Lời xin lỗi muộn màng… Em à, anh xin lỗi!

Theo dõi VGT trên

Tôi biết tôi nợ em một lời xin lỗi! Tôi muốn nói “anh xin lỗi, anh sai rồi, em hãy về bên anh nhé!”.Nhưng mọi thứ có lẽ đã muộn?

Lời xin lỗi muộn màng... Em à, anh xin lỗi! - Hình 1

ảnh minh họa

Em là mẫu người phụ nữ khá hoàn hảo trong mắt nhiều chàng trai. Mặc dù là cô gái từ tỉnh lẻ lên Hà Nội học xa nhà, nhưng em chưa một lần để bố mẹ phải lo lắng, ngoài lịch học dày đặc, em luôn tranh thủ làm thêm để có thêm thu nhập trang trải tiền học phí đỡ đần cho bố mẹ ở quê. Em không sợ khó sợ khổ, em nhận làm thêm hầu hết các công việc tay chân có thể kiểm được tiền, ngoài chạy bàn ở quán cafe em còn nhận thêm giúp việc theo giờ hay trông trẻ…

Cứ như vậy một cô gái nhỏ bé như em tự thân bươn trải nơi phố thị, nhưng không vì thế mà em bị cuốn vào vòng xoay của đồng tiền. Em vẫn học rất giỏi được thầy cô yêu mến, tham gia các chương trình văn hóa văn nghệ của trường tổ chức và đạt nhiều thành tích cao. Em làm tôi thấy tự hào khi tôi có một cô bạn gái tuyệt vời đến vậy.

Cứ thế thời gian thấm thoắt trôi đi, tôi và em yêu nhau cũng được hơn 4 năm rồi đó, tôi thật hạnh phúc khi có người phụ nữ tuyệt vời như em bên cạnh. Em dù bận bịu công việc học tập để chuẩn bị tốt nghiệp, dù ngập đầu để kiếm tiền làm thêm nhưng vẫn dành thời gian bên tôi khi có thể. Mỗi khi có thời gian em đều lo lắng chăm chút cho tôi từng bữa cơm, mua cho tôi những bộ quần áo em thích, dù em chẳng phải là người có nhiều tiền…. Nhưng hình như tôi đang trượt đà trên con dốc chỉ biết nhận từ em mà không biết đền trả.

Thời gian yêu em tôi chẳng giúp được gì nhiều cho em, tôi chỉ nhắn tin hỏi han, hay cuộc gọi lúc nửa đêm nhắc nhở em ngủ sớm… Chứ tôi chẳng làm gì nhiều cho em, như em làm cho tôi. Từng nấy thời gian yêu tôi em không một lần làm tôi thất vọng vì những vệ tinh xung quanh em, em là cô gái chung tình mà tôi nghĩ hiếm gặp trong cuộc đời này. Nhưng tôi lại đang vô tình đẩy em xa tôi hơn.

Em quan tâm lo lắng cho tôi từng li từng tí, cứ vậy tôi cậy có em yêu tôi, quan tâm tôi, cậy tình yêu của em dành cho tôi vô cùng lớn nên tôi dần vô tâm với em. Tôi luôn tự đắc rằng em sẽ chẳng bao giờ rời bỏ tôi đâu, vì em yêu tôi nhiều đến vậy cơ mà…

Cứ thế tôi chẳng dành nhiều thời gian nhắn tin hay gọi điện cho em nữa, chỉ em là vẫn quan tâm tôi ân cần đến vậy. Nhưng cái gì cũng có chừng mực của nó, sự đắc ý và hưởng thụ tình yêu của tôi từ em cũng nên dừng lại đúng lúc khi còn có thể. Còn tôi lại cứ thế trượt dài trong sự vô tâm chỉ biết nhận mà không biết cho…

(

Lời xin lỗi muộn màng... Em à, anh xin lỗi! - Hình 2

( ảnh minh họa )

Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, em đi làm suy nghĩ cũng khác đi, thời gian em dành cho tôi cũng ít hơn, tôi dần nhận ra em hình như không quan tâm lo lắng cho tôi nhiều như trước, tôi bắt đầu nghi ngờ em, dò hỏi đủ đường vì nghĩ em không quan tâm tôi nhiều là do có người khác. Nhưng đến giờ khi em đã xa tôi mãi mãi, tôi mới nhận ra tất cả lỗi lầm là do tôi. Do tôi chỉ biết hưởng thụ tình yêu của em, không quan tâm lo lắng cho em, không hiểu được em cần sự quan tâm của tôi đến như thế nào? Nếu được gặp lại em một lần nữa, tôi sẽ nói “tôi nợ em một lời xin lỗi”, thực sự tôi rất hối hận vì đã để mất người con gái tuyệt vời như em! Em ah… Anh xin lỗi…..!

Theo blogtamsu

Đừng để yêu thương trở nên muộn màng

Một ngày mưa tầm tã ... mưa xối xả không ngưng, mưa như tức tối, như muốn cuốn đi hết tất cả những muộn phiền trong ai. Nó vẫn ngồi đó, lặng yên trong cái nhìn vô cảm đến đáng sợ, nó ngẩn ngơ như thả hồn theo gió cuốn trôi, rồi đôi mắt cứ nhạt nhòa nhìn theo những hạt mưa bay bay qua ô cửa sổ giá lạnh...bỗng nước mắt nó tuôn theo mưa.

Ký ức lại quay về trong nỗi đau của nó, cái ngày mà nó từ bỏ tất cả để đi về một nơi mà nó cứ ngỡ rằng sẽ chôn vùi được những nỗi đau giết nó ngày ấy... Nhưng không, đã bao tháng ngày lạnh lùng trôi qua, cái nỗi đau ấy vẫn chưa bao giờ nhòe đi theo thời gian, theo những cơn mưa tầm tã vô hình, và cũng chưa bao giờ phôi pha trong đôi mắt buồn của nó...

Video đang HOT

Ngày đó ...

