Lời xin lỗi muộn màng… Em à, anh xin lỗi!

Theo dõi VGT trên

Tôi biết tôi nợ em một lời xin lỗi! Tôi muốn nói “anh xin lỗi, anh sai rồi, em hãy về bên anh nhé!”.Nhưng mọi thứ có lẽ đã muộn?

Lời xin lỗi muộn màng... Em à, anh xin lỗi! - Hình 1

ảnh minh họa

Em là mẫu người phụ nữ khá hoàn hảo trong mắt nhiều chàng trai. Mặc dù là cô gái từ tỉnh lẻ lên Hà Nội học xa nhà, nhưng em chưa một lần để bố mẹ phải lo lắng, ngoài lịch học dày đặc, em luôn tranh thủ làm thêm để có thêm thu nhập trang trải tiền học phí đỡ đần cho bố mẹ ở quê. Em không sợ khó sợ khổ, em nhận làm thêm hầu hết các công việc tay chân có thể kiểm được tiền, ngoài chạy bàn ở quán cafe em còn nhận thêm giúp việc theo giờ hay trông trẻ…

Cứ như vậy một cô gái nhỏ bé như em tự thân bươn trải nơi phố thị, nhưng không vì thế mà em bị cuốn vào vòng xoay của đồng tiền. Em vẫn học rất giỏi được thầy cô yêu mến, tham gia các chương trình văn hóa văn nghệ của trường tổ chức và đạt nhiều thành tích cao. Em làm tôi thấy tự hào khi tôi có một cô bạn gái tuyệt vời đến vậy.

Cứ thế thời gian thấm thoắt trôi đi, tôi và em yêu nhau cũng được hơn 4 năm rồi đó, tôi thật hạnh phúc khi có người phụ nữ tuyệt vời như em bên cạnh. Em dù bận bịu công việc học tập để chuẩn bị tốt nghiệp, dù ngập đầu để kiếm tiền làm thêm nhưng vẫn dành thời gian bên tôi khi có thể. Mỗi khi có thời gian em đều lo lắng chăm chút cho tôi từng bữa cơm, mua cho tôi những bộ quần áo em thích, dù em chẳng phải là người có nhiều tiền…. Nhưng hình như tôi đang trượt đà trên con dốc chỉ biết nhận từ em mà không biết đền trả.

Thời gian yêu em tôi chẳng giúp được gì nhiều cho em, tôi chỉ nhắn tin hỏi han, hay cuộc gọi lúc nửa đêm nhắc nhở em ngủ sớm… Chứ tôi chẳng làm gì nhiều cho em, như em làm cho tôi. Từng nấy thời gian yêu tôi em không một lần làm tôi thất vọng vì những vệ tinh xung quanh em, em là cô gái chung tình mà tôi nghĩ hiếm gặp trong cuộc đời này. Nhưng tôi lại đang vô tình đẩy em xa tôi hơn.

Em quan tâm lo lắng cho tôi từng li từng tí, cứ vậy tôi cậy có em yêu tôi, quan tâm tôi, cậy tình yêu của em dành cho tôi vô cùng lớn nên tôi dần vô tâm với em. Tôi luôn tự đắc rằng em sẽ chẳng bao giờ rời bỏ tôi đâu, vì em yêu tôi nhiều đến vậy cơ mà…

Cứ thế tôi chẳng dành nhiều thời gian nhắn tin hay gọi điện cho em nữa, chỉ em là vẫn quan tâm tôi ân cần đến vậy. Nhưng cái gì cũng có chừng mực của nó, sự đắc ý và hưởng thụ tình yêu của tôi từ em cũng nên dừng lại đúng lúc khi còn có thể. Còn tôi lại cứ thế trượt dài trong sự vô tâm chỉ biết nhận mà không biết cho…

(

Lời xin lỗi muộn màng... Em à, anh xin lỗi! - Hình 2

( ảnh minh họa )

Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, em đi làm suy nghĩ cũng khác đi, thời gian em dành cho tôi cũng ít hơn, tôi dần nhận ra em hình như không quan tâm lo lắng cho tôi nhiều như trước, tôi bắt đầu nghi ngờ em, dò hỏi đủ đường vì nghĩ em không quan tâm tôi nhiều là do có người khác. Nhưng đến giờ khi em đã xa tôi mãi mãi, tôi mới nhận ra tất cả lỗi lầm là do tôi. Do tôi chỉ biết hưởng thụ tình yêu của em, không quan tâm lo lắng cho em, không hiểu được em cần sự quan tâm của tôi đến như thế nào? Nếu được gặp lại em một lần nữa, tôi sẽ nói “tôi nợ em một lời xin lỗi”, thực sự tôi rất hối hận vì đã để mất người con gái tuyệt vời như em! Em ah… Anh xin lỗi…..!

Theo blogtamsu

Đừng để yêu thương trở nên muộn màng

Một ngày mưa tầm tã ... mưa xối xả không ngưng, mưa như tức tối, như muốn cuốn đi hết tất cả những muộn phiền trong ai. Nó vẫn ngồi đó, lặng yên trong cái nhìn vô cảm đến đáng sợ, nó ngẩn ngơ như thả hồn theo gió cuốn trôi, rồi đôi mắt cứ nhạt nhòa nhìn theo những hạt mưa bay bay qua ô cửa sổ giá lạnh...bỗng nước mắt nó tuôn theo mưa.

