Lời khẩn cầu của người đàn bà nghèo không tiề.n chữa bệnh
Trong căn nhà rách bươm, người đàn bà thoi thóp nằm chờ chế.t, lặng nhìn những giọt nước mắt tủi khổ của chồng và 2 đứa con dại.
Căn bệnh suy thận giai đoạn cuối khiến cả gia đình chị lâm vào cảnh túng quẩn, đói khát. Cầm cố, vay mượn khắp nơi để lo chạy chữa nhưng bệnh ngày càng nặng và giờ đây đang nằm chờ chế.t vì thiếu tiề.n chữa trị…
Người phụ nữ đáng thương là chị Lê Thị Quýt (SN 1982) trú tổ 15, thôn Qúy Mỹ, xã Bình Qúy, huyện Thăng Bình, Quảng Nam đang nằm chờ chế.t giữa những cơn đau vật vã vì không tiề.n mua thuố.c.
Đến thăm nhà chị Quýt trong ngày mưa tầm tã, nước mưa tràn lênh láng cả nền nhà sần sùi, bốc mùi ẩm mốc. Chị vẫn nằm co ro trên chiếc giường nhỏ, tiếng rên và hơi thở dốc phát ra từ góc tối của ngôi nhà rệu rã như chờ sập. Mỗi lúc lên cơn đau, dường như người đàn bà này cảm nhận được cái chế.t của mình đã sắp cận kề.
“Mấy năm ni tui cố gắng chống chọi với căn bệnh, chừ hết tiề.n rồi đành phải nằm nhà chờ chế.t chớ biết mần răng…” Chị Quýt kể trong hơi thở khó nhọc.
Đã hơn 2 năm qua, để cứu người mẹ của 2 đứa con nhỏ dại, người chồng chạy vạy vay mượn bà con hàng xóm để chữa trị cho chị. Đến mấy sào ruộng khoán rồi mảnh vườn cũng đem cầm cố thế chấp. Tất cả tiề.n bạc đều ra đi, chỉ có căn bệnh suy thận là ở lại với chị khiến cả gia đình lâm vào cảnh khốn khó.
Trong căn nhà hiu hắt, chẳng có gì quý giá ngoài chiếc xe đạp cà tàng và vài bao lúa dự trữ để chống đói mùa bão lũ.
Video đang HOT
Chị Quýt đang mắc căn bệnh suy thận giai đoạn cuối cần sự giúp đỡ.
Chị Quýt kể đã hơn 2 năm nay, vì không có xe máy nên chị Quýt phải đạp từng vòng xe nặng nhọc hơn 7 km, từ nhà đến quốc lộ 1 để bắt xe buýt ra bệnh viện Đa khoa Đà Nẵng chạy thận. Tuần 3 lần, mỗi lần tiề.n viện phí hết 400 ngàn. Cứ mỗi lần đi viện là bán con gà, con heo rồi vài chục cân lúa, củ khoai… để lo tiề.n viện phí.
Từ khi cưới nhau đến giờ, mặc dù lam lũ làm ăn nhưng cái nghèo vẫn đeo bám. Rồi chị phát hiện mình bị suy thận và bắt đầu từ đó là cả những khốn khó mà chồng và 2 đứa con đành phải chấp nhận để cứu được mẹ.
Nước mắt giàn giụa, chị Quýt nói trong tiếng thở nặng nhọc: “Nếu không chạy thận thường xuyên thì tôi sẽ chế.t, bác sĩ khuyên nhập viện để chữa trị nhưng tiề.n đâu mà nằm viện bây giờ. Chồng tôi thì đầu óc hơi lú lẫn, 2 đứa con dại anh có lo được đâu. Nhìn 2 đứa con bữa đói bữa no, lòng tôi đau quặn. Không biết tui chế.t thì 2 đứa nhỏ sẽ ra sao”.
Bữa cơm trưa của gia đình hết sức đạm bạc, chỉ vài cọng rau khoai lang luộc chấm với nước muối hòa tan. Vừa nâng chén cơm, chị Quýt lại thả xuống, thở dốc vì căn bệnh quái ác hàn.h h.ạ. Suốt 2 năm nay, thứ mà chị thèm nhất chính là nước uống. Khát lắm nhưng chị chỉ được nhấm 1 chút vừa đủ thấm môi không dám uống nhiều vì sợ bệnh phát triển nhanh.
“Bác sĩ bảo bây giờ 2 quả thận tôi giờ bị teo rồi, rất khó bài tiết ra bên ngoài. Uống nhiều nước thì sẽ bị ứ trong người, bệnh càng nặng thêm” . Chị Quýt buồn rầu.
Đứa con đầu của chị tên là Nguyễn Thị Khánh Ly ( lớp 6 trường THCS Trần Qúy Cáp), đứa con út Nguyễn Đình Luận (lớp mẫu giáo Qúy Mỹ), đều đang độ tuổ.i ăn học và cần sự yêu thương, dạy dỗ của bố mẹ. Có lẽ vì bữa ăn thiếu thốn nên nhìn thể trạng 2 em, ốm yếu hơn bạn bè cùng trang lứa.
Gia tài duy nhất của cả gia đình là 4 sào ruộng đã cầm cố may người ta thương tình để lại cho anh Nguyễn Đình Khởi (SN 1976) ngày đêm cầy cấy để mua thuố.c cho vợ và lo tiề.n ăn học cho 2 đứa con. Thế nhưng vẫn không đủ, cứ bữa đói bữa no chạy ăn từng bữa.