Nó là một cô bé xinh xắn, hồn nhiên, và ngây ngô lắm... đặc biệt nhất là đôi mắt của nó, một đôi mắt to tròn long lanh, với hàng mi cong cong... ai nhìn cũng phải đắm chìm nhẹ nhàng trong phút giây... Nó sống hòa đồng với mọi người, thân thiện, tốt bụng, và đôi khi nó cũng rất bướng bỉnh, ngốc nghếch ...

Đừng để yêu thương trở nên muộn màng - Hình 1

Ảnh minh họa

Nó không thích tuýp người lạnh nhạt, vô cảm, luôn sống khép kín, đặc biệt là Quang - cậu bạn học cùng lớp với nó, nhưng lớn hơn nó những 4 tuổi. Quang là một người có ngoại hình điển trai, luôn mang một gương mặt hết sức lạnh và trầm tính, nhưng nào có ai biết được... đằng sau cái lạnh nhạt, vô cảm đó, là một sự cô đơn vượt quá giới hạn, là một sự thiếu thốn tình cảm thương yêu trầm trọng,... Nhưng không vì thế mà tâm hồn Quang lại khô khan - ngược lại ... anh ta là một người đa sầu, đa cảm...chỉ là Quang không biểu hiện ra bên ngoài mà thôi...

Quang thích nó... nhưng tình cảm của Quang chẳng bao giờ được đáp lại, bởi anh chưa bao giờ nói, và nó cũng chưa bao giờ biết điều này - một điều quá xa xôi mà chắc chắn có mơ nó cũng không bao giờ nghĩ tới. Khi chọn thứ tình yêu chỉ xuất phát từ một phía cho mình là thứ tình yêu đau đớn nhất và cũng là ngu ngốc nhất... Quang chôn kín tình cảm ấy trong suốt 2 năm Đại học mà anh ta và nó học chung với nhau, tuy mặt đối mặt, người gần kề nhưng lòng cứ mãi cách xa....

Anh ta thật ngốc, cứ mãi chôn vùi tình cảm của mình ở một nơi sâu kín tận trái tim mà không bao giờ nói... Quang chỉ biết đứng lặng nhìn, dõi theo, và quan tâm nó ở một góc trời nào đó, dường như xa lắm ... nơi ấy Quang không thuộc về thế giới của nó, nhưng anh vẫn kiên nhẫn chờ đợi mặc cho từng cơn đau đớn, mặc cho nó không màng đến tình cảm của Quang thì Quang vẫn một lòng với tình yêu sâu thẳm, xa xôi này...

Cho đến một ngày ....

Không may nó bị tai nạn giao thông, một chiếc xe tải đi ngược chiều đâm phải nó ... chỉ vì người tài xế điều khiển chiếc xe tải ấy ngủ gật... Trời ơi ! chỉ trong chớp mắt ... người nó nằm dưới lề đường, nó còn chưa kịp thấy, chưa kịp biết rằng chuyện gì đã xảy ra với nó, nó mất cảm giác... trong khi quanh đầu nó là một vũng máu đen nặng nề... nó nhìn lên bầu trời xanh, rồi đôi mắt nhạt nhòa... từ từ ... từ từ nhắm lại... và thế, nó bất tỉnh. Vài phút sau, nó được đưa vào bệnh viện, bạn bè, người thân nó đều hay tin, chỉ mỗi mình Quang, đến tận ngày hôm sau anh ta mới bàng hoàng sửng sốt từ một cú điện thoại như sấm đánh ngang tai... đó là một người bạn thân báo tin cho Quang rằng nó bị tai nạn giao thông, bất tỉnh một ngày trời. Quang chưa kịp định thần lại, anh tức tốc chạy đến bệnh viện, đến cửa... người anh như không còn sức sống, trán anh ướt đẫm mồ hôi... đôi bàn tay run rẫy từ từ nhẹ nhàng đẩy cửa vào.

Quang không tin vào mắt mình nữa, anh nhìn nó mà khóe mắt nồng cay, đôi bàn tay anh nắm chặt lại, rồi đặt lên bờ môi để kìm đi tiếng nấc nghẹn đắng và nuốt những giọt nước mắt chảy ngược vào tim mình, anh ta cảm giác như tim mình đang rỉ máu bởi vết cắt đau đớn của từng mảnh vỡ thủy tinh đâm vào tim... Anh bước tới gần bên nó, từng bước thật chậm, thật chậm và nặng nề làm sao... Anh nhìn nó thật lâu, bàn tay anh nắm chặt lấy đôi bàn tay lạnh lẽo của nó... rồi gọi tên nó trong tiếng nấc nghẹn ngào, không sao nên lời ... trong giây phút đó, anh chỉ ước sao người phải gánh lấy nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần này là anh, chứ không phải là nó - người bạn gái mà anh thương yêu...

Từ sau cái ngày đó, Quang đã vứt bỏ cái cách sống nhạt nhẽo, lạnh lùng bởi cái vỏ bọc ngoài trái ngược với con người bên trong của anh. Anh quyết định mỗi ngày sẽ đến săn sóc cho nó, lo lắng cho nó, đến khi nào nó tỉnh lại... Nhưng sao lâu quá, đã một tuần trôi qua mà nó vẫn chưa tỉnh lại, những hy vọng mong manh của Quang đến tận bây giờ dường như là vụt tắt, anh bắt đầu tuyệt vọng... Anh đã tự trách bản thân mình vì đã sống như thế, vì cứ trốn tránh, chui vùi trong cái vỏ ốc vô hình do chính mình tạo ra... giá như ngày ấy, anh nói với nó những tình cảm mà anh dành cho nó nhiều như thế nào, thì giờ đây... chắc sẽ không đến nỗi thế này đâu ....