Ký ức lại quay về trong nỗi đau của nó, cái ngày mà nó từ bỏ tất cả để đi về một nơi mà nó cứ ngỡ rằng sẽ chôn vùi được những nỗi đau giết nó ngày ấy... Nhưng không, đã bao tháng ngày lạnh lùng trôi qua, cái nỗi đau ấy vẫn chưa bao giờ nhòe đi theo thời gian, theo những cơn mưa tầm tã vô hình, và cũng chưa bao giờ phôi pha trong đôi mắt buồn của nó...

Video đang HOT

Ngày đó ...

Nó là một cô bé xinh xắn, hồn nhiên, và ngây ngô lắm... đặc biệt nhất là đôi mắt của nó, một đôi mắt to tròn long lanh, với hàng mi cong cong... ai nhìn cũng phải đắm chìm nhẹ nhàng trong phút giây... Nó sống hòa đồng với mọi người, thân thiện, tốt bụng, và đôi khi nó cũng rất bướng bỉnh, ngốc nghếch ...

Đừng để yêu thương trở nên muộn màng - Hình 1

Ảnh minh họa

Nó không thích tuýp người lạnh nhạt, vô cảm, luôn sống khép kín, đặc biệt là Quang - cậu bạn học cùng lớp với nó, nhưng lớn hơn nó những 4 tuổi. Quang là một người có ngoại hình điển trai, luôn mang một gương mặt hết sức lạnh và trầm tính, nhưng nào có ai biết được... đằng sau cái lạnh nhạt, vô cảm đó, là một sự cô đơn vượt quá giới hạn, là một sự thiếu thốn tình cảm thương yêu trầm trọng,... Nhưng không vì thế mà tâm hồn Quang lại khô khan - ngược lại ... anh ta là một người đa sầu, đa cảm...chỉ là Quang không biểu hiện ra bên ngoài mà thôi...

Quang thích nó... nhưng tình cảm của Quang chẳng bao giờ được đáp lại, bởi anh chưa bao giờ nói, và nó cũng chưa bao giờ biết điều này - một điều quá xa xôi mà chắc chắn có mơ nó cũng không bao giờ nghĩ tới. Khi chọn thứ tình yêu chỉ xuất phát từ một phía cho mình là thứ tình yêu đau đớn nhất và cũng là ngu ngốc nhất... Quang chôn kín tình cảm ấy trong suốt 2 năm Đại học mà anh ta và nó học chung với nhau, tuy mặt đối mặt, người gần kề nhưng lòng cứ mãi cách xa....

Anh ta thật ngốc, cứ mãi chôn vùi tình cảm của mình ở một nơi sâu kín tận trái tim mà không bao giờ nói... Quang chỉ biết đứng lặng nhìn, dõi theo, và quan tâm nó ở một góc trời nào đó, dường như xa lắm ... nơi ấy Quang không thuộc về thế giới của nó, nhưng anh vẫn kiên nhẫn chờ đợi mặc cho từng cơn đau đớn, mặc cho nó không màng đến tình cảm của Quang thì Quang vẫn một lòng với tình yêu sâu thẳm, xa xôi này...

Cho đến một ngày ....

Không may nó bị tai nạn giao thông, một chiếc xe tải đi ngược chiều đâm phải nó ... chỉ vì người tài xế điều khiển chiếc xe tải ấy ngủ gật... Trời ơi ! chỉ trong chớp mắt ... người nó nằm dưới lề đường, nó còn chưa kịp thấy, chưa kịp biết rằng chuyện gì đã xảy ra với nó, nó mất cảm giác... trong khi quanh đầu nó là một vũng máu đen nặng nề... nó nhìn lên bầu trời xanh, rồi đôi mắt nhạt nhòa... từ từ ... từ từ nhắm lại... và thế, nó bất tỉnh. Vài phút sau, nó được đưa vào bệnh viện, bạn bè, người thân nó đều hay tin, chỉ mỗi mình Quang, đến tận ngày hôm sau anh ta mới bàng hoàng sửng sốt từ một cú điện thoại như sấm đánh ngang tai... đó là một người bạn thân báo tin cho Quang rằng nó bị tai nạn giao thông, bất tỉnh một ngày trời. Quang chưa kịp định thần lại, anh tức tốc chạy đến bệnh viện, đến cửa... người anh như không còn sức sống, trán anh ướt đẫm mồ hôi... đôi bàn tay run rẫy từ từ nhẹ nhàng đẩy cửa vào.

Quang không tin vào mắt mình nữa, anh nhìn nó mà khóe mắt nồng cay, đôi bàn tay anh nắm chặt lại, rồi đặt lên bờ môi để kìm đi tiếng nấc nghẹn đắng và nuốt những giọt nước mắt chảy ngược vào tim mình, anh ta cảm giác như tim mình đang rỉ máu bởi vết cắt đau đớn của từng mảnh vỡ thủy tinh đâm vào tim... Anh bước tới gần bên nó, từng bước thật chậm, thật chậm và nặng nề làm sao... Anh nhìn nó thật lâu, bàn tay anh nắm chặt lấy đôi bàn tay lạnh lẽo của nó... rồi gọi tên nó trong tiếng nấc nghẹn ngào, không sao nên lời ... trong giây phút đó, anh chỉ ước sao người phải gánh lấy nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần này là anh, chứ không phải là nó - người bạn gái mà anh thương yêu...

