Lời muốn nói với chị – vợ của người yêu cũ!
Chị đừng ép chồng mình trở thành người bất nghĩa, phải quay lưng lại với những thứ đã từng là yêu thương (có khi hơn cả chị bây giờ).
Chị có hiểu anh ấy không?
Người đàn ông em từng yêu như thế giới
Người đàn ông đã bỏ rơi và phản bội
Em và những người đàn bà khác để cưới chị bây giờ.
Chị đã hiểu anh ấy chưa?
Người đàn ông đào hoa, đa tình và lăng nhăng như chị vẫn nói
Người đàn ông mà chị đã cưới
Để được làm vợ, làm mẹ … sau ngần ấy cơn đau…
Chị ạ
Chẳng có gì trên đời này tuyệt đối cả đâu
Nên đừng mong người đàn ông sẽ vì mình mà thay đổi
Video đang HOT
Nên đừng mong người đàn ông của mình không gian dối
Khi chị cứ cố tìm những điều gian dối từ anh ta
Đã có nợ duyên về chung một mái nhà
Chị – đàn bà nên học cách bao dung hơn nữa
Hãy chỉ nói những điều mình biết một nửa
Mà một nửa cũng phải ơ hờ, phải bóng gió, dửng dưng
Em tin người đàn ông ấy thông minh
Không cần chị phải gân , gồng, để chứng minh rằng anh ta có lỗi
Không cần anh ấy phải van lơn, thề thốt với người đàn bà nhiều lời rằng mình sẽ thay đổi
Người đàn ông là chồng chị bây giờ tự trọng rất cao
Chị đừng hỏi tại sao
Cuộc hôn nhân của mình đang trở thành bi kịch
Lỗi không riêng của ai hết
Đừng tự làm khổ mình bằng những đòi hỏi xa xôi
Em và anh ấy đã là quá khứ của nhau rồi
Cũng như những người đàn bà mà anh ấy đang gọi là người yêu cũ
Nhưng đừng vì thế mà ép chồng mình phải trở thành người bất nghĩa
Phải quay lưng, trở mặt với những thứ đã từng là yêu thương (có khi hơn cả chị bây giờ)
Xin đừng đay nghiến, moi móc lại những thứ đã thuộc về xa xưa
Những thứ anh ấy đã từng bỏ rơi, quay lưng để bước về phía chị
Phận đàn bà ai chẳng có những nỗi đau như thế
Cao thấp thế nào cũng vẫn là cỏ thôi.
Theo Phunutoday
Anh mãi là của riêng mình em
Anh vẫn là anh, là anh mãi mãi của riêng mình em thôi người yêu à!
Vốn có những mùa đông, những mùa đông chỉ chui lọt qua kẽ nhỏ của mười ngón tay người ta đưa ra phía trước gương mặt gầy hao đầy gió lạnh lẽo, run rẩy, yếu đuối đến vô hồn.
Mỗi buổi chiều lúc nắng hoàng hôn loạng choạng đổ xuống đôi vai những thở than rệu rã, đường phố ngoài kia trượt dài trên mỗi bước chân vô định của thời gian, bóng con người ta cũng ngã nhoài xuống đất, chìm và tan đi trong sương đêm...
Ở một nơi nào yên lặng nào đó những con người đang yêu khóc giữa những cảm xúc cô đơn tràn về, nấc nghẹn giữa lúc trái tim thóp thoi - khao khát - cuồng quay - nhung nhớ.
Chẳng có lí do gì để chúng ta phải cách xa nhau cả (Ảnh minh họa)
Ở một nơi nào từng tiếng rên rỉ tái tê trong một góc phòng tối đen như vết mực tàu đổ loang khắp cả cuộc đời. Mùi tóc rối trộn với tâm thức khô khan, mùi sợ hãi quện lẫn với nỗi niềm tái tê không thể nào giấu nổi.
Chỉ là sự ích kỷ nhất thời bùng lên trong chốc lát, chỉ là những cái tôi cấu xé đi bao yêu thương mặn nồng bên ngày tháng. Chẳng có gì để chúng mình thấy cần thiết phải xa nhau, cũng chẳng có gì để chúng mình phải véo cào trong nhau những lời giận dỗi. Phải không?
Dẫu có mười mùa đông cũng chỉ vừa lọt qua kẻ tay chúng mình thôi, dẫu có mười lần tâm hồn trong hai chúng mình hóa làm băng - làm tuyết cũng chẳng thể nào đổi thay được tất cả số phận. Bằng chứng là hai đứa mình đã rất yêu nhau, yêu đến nỗi lúc giận dỗi cũng thấy càng thương nhau hơn gấp nhiều lần nữa.
Vậy tại sao chúng mình cứ phải cố gắng gieo rắc những hạt mầm khổ cực trên những ngọt ngào kia?
Một lần khép đôi mắt lại và nhẹ nhõm nắm lấy tay nhau cùng đi về cuối phố có được không?
Nơi những mùa đông sẽ được ủ ấm trong một chiếc chăn mềm mại. Và bốn cánh tay cột chặt đời hai con người vào nhau, bốn bàn chân đạp nát nhàu mọi khổ đau trong quá khứ, bốn con mắt tìm nhau thật trong sáng, hai đôi môi cắn chặt nhau không muốn xa rời.
Chẳng có lí do gì để chúng ta giận nhau, chẳng có lí do gì để chúng ta phải cách xa nhau cả.
Khi tình yêu thương đã đủ chín như mỗi trái mọng đầu cành, như vạt nắng vàng ươm ngủ trên từng bó rơm khô của mẹ ngày xưa, như mùa đông ngoan ngoãn trong cái cuộn vòng của một con mèo con nằm trong góc bếp quê mùa.
Anh sẽ dắt mình đi tìm em ở cuối con phố đó.
Đừng khóc nữa, đừng hờn dỗi nữa. Vì anh đang ở đây, ở đây ngay bên cạnh em. Vì anh vẫn là anh, là anh mãi mãi của riêng mình em thôi người yêu à!
Theo Khampha
Con dao hai lưỡi của tình yêu Thời gian có thể hàn gắn, đoàn tụ cho tình yêu nhưng đồng thời cũng tạo sự xa cách. Tôi quen anh do một người bạn của anh và tôi giới thiệu, anh sinh năm 1979 còn tôi sinh năm 1983. Lần đầu gặp anh, tôi thật sự ấn tượng với một người con trai to cao, mặt buồn rười rượi chất chứa...