Lỗi tại ai?
Tôi như người trên cung trăng rớt xuống vì tôi đã tha thứ cho anh, lá đơn chỉ nhằm mục đích hù dọa. Cuối cùng, người níu kéo cuộc hôn nhân đã rạn vỡ lại là người vợ bị phụ bạc.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã kéo dài được tám năm. Một thời gian đủ dài để tôi yên tâm gia đình mình đang an toàn. Tôi càng yên tâm hơn khi có hai đứa con gái là sợi dây kết nối vững chắc giữa tôi và anh. Vì thế, tôi đã đồng ý cho chồng ra Hà Nội hùn hạp mở công ty làm ăn chung với người bạn. Anh có bảo tôi theo anh ra đó nhưng tôi không đồng ý vì công việc của tôi đang rất suôn sẻ, thuận lợi, hai đứa nhỏ cũng nhất quyết không chịu theo cha tới nơi xa lạ.
Thời gian đầu, anh thường xuyên gọi về nhà, kể cho tôi nghe chuyện làm ăn. Anh cũng trò chuyện với các con rất lâu. Anh đi gần một năm cũng cố gắng thu xếp về nhà được hai lần. Mọi việc xem như tạm ổn.
Sóng gió bắt đầu nổi lên khi người bạn làm chung đòi rút vốn. Anh kể chuyện với tôi trong tâm trạng thất vọng và nỗi lo không biết sẽ lèo lái công ty thế nào khi không có vốn để xoay xở. Tôi thương chồng nên gợi ý là sẽ cầm căn nhà đang ở gửi tiền ra cho anh. Anh gạt đi vì sợ nếu có gì xui rủi sẽ mất luôn nơi che mưa che nắng cho vợ con. Cuối cùng, anh nói sẽ tìm cách.
Sau lần đó, những cuộc gọi về nhà của anh thưa dần nhưng tôi thông cảm vì biết anh đang rất bận nên không có nhiều thời gian dành cho gia đình.
Hơn một năm sau, ba chồng tôi hấp hối, tôi gọi anh về. Lúc gặp lại chồng, tôi đã có một cảm giác rất lạ. Từ ánh mắt đến hành động của anh dành cho tôi đều rất khách sáo. Sau đám tang, chồng tôi càng có những biểu hiện khác thường. Ngay đêm hôm sau, trong lúc chồng ngủ, tôi lục điện thoại của anh xem. Tất cả đều sạch sẽ đến mức khó ngờ. Vì thế, tôi lên mạng thử tìm tên của anh, số điện thoại của anh và cả tên công ty của anh thì bất ngờ hiện ra một trang facebook có hình ảnh anh và một cô gái trẻ đang ôm nhau cười. Tôi cố giữ bình tĩnh để quay trở lại phòng ngủ. Lúc đó, tôi không nghĩ người ngủ cạnh mình là chồng, mà chỉ thấy một người xa lạ.
Video đang HOT
Một tuần sau, anh thu dọn hành lý trở ra Bắc. Tôi hỏi khi nào sẽ về, anh trả lời cũng chưa biết một cách hững hờ nhưng thái độ thì hấp tấp như muốn rời khỏi nhà càng nhanh càng tốt. Điều đó làm tôi càng tin chắc những nghi ngờ của mình là đúng.
Tôi lẳng lặng thu xếp công việc để ra Hà Nội. Tìm đến công ty của anh, và đứng bên kia đường chờ đợi. Buổi trưa, trời nóng khô, từ trong công ty, anh phóng xe ra với nét mặt rạng rỡ, ngồi sau anh là cô gái tôi đã thấy trên mạng, đang ôm eo anh chặt cứng.
Lập tức tôi và bác xe ôm bám theo. Khi đuổi kịp, tôi nhào vào hai người đó, quên hết mọi nguy hiểm. Sau một cuộc vật lộn, gào thét, chửi bới tôi thấy mình mất hết sinh lực và buông xuôi ngồi khóc. Rồi tôi thất thểu quay về Sài Gòn, viết sẵn đơn ly dị.
Hai tháng sau, chồng tôi về và lớn tiếng đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi. Anh nói, ngay lúc anh cần người thân ở bên cạnh để quan tâm chia sẻ thì tôi đã ngó lơ, bỏ mặc anh. Tôi còn kinh ngạc hơn khi anh không tỏ ra hối hận, xin tôi tha thứ mà lập tức ký vào đơn ly dị.