Từ sau cái ngày đó, Quang đã vứt bỏ cái cách sống nhạt nhẽo, lạnh lùng bởi cái vỏ bọc ngoài trái ngược với con người bên trong của anh. Anh quyết định mỗi ngày sẽ đến săn sóc cho nó, lo lắng cho nó, đến khi nào nó tỉnh lại... Nhưng sao lâu quá, đã một tuần trôi qua mà nó vẫn chưa tỉnh lại, những hy vọng mong manh của Quang đến tận bây giờ dường như là vụt tắt, anh bắt đầu tuyệt vọng... Anh đã tự trách bản thân mình vì đã sống như thế, vì cứ trốn tránh, chui vùi trong cái vỏ ốc vô hình do chính mình tạo ra... giá như ngày ấy, anh nói với nó những tình cảm mà anh dành cho nó nhiều như thế nào, thì giờ đây... chắc sẽ không đến nỗi thế này đâu ....

Quang trở nên bất lực và yếu đuối, hôm ấy đã là ngày thứ bảy, bảy ngày nó nằm trên giường bệnh bất động, bất tỉnh sau vụ tai nạn giao thông kinh hoàng. Buổi chiều hôm đó,... Quang ngồi cạnh giường nó, anh nắm lấy bàn tay của nó, rồi bỗng gục đầu xuống, nước mắt giàn giụa rơi ướt đẫm đôi gò má, đây là lần đầu tiên Quang khóc sau cái chết thảm thương của cha mẹ anh, anh đã lo sợ, nỗi lo sợ mất đi một người quan trọng còn lại sau cùng của cuộc đời mình, và cũng vì thế, những nỗi đau cứ dồn nén vào lòng anh, cho đến hôm nay nó dường như đã đầy và không thể nào chất chứa thêm được nữa, điều gì cũng có một giới hạn nhất định cho riếng nó, và anh cũng chỉ mạnh mẽ đến thế ! Anh sẽ suy sụp nếu nó không tỉnh lại nữa, chỉ nghĩ đến đó thôi, là nước mắt anh cứ tuôn .... Cứ tuôn ... như một đứa trẻ vậy, anh ta trở nên yếu đuối trước những gì đập vào mắt mình ... Nó vẫn chưa tỉnh lại ...

Vài tiếng đồng hồ trôi qua... rồi màn đêm cũng buông xuống, cả ngày Quang đã không ăn uống gì, chì ngồi nhìn nó, chờ đợi ... để tìm lại một đôi mắt trìu mến, một nụ cười thân thương của ngày nào... trong cái hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng... Quang lặng đứng nhìn chằm chằm vào nó... Bỗng, ngón tay trỏ của nó cử động. Ôi ! một tín hiệu cực kì đáng mừng... anh vội vàng chạy đi gọi bác sĩ, sau 20 phút đợi chờ kết quả bệnh tình của nó, anh vừa mừng vừa lo, cái cảm giác lẫn lộn làm anh rối trí, anh ngồi chờ mà trong lòng cứ thấp thỏm không yên...

Và rồi giây phút mong đợi của anh cũng đến, bác sĩ bước ra và nói rằng nó đã qua khỏi cơn nguy kịch, nhưng sức khỏe nó vẫn còn yếu lắm, hãy chăm sóc nó cẩn thận và chu đáo. Nghe bác sĩ dứt lời, Quang thở phào nhẹ nhỏm, thế là đã qua khỏi rồi, anh ta như vừa thoát chốn ngục tù với toàn những đớn đau, nhưng giờ thì không còn nữa rồi. Anh dần cảm nhận được niềm vui đã phần nào sống dậy trong lòng ...

Nhờ trải qua những ngày tra tấn tinh thần như vậy, mà bây giờ nó và Quang đã gần nhau hơn, cả hai cùng có khoảng thời gian một năm đầy hạnh phúc. Cứ ngỡ rằng chuyện tình của nó và Quang phải vượt qua bao sóng gió thế là đủ, cứ ngỡ rằng đây sẽ là một tình yêu ngọt ngào với đúng nghĩa trọn vẹn, cứ ngỡ rằng mọi chuyện đến đây là kết thúc... Nhưng không ! chuyện vẫn chưa kết thúc một cách nhẹ nhàng như thế, ông trời đúng là bất công ... sao cứ mãi trớ trêu ... cứ mãi đem những điều bất hạnh đến với cả hai...

Một ngày đông gió rét, sau giờ tan trường nó vội chạy đến nhà Quang vì hay tin anh ấy bị cảm lạnh. Đi được nửa đoạn đường, bỗng đôi mắt đó nhòa đi, không còn thấy gì nữa, nó cố bước thêm vài bước nữa, nhưng rồi đầu nó như quay cuồng... rồi nó ngất xỉu. Cùng lúc đó, may mắn đã có một người quen ngang qua đường và đưa nó vào bệnh viện. Nó không biết chuyện gì đã xảy, vừa tỉnh dậy, nó đã thấy mình nằm trong bệnh viện, và một ai đó với đôi bàn tay ấm áp nắm chặt lấy tay nó, nó nhìn qua, không ai khác - đó chính là Quang. Anh nhìn nó với đôi mắt trìu mến, rồi mỉm cười với nó... Anh ấy lo lắng, chăm sóc chu đáo cho nó, rồi bước ra ngoài để nhận kết quả kiểm tra tình trạng sức khỏe của nó...