Quang trở nên bất lực và yếu đuối, hôm ấy đã là ngày thứ bảy, bảy ngày nó nằm trên giường bệnh bất động, bất tỉnh sau vụ tai nạn giao thông kinh hoàng. Buổi chiều hôm đó,... Quang ngồi cạnh giường nó, anh nắm lấy bàn tay của nó, rồi bỗng gục đầu xuống, nước mắt giàn giụa rơi ướt đẫm đôi gò má, đây là lần đầu tiên Quang khóc sau cái chết thảm thương của cha mẹ anh, anh đã lo sợ, nỗi lo sợ mất đi một người quan trọng còn lại sau cùng của cuộc đời mình, và cũng vì thế, những nỗi đau cứ dồn nén vào lòng anh, cho đến hôm nay nó dường như đã đầy và không thể nào chất chứa thêm được nữa, điều gì cũng có một giới hạn nhất định cho riếng nó, và anh cũng chỉ mạnh mẽ đến thế ! Anh sẽ suy sụp nếu nó không tỉnh lại nữa, chỉ nghĩ đến đó thôi, là nước mắt anh cứ tuôn .... Cứ tuôn ... như một đứa trẻ vậy, anh ta trở nên yếu đuối trước những gì đập vào mắt mình ... Nó vẫn chưa tỉnh lại ...

Vài tiếng đồng hồ trôi qua... rồi màn đêm cũng buông xuống, cả ngày Quang đã không ăn uống gì, chì ngồi nhìn nó, chờ đợi ... để tìm lại một đôi mắt trìu mến, một nụ cười thân thương của ngày nào... trong cái hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng... Quang lặng đứng nhìn chằm chằm vào nó... Bỗng, ngón tay trỏ của nó cử động. Ôi ! một tín hiệu cực kì đáng mừng... anh vội vàng chạy đi gọi bác sĩ, sau 20 phút đợi chờ kết quả bệnh tình của nó, anh vừa mừng vừa lo, cái cảm giác lẫn lộn làm anh rối trí, anh ngồi chờ mà trong lòng cứ thấp thỏm không yên...

Và rồi giây phút mong đợi của anh cũng đến, bác sĩ bước ra và nói rằng nó đã qua khỏi cơn nguy kịch, nhưng sức khỏe nó vẫn còn yếu lắm, hãy chăm sóc nó cẩn thận và chu đáo. Nghe bác sĩ dứt lời, Quang thở phào nhẹ nhỏm, thế là đã qua khỏi rồi, anh ta như vừa thoát chốn ngục tù với toàn những đớn đau, nhưng giờ thì không còn nữa rồi. Anh dần cảm nhận được niềm vui đã phần nào sống dậy trong lòng ...

Nhờ trải qua những ngày tra tấn tinh thần như vậy, mà bây giờ nó và Quang đã gần nhau hơn, cả hai cùng có khoảng thời gian một năm đầy hạnh phúc. Cứ ngỡ rằng chuyện tình của nó và Quang phải vượt qua bao sóng gió thế là đủ, cứ ngỡ rằng đây sẽ là một tình yêu ngọt ngào với đúng nghĩa trọn vẹn, cứ ngỡ rằng mọi chuyện đến đây là kết thúc... Nhưng không ! chuyện vẫn chưa kết thúc một cách nhẹ nhàng như thế, ông trời đúng là bất công ... sao cứ mãi trớ trêu ... cứ mãi đem những điều bất hạnh đến với cả hai...

Một ngày đông gió rét, sau giờ tan trường nó vội chạy đến nhà Quang vì hay tin anh ấy bị cảm lạnh. Đi được nửa đoạn đường, bỗng đôi mắt đó nhòa đi, không còn thấy gì nữa, nó cố bước thêm vài bước nữa, nhưng rồi đầu nó như quay cuồng... rồi nó ngất xỉu. Cùng lúc đó, may mắn đã có một người quen ngang qua đường và đưa nó vào bệnh viện. Nó không biết chuyện gì đã xảy, vừa tỉnh dậy, nó đã thấy mình nằm trong bệnh viện, và một ai đó với đôi bàn tay ấm áp nắm chặt lấy tay nó, nó nhìn qua, không ai khác - đó chính là Quang. Anh nhìn nó với đôi mắt trìu mến, rồi mỉm cười với nó... Anh ấy lo lắng, chăm sóc chu đáo cho nó, rồi bước ra ngoài để nhận kết quả kiểm tra tình trạng sức khỏe của nó...

Một lần nữa, nỗi đau lại đến với anh ... khi nghe bác sĩ nói rằng vụ tai nạn giao thông về một năm trước, đã để lại di chứng cho nó, ngay bây giờ đây nó cần phải phẫu thuật đôi mắt của mình, không thì sẽ không giữ được tính mạng của nó được lâu, nhưng kết quả đem lại sau cuộc phẫu thuật, sẽ chỉ 50:50 ... vậy có nghĩa là, hoặc cuộc phẫu thuật thành công và nó sẽ sống, hoặc là cuộc phẫu thuật không thành công và nó sẽ....

Quang dường như suy sụp, anh trở về phòng bệnh của nó, cố giấu đi nỗi đau đớn và hoang mang trong đôi mắt của mình, anh mỉm cười với nó, lại là cái nụ cười lúc nảy, nhưng dường như, nụ cười ấy có một nét gì khác trước nhiều lắm, nó nhận ra một điều không hay đến với Quang qua đôi mắt không bao giờ giấu được cảm xúc của anh. Nó cố gặng hỏi, nhưng anh ấy không chịu nói, cái tính bướng bỉnh của nó không chịu thua trước sự im lặng của anh. Nó cứ hỏi mãi, hỏi mãi ... nhưng anh vẫn nhất quyết không cho nó biết, bởi anh lo lắng, nó sẽ không chịu nổi cú sốc này - nỗi ám ảnh luôn theo nó suốt 1 năm nay, đã lặp lại... rồi sẽ càng làm cho tình trạng sức khỏe nó xấu đi ....

