Lời sám hối muộn màng của “tú bà” trong trại giam
Trong cảnh nghèo hèn, Thúy nhớ lại trước đây thời còn làm công nhân, cô đã chứng kiến bạn mình “bán vốn tự có” cho “ khách làng chơi”, thu về rất nhiều tiền. Thế là Thúy bàn với mẹ biến quán cà phê nhà mình thành “ổ nhền nhện”…
Phạm nhân Lê Thị Thúy
Hai mẹ con cùng “xộ” khám
Trại giam An Phước (đóng tại tỉnh Bình Dương, thuộc Tổng cục VIII, Bộ Công an) có một bộ phận phạm nhân nữ, trong đó chủ yếu cải tạo tại Phân trại 2. Phạm nhân cải tạo tại trại có xuất thân từ đủ mọi thành phần xã hội, nhưng trong đó có hai trường hợp đặc biệt phải nhập trại cùng một ngày, cùng thụ mức án 4 năm tù giam như nhau về cùng một tội danh “Chứa mại dâm”, đặc biệt bởi họ là 2 mẹ con. Trong đó, người mẹ Nguyễn Kim Chi (50 tuổi), con gái là Lê Thị Thúy (24 tuổi, quê ở huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh).
Hoàn tất việc thu dọn và để lại những cuốn sách trong thư viện gọn gàng, phạm nhân Thúy dành thời gian nghỉ trưa hàng ngày để trò chuyện với phóng viên. Thúy tâm sự: “Em nhớ nhà quá. Lâu rồi chưa về quê, không biết nhà em bây giờ ra sao nữa. Hai mẹ con vào đây, nhà em chỉ còn em gái út của em vì bố em đã đi lấy vợ khác rồi”.
Theo lời Thúy, khi Thúy còn ở ngoài xã hội, cuộc sống tuy thiếu thốn nhiều bề nhưng gia đình cô rất hạnh phúc. Tuy nhiên, sau khi mẹ Thúy sinh con thứ hai vẫn là con gái thì bà nội của Thúy vì quá mong mỏi có thằng cu nối dõi tông đường nên tỏ ý không ưng và thi thoảng nói qua nói lại khiến mẹ Thúy rất buồn. Nhưng chỉ mình bà nội thì không sao, đằng này cha của Thúy cũng tự dưng đâm ra gắt gỏng và thường xuyên quát nạt ba mẹ con Thúy. Ngày tháng qua đi, rạn nứt quan hệ lớn dần, đến khi không khí gia đình không thể nặng nề hơn thì cha mẹ Thúy đã “đường ai nấy đi” bằng quyết định ly hôn.
Cũng từ sau khi cha mẹ chia đôi ngả, Thúy chán đời nên cũng chểnh mảng việc học rồi không đến trường nữa. Thay vào đó, Thúy theo một nhóm bạn đi làm công nhân kiếm thêm thu nhập về phụ giúp cho mẹ nuôi em gái ăn học.
Đến năm 2008, chán cảnh làm công nhân vất vả, đồng lương lại ít ỏi nên Thúy chuyển hẳn về Bình Dương sống với mẹ. Lúc này bà Chi đang làm chủ một quán cà phê nhỏ ở thị xã Thủ Dầu Một. Phụ mẹ bán hàng, Thúy thấy thu nhập từ việc bán hàng này cũng không đáng là bao.
Trong lúc cố nghĩ ra hướng đi để thay đổi phận nghèo, Thúy chợt nhớ ra rằng thời gian cô làm công nhân đã từng chứng kiến bạn mình “bán vốn tự có” cho “đàn ông ham của ngọt” và kiếm được rất nhiều tiền. Thế là Thúy dại dột cho rằng phải “kinh doanh thân xác phụ nữ” thì mới mong nhanh chóng thoát nghèo.
Đem “kế hoạch làm ăn” của mình bàn với mẹ, Thúy đề nghị bà Chi tuyển một đội ngũ nữ tiếp viên xinh đẹp để “hút” khách háo sắc. Nghe con trình bày, bà Chi thay vì khuyên can con và gạt đi ý định điên rồ đó thì bà lại gật đầu đồng ý.
