Lừa dối chồng để mang thai của người đàn ông khác
Kết hôn nhiều năm mà hai vợ chồng tôi vẫn chưa thể có con, vì quá khát khao mang thai, tôi buộc phải nói dối chồng để mang thai với người đàn ông khác.
Tôi lấy chồng đã được 4 năm rồi. Chồng tôi có bề ngoài rất phong độ và đáng tin cậy. Anh ấy làm cho một công ty về xuất nhập khẩu. Hồi đầu khi mới biết, tôi nể phục anh. Tiếp xúc càng nhiều, tôi càng yêu anh. Anh là người có tư tưởng rất thoáng và bình đẳng trong mối quan hệ giữa bạn trai – bạn gái và vợ chồng. Có nghĩa là anh không bao giờ áp đặt tôi phải như thế này, phải như thế nọ từ khi yêu nhau cho tới lúc kết hôn. Anh chỉ cần sự chung thủy ở tôi là đủ.
Lương của anh rất cao trong khi lương của tôi chỉ đủ tôi tiêu vặt hàng tháng. Buổi tối về nhà hai vợ chồng cùng bắt tay vào dọn dẹp và cơm nước. Không khi nào tôi cảm thấy tủi thân vì phận làm vợ. Nhưng, mọi thứ không bao giờ hoàn hảo. Cưới nhau về hơn một năm, tôi vẫn không có dấu hiệu mang bầu. Tôi âm thầm đi khám vài lần và đều được kết quả là tôi hoàn toàn bình thường.
Như vậy, tất cả là ở chồng tôi. Nhưng tôi không muốn bảo chồng đi khám, bởi con người anh rất nhạy cảm. Tôi sợ làm tổn thương anh và tình cảm của hai chúng tôi. Nếu khám ra nguyên nhân từ anh, chắc chắn anh sẽ rất đau khổ. Thậm chí anh có thể ly hôn với tôi vì mặc cảm. Nếu nguyên nhân không phải từ anh, anh sẽ cảm thấy tôi đã coi thường anh. Vì thế mà tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng đi tới quyết định không đề cập tới chuyện này với anh.
Tôi thường vào các diễn đàn hiếm muộn, đơn thân, độc thân để tìm hiểu và xem cách ứng xử của mọi người với chồng hoặc vợ như thế nào. Rồi có một ngày, một người đàn ông đã kết bạn với tôi. Anh ta trò chuyện rằng anh ta đang rất chán nản. Anh ta lấy vợ được hai năm rồi nhưng không có con. Vợ anh ta mải chơi, thích ăn ngon mặc đẹp, không muốn mang thai vì sợ sinh con sẽ xấu.
Video đang HOT
Chúng tôi nói chuyện rất nhiều và tìm thấy sự đồng cảm trong đó. Dần dần, anh hẹn gặp mặt tôi, tôi đồng ý. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng giống như hai người bạn mà thôi. Rồi chúng tôi tiếp xúc ngày càng nhiều, nhưng đều chỉ là chia sẻ với nhau chuyện gia đình, không hề có khái niệm đi quá giới hạn. Chồng tôi không hề hay biết mối quan hệ này của chúng tôi.
Có một lần chồng tôi đề nghị có con, anh chia sẻ giờ đã đến lúc để sinh một đứa. Tôi rất mừng rỡ, nói với chồng là mình cũng thích có con. Từ sau hôm đó, anh ra sức “cày cấy”, nhưng đều vô ích. Tôi nói chuyện này với “người bạn tâm giao”, và anh ấy đề nghị giúp đỡ. Lúc đầu tôi đã phản ứng rất gay gắt, tôi còn định cắt đứt liên lạc với anh ta. Nhưng anh ta nhắn tin bảo tôi rằng, “Đâu phải cứ quan hệ với nhau mới có thể sinh con được, làm thụ tinh nhân tạo cũng được mà”.
Ngẫm nghĩ, tôi thấy anh ta nói có lý. Nhưng nếu làm thủ tục thụ tinh thì quá rườm rà, và chồng tôi sẽ biết, cho nên sau vài lần gặp nữa, tôi bạo gan nhờ anh ta giúp. Tôi căn ngày trứng rụng rồi thuê một phòng ở khách sạn. Để cho chắc ăn, tôi ngủ với anh ta 3 ngày liên tiếp. Những ngày đó, tôi cảm thấy vô cùng tội lỗi. Bản thân tôi rất yêu thương chồng, nhưng tôi đã phản bội và lừa dối anh một cách trắng trợn và đầy đau đớn.
Cuối cùng tôi mang bầu. Chồng tôi vui lắm, anh quan tâm và chăm sóc tôi rất kỹ lưỡng. Người đàn ông kia tôi cũng hạn chế liên lạc và không gặp mặt. Tôi chỉ nhắn mỗi một tin cảm ơn anh ta. Đứa con trong bụng tôi càng ngày càng lớn.