Nhưng dù sao thì... nó cũng cần phải biết để chuẩn bị một tinh thần và tâm thế vững chắc cho cuộc phẫu thuật này... Quang sẽ chọn một thời điểm thích hợp nhất để nói với nó, nhưng đó chưa phải là lúc này... Quang cần một thời gian để suy nghĩ thật kỹ về việc này, anh cần phải tìm ra một người có thể hiến đôi mắt cho nó, trước khi nói cho nó biết... để nó có thể sống được quãng đời còn lại, được hưởng một hạnh phúc trọn vẹn của cuộc sống, không còn phải âu lo, vướng bận điều gì nữa...

Rồi biểu chiều hôm ấy, Quang đã lấy hết can đảm để đến gần bên nó mà nói hết mọi chuyện, nó phản ứng dữ dội, bởi mọi chuyện đã đến với nó quá đột ngột... nó không tin vào những gì mà Quang nói, và cũng không tin vào những gì mà nó nghe được... Nó lặng đi một hồi lâu, và trả lời Quang, nó không muốn... nó không muốn mất đi đôi mắt của mình, nó chấp sống quãng đời ngắn ngủi còn lại để giữ được đôi mắt này, còn chuyện đánh đổi đôi mắt của nó, thì không bao giờ !... Quang thì không muốn như thế, cả hai đã cãi nhau rất lâu, ... suy nghĩ là thế, chứ lòng nó thật không muốn anh phải đau đớn vì nó... Nó lặng im, ... nhìn ra khung cửa sổ với những chiếc lá bay bay rồi rơi xuống nhẹ nhàng theo gió...

Nó nhìn thẳng vào đôi mắt buồn của Quang, bỗng nước mắt nó rơi xuống, nó mỉm cười với anh, rồi thay đổi quyết định của mình - Nó đã đồng ý, nó sẽ vì Quang mà tin vào cuộc phẫu thuật định mệnh này.

Nhưng ai sẽ là người hiến đôi mắt cho nó đây ? Điều đó mới thực sự quan trọng để quyết định sinh mạng của nó...

Ngày hôm sau, khi nó giật mình tỉnh dậy sau giấc ngủ đầy thấp thỏm, lo lắng. Nó bàng hoàng thét lên, nó không còn thấy gì, trong mắt nó chỉ toàn là một màu đen, không một màu sắc, không một ánh sáng nhỏ nhoi nào tồn tại trong đôi mắt của nó nữa. Quang vội đến ôm chặt nó vào lòng, đôi vòng tay ấm áp của anh cũng phần nào xoa dịu được cú sốc của nó... Nó phải dần quen và tập sống chung với cái thế giới vô sắc, vô hình này cho đến khi nào tìm ra được người có thể cho nó đôi mắt...

Ngày hôm sau, Quang đưa nó đến bệnh viện vì đã tìm được người có thể cho nó đôi mắt, đây là một tin hết sức may mắn dành cho nó, nó vui lắm,... Nhưng đối với Quang, dường như có một điều gì đó khó có thể nhìn được, khó có thể biết, và khó có thể diễn tả được...

Cuối cùng thì cái khoảnh khắc đó cũng đến, cái khoảnh khắc nó đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, giữa ranh giới của niềm vui và sự đau đớn. Trong lúc nó đang hoang mang lo sợ, bỗng Quang nắm chặt lấy bàn tay nó, anh mỉm cười nhẹ nhàng và nói "Cố lên em nhé..!". Vừa dứt lời, giường của nó nằm từ từ được đẩy vào phòng phẫu thuật, đôi bàn của Quang và nó dần xa nhau, nó cố với nhưng không được vì cánh cửa đã đóng lại... Đèn được bật lên, đôi mắt chứa đầy nỗi lo sợ của nó, từ từ nhắm lại, và rồi chìm sâu vào một giấc ngủ dài, không còn cảm giác gì nữa...

Ba tiếng đồng hồ trôi qua nặng nề trong sự chờ đợi, không biết nó sẽ ra sao đây, nhỡ ... cuộc phẫu thuật không thành công thì sao ? Không không ! Nhất định sẽ thành công, sẽ thành công mà, nó sẽ sống và hạnh phúc bên người nó yêu của khoảng thời gian còn lại của cuộc đời... Mọi điều tốt lành sẽ đến với nó mà ...

Kia, kia rồi ... thế là cánh cửa lạnh lùng cũng mở ra, cuộc phẫu thuật kết thúc, nhưng phải chờ xem kết quả thế nào đã, không biết là nó đã nhìn thấy lại được chưa... Từng ngày trôi qua, nó phải chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi ...

Thời gian trôi qua, cuối cùng thì cái ngày nó chờ đợi cũng đến... Nó được tháo băng ra, mà trong lòng cứ thấp thỏm, lo sợ... Niềm tin đặt hết vào sự chờ đợi đã không phụ lòng nó, nó đã nhìn thấy, nó vui sướng không tả nổi, một niềm vui bất tận, khiến nó xúc động rơi nước mắt...

Nhưng sao không thấy Quang nữa... Đúng rồi ! Từ khi sau cơn phẫu thuật của nó, thì Quang lại biệt tâm, biệt tích... Nó nhận được một lá thư mà Quang nhờ một người bạn gửi cho nó. Trong thư Quang viết ...

"Ngốc ạ ! Khi em đọc được những dòng chữ này của anh, anh rất vui vì em đã bình phục trở lại, vậy là từ nay em có thể sống một cuộc sống yên vui, hạnh phúc rồi. À, chắc em đang tò mò và lo lắng cho anh lắm có đúng không ? Anh đoán là em đang rất muốn biết anh đang làm gì, ở đâu. Nhưng em yên tâm, anh chỉ đi sang Mĩ một thời gian để thăm ông của anh ở bên ấy sống thế nào thôi, có lẽ sẽ lâu lắm anh mới về. Anh xin lỗi em vì chuyến đi đột ngột này, nhưng em đừng quá lo lắng mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Từ nay không có anh bên cạnh, chăm sóc và lo lắng cho em nữa, em phải tự lo cho bản thân mình đó có biết không ! Phải sống cho thật tốt có biết không và được buồn đâu nhé ! Anh hứa với em...một ngày nào đó, anh sẽ trở về... !"

