Lòng chỉ tơ tưởng đến nữ trợ lý đã cho tôi tình một đêm
Dù vợ tôi có chủ động hơn và tôi cũng cố gắng nhưng tất cả chỉ để cho xong chuyện. Trong đầu tôi luôn tơ tưởng đến nữ…
Sau khi kết hôn được 5 năm thì tôi chuyển công tác lên thành phố. Vợ tôi đang có một công việc tốt ở quê, vì sự nghiệp, chúng tôi phải tạm xa nhau một thời gian. Trước đó, tình cảm vợ chồng tôi cũng không phải xuất phát từ tình yêu “thề sống thề chết gì”, tính tình không phải hợp nhau nhưng được cái biết nhường nhịn. Nói chung về tất cả các mặt thì hôn nhân của chúng tôi khá an toàn.
Ban đầu, mỗi cuối tuần tôi đều trở về nhà với vợ con. Sau đó, công việc bận rộn nên có khi cả tháng tôi mới về một lần. Vậy nên tình cảm vợ chồng cứ xa cách dần. Thế rồi vợ tôi bắt đầu giận dỗi vì tôi ít về nhà. Công việc làm ăn của tôi chưa thấy tiến triển khiến cô ấy bắt đầu mất lòng tin. Mỗi khi có dịptâm sự với nhau, cô ấy thường tỏ ra không tin tưởng lắm vào những kế hoạch tương lai của tôi như chuyển cả nhà lên thành phố sống. Mỗi lần tôi về nhà, thay vì sự chờ đón hạnh phúc là gương mặt bí xị của vợ. Hai ngày cuối tuần mà hai vợ chồng chỉ nói với nhau vài câu cụt lủn. Chuyện chăn gối cũng trở nên lạnh nhạt, thậm chí nhiều lần cô ấy giận hơn vô cớ rồi “cấm vận” tôi luôn. Mãi thành quen nên nhiều khi tôi tưởng mình chẳng còn ham muốn.
Mới đây, công ty tuyển thêm một trợ lý giúp việc cho tôi. Bất ngờ thay, trợ lý kỹ thuật lại là một phụ nữ. Cô ấy khá xinh đẹp, dịu dàng, đối lập hẳn với công việc cứng nhắc, khô khan. Dần dần, chúng tôi trở nên thân thiết, thường trao đổi công việc đến tận khuya. Xen lẫn đó là những câu chuyện hài hước hay tâm sự về gia đình. Ở cô ấy, tôi cảm nhận được sự quan tâm, đồng cảm và tận tụy. Cô ấy đã có gia đình, một cậu con trai học lớp 2, còn chồng đang làm việc ở nước ngoài.
Tôi cảm thấy hoang mang trước tình cảm với đồng nghiệp. Và điều tôi lo sợ hơn là cô ấy cũng có tình cảm với tôi. Một lần tôi và trợ lý đi công tác, phải nghỉ lại qua đêm vì công việc chưa xong. Chúng tôi thuê hai phòng ở khách sạn. Nhưng vì không kìm nén được cảm xúc, tôi đã gõ cửa phòng cô ấy. Vừa mở cửa, cô ấy đã nhào tới ôm lấy tôi. Đêm hôm đó, tôi được sống lại mọi ham muốn đã tắt lịm từ lâu. Nhưng đó cũng là đêm cuối cùng của chúng tôi.
Vài ngày sau, chúng tôi vẫn làm việc bình thường nhưng không nhắc đến chuyện đã xảy ra. Rồi đột ngột cô ấy xin chuyển công tác để theo chồng ra nước ngoài. Cô ấy để lại tin nhắn chúc tôi hạnh phúc bên gia đình.
Video đang HOT
Về phía vợ tôi, sau một thời gian tôi lạnh nhạt đã quay sang làm lành. Ít lâu sau, vợ chồng tôi được đoàn tụ trên thành phố. Vợ tôi cũng bớt những giận dỗi và tin tưởng tôi nhiều hơn. Nhưng sau lầnngoại tình đó, tôi hoàn toàn không có ham muốn khi ở gần vợ. Dù vợ tôi có chủ động hơn và tôi cũng cố gắng nhưng tất cả chỉ để cho xong chuyện. Trong đầu tôi luôn tơ tưởng đến nữ trợ lý – người dù không còn ở bên nhưng đã cho tôi một kỷ niệm quá ngọt ngào. Quan trọng hơn, cô ấy cho tôi cảm giác được trân trọng, điều mà tôi không tìm thấy ở vợ…
Theo VNE
Anh trai chồng chết mê, chết mệt tôi
Tôi đã choáng vô cùng khi anh ấy khóc trước mặt tôi và nói, &'anh thật lòng rất yêu em, thật sự quá yêu em nhưng anh không dám làm gì cả, chỉ biết đứng nhìn em từ phía sau mà thôi'.
Khi đó, chân tay tôi run lẩy bẩy, cảm giác không thể đứng nổi. Tôi cố chống đỡ mà không thể chống, tôi cố với lấy cái gì đó để nắm chặt vào thì bất ngờ bàn tay anh đưa ra, đón lấy tay tôi. Tôi hoảng, giật lại và tát cho anh một cái như trời giáng. Nhìn ánh mắt của anh rưng rưng đầy nước mắt, tôi lại thấy mình thật tội lỗi. Tại sao tôi lại dám làm chuyện đó, lại dám tát anh dù anh là anh trai của chồng tôi.
Tôi lấy chồng, đến nay mới được nửa năm. Anh chồng tôi chưa có gia đình nên cả nhà sống chung. Tôi là con dâu duy nhất trong nhà này. Nói chung, cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc, đầm ấm, vui vẻ. Chúng tôi luôn quan tâm, động viên nhau, không ai có sự ghen tị nào.