Tôi như người trên cung trăng rớt xuống vì tôi đã tha thứ cho anh, lá đơn chỉ nhằm mục đích hù dọa. Cuối cùng, người níu kéo cuộc hôn nhân đã rạn vỡ lại là người vợ bị phụ bạc.
Theo PNO
Đàn ông thời nay
Lúc mới yêu, họ thường xuyên quan tâm đến vợ, gọi điện, tặng quà, tặng hoa, ga lăng hết mức có thể. Lúc ván đã đóng thuyền rồi thì vợ ơi em hãy đợi đấy nhé.
Lứa đôi hạnh phúc được ví như một đôi chim bồ câu, tượng trưng cho sự yêu thương, trách nhiệm, sẻ chia và chung thủy trọn đời. Nhưng thực tế xã hội hiện tại chẳng mấy ông chồng được như chim bồ câu, mà hầu hết các ông lại toàn giống gà trống. Bồ câu trống luôn sát cánh bên vợ, chăm lo cho lũ chim non, và cả đời thủy chung với chim mái. Còn các đức ông chồng thì không bệnh này cũng tật nọ.
Đành rằng đến ngọc cũng còn có vết, nhưng nếu các ông cứ mãi như thế này, thiết nghĩ có lẽ từ nay chúng ta nên thay đổi hình tượng đôi chim câu trắng ở các đám cưới bằng một cặp gà, để các cô dâu mới còn biết đường mà ứng phó, kẻo sau đám cưới lại vỡ mộng.
Trước khi cưới, anh nào cũng yêu thương tha thiết, nhiều chàng phi công trẻ cố sống cố chết cưới con nhà người ta cho bằng được, bất chấp sự ngăn cản của mọi người, rồi sau đó lại lên mạng rên rỉ "cay đắng khi lỡ cưới máy bay bà già". Một số anh khác yêu vợ mấy năm rồi mới cưới, nhưng khi cặp bồ lại khai với em bồ là "bọn anh không yêu nhau, sống với nhau chỉ vì các con, vì tình nghĩa". Một số anh khác đưa ra lý do còn củ chuối hơn "Hồi trước bị ép cưới vợ chứ không yêu". Thế kỷ thứ bao nhiêu rồi mà người ta vẫn còn tin là có gã đàn ông nào đó bị gia đình ép cưới vợ? Ai ép được anh ta?
Lúc bắt đầu yêu thì em là tình yêu, là viên ngọc, là trái tim, là thiên đường của anh, với vô số những mỹ từ ngọt ngào. Nhưng khi về làm vợ thì nàng trở thành của nợ, thành cảnh sát, công an, thậm chí thành mẹ bổi, thành hàng quá đát, gà mái già, nhà đài, khủng bố hoặc giẻ quần bò. Không tin, bạn cứ mở điện thoại của mấy anh đàn ông trong cơ quan bạn ra mà xem họ lưu tên vợ là gì.
Ảnh minh họa.
Lúc mới yêu, họ thường xuyên quan tâm đến vợ, gọi điện, tặng quà, tặng hoa, ga lăng hết mức có thể. Lúc ván đã đóng thuyền rồi thì vợ ơi em hãy đợi đấy nhé. Lúc mới cưới, chuyện XYZ còn làm vợ háo hức, cưới vài năm thì cứ thế hùng hục cho xong chuyện, phát chán. Lúc mới yêu, anh đi khoe với tất cả bạn bè rằng nàng quan tâm, chu đáo, sâu sắc, nàng thông minh tâm lý, đảm đang thu vén, nàng đẹp, dễ thương, nàng là niềm tự hào của đời anh.
Nhưng khi anh đi cặp bồ, sự quan tâm của vợ lại trở thành sự soi mói, thông minh tâm lý lại trở thành nanh nọc thủ đoạn, sâu sắc thành ghê gớm, chu đáo thành gò ép tù túng. Hạnh phúc ngày nào giờ trở nên ngột ngạt và mệt mỏi. Những đức tính tốt đẹp, những ưu điểm của vợ trong mắt anh giờ bỗng trở nên méo mó, dị dạng đến khó chịu. Anh thường xuyên kể xấu về vợ với những em bồ, mà em bồ nào cũng tin rằng đó là sự thật.