Nó đọc xong lá thư mà nỗi buồn dâng kín lòng ... Nó có cảm giác không hay với những dòng chữ mà Quang viết để lại cho nó ... Chỉ là về Mĩ thăm ông, sao anh lại viết cứ như là sẽ không bao giờ được gặp lại nhau nữa ....

- Nỗi hoài nghi đó cứ tồn tại trong tâm trí của nó, nó bồn chồn, lo lắng, nó tìm mọi cách để liên lạc cho Quang nhưng không được ! Nó định thần lại và tự an ủi với lòng mình "Anh ấy chỉ sang Mĩ thăm ông thôi mà, mày suy nghĩ nhiều quá rồi đó!". Mỗi ngày, nó tự an ủi mình như thế, nó luôn tin tưởng Quang và đặt hết niềm tin vào lời hứa rằng "anh sẽ trở về..."...

-

Thấm thoắt một năm trôi qua, đã có biết bao đổi thay xung quanh cuộc sống của nó, tất cả đều thay đổi...Thời gian thay đổi. Cảnh vật thay đổi. Con người thay đổi. Và phải chăng Quang cũng đã thay đổi ?! Chỉ còn mình nó, chỉ có nó là không thay đổi, nó vẫn đợi chờ Quang trong niềm tin xuất phát từ lý trí, và từ một tình yêu mãnh liệt... Nhưng sao anh ấy vẫn chưa trở về, đã một năm trời anh và nó mất liên lạc với nhau. Không biết bên đó anh sống ra sao, hay anh đã quên nó, mà đi với một cô gái khác, xinh đẹp hơn nó ? tài giỏi hơn nó ? - Rất có thể là như thế .... Biết đâu Quang đã thay đổi với một cuộc sống đổi thay ?

Rồi thời gian cũng làm nhạt nhòa đi lý trí của nó, sự kiễn nhẫn chờ đợi giờ đây cũng vượt quá giới hạn... Nó dần tin rằng, Quang đã quên nó, quên đi một cô gái bướng bỉnh, ngốc nghếch, yếu đuổi, và bệnh tật như nó để đi tìm một cuộc sống yên lành, một tình yêu không đau khổ như tình của anh và nó... Trách ai giờ đây ? Nó muốn trách anh những không nỡ, có lẽ tình yêu nó dành cho anh vẫn còn quá nhiều... Cái nỗi buồn đó, cái cảm giác đó, ... Làm nó hụt hẫng và đau đớn vô cùng ...

.Ngày hôm nay, cái ngày mà vào một năm trước nó phẫu thuật đôi mắt để đỏi lấy mạng sống của mình, nó cứ mãi sống trong ký ức với nỗi đau mãi không thoát ra được. Đột nhiên nó nhận được một cú điện thoại từ một người bạn thân, người bạn ấy muốn đưa nó đến một nơi, nghe đâu đó là một thảo nguyên rất đẹp...Nó nhận lời, và đi cùng người bạn đó, biết đâu điều này sẽ giúp nó thư giãn và phần nào vơi bớt đi sự đau buồn cứ mãi vây kín lòng. Đây cũng là người bạn thân của Quang, anh ta dắt nó đến một thảo nguyên rộng lớn, ở đây khung cảnh thật tuyệt vời, màu xanh biếc của cỏ hòa quyện với màu xanh thẳm của bàu trời vừa cao vừa vừa mênh mông kia, thêm vào đó là những cơn gió nhẹ nhàng thỏi bay mái tóc mây...

Thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên thế là đủ, anh ta lại dắt nó đến một vùng khác trên thảo nguyên, anh ta bảo nó với vẻ buồn miên man:

- Em hãy hứa với tôi rằng phải bình tĩnh khi thấy cái này nhé !

Nó ngỡ ngàng không biết là chuyện gì mà anh ta lại nói với vẻ buồn rầu như thế, nó hỏi ngược lại:

- Em không hiểu anh nói gì cả ?

Anh ta trả lời:

- Em nhìn sang phải đi...

Nó nhìn sang... Bỗng nó đứng sựng lại, không tin vào mắt mình nữa, nó bàng hoàng sửng sốt khi thấy một ngôi mộ, nhưng điều làm tim nó như vỡ ra trăm mảnh lại là hình Quang - người nó yêu trên ngôi mộ đó ! Nó lạnh người, lúc này khóe mắt của nó đã ứa ra những giọt lệ cay đắng ... Nó nhìn sang người bạn ...

- Anh ấy đã hy sinh tính mạng mình, để cho em đôi mắt, anh ấy không thể ngồi nhìn em từng giây từng phút trong đau đớn với một cuộc sống vô hình, vô sắc... Anh ấy không cho tôi nói với em điều này, vì sợ con người yếu đuối của em không chịu được và em bi quan với cuộc sống. Cho đến tận bây giờ ... Khi em có thể nghĩ rằng, Quang thay đổi để đi theo cuộc sống mới, thì tôi đã yên tâm mà cho em biết sự thật này ... - Anh ta nói với nó, khóe mắt anh ta đã đỏ lên, rồi quay mặt đi để giấu những giọt lệ trước mặt người bạn đã khuất của mình ...

Thế giới quanh nó dường như sụp đổ, nó khóc cho người chỉ biết sống vì nó ... Khung cảnh bây giờ không đẹp như lúc trước nữa, từng cơn gió gào thét, từng hạt nắng cũng tắt ... những hàng cây cũng xác xơ cuốn trôi bởi cơn đau này, tim nó thắt lại, nó dường như không thở được nữa, mình nó bơ vơ nặng lê đôi chân tới gần mộ của Quang, anh ấy đã mất 1 năm trời, mà nó không hay, không biết. Nó tự trách bản thân mình, cảm giác đau đớn của nó lúc này như chết lặng đi, nước mắt nó tuôn trào dưới thảm cỏ xanh ... nơi Quang cứ nằm đó, mãi một năm trời, không trở về với nó... Anh đi, mà để lại câu hứa ngày nào nó luôn ấp ủ, hy vọng - rằng "Anh sẽ trở về" ....