Một lần nữa, nỗi đau lại đến với anh ... khi nghe bác sĩ nói rằng vụ tai nạn giao thông về một năm trước, đã để lại di chứng cho nó, ngay bây giờ đây nó cần phải phẫu thuật đôi mắt của mình, không thì sẽ không giữ được tính mạng của nó được lâu, nhưng kết quả đem lại sau cuộc phẫu thuật, sẽ chỉ 50:50 ... vậy có nghĩa là, hoặc cuộc phẫu thuật thành công và nó sẽ sống, hoặc là cuộc phẫu thuật không thành công và nó sẽ....

Quang dường như suy sụp, anh trở về phòng bệnh của nó, cố giấu đi nỗi đau đớn và hoang mang trong đôi mắt của mình, anh mỉm cười với nó, lại là cái nụ cười lúc nảy, nhưng dường như, nụ cười ấy có một nét gì khác trước nhiều lắm, nó nhận ra một điều không hay đến với Quang qua đôi mắt không bao giờ giấu được cảm xúc của anh. Nó cố gặng hỏi, nhưng anh ấy không chịu nói, cái tính bướng bỉnh của nó không chịu thua trước sự im lặng của anh. Nó cứ hỏi mãi, hỏi mãi ... nhưng anh vẫn nhất quyết không cho nó biết, bởi anh lo lắng, nó sẽ không chịu nổi cú sốc này - nỗi ám ảnh luôn theo nó suốt 1 năm nay, đã lặp lại... rồi sẽ càng làm cho tình trạng sức khỏe nó xấu đi ....

Nhưng dù sao thì... nó cũng cần phải biết để chuẩn bị một tinh thần và tâm thế vững chắc cho cuộc phẫu thuật này... Quang sẽ chọn một thời điểm thích hợp nhất để nói với nó, nhưng đó chưa phải là lúc này... Quang cần một thời gian để suy nghĩ thật kỹ về việc này, anh cần phải tìm ra một người có thể hiến đôi mắt cho nó, trước khi nói cho nó biết... để nó có thể sống được quãng đời còn lại, được hưởng một hạnh phúc trọn vẹn của cuộc sống, không còn phải âu lo, vướng bận điều gì nữa...

Rồi biểu chiều hôm ấy, Quang đã lấy hết can đảm để đến gần bên nó mà nói hết mọi chuyện, nó phản ứng dữ dội, bởi mọi chuyện đã đến với nó quá đột ngột... nó không tin vào những gì mà Quang nói, và cũng không tin vào những gì mà nó nghe được... Nó lặng đi một hồi lâu, và trả lời Quang, nó không muốn... nó không muốn mất đi đôi mắt của mình, nó chấp sống quãng đời ngắn ngủi còn lại để giữ được đôi mắt này, còn chuyện đánh đổi đôi mắt của nó, thì không bao giờ !... Quang thì không muốn như thế, cả hai đã cãi nhau rất lâu, ... suy nghĩ là thế, chứ lòng nó thật không muốn anh phải đau đớn vì nó... Nó lặng im, ... nhìn ra khung cửa sổ với những chiếc lá bay bay rồi rơi xuống nhẹ nhàng theo gió...

Nó nhìn thẳng vào đôi mắt buồn của Quang, bỗng nước mắt nó rơi xuống, nó mỉm cười với anh, rồi thay đổi quyết định của mình - Nó đã đồng ý, nó sẽ vì Quang mà tin vào cuộc phẫu thuật định mệnh này.

Nhưng ai sẽ là người hiến đôi mắt cho nó đây ? Điều đó mới thực sự quan trọng để quyết định sinh mạng của nó...

Ngày hôm sau, khi nó giật mình tỉnh dậy sau giấc ngủ đầy thấp thỏm, lo lắng. Nó bàng hoàng thét lên, nó không còn thấy gì, trong mắt nó chỉ toàn là một màu đen, không một màu sắc, không một ánh sáng nhỏ nhoi nào tồn tại trong đôi mắt của nó nữa. Quang vội đến ôm chặt nó vào lòng, đôi vòng tay ấm áp của anh cũng phần nào xoa dịu được cú sốc của nó... Nó phải dần quen và tập sống chung với cái thế giới vô sắc, vô hình này cho đến khi nào tìm ra được người có thể cho nó đôi mắt...

Ngày hôm sau, Quang đưa nó đến bệnh viện vì đã tìm được người có thể cho nó đôi mắt, đây là một tin hết sức may mắn dành cho nó, nó vui lắm,... Nhưng đối với Quang, dường như có một điều gì đó khó có thể nhìn được, khó có thể biết, và khó có thể diễn tả được...

Cuối cùng thì cái khoảnh khắc đó cũng đến, cái khoảnh khắc nó đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, giữa ranh giới của niềm vui và sự đau đớn. Trong lúc nó đang hoang mang lo sợ, bỗng Quang nắm chặt lấy bàn tay nó, anh mỉm cười nhẹ nhàng và nói "Cố lên em nhé..!". Vừa dứt lời, giường của nó nằm từ từ được đẩy vào phòng phẫu thuật, đôi bàn của Quang và nó dần xa nhau, nó cố với nhưng không được vì cánh cửa đã đóng lại... Đèn được bật lên, đôi mắt chứa đầy nỗi lo sợ của nó, từ từ nhắm lại, và rồi chìm sâu vào một giấc ngủ dài, không còn cảm giác gì nữa...

