Lời cuối viết cho em
Khi viết những dòng này có lẽ là lúc anh yếu đuối nhất từ trước đến giờ!
Cũng đã một thời gian rồi em nhỉ, kể từ chiều hôm đó em quyết định chúng ta nên dừng lại.
Em sợ khi chúng ta gặp nhau thì em không thể nói được ư?
Em sợ khi phải đối mặt với anh thế sao?
Em sợ em sẽ không quên được anh ư?
Có lẽ lúc anh đang hạnh phúc nhất cũng chính là lúc anh rơi vào tuyệt vọng nhất, nhưng cuộc sống đâu phải như những gì mình ước mơ đúng không em. Khi nghe những điều em nói anh như muốn tan ra, có ai ngờ bàn tay anh nắm thật chặt tưởng không bao giờ mất, không bao giờ xa anh lại để bàn tay anh cô đơn trong nỗi nhớ. Tình yêu không phải toán học, kỷ niệm không phải cơn mưa mùa hạ, rất nặng hạt để có thể cuốn trôi tất cả, và trái tim anh không phải gỗ đá để không phải buồn, phải nhỏ lệ khi em mang theo vùng trời bình yên của anh đi xa…
Những ngày qua là khoảng thời gian khó khăn với anh nhất em biết không? Đêm nằm không thể ngủ, anh sợ khi nhắm mắt lại sẽ thấy em. Anh đau lắm. Anh phải làm sao để quên em? Anh sợ nơi đó, đi đâu cũng thấy chỉ là kỉ niệm… nó như ùa về cùng một lúc khiến anh nghẹt thở.
Anh không phải là một kẻ quá từng trải. Anh chỉ là một kẻ gom nhặt mọi thứ từ thế giới và chắt lọc lại cho mình những gì tinh tuý. Anh ngại ngần khi nói yêu em. Không phải vì anh ngại ngần vì tình yêu của mình, hay phân vân liệu đó có phải tình yêu không mà ngại ngần vì đó không phải là lần nói tiếng yêu thứ n như những kẻ khác. Những suy nghĩ của anh cũng không hơn một đứa trẻ là mấy. Anh tự cho là như vậy. Nhưng với tình yêu thì anh là một kẻ si tình. Anh biết điều đó. Anh hiểu bản thân mình.
Video đang HOT
Em đã chọn con đường không có anh, em chọn rẽ lối khi chúng ta đang đi cùng nhau… Em chọn cách quay lại với họ…
Anh đã cố níu kéo nhưng anh phải để em ra đi thôi (Ảnh minh họa)
Anh không thể trách em khi tình yêu ấy không còn hướng về anh nữa. Anh đã cố níu kéo nhưng anh phải để em ra đi thôi.
Anh buồn khi nghe em nói “ Lẽ ra chúng ta không nên quen nhau”. Em hối hận ư? Vì tình yêu em dành cho anh hay đó chỉ là chút rung động? Chắc là không rồi vì em nói em yêu anh cơ mà. Hãy giữ chặt lấy tình yêu của mình em nhé…
Xin em đừng cùng ai đó qua những con đường mà ta đã đi, hãy để cho nó là một góc kỉ niệm của anh thôi nhé được không?
Em xa anh mà không mang theo tình yêu của anh. Anh căm ghét tình yêu đó vì nó vẫn tồn tại. Nó vẫn chiếm một chỗ quá lớn trong trái tim anh, trong trí óc của anh. Nó lớn dần mỗi khi anh nhìn thấy mọi người hạnh phúc bên nhau. Lúc đó, nỗi nhớ lại xâm chiếm anh, nuốt chửng lấy anh. Khoảnh khắc ấy anh hiểu rằng mình sẽ phải sống một mình với tình yêu của mình và ngày ngày thử bóp chết nó bằng mọi cách. Thật tàn nhẫn và độc ác nhưng liệu có làm được?
Cảm ơn em đã mang anh ra khỏi thế giới đó…
Cảm ơn em đã cho anh biết tình yêu trong anh vẫn còn…
Cảm ơn em vì là “Thần may mắn” của anh…
Cảm ơn em vì những yêu thương chăm sóc đã dành cho anh…
Cảm ơn em…
Cảm ơn em vì tất cả…
Cảm ơn em người con gái anh yêu…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim vô tình
Thế là anh đã có người mới thật rồi, em như không muốn tin vào những gì mình nghe thấy, những gì mình chứng kiến.
Em muốn bỏ chạy đi thật xa để trốn tránh sự thật đau lòng này. Nhưng em biết, dù cho em có phủ nhận nó hay chạy đi đến đâu chăng nữa, thì đó vẫn là sự thật. Sao lại nhanh như thế hả anh? Mình chỉ vừa chia tay nhau cách đây vài tháng thôi mà. Nỗi đau trong em vẫn còn như ngày nào, hình ảnh của anh và những kỷ niệm luôn ùa về trong em như không bao giờ phai nhạt. Em luôn mong sao anh quay về và quan tâm em như ngày xưa. Nhưng em đã hoàn toàn vô vọng vì anh không hề hỏi han gì đến em.