Theo Iblog

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Chồng lộ bí mật đáng sợ trong chuyến du xuân đầu năm cùng vợChồng lộ bí mật đáng sợ trong chuyến du xuân đầu năm cùng vợ
07:40:03 19/02/2025
Hùng hổ đạp cửa bắt tại trận chồng nằm với 'tiểu tam', nhưng khi nhìn rõ mặt tôi bàng hoàng, chết sữngHùng hổ đạp cửa bắt tại trận chồng nằm với 'tiểu tam', nhưng khi nhìn rõ mặt tôi bàng hoàng, chết sững
06:53:18 20/02/2025
Đang cùng vợ ân ái trong đêm tân hôm, đống sách trên cao bỗng đổ ào xuống, tôi chết lặng nhìn một thứ rơi trên đấtĐang cùng vợ ân ái trong đêm tân hôm, đống sách trên cao bỗng đổ ào xuống, tôi chết lặng nhìn một thứ rơi trên đất
07:19:02 20/02/2025
Hết lòng chăm con dâu ở cữ, nghe được cuộc trò chuyện giữa cô ấy và mẹ đẻ, tôi quyết định về quêHết lòng chăm con dâu ở cữ, nghe được cuộc trò chuyện giữa cô ấy và mẹ đẻ, tôi quyết định về quê
09:10:16 19/02/2025
Ép vợ nghỉ việc để chăm em gái chồng ở cữ, quyết định của cô ấy khiến tôi hối hận cả đờiÉp vợ nghỉ việc để chăm em gái chồng ở cữ, quyết định của cô ấy khiến tôi hối hận cả đời
08:43:08 19/02/2025
Tính về quê nội ở cữ, tôi phải 'quay xe' gấp khi mẹ chồng 'ra giá' 7 triệu tiền ăn mỗi thángTính về quê nội ở cữ, tôi phải 'quay xe' gấp khi mẹ chồng 'ra giá' 7 triệu tiền ăn mỗi tháng
09:07:05 19/02/2025
Bị mẹ chồng đưa vào "bẫy" ngay giữa siêu thị, tôi ê chề giữa đám đông, về nhà còn sốc hơn vì âm mưu phía sauBị mẹ chồng đưa vào "bẫy" ngay giữa siêu thị, tôi ê chề giữa đám đông, về nhà còn sốc hơn vì âm mưu phía sau
09:04:19 19/02/2025
Điện thoại của em vợ đổ chuông mãi buộc tôi phải bắt máy, nghe giọng từ đầu bên kia mà tôi giật mình: "Mày có trả tiền không?"Điện thoại của em vợ đổ chuông mãi buộc tôi phải bắt máy, nghe giọng từ đầu bên kia mà tôi giật mình: "Mày có trả tiền không?"
07:24:45 20/02/2025

Tin đang nóng

Thảm cảnh của ác nữ đẹp nhất màn ảnh: Nghèo túng đến nỗi phải nhặt đồ ăn thừa, nhan sắc tụt dốc thê thảm không nhận raThảm cảnh của ác nữ đẹp nhất màn ảnh: Nghèo túng đến nỗi phải nhặt đồ ăn thừa, nhan sắc tụt dốc thê thảm không nhận ra
23:41:18 20/02/2025
Nóng: Lễ thụ táng Từ Hy Viên bị hoãn đột ngột vì hành động này của chồng người HànNóng: Lễ thụ táng Từ Hy Viên bị hoãn đột ngột vì hành động này của chồng người Hàn
21:42:07 20/02/2025
'Diễn viên Đình Thế mất ở tuổi 22 mà không kịp nói lời trăng trối''Diễn viên Đình Thế mất ở tuổi 22 mà không kịp nói lời trăng trối'
23:13:59 20/02/2025
Vợ 3 kém 29 tuổi nhắc Bảo Chung: "Quãng đời còn lại đừng có ai nữa nhé!"Vợ 3 kém 29 tuổi nhắc Bảo Chung: "Quãng đời còn lại đừng có ai nữa nhé!"
20:57:29 20/02/2025
Một hình ảnh gây sốc trong phim Việt hot nhất phòng vé hiện tạiMột hình ảnh gây sốc trong phim Việt hot nhất phòng vé hiện tại
19:53:10 20/02/2025
HÓNG: Gil Lê hủy theo dõi Xoài Non?HÓNG: Gil Lê hủy theo dõi Xoài Non?
23:22:59 20/02/2025
Bắt gặp "tiểu tam đáng ghét nhất Kbiz" bụng bầu khệ nệ, cùng người tình U70 đi dự sự kiện khủngBắt gặp "tiểu tam đáng ghét nhất Kbiz" bụng bầu khệ nệ, cùng người tình U70 đi dự sự kiện khủng
21:44:25 20/02/2025
Sốc trước nhan sắc lão hóa, đầu bạc trắng của nàng "Tiểu Long Nữ" sai trái nhất màn ảnhSốc trước nhan sắc lão hóa, đầu bạc trắng của nàng "Tiểu Long Nữ" sai trái nhất màn ảnh
20:37:59 20/02/2025

Tin mới nhất

Chồng "nghiện" ra ngoài bóc bánh trả tiền

Chồng "nghiện" ra ngoài bóc bánh trả tiền

07:57:27 20/02/2025
Bao năm nay tôi nhẫn nhịn mọi chuyện vì con cái, mặc cho chồng thường xuyên ra ngoài bóc bánh trả tiền thậm chí có bồ bịch, miễn đừng để lại hậu quả .
Con trai bác giúp việc tặng món quà sinh nhật, dặn mở ra xem trước khi ngủ, tôi làm theo rồi bật khóc nức nở

Con trai bác giúp việc tặng món quà sinh nhật, dặn mở ra xem trước khi ngủ, tôi làm theo rồi bật khóc nức nở