Ba tiếng đồng hồ trôi qua nặng nề trong sự chờ đợi, không biết nó sẽ ra sao đây, nhỡ ... cuộc phẫu thuật không thành công thì sao ? Không không ! Nhất định sẽ thành công, sẽ thành công mà, nó sẽ sống và hạnh phúc bên người nó yêu của khoảng thời gian còn lại của cuộc đời... Mọi điều tốt lành sẽ đến với nó mà ...

Kia, kia rồi ... thế là cánh cửa lạnh lùng cũng mở ra, cuộc phẫu thuật kết thúc, nhưng phải chờ xem kết quả thế nào đã, không biết là nó đã nhìn thấy lại được chưa... Từng ngày trôi qua, nó phải chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi ...

Thời gian trôi qua, cuối cùng thì cái ngày nó chờ đợi cũng đến... Nó được tháo băng ra, mà trong lòng cứ thấp thỏm, lo sợ... Niềm tin đặt hết vào sự chờ đợi đã không phụ lòng nó, nó đã nhìn thấy, nó vui sướng không tả nổi, một niềm vui bất tận, khiến nó xúc động rơi nước mắt...

Nhưng sao không thấy Quang nữa... Đúng rồi ! Từ khi sau cơn phẫu thuật của nó, thì Quang lại biệt tâm, biệt tích... Nó nhận được một lá thư mà Quang nhờ một người bạn gửi cho nó. Trong thư Quang viết ...

"Ngốc ạ ! Khi em đọc được những dòng chữ này của anh, anh rất vui vì em đã bình phục trở lại, vậy là từ nay em có thể sống một cuộc sống yên vui, hạnh phúc rồi. À, chắc em đang tò mò và lo lắng cho anh lắm có đúng không ? Anh đoán là em đang rất muốn biết anh đang làm gì, ở đâu. Nhưng em yên tâm, anh chỉ đi sang Mĩ một thời gian để thăm ông của anh ở bên ấy sống thế nào thôi, có lẽ sẽ lâu lắm anh mới về. Anh xin lỗi em vì chuyến đi đột ngột này, nhưng em đừng quá lo lắng mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Từ nay không có anh bên cạnh, chăm sóc và lo lắng cho em nữa, em phải tự lo cho bản thân mình đó có biết không ! Phải sống cho thật tốt có biết không và được buồn đâu nhé ! Anh hứa với em...một ngày nào đó, anh sẽ trở về... !"

Nó đọc xong lá thư mà nỗi buồn dâng kín lòng ... Nó có cảm giác không hay với những dòng chữ mà Quang viết để lại cho nó ... Chỉ là về Mĩ thăm ông, sao anh lại viết cứ như là sẽ không bao giờ được gặp lại nhau nữa ....

- Nỗi hoài nghi đó cứ tồn tại trong tâm trí của nó, nó bồn chồn, lo lắng, nó tìm mọi cách để liên lạc cho Quang nhưng không được ! Nó định thần lại và tự an ủi với lòng mình "Anh ấy chỉ sang Mĩ thăm ông thôi mà, mày suy nghĩ nhiều quá rồi đó!". Mỗi ngày, nó tự an ủi mình như thế, nó luôn tin tưởng Quang và đặt hết niềm tin vào lời hứa rằng "anh sẽ trở về..."...

-

Thấm thoắt một năm trôi qua, đã có biết bao đổi thay xung quanh cuộc sống của nó, tất cả đều thay đổi...Thời gian thay đổi. Cảnh vật thay đổi. Con người thay đổi. Và phải chăng Quang cũng đã thay đổi ?! Chỉ còn mình nó, chỉ có nó là không thay đổi, nó vẫn đợi chờ Quang trong niềm tin xuất phát từ lý trí, và từ một tình yêu mãnh liệt... Nhưng sao anh ấy vẫn chưa trở về, đã một năm trời anh và nó mất liên lạc với nhau. Không biết bên đó anh sống ra sao, hay anh đã quên nó, mà đi với một cô gái khác, xinh đẹp hơn nó ? tài giỏi hơn nó ? - Rất có thể là như thế .... Biết đâu Quang đã thay đổi với một cuộc sống đổi thay ?

Rồi thời gian cũng làm nhạt nhòa đi lý trí của nó, sự kiễn nhẫn chờ đợi giờ đây cũng vượt quá giới hạn... Nó dần tin rằng, Quang đã quên nó, quên đi một cô gái bướng bỉnh, ngốc nghếch, yếu đuổi, và bệnh tật như nó để đi tìm một cuộc sống yên lành, một tình yêu không đau khổ như tình của anh và nó... Trách ai giờ đây ? Nó muốn trách anh những không nỡ, có lẽ tình yêu nó dành cho anh vẫn còn quá nhiều... Cái nỗi buồn đó, cái cảm giác đó, ... Làm nó hụt hẫng và đau đớn vô cùng ...