Cuộc sống khốn khó giờ lại thêm căn bệnh quái ác. Mọi ước mơ, hi vọng chữa lành bệnh cho vợ cứu người mẹ cho 2 đứa con đã tắt lịm khi cả hơn tháng nay chị Quýt nằm nhà chờ chế.t vì không có tiề.n để chạy thận.
Nhìn cảnh 2 đứ.a tr.ẻ nhem nhuốc quẩn quanh bên người mẹ bệnh tật không dám rời xa như sợ mất mẹ khiến bà con hàng xóm ai đến thăm cũng phải bật khóc ám ảnh chúng tôi suốt chặng đường về.
Thương con, nước mắt chị Quýt lăn tròn trên gò má nhăn nhúm, muốn cho con cuộc sống ấm no lắm nhưng chị bất lực vì căn bệnh quái ác mà chị đang mang trong người không thể làm được gì hơn cho con, cho chồng.
Chị bảo ước mơ được thoát khỏi căn bệnh để chăm cho 2 đứa con học hành đến nơi đến chốn. Giờ đây chị đang quằn quại trong cơn đa.u đớ.n cực cùng. Tôi chỉ biết cầu mong đâu đó những tấm lòng nhân cùng chung tay góp sức giúp chị có tiề.n để chữa bệnh vượt qua cơn đau để lo cho con mà như lời chị bảo là nỗi ước mơ cuối đời của mình.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Chị Lê Thị Quýt ( SN 1982) trú tổ 15, thôn Qúy Mỹ, xã Bình Qúy, huyện Thăng Bình, Quảng Nam. SĐT: 01679.367.697
Theo VietNamNet
Quảng Nam: Những "người vợ Chanchu" giờ ra sao?
Con mất cha, vợ mất chồng... đó chính là những nỗi bi thương phía sao một cơn bão định mệnh đã cướp đi tính mạng nhiều ngư dân xã Bình Minh, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam vào năm 2006. Trải qua, gần 8 năm những người vợ lam lũ nuôi con và không nguôi huy vọng có một phép màu kì diệu để một lần họ được nhìn thấy những người chồng trở về...
Chị Trương Thị Triệu ( 31 tuổ.i), từng có chồng mất tích trong cơn bão Chan chu cho biết:" Sau gần 8 năm, hằng ngày tôi vẫn luôn nuôi hy vọng chồng mình trở về, dù điều ấy là khó xảy ra". Chị Triệu, vợ ngư dân Nguyễn Văn Thanh, người mất tích trên con tàu định mệnh năm ấy. Trải qua 8 năm vật lộn với cuộc sống, chị dần dần tìm lại được sự ổn định nhỏ nhoi trong căn nhà nhỏ và nuôi dạy con khôn lớn nên người.
Hằng ngày, chị Triệu thức dậy từ 3h sáng, bắt đầu đi làm thuê cho một công ty đông lạnh tại địa phương với đồng lương ít ỏi, chỉ vài chục nghìn đồng. Công việc cũng chẳng thể ổn định, với việc lao động tự do, chị không có hợp đồng và cũng chẳng có chế độ bảo hiểm...
Chị cho biết:" Không chỉ là tôi, nhiều người vợ khác có chồng mất tích trong cơn bão Chanchu giờ cũng đang bế tắc tìm việc làm. Có người mở tiệm cắt tóc, gánh cá thuê... nhưng tất cả, chỉ là những việc làm tự do, không hề có sự ổn định trong công việc".
Cạnh nhà chị Triệu là gia đình bà Nguyễn Thị Cảnh ( 75 tuổ.i ), người mẹ từng mất con trong cơn bão Chanchu năm ấy. Anh Lê Thanh Hoàng, con bà cũng ra đi theo những con tàu và từ đó biền biệt không về. Vợ anh Hoàng là chị Hồ Thị Bảy, năm ấy nhận được tin chồng mất tích, vì quá hoảng loạn chị đã t.ự t.ử chế.t theo người chồng. Cũng từ ấy, bà Cảnh phải hằng ngày đi mót củi, hái rau nuôi dưỡng 5 đứa cháu khôn lớn.
Với người dân vùng biên giới biển xã Bình Minh, huyện Thăng Bình, cuộc sống quanh năm họ chỉ cậy trông vào những chuyến biển vươn khơi. Nhưng khi những người chồng ra đi theo những con tàu định mệnh không trở về thì những người vợ ở đây đang bế tắc với cuộc sống mưu sinh. Bởi lẽ, họ không biết phải làm gì ngoài những công việc vặt, làm thuê mướn, lao động tự do...
Theo LDO
Cứu 32 ngư dân bị nạn trên biển Khoảng 1 giờ sáng 30-8, tàu SAR27-01 của Trung tâm phối hợp Tìm kiếm cứu nạn Hàng hải khu vực IV (Nhatrang MRCC) đã lai dắt thành công tàu cá QNa 95889-TS cùng 32 ngư dân bị nạn trên biển cập cảng Nha Trang an toàn. Trước đó, tàu cá QNa 95889-TS của ông Phan Thu (ngụ xã Bình Minh, huyện Thăng Bình,...