Vợ - từ một chú chim bồ câu tươi trẻ đáng yêu, vì hết lòng chăm lo cho cái tổ ấm của mình, mà trở thành một gà mái già chính hiệu. Suốt ngày lo toan công việc, tiền nong nhà cửa con cái, rồi lại còn phải để mắt trông giữ cả bố cho lũ con của mình nữa. Đàn ông thì ngược lại, sau khi có một gà mái già và một ổ trứng, các ông bắt đầu nhìn ngang nhìn ngửa, bắt đầu thể hiện đúng bản chất của một anh gà trống. Họ không bao giờ chịu an phận với một gà mái duy nhất mà sẽ đi lang thang tìm kiếm ve vãn thêm một cơ số những em gà khác nữa.
Để rồi khi say nắng lại thấy những em ấy là "làn gió mới", là lẽ sống đích thực của cuộc đời mình mà quên đi trách nhiệm, tình yêu thương với gia đình, vợ con. Tệ bạc hơn, nhiều anh gà trống còn trở về ruồng rẫy chê bai vợ, thậm chí hành hung đánh đập vợ dã man khi họ đã hết lòng vì chồng vì con, đã trao cho anh tất cả tình yêu, sắc đẹp và tuổi thanh xuân của họ. Vẫn biết rằng chẳng có hình phạt nào cho tội bội bạc, nhưng liệu các anh có nghĩ rằng, vợ mình rồi cũng có thể trở thành bồ, thành "làn gió mới" của một ai đó?
Hạnh phúc bao giờ cũng phải do cả 2 bên cùng vun đắp dựng xây, đừng bao giờ đổ toàn bộ lỗi lầm cho vợ, cũng đừng biện hộ vì lý do ABC nào đó mà các anh đi ngoại tình. Bởi chúng ta đều biết lý do chỉ là lý do mà thôi. Vợ, người sinh con cho anh, chăm lo cho anh hàng ngày, người dũng cảm gắn bó cuộc đời với anh từ lúc tay trắng cơ hàn, nguyện cả đời này vì anh và các con mà cố gắng, vậy thì tại sao cô ấy lại không được hạnh phúc?
Nhiều anh đi ra ngoài ăn phở chán chê no nê rồi trở về nhà, không khỏi áy náy ân hận khi nhìn thấy vợ con. Nhưng rồi họ lại tặc lưỡi tự biện minh rằng: cũng chỉ là vui chơi một chút cho đời thêm hương vị thôi, chẳng mất gì vì gia đình bao giờ cũng là số một. Nhiều anh khác nửa đùa nửa thật bảo vợ: "Cuối cùng thì anh cũng sẽ về với em thôi, có mất đi đâu mà sợ. Chẳng ai dại gì mà bỏ vợ cái con cột cả. Em yên tâm, cuối cùng thì anh cũng sẽ trở về với cái 'máng lợn rách'".
Nhân tiện nhắc tới cái máng lợn rách, cũng xin nhắc với các anh đàn ông rằng: Của bền tại người. Vừa dùng vừa phá thì chẳng đồ vật nào chịu được, huống chi là vợ. Vì vậy, hãy yêu thương chăm sóc vợ nhiều hơn. Hãy quan tâm nhiều hơn tới cô ấy, tới gia đình nhỏ của bạn. Đừng để cô ấy phải khổ sở, phải vất vả, cũng đừng làm cô ấy bị tổn thương, vì hạnh phúc bao giờ cũng là cho đi để rồi nhận lại.
Vợ chồng không phải là người lúc nào cũng yêu thương chúng ta vô điều kiện, không phải lúc nào cũng sẵn sàng tha thứ khi chúng ta lầm lỗi. Và quan trọng hơn hết, các anh đừng làm tan vỡ mái ấm gia đình, vì trong đó không chỉ có anh, có vợ, mà còn có cả những đứa trẻ ngây thơ bé bỏng đáng yêu nữa. Đừng để gia đình từ vị trí quan trọng "số một" ở trên, trở thành một số 0 vô nghĩa khi nhà tan cửa nát, vợ chồng con cái mỗi người ly tán một nơi.
Còn phụ nữ chúng tôi, trước khi cưới ai cũng mong muốn mình sẽ lấy được một anh chồng bồ câu, chứ không phải là ao ước lấy được một anh gà trống đâu ạ!
Theo afamily
Những lỗi phụ nữ hay mắc phải nhưng không nhận ra Có thể chỉ khi kết thúc một mối quan hệ, phụ nữ mới nhận ra nguyên nhân của sự tan vỡ là do lỗi lầm của mình. 1. Chiếm hữu Ghen tuông, thiếu tin tưởng dẫn đến hành vi kiểm soát, theo dõi đối tác, liên tục tra hỏi, rồi kiểm tra nhật ký cuộc gọi, đọc tin nhắn, email của anh ấy......