.Ngày hôm nay, cái ngày mà vào một năm trước nó phẫu thuật đôi mắt để đỏi lấy mạng sống của mình, nó cứ mãi sống trong ký ức với nỗi đau mãi không thoát ra được. Đột nhiên nó nhận được một cú điện thoại từ một người bạn thân, người bạn ấy muốn đưa nó đến một nơi, nghe đâu đó là một thảo nguyên rất đẹp...Nó nhận lời, và đi cùng người bạn đó, biết đâu điều này sẽ giúp nó thư giãn và phần nào vơi bớt đi sự đau buồn cứ mãi vây kín lòng. Đây cũng là người bạn thân của Quang, anh ta dắt nó đến một thảo nguyên rộng lớn, ở đây khung cảnh thật tuyệt vời, màu xanh biếc của cỏ hòa quyện với màu xanh thẳm của bàu trời vừa cao vừa vừa mênh mông kia, thêm vào đó là những cơn gió nhẹ nhàng thỏi bay mái tóc mây...

Thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên thế là đủ, anh ta lại dắt nó đến một vùng khác trên thảo nguyên, anh ta bảo nó với vẻ buồn miên man:

- Em hãy hứa với tôi rằng phải bình tĩnh khi thấy cái này nhé !

Nó ngỡ ngàng không biết là chuyện gì mà anh ta lại nói với vẻ buồn rầu như thế, nó hỏi ngược lại:

- Em không hiểu anh nói gì cả ?

Anh ta trả lời:

- Em nhìn sang phải đi...

Nó nhìn sang... Bỗng nó đứng sựng lại, không tin vào mắt mình nữa, nó bàng hoàng sửng sốt khi thấy một ngôi mộ, nhưng điều làm tim nó như vỡ ra trăm mảnh lại là hình Quang - người nó yêu trên ngôi mộ đó ! Nó lạnh người, lúc này khóe mắt của nó đã ứa ra những giọt lệ cay đắng ... Nó nhìn sang người bạn ...

- Anh ấy đã hy sinh tính mạng mình, để cho em đôi mắt, anh ấy không thể ngồi nhìn em từng giây từng phút trong đau đớn với một cuộc sống vô hình, vô sắc... Anh ấy không cho tôi nói với em điều này, vì sợ con người yếu đuối của em không chịu được và em bi quan với cuộc sống. Cho đến tận bây giờ ... Khi em có thể nghĩ rằng, Quang thay đổi để đi theo cuộc sống mới, thì tôi đã yên tâm mà cho em biết sự thật này ... - Anh ta nói với nó, khóe mắt anh ta đã đỏ lên, rồi quay mặt đi để giấu những giọt lệ trước mặt người bạn đã khuất của mình ...

Thế giới quanh nó dường như sụp đổ, nó khóc cho người chỉ biết sống vì nó ... Khung cảnh bây giờ không đẹp như lúc trước nữa, từng cơn gió gào thét, từng hạt nắng cũng tắt ... những hàng cây cũng xác xơ cuốn trôi bởi cơn đau này, tim nó thắt lại, nó dường như không thở được nữa, mình nó bơ vơ nặng lê đôi chân tới gần mộ của Quang, anh ấy đã mất 1 năm trời, mà nó không hay, không biết. Nó tự trách bản thân mình, cảm giác đau đớn của nó lúc này như chết lặng đi, nước mắt nó tuôn trào dưới thảm cỏ xanh ... nơi Quang cứ nằm đó, mãi một năm trời, không trở về với nó... Anh đi, mà để lại câu hứa ngày nào nó luôn ấp ủ, hy vọng - rằng "Anh sẽ trở về" ....

Theo Iblog

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Chăm chồng liệt giường vẫn chịu đựng đắng cay, tôi quyết chia tay nhưng chết lặng khi nghe cuộc trò chuyện của anh với mẹ
11:43:24 15/11/2024
Thông gia vừa rời khỏi, mẹ chồng lập tức sai giúp việc lau nhà vì "bẩn," tôi xách đồ bỏ đi và để lại một câu nói khiến bà tức tím mặt
07:23:58 16/11/2024
Mang con dâu về nhà ngoại để trả, mẹ chồng ê chề xin đón lại khi con dâu chìa ra vài tờ giấy
07:33:00 15/11/2024
Vừa đưa nhân tình vào nhà nghỉ thì cô lễ tân hớt hải chạy lên đưa cho chúng tôi thứ này, cảnh tượng sau đó khiến cả 2 kinh hãi thật sự
08:10:45 16/11/2024
Hôm ấy, khi gia đình chuẩn bị đốt đi những di vật của mẹ chồng vừa mất, không ai ngờ lại xảy ra một sự việc gây chấn động
11:38:23 15/11/2024
Quá đói nên lỡ ăn đồ cúng trên bàn thờ, cô giúp việc kinh hãi khi gặp bóng đen lù lù từ phía sau kéo vào phòng
08:17:26 16/11/2024
Lỡ dại với đứa bạn thân dù đã có chồng, 4 năm nuôi con trong lo sợ, một ngày chồng tôi nhận giấy báo ADN mẹ chồng tôi bất ngờ quỳ rạp người van xin
11:27:52 15/11/2024
Dốc 6 tỷ mua nhà làm của hồi môn cho con gái, ngờ đâu con rể tương lai toan tính đưa cả bố mẹ và em trai tới ở cùng
07:50:09 16/11/2024