Sau đó, bà Chi đưa tiền vốn cho con gái mở rộng, sửa sang lại quán cà phê và tuyển nhân viên. Móc nối với một số bạn bè cũ và thông qua cả người quen, Thúy đã có trong tay 4 nữ tiếp viên ưng ý. Trong đó, có một cô bé cùng quê với Thúy chưa đầy 16 tuổi.
Hàng ngày, Thúy thay mẹ trông coi cửa hàng, khi khách có “nhu cầu vui vẻ” thì Thúy điều người đẹp phục vụ. Thúy kể: “Có lần khách “đòi” ngay tại quán nhưng em từ chối. Nguyên tắc của em là đưa tiếp viên đến nhà nghỉ, tiền phòng khách trả, còn tiền “boa”, em chia cho tiếp viên một nửa”.
Video đang HOT
Chỉ trong một thời gian ngắn, “ổ nhền nhện” của mẹ con Thúy đã nườm nượp “khách làng chơi” ra vào, trong đó có đủ thiếu niên, trung niên, cao niên. Nhắc lại chuyện cũ, Thúy thở dài tâm sự: “Em biết mình làm như thế là phạm pháp, nhưng không hiểu sao em như con thiêu thân chỉ biết đến tiền nên đã bất chấp tất cả”.
Sau một thời gian “hái ra tiền” cho mẹ con Thúy, quán cà phê trá hình này đã lọt vào tầm ngắm của cơ quan công an. Tháng 4-2009, cảnh sát đã bắt quả tang 2 tiếp viên của mẹ con Thủy đang hành lạc cùng “khách làng chơi” tại một nhà nghỉ trên địa bàn thị xã Thủ Dầu Một. Thúy và mẹ lập tức bị bắt giữ, sau đó bị truy tố về tội “Chứa mại dâm” và mỗi người lĩnh 4 năm tù như đã nêu trên.
“Mong mẹ khỏe và em sẽ làm lại”
Cải tạo được một thời gian, Thúy luôn cố gắng và thường xuyên được xếp loại khá và tốt. Nhận thấy những nỗ lực của nữ phạm nhân này, Ban Giám thị Trại giam An Phước và Phân trại 2 đã thường xuyên cử cán bộ quản giáo động viên hai mẹ con Thúy để cả hai cùng yên tâm trả án, sớm trở về làm lại cuộc đời.
Thúy khoe: “Em được giảm án 3 tháng tù lần đầu tiên vào Quốc khánh năm 2011. Mẹ em cũng đã được xét đề nghị giảm án rồi nên em mừng lắm! Vừa rồi, em lại được các phạm nhân tín nhiệm bầu vào Tiểu ban đời sống trật tự. Em rất vui vì mình đã được tin tưởng, em sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao”.
Nhưng nói đến đây, bỗng dưng Thúy bày tỏ sự lo lắng: “Vào trại được một thời gian thì một số bệnh cũ của mẹ em tái phát. Phần vì không quen điều kiện thời tiết, phần vì mẹ em hay lo nghĩ nên lại càng làm cho cơ thể suy nhược, ốm yếu. Giờ đây, em chỉ mong mẹ em mau khỏe. Được ra tù rồi, em sẽ làm một nghề gì đó, vất cả cũng được, nhưng phải là nghề lương thiện để nuôi và chăm sóc mẹ”.
Thúy cũng nhận thức được rằng để hai mẹ con lâm vào tình cảnh này, lỗi trước hết xuất phát từ Thúy vì Thúy đã để đồng tiền che mờ mắt, làm lung lạc lý trí mà kéo mẹ vào vòng lao lý. “Thi thoảng cái Út nó cũng lên thăm hai mẹ con em nhưng đôi lúc chính em cũng tìm cách tránh gặp nó vì xấu hổ” – Thúy nói một cách chua xót.
Nói về mẹ nhiều, khi chúng tôi hỏi chuyện tình duyên của bản thân Thúy thì phạm nhân này khóc: “Em cũng đã lấy chồng nhưng sau khi biết em vi phạm pháp luật, anh ấy li dị luôn. Giờ đây, người thân duy nhất còn lại của em chỉ là đứa em gái đang chuẩn bị sinh con đầu lòng. Vừa rồi, cả gia đình nó đưa nhau lên đây thăm hai mẹ con em”.