Những ngày qua, mặc dù mang nặng mặc cảm và tội lỗi với chồng, nhưng tôi vẫn cố gắng biểu hiện tâm trạng mình rất vui vẻ. Hàng đêm tôi lại tự giày vò mình, tôi không biết chuyện này sẽ đi về đâu, tôi sẽ phải giấu chồng, gia đình chồng mãi tới bao giờ? Tôi đang rất mệt mỏi. Nhìn chồng, tôi lại hối hận vì sao mình chọn con đường này. Nhưng đứa con là máu mủ của tôi. Tôi mong được một lời khuyên chân thành.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Quá nhớ chồng, tôi đã mang thai của người đàn ông khác
Lấy chồng chưa kịp quyện hơi thì anh phải đi làm nước ngoài xa xôi, vì quá nhớ anh nên tôi đã trót có bầu với người đàn ông khác.
Tôi quen anh khi còn đang du học bên Trung Quốc. Anh là người bản địa, hơn tôi 4 tuổi và là thầy giáo bộ môn tiếng Trung tại trường tôi đang theo học. Lần đầu tiên khi tôi và anh thấy nhau, chúng tôi đã có những sự đồng cảm đến kỳ lạ. Anh luôn dành cho tôi những sự quan tâm rất đặc biệt cả ở trên lớp lẫn ngoài cuộc sống. Chả mấy chốc tôi và anh dần trở nên thân thiết nhưng với bản chất một cô gái Á đông, tôi vẫn e dè trước mặt anh.
Một tối, chúng tôi cùng đi bar với nhau. Sau khoảng thời gian vừa uống rượu vừa hàn huyên đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, anh bất ngờ đề nghị được hôn tôi nhưng tôi đã từ chối.
Tôi biết, tôi đã yêu anh, và thừa hiểu anh cũng có tình cảm với tôi. Anh luôn dành cho tôi những gì dịu dàng nhất, chân thành nhất. Thâm tâm tôi lúc nào cũng khao khát được lấy anh làm chồng. Nhưng sự đời thật trớ trêu, chỉ cần tôi kết thúc sự nghiệp học hành ở Trung Quốc, tôi sẽ phải trở về Việt Nam ngay tức khắc để kết hôn với một người đàn ông giàu có theo đính ước từ lâu của hai bên cha mẹ.
Về phần anh, tôi cũng hiểu anh không thể bỏ quê hương, bỏ công việc anh rất say mê để sang xứ người chăm lo cho tôi. Tình yêu để mà phải hi sinh, và lao vào những khung trời vô định giờ không còn hợp thời nữa. Bây giờ cũng chẳng ai yêu mà mơ đến viễn cảnh "một mái nhà tranh hai trái tim vàng". Bạn bè tôi thậm chí còn bảo "nếu có trái tim vàng tao đã mang bán để khỏi phải ở nhà tranh rồi".
Trước ngày về nước, tôi đã rất buồn khi cả ngày hôm ấy chẳng thấy anh ở đâu, gọi điện, tìm trên facebook, zalo, line... tất cả các mạng có tài khoản của anh tôi đều tìm hết, thậm chí còn gọi điện cho cả những người bạn thân của anh nhưng cũng không tìm ra một manh mối nào. Tôi như người phát điên. Quả thực tôi rất muốn gặp anh để nói hết tâm sự và nói một lời tạm biệt cho phải phép.
Có lẽ chính vì tâm trạng như thế, nên khi thấy anh xuất hiện trước cửa trong cơn mưa đêm tầm tã, tôi đã không kìm được lòng mình và dâng hiến tất cả cho anh.
Sau chuyện đó tôi không hề hối hận, nhưng lại có một nỗi lo sợ thường trực, tôi sợ khi trở về nhà, sợ phải đối diện với người chồng sắp cưới. Không biết liệu khi chồng tôi phát hiện ra người con gái nhu mì, ngoan ngoãn không như anh tưởng tượng thì anh sẽ thế nào.
Nhưng mọi thứ đã trở lại bình thường ngay sau khi tôi về Việt Nam. Tôi cũng không tìm cách liên lạc lại với người tình của mình nữa. Thay vào đó, tôi chấp nhận tổ chức đám cưới với chồng sớm hơn dự kiến. Tôi cố gồng mình lao vào quan tâm chồng và học hành để quên đi tất cả. Chỉ sau 1 tháng sau ngày từ Trung Quốc về tôi đã kết hôn. Nhờ một vài tiểu xảo mà tôi đã lừa được chồng mình ngay trong đêm tân hôn. Sau tuần trăng mật, tôi cảm thấy người mình khang khác, tôi đi khám và phát hiện ra mình đã có thai.
Tôi biết rằng đứa con tôi đang mang đây không phải là của chồng tôi. Tôi đã lừa dối chồng mình, lừa dối tất cả mọi người, nhưng vì lòng tự trọng tôi không cho phép mình hé răng nửa lời. Tôi cũng đang rất hoang mang, liệu tiếp theo đây khi đứa trẻ ra đời và không hề giống cha thì tôi phải làm thế nào?
Theo Phunuvagiadinh.vn
Mỉa mai thông gia, mẹ chồng tím mặt khi bị con dâu nói câu này Lúc mới cưới ai cũng bảo Hằng chuột sa chĩnh gạo nhưng chỉ sau hai năm, cô đã xách túi bước ra khỏi căn biệt thự đó mà không hề nuối tiếc. Ảnh minh họa Hằng là con nhà nghèo, thậm chí cô còn đến từ một xã miền núi của Quảng Bình. Bố Hằng mất sớm, để lại cô và mẹ, tuy...