07:53:53 20/02/2025
Tôi mở món quà của con trai bác giúp việc tặng và bị mất ngủ cả đêm. Tôi lấy được chồng giàu có nhờ vào nhan sắc và trình độ của mình.
Đang yên ổn, bố chồng một mực đòi đến sống cùng vợ chồng tôi, một tháng sau, hiểu được tâm ý của ông mà tôi cảm động rơi nước mắt

Đang yên ổn, bố chồng một mực đòi đến sống cùng vợ chồng tôi, một tháng sau, hiểu được tâm ý của ông mà tôi cảm động rơi nước mắt

07:50:23 20/02/2025
Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao bố chồng một mực đòi đến ở cùng mình. Bố mẹ chồng tôi sống với vợ chồng anh cả. Vợ chồng anh ấy tuy làm nông nhưng cuộc sống cũng khấm khá.
Mẹ chồng tương lai luôn kè kè bên con trai không rời, cứ hễ chúng tôi định đi chơi là bác gái lại lăn đùng ra ốm

Mẹ chồng tương lai luôn kè kè bên con trai không rời, cứ hễ chúng tôi định đi chơi là bác gái lại lăn đùng ra ốm

07:46:23 20/02/2025
Mẹ anh dường như lúc nào cũng muốn con trai ở cạnh mình. Quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu tương lai luôn là một vấn đề đầy thách thức
Đêm nào tôi cũng nơm nớp lo sợ vì cứ tới nửa đêm là sếp lại gửi 1 tin nhắn gây ám ảnh...

Đêm nào tôi cũng nơm nớp lo sợ vì cứ tới nửa đêm là sếp lại gửi 1 tin nhắn gây ám ảnh...

07:42:33 20/02/2025
Chưa kịp vui mừng vì tìm được công việc mới phù hợp thì những dòng tin nhắn trong đêm của sếp làm tôi khủng hoảng. 3 tháng trước, tôi nghỉ việc ở công ty cũ vì lương thấp và rất áp lực.
Thắng đời, thắng sếp 2-0 nên dù cố "tàng hình" trong công ty, tôi vẫn bị giám đốc "coi như cái gai trong mắt"

Thắng đời, thắng sếp 2-0 nên dù cố "tàng hình" trong công ty, tôi vẫn bị giám đốc "coi như cái gai trong mắt"

07:30:03 20/02/2025
Tôi hỏi anh Hoàng, liệu có phải sếp ghét tôi, đang ép cho tôi nghỉ việc không? Anh Hoàng cười nói: Tại chú thắng cậu ta 2-0 nên cậu ta ghét đấy .
Cố tình mua rượu về chuốc say chồng, tôi giả vờ ngủ rồi tá hỏa phát hiện chuyện không thể ngờ giữa đêm

Cố tình mua rượu về chuốc say chồng, tôi giả vờ ngủ rồi tá hỏa phát hiện chuyện không thể ngờ giữa đêm

07:15:47 20/02/2025
Vợ tôi thường xuyên trách móc, dùng từ ngữ chê bai chồng bất tài, không kiếm được nhiều tiền như người khác. Cô ấy còn so sánh tôi với chồng hàng xóm.
'Cắn răng' lấy chồng U60, ai ngờ đêm tân hôn, tôi bàng hoàng 'hóa đá' khi thấy gương mặt của anh ấy

'Cắn răng' lấy chồng U60, ai ngờ đêm tân hôn, tôi bàng hoàng 'hóa đá' khi thấy gương mặt của anh ấy

07:10:21 20/02/2025
Thời gian gần đây, tần suất tôi và chồng gần gũi ngày càng thưa thớt. Tôi định bụng cố gắng thêm vài tháng để kinh doanh khá khẩm hơn thì sẽ dành riêng thời gian bù đắp cho chồng.
Mẹ chồng quá tuyệt vời nhưng con dâu vẫn 'sống chết' đòi ra ở riêng

Mẹ chồng quá tuyệt vời nhưng con dâu vẫn 'sống chết' đòi ra ở riêng

06:49:43 20/02/2025
Mẹ chồng tôi thực sự là một người phụ nữ tuyệt vời vì bà quá yêu chiều các con. Nhưng chính sự yêu chiều quá mức của bà lại khiến tôi cảm thấy mình trở thành một người kém cỏi
Vợ mới biết lái đã đòi 'vác' xe nhà đi du xuân, tôi ngăn cản thì bị chê bủn xỉn

Vợ mới biết lái đã đòi 'vác' xe nhà đi du xuân, tôi ngăn cản thì bị chê bủn xỉn

06:45:19 20/02/2025
Vợ tôi vừa nhanh nhảu chốt với mấy cô bạn thân cuối tuần nãy sẽ tự lái xe đi ngắm hoa mận ở Mộc Châu. Tôi tỏ ý can ngăn nhưng lại bị chê bủn xỉn, chỉ biết giữ xe.
Những tưởng một nồi thịt kho đầy đặn sẽ đủ để mẹ chồng tôi có bữa cơm tươm tất, nào ngờ lại là sự thật phũ phàng

Những tưởng một nồi thịt kho đầy đặn sẽ đủ để mẹ chồng tôi có bữa cơm tươm tất, nào ngờ lại là sự thật phũ phàng

09:01:15 19/02/2025
Cảnh tượng trên mâm cơm khiến tôi nghẹn ngào. Mẹ chồng tôi năm nay đã 68 tuổi, sống một mình ở quê, ngày ngày thui thủi với những bữa cơm đạm bạc.
Mang tôm đồng biếu mẹ chồng, nàng dâu nhận cái kết cay đắng

Mang tôm đồng biếu mẹ chồng, nàng dâu nhận cái kết cay đắng

08:57:24 19/02/2025
Chỉ vì một rổ tôm đồng, nàng dâu không ngờ lại bị mẹ chồng nhẫn tâm hắt hủi, thẳng tay hất xuống vườn làm mồi cho đàn gà.