Tin đang nóng

Hoà Minzy đăng video thừa nhận: "Xin lỗi khán giả, không thể lừa dối mọi người thêm nữa"
17:32:27 16/11/2024
Huỳnh Hiểu Minh cúi đầu xin lỗi
20:59:48 16/11/2024
Xoài Non bị nhận xét "còn non và thiếu tinh tế" khi liên tục làm 1 việc trước mặt bố mẹ Gil Lê
19:14:49 16/11/2024
Thảm đỏ hot nhất hôm nay: "Em gái quốc dân" lộ mặt sưng phù gây sốc, Triệu Lệ Dĩnh "chặt đẹp" dàn mỹ nhân trong bài test cam thường
22:06:03 16/11/2024
Cái kết nào cho giấc mơ 10 năm của Kỳ Duyên ở Miss Universe?
17:38:48 16/11/2024
Sao cũ đã hết thời giữa dàn nghệ sĩ thế hệ mới?
20:03:00 16/11/2024
Bố dượng bán nhà cửa, kỷ vật, trả nợ thay con gái riêng của vợ
20:52:29 16/11/2024
Phản ứng của Mạc Hồng Quân khi vợ siêu mẫu trở lại sàn diễn sau nhiều năm rời showbiz
18:46:39 16/11/2024

Tin mới nhất

Drama gia đình: Vợ cũ kéo vali đòi nhà, đòi con, mẹ chồng phơi bày thái độ gây sốc

15:35:06 16/11/2024
Câu chuyện tưởng như chỉ có trên phim truyền hình lại xảy ra ngay trong chính căn nhà mà tôi đang sống. Chỉ trong chớp mắt, mọi thứ yên bình đã bị phá vỡ bởi sự xuất hiện bất ngờ của vợ cũ chồng tôi.

Mẹ chồng hờ hững, chồng cười buồn khi vợ nhắc đến chuyện xét nghiệm ADN: Bí mật nào đang che giấu trong gia đình này?

15:30:35 16/11/2024
Ngay từ ngày bước chân vào nhà chồng, tôi đã cảm nhận được sự khác lạ nơi đây. Những điều tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại gợi lên một câu hỏi lớn.

Một tuần sau khi ra ở riêng, tôi 'muối mặt' xin mẹ chồng cho về, nhưng câu trả lời của bà khiến tôi ám ảnh

15:26:50 16/11/2024
Rời khỏi căn nhà đầy kỷ niệm sau 5 năm sống chung với mẹ chồng, tôi từng nghĩ mình đã bước sang một trang mới, tự do và thoải mái hơn.

Mẹ chồng bệnh nặng, tôi lao về quê với mục tiêu thừa kế nhưng lời bà nói khiến tôi "đứng hình"

15:20:13 16/11/2024
Ngay khi nghe tin mẹ chồng bị đột quỵ, tôi không ngần ngại gác lại mọi việc, hối hả về quê. Trong tâm trí, tôi chỉ nghĩ đến việc chăm sóc bà để gây ấn tượng và đảm bảo vị trí trong danh sách thừa kế.

Nhiều lần theo dõi chồng, chị vợ 'chết đứng' khi thấy cận mặt của ả tình nhân sau lớp khẩu trang

15:12:26 16/11/2024
Thật sự không thể ngờ người mà chồng tôi theo đuổi lại chính là người thân thuộc với tôi. Người ta thường nói tình cảm vợ chồng sẽ phai nhạt tính theo thời gian của một cuộc hôn nhân.

Hay tin công ty chồng bị cháy, tôi hối hả chạy vào bệnh viện thì phát hiện ra chồng ngoại tình và bí mật về chiếc nhẫn ở ngăn tủ

15:06:45 16/11/2024
Nhìn thấy cảnh 2 người gặp nạn nằm cạnh nhau lòng tôi vô cùng khó chịu, tôi bỏ về vì không thể ở đây để nhìn cảnh gai mắt .

Thấy chồng lao vào mưa để giúp đồng nghiệp nữ tôi cũng hối hả chạy theo, khi đến nơi thì chết lặng khi chứng kiến cảnh này

14:59:04 16/11/2024
Đến nơi, tôi thất thần nhìn chồng gào khóc ôm cô ấy. Tôi hoảng hồn thấy tội lỗi khi chứng kiến cảnh này. Chồng tôi là kiểu đàn ông được nhiều người đánh giá là nhiệt tình, tốt tính.

Đêm nào ngủ cũng có người đàn ông lạ trèo lên giường, cho đến một hôm nhìn rõ mặt tôi còn choáng váng hơn

14:55:11 16/11/2024
Tôi thật sự không ngờ người trong nhà lại tiếp tay cho kẻ khác lẻn vào nhà tôi trong lúc tôi vừa mất chồng chưa được bao lâu.

Phát hiện anh trai ngoại tình với giúp việc, tôi liền đi 'nhiều chuyện' với chị dâu, nào ngờ chị đáp một câu khiến tôi cực sốc

14:51:39 16/11/2024
Tôi chết lặng khi nghe lời nói của chị dâu. Chị biết chồng ngoại tình mà vẫn bình thản như vậy sao? Anh trai tôi lấy chồng đã gần 10 năm.

Cả đêm gần gũi cứ tưởng là vợ nhà, cho đến khi ánh đèn được bật lên anh chồng chết điếng khi thấy mặt người phụ nữ này nằm dưới chăn

14:48:08 16/11/2024
Tôi chạy lại bật điện thì suýt ngất khi thấy người đang trên giường ôm ấp mình nãy giờ là một người phụ nữ khác. Một hôm, Long đi họp hội bạn cũ, anh chán đời làm liền 1 két bia cho quên sầu.