Anh chồng tôi là một người rất điềm đạm, biết lễ nghĩa. Lúc nào anh cũng động viên tôi, pha trò nói tôi là về làm dâu nhà anh vất vả, phải cố gắng lên này kia. Tôi nghe anh nói cũng thấy vui vui nên rất quý anh. Và từ đó, tôi thân thiết với anh, coi anh như anh trai của mình vậy.
Cả nhà tôi sống vui vẻ với nhau như thế. Chồng tôi thi thoảng đi công tác, tôi cũng không thấy buồn vì có bố mẹ và anh chồng lúc nào cũng lo lắng, quan tâm tôi. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ chồng tôi cũng không quá khó tính. Nói chung các cụ hiểu lòng con cái nên cứ để cho tôi tự do. Với lại, nhà có hai đứa con trai mà mới có một con dâu nên bố mẹ coi tôi như con gái của bố mẹ vậy. Tôi cũng thấy đó làm vui, tôi thoải mái ăn uống, ngủ nghỉ ở nhà chồng và làm mọi việc theo sở thích như ở nhà mình vậy. Bố mẹ tôi không có gì phàn nàn về đứa con dâu như tôi cả.
Chúng tôi mới lấy nhau nên còn kế hoạch, chưa muốn sinh con. Những ngày đó, cuộc sống thật vui vẻ, như là gia đình thực sự của mình. Vì lấy chồng xa nên tôi đã coi gia đình anh như nhà của mình. Tôi chẳng lo lắng sợ hãi gì khi đối mặt với mẹ chồng. Có gì không hay không phải, mẹ nói thì tôi nghe, tôi đâu có phàn nàn kêu ca gì đâu.
Cả nhà tôi sống vui vẻ với nhau như thế. Chồng tôi thi thoảng đi công tác, tôi cũng không thấy buồn vì có bố mẹ và anh chồng lúc nào cũng lo lắng, quan tâm tôi. Có khi anh chồng còn chở tôi đi chợ mua đồ về nhà cải thiện món ăn. Anh còn hay vào bếp cùng tôi, bảo là ngày trước anh học nấu ăn này kia nên dạy cho tôi. Tôi cảm thấy vui lắm. Cả nhà đầm ấm quây quần.
Nhưng, thời gian gần đây, ngày ngày tôi thấy anh đau khổ, mệt mỏi, uống rượu, hỏi có chuyện gì thì anh không nói. Tôi với chồng càng vui với nhau thì nhìn anh lại càng lầm lũi hơn. Anh bảo, nhìn chúng tôi như thế anh tủi thân, bằng này tuổi rồi mà không lấy được vợ cho bố mẹ.
Thật ra, anh thiếu gì người yêu, vì anh có công việc ổn định, phong độ lại có cái tính hài hước, con gái ai chả chết. Nhưng mà anh lại chẳng yêu ai, chẳng lấy ai. Anh bảo, con gái bây giờ khó kiếm, toàn người thực dụng. Nghe anh nói như ông cụ mà tôi phì cười. Tôi cứ bảo mối cho anh người này, người kia nhưng anh có vẻ không ưng, anh chỉ cười xòa cho xong chuyện.
Hôm rồi, khi biết tin tôi có bầu, anh lại không cười. Anh đi uống rượu cả tối mới về tới nhà, lúc đó chỉ còn tôi thức đợi anh. Thế rồi, anh về và nắm lấy tay tôi, nói rằng, anh thật sự yêu tôi, thật sự là rất yêu tôi và anh đã kìm nén tình cảm lâu lắm rồi, anh đã đau khổ và cố tỏ ra vui vẻ trước mặt tôi, nhưng giờ, thấy tôi hạnh phúc, anh không thể chịu thêm được nữa.
Trời ạ, giờ đây tôi phải làm sao đây, chẳng lẽ lại bỏ nhà mà đi, chuyển chỗ khác mà sống. Như thế biết tìm lý do gì mà nói với bố mẹ, đang yên đang lành, ai cũng yêu ai, vậy mà...(Ảnh minh họa)
Tôi chết lặng, giờ tôi như người mất hồn vì vậy. Chồng tôi vẫn vô tư, anh vẫn cứ cười nói trước mặt bố mẹ tôi nhưng chúng tôi không nói với nhau câu nào. Anh coi tôi như người dưng, tôi cũng vậy. Cuộc sống thế này thì làm sao đây. Có lẽ, anh đã quá ngại, anh không dám nhìn vào mắt tôi nữa. Chúng tôi không còn là cặp anh em như trước đây.
Bây giờ, sống trong căn nhà mà tôi coi là nhà mình này thật sự ngột ngạt lắm, giống như địa ngục vậy vì tôi sợ chuyện của anh bị phát hiện. Dù là không có gì nhưng tôi không dám chắc chồng tôi không ghen và không xảy ra chuyện nếu như anh biết chuyện anh trai mình lại thích em dâu.
Trời ạ, giờ đây tôi phải làm sao đây, chẳng lẽ lại bỏ nhà mà đi, chuyển chỗ khác mà sống. Như thế biết tìm lý do gì mà nói với bố mẹ, đang yên đang lành, ai cũng yêu ai, vậy mà... Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Khi tôi gợi ý "chuyện ấy", em đã ôm lấy tôi và gật đầu Khi tôi vừa "gợi ý" xong "chuyện ấy", không ngờ Uyên lại ôm lấy tôi và gật đầu khiến tôi quá bất ngờ. Cô ấy còn dúi vào tay tôi một vật, tôi mở ra thì càng bất ngờ hơn vì đó là một chiếc bao cao su. Chào quý vị độc giả! Tôi vốn rất ít khi đọc những bài báo về...