Có thể bạn quan tâm

Nửa năm sau khi ra mắt, iPhone 16 Plus vẫn chơi game cực ổn, cấu hình "bao ngon" chiến mọi tựa game AAA

Nửa năm sau khi ra mắt, iPhone 16 Plus vẫn chơi game cực ổn, cấu hình "bao ngon" chiến mọi tựa game AAA

Mọt game

05:52:25 21/02/2025
Khi iPhone 16 Plus chính thức lên kệ vào tháng 9 năm ngoái, giới công nghệ và game thủ đã ngay lập tức dự đoán về hiệu năng khủng khiếp của con chip Apple A18 Bionic.
Hãng Delta Air Lines khẳng định trình độ và kinh nghiệm của phi công

Hãng Delta Air Lines khẳng định trình độ và kinh nghiệm của phi công

Thế giới

05:51:22 21/02/2025
Theo TSB, xác máy bay chuẩn bị được di dời khỏi hiện trường và các nhà điều tra sẽ kiểm tra đường băng trước khi dọn dẹp để sân bay tiếp tục hoạt động.
Cặp đôi Hoa ngữ hôn dữ dội tới 70 lần ở phim mới: Nhà trai phát ngượng, lên mạng cầu xin khán giả 1 điều

Cặp đôi Hoa ngữ hôn dữ dội tới 70 lần ở phim mới: Nhà trai phát ngượng, lên mạng cầu xin khán giả 1 điều

Hậu trường phim

23:43:18 20/02/2025
Cặp đôi phim ngôn tình Hoa ngữ này được cho là có rất nhiều cảnh hôn ở phim mới, đến mức nam chính ngượng tới mức không dám xem lại.
Nhà Gia Tiên khiến khán giả bức xúc: Mẹ bầu hot nhất showbiz gây tức giận vì lý do không ngờ

Nhà Gia Tiên khiến khán giả bức xúc: Mẹ bầu hot nhất showbiz gây tức giận vì lý do không ngờ

Phim việt

23:37:23 20/02/2025
Bên cạnh những lời khen về ý tưởng kịch bản hay cách dẫn dắt câu chuyện dễ tạo sự đồng cảm, dễ lấy nước mắt của người xem, Nhà Gia Tiên còn gây tranh cãi vì cú lật đến từ vai Thím Út do Puka thể hiện.
Cô gái tự bịa chuyện "đánh thuốc mê" bị xử phạt 7,5 triệu

Cô gái tự bịa chuyện "đánh thuốc mê" bị xử phạt 7,5 triệu

Pháp luật

23:37:21 20/02/2025
H.K.L. cho biết không chở người lạ trên mà chỉ tải app đặt xe giúp; sau đó, thấy có dấu hiệu mệt nên nghi ngờ mình bị... chuốc thuốc mê. Theo thông tin đã đăng tải, nạn nhân đã chạy vào một nhà hàng gần đó và được người dân đưa đi cấp c...
Màn ảnh Hàn đang có 3 phim lãng mạn cực hay: Không xem quá đáng tiếc!

Màn ảnh Hàn đang có 3 phim lãng mạn cực hay: Không xem quá đáng tiếc!

Phim châu á

23:34:40 20/02/2025
Ngay lúc này, màn ảnh nhỏ Hàn Quốc đang có 3 bộ phim lãng mạn cực kỳ hay. Chúng đều thu hút chú ý và nhận được sự yêu thích nồng nhiệt từ người xem.
Messi ghi bàn đẳng cấp giúp Inter Miami giành chiến thắng tối thiểu

Messi ghi bàn đẳng cấp giúp Inter Miami giành chiến thắng tối thiểu

Sao thể thao

23:27:53 20/02/2025
Lionel Messi ghi bàn thắng duy nhất khi Inter Miami có trận đấu khó khăn trên sân của Kansas City. Dưới thời tiết lạnh giá, Messi cùng các đồng đội đã có một trận đấu khó khăn khi Kansas City chơi đầy quyết tâm.
Nóng: Lee Min Ho ra tuyên bố giữa đêm về hành động gây rắc rối của Park Bom (2NE1)

Nóng: Lee Min Ho ra tuyên bố giữa đêm về hành động gây rắc rối của Park Bom (2NE1)

Sao châu á

23:17:38 20/02/2025
Vào tối ngày 20/2, công ty quản lý của Lee Min Ho đã chính thức lên tiếng phủ nhận tin hẹn hò với Park Bom (2NE1).
Giữa lúc Hoa hậu Lê Hoàng Phương liên tục gây sóng gió, tình cũ Thiều Bảo Trâm quyết định lên tiếng

Giữa lúc Hoa hậu Lê Hoàng Phương liên tục gây sóng gió, tình cũ Thiều Bảo Trâm quyết định lên tiếng

Sao việt

23:11:35 20/02/2025
ù không đưa ra một câu trả lời cụ thể hay rõ ràng, nhưng đây là lần cực hiếm Matthis đối diện trực tiếp với những ý kiến yêu cực, đồn thổi xung quanh chuyện đời tư của mình.
Có gì trong show âm nhạc thế chỗ 'Anh trai', 'Chị đẹp'?

Có gì trong show âm nhạc thế chỗ 'Anh trai', 'Chị đẹp'?

Tv show

22:53:06 20/02/2025
Tân binh toàn năng - chương trình thực tế mang format sống còn , tham vọng đưa chương trình trở thành bệ phóng cho thế hệ thần tượng Việt vươn tầm quốc tế.
Meghan Markle bị phản ứng dữ dội vì 'đánh cắp' thương hiệu quần áo

Meghan Markle bị phản ứng dữ dội vì 'đánh cắp' thương hiệu quần áo

Sao âu mỹ

22:37:17 20/02/2025
Meghan Markle đối mặt với các phản ứng dữ dội từ người dùng mạng xã hội vì sử dụng tên thương hiệu quần áo nổi tiếng cho dự án phong cách sống của mình.