chỉ cần các chị làm tốt bổn phận bên nhà chồng của mình đó là cách tốt nhất để bố mẹ các chị yên tâm và tự hào rồi, chứ đâu nhất thiết cần các chị bù đắp bằng mấy ngày Tết.
ảnh minh họa
Những ngày gần Tết, tôi thấy hàng xóm, bạn bè xung quanh bàn tán xôn xao về chuyện ăn Tết ở đâu, quê nội hay quê ngoại. Đa số các nàng dâu ai cũng muốn về quê ngoại ăn Tết với rất nhiều lý do nghe có vẻ thuyết phục.
Có chị còn tuyên bố hùng hồn rằng: Ăn Tết ở đâu là tùy chúng tôi, nhà chồng không có quyền can thiệp. Tôi là mẹ có ba nàng dâu. Dĩ nhiên, trước đây tôi cũng từng làm dâu nên tôi biết để làm trọn bổn phận của con dâu ngày Tết thì phải thực hiện những nhiệm vụ gì. Ngày thường, tôi không quá khắt khe với con dâu. Những dịp nhà thông gia có việc như đám cưới, hỏi, hay người thân của các con dâu tôi ốm đau, bệnh tật phải đi viện tôi đều rất thoải mái. Tôi vẫn chủ động bảo con dâu nên về nhà ngoại để lo việc cho bên đó. Nhưng ngày Tết, tuyệt nhiên tất cả không được về ngoại ăn Tết. Có chăng chỉ là trước Tết, vợ chồng con cái tranh thủ về một ngày gọi là có cái lễ bày bàn thờ thắp hương là được.
Tôi hoàn toàn không đồng tình quan điểm về ngoại ăn Tết, và các con dâu tôi dù muốn hay không cũng buộc phải thực hiện quy định đó của tôi.
Vẫn biết là ai cũng muốn được ăn Tết cùng bố mẹ đẻ mình, nhưng "xuất giá thì phải tòng phu", lấy chồng phải theo nhà chồng. Thử hỏi nhà chồng không mang trầu cau ăn hỏi, không tổ chức đám cưới rước dâu, thì các chị có được phép bước chân vào nhà chồng hay không? Người ta vẫn có câu "Con gái là con người ta", đã đi lấy chồng rồi thì việc nhà ngoại ăn Tết ra sao đấy không còn là việc để các chị lo lắng.
Nhiều chị lấy lý do sợ bố mẹ đẻ buồn nên muốn về ăn Tết cùng bố mẹ cho đỡ tủi thân. Xin thưa, chỉ cần các chị làm tốt bổn phận bên nhà chồng của mình đó là cách tốt nhất để bố mẹ các chị yên tâm và tự hào rồi, chứ đâu nhất thiết cần các chị bù đắp bằng mấy ngày Tết.
Còn có chị thì than thở phải cơm nước vất vả mấy ngày Tết, muốn về ngoại ăn Tết còn được nghỉ ngơi. Tôi thấy suy nghĩ thật ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Cả năm cũng chỉ có mấy ngày Tết để các chị làm mâm cơm canh cúng bái tổ tiên, mà các chị cũng định trốn tránh trách nhiệm, kêu than này nọ thì thật quá đáng trách.
Tôi cũng đã làm dâu, chồng tôi là con một nên kể từ khi lấy chồng tôi chưa một lần về ngoại ăn Tết. Mặc dù mẹ chồng tôi rất dễ tính và thoải mái nhưng tôi biết, nếu tôi về ngoại ăn Tết bà sẽ rất buồn.
Những năm đầu về làm dâu, các con dâu của tôi mặc dù không nói ra nhưng tôi biết mấy đứa không hề thấy thoải mái với quy định không về ngoại ăn Tết mà tôi đặt ra. Nhưng lâu rồi thành quen, đã vài năm nay, tôi không thấy chúng còn hậm hực hay tỏ thái độ với tôi nữa. Để chúng không cảm thấy nhớ mẹ những ngày Tết, tôi luôn coi chúng như con gái, Tết nào cũng có quà cho con, cháu.
Những ngày Tết hàng xóm ai cũng phải ghen tỵ với không khí nhộn nhịp, vui tươi của gia đình tôi. Đó là điều khiến tôi vô cùng hạnh phúc và tự hào. Tôi nghĩ rằng mình đã làm đúng.
Theo Dân Việt
Không bao giờ là quá muộn cho một khởi đầu mới! Có lẽ không bao giờ là muộn cho một sự khởi đầu mới. Nếu như hiện tại bạn không hứng thú với công việc mình đang làm, hãy dũng cảm từ bỏ nó. Trên thế giới này, mọi thứ đều chỉ là tương đối. Ví như đối với bạn thế này là tốt nhưng đối với tôi lại không phải như vậy. Mỗi...