Cũng tại trại giam, Thúy đã tham dự cuộc thi viết dành cho phạm nhân với chủ đề “Sự hối hận và niềm tin hướng thiện”, kể lại toàn bộ quãng thời gian đã qua khi phải trả giá cho hành vi của mình. Kết quả bài thi của nữ phạm nhân này được giải Ba, theo đánh giá của các cán bộ quản giáo tại Phân trại, là một bài viết xúc động và chứa chan tình thương yêu gia đình. Sắp tới, Thúy và mẹ đều được xét giảm án, hy vọng bài học đắt giá đầu đời này sẽ giúp hai mẹ con nữ phạm nhân này tránh xa các tệ nạn xã hội sau khi được trở về xã hội.
Theo ANTD
Rùng mình với "vũ khí" thanh trừng nhau của tù nhân trong trại giam
Chăn kiến" để phạt phạm nhân vi phạm kỉ luật "buồng giam" được diễn ra trong trại giam.
Cách đây chưa lâu, dư luận được dịp xôn xao khi xuất hiện thông tin một phạm nhân ở một trại tạm giam tại thành phố Hồ Chí Minh (TP.HCM) tử vong vì bị phạt ... "chăn kiến".
Mang thông tin này đến hỏi một số phạm nhân vừa mãn hạn tù, tôi hoàn toàn bất ngờ trước cách lập "nông trường" lạ lùng của các phạm nhân trong trại cải tạo.
Chăn kiến để kiến cắn, chăm gián để ăn!
Trở lại với câu chuyện về cái chết của phạm nhân mà tôi vừa đề cập ở trên, nguyên nhân được làm rõ là do trước đó người này bị bạn tù đánh hội đồng vì tội...ăn vụng nồi thịt kho chứ không phải kiệt sức do..."chăn kiến" như một số người suy đoán.
Người tù bất hạnh đã không còn, những người liên đới trách nhiệm đã bị "chồng án" nên tôi không muốn đề cập cũng như bàn luận về cái chết đầy oan ức ấy. Cái mà tôi quan tâm và muốn chia sẻ đến độc giả trước thông tin ấy là hình phạt... "chăn kiến".
Thấy tôi quá tò mò, P., một phạm nhân vừa thụ án 5 năm vì tội trộm cắp xe máy ở quận Bình Tân (TP.HCM) không ngại ngần chia sẻ: " Không dám so sánh trí tưởng tượng với các nhà văn nhưng nói thật, về khả năng này, cánh tù nhân cũng được xếp vào dạng "có số"...
Thấy tôi vẫn còn ngơ ngác như "bò đội nón", P. tiết lộ thêm, kiến là loài hung hãn nên trong trại giam các tù nhân "tưởng tượng" nó là... chó nhà. Do đó mỗi khi thấy kiến xuất hiện trong buồng giam, các tù nhân "canh me" và bảo vệ rất kĩ. Mỗi bữa cơm đều dành ra một chút thức ăn thừa để nuôi đàn kiến.
Những tù nhân phạm tội "hạ tiện" như hiếp dâm, làm hại phụ nữ và người già ... hàng ngày có nhiệm vụ đưa thức ăn cho. Với những phạm nhân vi phạm kỉ luật của buồng như trộm vặt, không biết tôn ti trật tự...sẽ bị cho "chó" cắn. Sau khi "chó" đã kiệt sức vì cắn thì chính những phạm nhân này phải có nhiệm vụ chăm sóc để nó mau phục hồi sức khỏe.
Chăm "chó" thì đủ kiểu: dùng gạch vẽ một vòng tròn để "chó" rong chơi bỏ vào ống gạch để "chó" nghỉ ngơi lấy lại sức. Và tất nhiên, người chăn kiến có nhiệm vụ không để cho "đàn chó" tổn thất cho dù đó là một ... sợi lông.
Chăm kiến để "phạt". Ảnh minh họa
Nếu như kiến là "chó" thì gián được các tù nhân "phù phép" thành những con "heo" béo tốt. Cũng giống như chăm "chó", chăm "heo" đòi hỏi cũng tỉ mỉ. Từ chuyện cho "heo" ăn cho đến cho "heo" ngủ...tất cả đều phải theo một qui trình do "đại bàng" nghĩ ra.
Đ, ngụ quân 12, cho biết: "Mỗi lần trong trại bị "thó" mất một thứ gì đó là lúc "đàn heo" tới lứa. Người bị phát hiện "nhám tay" sẽ phải đích thân làm..."thịt heo", "chế biến" và ăn sạch số thịt ấy...".