Và cũng đã hơn 2 tháng nay, em nghe mọi người bàn tán và nói rằng anh đang rất hạnh phúc bên người mới. Em cứ ngỡ là mọi người trêu chọc em và nói cho em dứt lòng với anh. Nhưng hôm nay thì em đã hoàn toàn sụp đổ. Những gì mọi người nói là sự thật, một sự thật mà em không dám tin. Anh thật sự đã có bến đỗ mới, một cô bé rất trẻ, rất nhí nhảnh và rất dễ thương. Phải chăng đây là người đã nhắn tin và trò chuyện với anh khi chúng ta chưa chia tay nhau? Anh thật sự đã bắt đầu với cô ấy sau khi mình chia tay hay là trước đó? Cho dù thế nào đi chăng nữa, anh như đã đâm thêm một nhát dao thật sâu vào trái tim đang tan nát của em. Anh nói lời chia tay khi em hoàn toàn không hề chuẩn bị tinh thần hay suy nghĩ đến. Anh bỏ rơi em với một lý do rất đơn giản "chúng mình không hợp nhau, tình cảm đã không còn". Chẳng lẽ đây là lý do duy nhất để các ông dùng chia tay bạn gái mình hay sao? Em như không tin vào tai mình nữa, em như người đang mộng du và luôn cầu mong minh thức tỉnh lại.
Em luôn tự hỏi, là anh đã thay đổi hay là em đã chưa hiểu được anh? (Ảnh minh họa)
Em luôn lang thang trên những còn đường đầy kỷ niệm của chúng ta. Em mong tìm lại đâu đó chút niềm vui từ những giấc mơ đẹp bên anh. Hằng đêm, em luôn mơ sẽ có một ngày anh quay về bên em, và chúng ta lại hạnh phúc như thuở nào. Nhưng hôm nay, vô tình trông thấy anh nói cười vui vẻ bên cô gái ấy, thì em đã thật sự tuyệt vọng. Nhìn những ánh mắt, cử chỉ của anh trao cho cô ấy, em đã hiểu rằng giấc mơ của mình mãi mãi sẽ không thành sự thật nữa. Em đã hoàn toàn mất anh, mất anh không lý do. Có chăng chỉ là lòng anh đã thay đổi.
Em đã yêu anh bằng mối tình đầu thơ mộng, một tình yêu chân thành và một lòng tin tuyệt đối vào anh. Em đã không đòi hỏi nơi anh bất cứ sự giàu sang hay vật chất xa hoa gì. Điều em cần chỉ là tình yêu chân thành mà thôi, yêu em như em yêu anh là đủ rồi. Chúng mình đã từng cùng nhau bàn tính chuyện tương lai, xây dựng nên một giấc mơ thật đẹp cho chúng ta về sau. Anh đã hứa với em rất nhiều, và muốn em hãy luôn tin vào anh. Em đã hứa, và em đã hoàn toàn đặt niềm tin vào anh cho đến ngày anh bất ngờ nói chia tay. Còn anh, anh đã từng hứa là sẽ bên em mãi mãi, cùng em vượt qua tất cả để xây tổ ấm, sẽ cùng em sống một cuộc sống hạnh phúc bên những đứa con ngoan. Nhưng có lẽ anh đã quên những lời hứa đó, và anh đã không còn ở bên cạnh để cùng xây giấc mơ với em nữa.
Tình yêu suốt mấy năm dài của chúng ta kết thúc vì người thứ ba sao anh? Và anh là người không hề có trách nhiệm với những lời hứa của mình sao? Anh là một người có thể vứt bỏ tất cả mà không hề vương vấn gì sao anh? Anh chối bỏ những gì của quá khứ để chạy theo bóng hình mới một cách tàn nhẫn như thế sao? Thật sự ra, anh là người như thế nào? Em biết là mình quá vô lý khi cảm thấy buồn vì anh đã có người mới. Nhưng sao lại nhanh đến thế hả anh? Là em quá vô duyên hay vì anh quá vô tình? Và em luôn tự hỏi, là anh đã thay đổi hay là em đã chưa hiểu được anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình anh dành cho em có phải là tình yêu Đã bao ngày mình đã sống bên nhau, em cảm nhận được trái tim mình đã yêu anh rất nhiều và anh cũng đã nói với em rằng anh vẫn muốn em là của anh mãi mãi, nhưng liệu rằng anh có thật lòng với tình yêu của em. Làm sao em có thể quên được những gì mình đã có với nhau....