Thấy cô osin hối hả chạy vào nhà tắm nôn ọe, chồng tôi hoảng hốt chạy theo và sự thật động trời được phơi bày

14:37:55 16/11/2024
Cuộc hôn nhân của tôi cùng mối tình đẹp 17 năm kết thúc chỉ vì cô osin xinh đẹp này. Thành thử nếu không có những chuyện kì lạ xảy ra thì có lẽ cả đời cô cũng không tin rằng chồng mình lại ngoại tình.

Bà thông gia mất nhưng con dâu luôn ngoan hiền của tôi nhất quyết không chịu về chịu tang

07:46:54 16/11/2024
Tôi nào ngờ ẩn sâu trong vẻ ngoài hiền như đất ấy lại là những hận thù ngút trời. Tôi có 2 cậu con trai nhưng cả 2 đứa nó đều không hợp mẹ lắm, nói đúng ra là kiểu mẹ con khắc khẩu

Có thể bạn quan tâm

Chung kết Miss Universe 2024: Kỳ Duyên thế nào sau khi bị "chê tơi tả"?

Sao việt

23:37:32 16/11/2024
Sau đêm thi bán kết không mấy thành công, Kỳ Duyên đang chuẩn bị bước vào đêm thi quan trọng nhất - chung kết Miss Universe 2024.

Nhã Phương 'phá lệ' cùng Đỗ Mạnh Cường mang về 95 triệu cho trẻ mồ côi

Tv show

23:13:43 16/11/2024
Vì mong muốn giúp sức cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, Nhã Phương nỗ lực cùng đồng đội là nhà thiết kế Đỗ Mạnh Cường vượt qua các thử thách của ban tổ chức.

Thu Trang và giới làm phim kêu cứu, Cục Điện ảnh: "Mong Quốc hội cân nhắc"

Hậu trường phim

22:37:14 16/11/2024
Hơn 30 doanh nghiệp điện ảnh đã ký tên và đóng dấu vào văn bản khẩn, kiến nghị về việc điều chỉnh mức thuế giá trị gia tăng (VAT) trong Dự thảo Luật Thuế giá trị gia tăng.

Sao nam bị vợ tố nghiện mua dâm lộ mức đền bù gây phẫn nộ

Sao châu á

22:18:28 16/11/2024
Yulhee tiết lộ Minhwan đã đề nghị đưa cho cô 50 triệu won (909 triệu đồng) bồi thường ly hôn và 2 triệu won (36 triệu đồng) tiền cấp dưỡng nuôi con.

Tai nạn máy bay V-22 Osprey: Phi công quên bật 'công tắc nguồn'

Thế giới

22:01:39 16/11/2024
Việc không tuân thủ quy trình này khiến máy bay không đủ sức mạnh để bay lên, dẫn đến va chạm. Ngoài ra, phi công cũng bị đánh giá là điều khiển không đúng kỹ thuật khi máy bay ở gần mặt đất, gây ra tình trạng rung lắc mạnh.

Lộ nhan sắc thật vợ bầu của cầu thủ điển trai nhất nhì U23 Việt Nam, sắp "vỡ chum" nhưng vẫn làm điều đặc biệt cho chồng

Netizen

21:30:31 16/11/2024
Cựu cầu thủ U23 Việt Nam Huỳnh Tấn Sinh và vợ Phạm Nguyễn Bích Trâm đã có cái kết đẹp sau 3 năm hẹn hò. Cặp đôi đăng ký kết hôn và tổ chức lễ ăn hỏi vào tháng 11 năm 2023.

Nụ hôn đồng tính gây sốc của Han So Hee

Phim châu á

21:22:27 16/11/2024
Heavy Snow (Tạm dịch: Bão Tuyết) đang khiến MXH rần rần thời gian qua, đem đến những thước phim mơ mộng đẹp như sách truyện tới khán giả

Giải Cứu Anh "Thầy": Phim hài đen kén thị hiếu đại chúng nhưng có thách thức cảm thụ của khán giả?

Phim việt

21:12:31 16/11/2024
Bộ phim là hành trình gợi lên nhiều suy ngẫm, là cuộc đồng ngộ của hai thế hệ người lớn và người trẻ đã và đang bị cuốn vào vòng xoáy cuộc sống hối hả, mất dần kết nối và thấu cảm hiện nay.

Siêu bão Man-yi hướng vào Biển Đông, khả năng gặp 'bức tường' không khí lạnh

Tin nổi bật

20:56:53 16/11/2024
Siêu bão Man-yi tiếp tục ở cường độ cấp 16, giật trên cấp 17. Dự báo, khoảng ngày 18/11, sau khi vượt qua đảo Lu Dông (Philippines), bão di chuyển vào Biển Đông, trở thành cơn bão số 9 nhưng sẽ giảm cấp nhanh khi gặp không khí lạnh.

Tùng Dương tiết lộ bị một nghệ sĩ Gen Z mắng, dạy hát từng câu

Nhạc việt

20:14:55 16/11/2024
Sáng 16/11, nam ca sĩ Tùng Dương đã có buổi họp báo giới thiệu đến công chúng album mới nhất mang tên Multiverse - Đa Vũ Trụ với 12 bài hát mới.

NewJeans sẽ nợ HYBE bao nhiêu tiền nếu phá vỡ hợp đồng?

Nhạc quốc tế

20:09:45 16/11/2024
Khán giả Hàn Quốc đang bàn tán xôn xao về số tiền NewJeans sẽ phải trả cho tập đoàn nếu đơn phương chấm dứt hợp đồng.