Khỏi phải nói người bị phạt sẽ như thế nào khi tưởng tượng và gồng mình ăn sạch mớ ..."thịt heo" béo ngậy. Tùy theo mức độ mà người vi phạm nội quy buồng sẽ được "thưởng" một hoặc nhiều thịt "heo". Và tất nhiên, sau những lần như thế rất hiếm phạm nhân nào có đủ dũng khí vi phạm lần nữa để được..."thưởng".
Nuôi thú để trở lại với đời
Bên cạnh những "bầy gia súc" được dùng như là một hình phạt, nhiều phạm nhân, đặc biệt là những phạm nhân thụ án lâu năm rất thích nuôi mèo, nuôi chuột ... để làm vui, để là động lực trở lại với đời.
"Hồi mình thụ án ở C. có một trưởng buồng rất quý ... đàn chuột. Quý đến nỗi mỗi khi có can phạm mới "nhập buồng" đều được ông cảnh báo làm gì thì làm, nhưng tuyệt nhiên không đụng đến đàn chuột của ông dù chỉ là một sợi lông...", Đ cho biết.
Trong những ngày thụ án cùng người tù này, Đ. mới thực sự "choáng" trước tình thương mà ông dành cho đàn chuột. Mỗi bữa ăn ông đều dành phần cho chúng phần cơm và một ít thức ăn riêng. Đáp lại đàn chuột cũng tỏ ra rất quý mến ông và rất tin tưởng ông.
Chỉ cần người này "mút chuột", đàn chuột sẽ lụ khụ chui ra và tự nhiên "chè chén" mà không hề tỏ ra sợ hãi. Trong một lần nói chuyện với Đ, người tù này cho biết, ông đã nuôi mẹ của đàn chuột này từ khi nó còn rất nhỏ.
Lứa chuột mà ông nuôi là lứa đầu tiên và cũng là lứa cuối cùng mà nó sinh ra. Bởi sau lần sinh đó, chuột mẹ "bỗng dưng mất tích" bí ẩn.
Không lâu sau khi gặp Đ, người tù này phải chuyển trại. Ngày ra đi, ông khóc thút thít và căn dặn những "tâm phúc" ở lại rất kĩ: "Hãy cố gắng chăm sóc những "đứa con" của ông". Tuy nhiên, thật kì lạ là sau khi ông chuyển trại, đàn chuột 5 con kia cũng mất dạng. Theo Đ, có lẽ chúng chỉ xuất hiện khi nghe tiếng "mút chuột" của ông mà thôi.
Chăm mèo để chiêm nghiệm. Ảnh minh họa
Ngoài chuột ra, mèo hoang cũng là một loài vật yêu thích sự âm u của chốn lao tù. Chính vì lý do đó mà không khó lắm để các tù nhân "kết thân" với chúng.
Một số con còn "tin tưởng" tù nhân đến mức khi chuyển dạ đã vào tận buồng giam để làm tổ và sinh con. Và tất nhiên, những mèo con khi sinh ra ở đây ngoài việc được mèo mẹ chăm sóc ra, nó còn nhận được sự quan tâm đặc biệt từ các tù nhân.
Cũng như nhiều phạm nhân khác, trong những ngày thụ án, P. có dịp quan sát cách sống và sinh hoạt của con vật chọn bóng đêm làm chốn mưu sinh. Và trong hàng ngàn đêm dựa tường quan sát, P. nghiệm ra một điều:
Mặc dù sống trong chốn âm u nhưng những con mèo vẫn có tình mẫu tử rất cao cả, nhận biết rất rõ đâu là chỗ dựa vững tin, đâu là hành động nên và không nên làm.
P bảo, từ ngày mãn án đến giờ, điều ấy vẫn ngày ngày lăn theo vòng quay chiếc xe ôm của anh...
Theo VNN
Muôn nẻo... mại dâm, Bài 1: Mại dâm... "sale off" Hoạt động mại dâm tại Việt Nam được xác định là tệ nạn xã hội phải phòng, chống, nhưng những chế tài để xử lý tệ nạn này chưa đủ mạnh. Thực tế, địa bàn hoạt động của mại dâm ngày càng mở rộng, đối tượng của tệ nạn này ngày càng phức tạp hơn. Đặc biệt, trong thời buổi khó khăn, tệ...