Lời cuối của bạn trai và viên thuốc tránh thai khẩn cấp
“Thuốc tránh thai khẩn cấp tôi để sẵn trong túi cô rồi đấy, cô quen rồi thì cũng tự biết phải làm thế nào chứ?”.
Ngày cô gặp Việt lần đầu tiên là khi cô lên trường nhập học. Một cô sinh viên bỡ ngỡ, lần đầu tiên bước chân ra khỏi sự bao bọc của gia đình cùng với sự ngây thơ đã nhanh chóng lọt vào tầm ngắm của gã. Cùng là đồng hương cộng thêm vẻ mặt dễ gần, gã nhanh chóng lấy được sự tin tưởng của cô, giúp đỡ cô đúng lúc cô cần càng làm cho cô biết ơn và quý mến gã. Sau thời gian dài tiếp cận, lấy được niềm tin của cô, gã bắt đầu chiêu tỏ tình ngọt lịm làm trái tim cô xao xuyến. Cô nhận lời làm người yêu gã.
Là một kẻ khéo léo, am hiểu sự đời nên gã đã nhanh chóng trở thành bạn trai tốt trong mắt mọi người xung quanh. Có những lần, để chiếm trọn sự tin tưởng của cô, gã không ngần ngại chở cô về quê cách xa hơn 100 cây số vì biết cô bị say xe nặng. Trước mặt gia đình cô, vẻ mặt hiền lành, sự chu đáo của hắn luôn ghi điểm tuyệt đối. Còn cô, cô tự biến mình thành đứa khó tính, khó chiều và bắt nạt gã. Cô tin tưởng gã sẽ là người cùng cô đi hết cuộc đời, là người đàn ông tốt nhất với cô. Cô nhanh chóng trao cho hắn cái mà người ta vẫn coi là thứ để đánh giá nhân phẩm người phụ nữ.
Mất đời con gái vào tay gã, cô lo sợ nhưng trước những lời hứa, những điều gã làm cô vẫn một lòng một dạ tin là gã sẽ cưới, sẽ ở bên cô mãi mãi. Rồi những tháng ngày bên nhau, gã vẫn rất quan tâm đến cô, còn cẩn thận mua thuốc tránh thai cho cô uống sau mỗi lần “lỡ” khiến cô tin tưởng tuyệt đối vào tấm chân tình của gã. Nhưng người tính không bằng trời tính, lần đó sau khi gần gũi, Việt tính sẽ không sao nên không đưa thuốc cho cô, và rồi cô có thai.
Với hoàn cảnh của một kẻ đi làm lương không đủ ăn còn cô vẫn phải nhận trợ cấp gia đình thì cưới hay có con trong thời điểm này là việc hoàn toàn không thể. Sau những ngày dài lo lắng, khóc lóc, gã đã thuyết phục được cô bỏ cái thai với lời hứa danh dự chắc chắn sau này gã sẽ lấy cô làm vợ. Ngày cô bỏ thai, Việt yêu chiều cô hơn, bên cạnh an ủi khiến cô an tâm dựa vào gã mà trong thâm tâm cô không biết gã đã chán ghét và tìm cách để ruồng bỏ cô.
Gã vẫn lôi cô lên giường khi muốn, vẫn đều đặn cho cô uống thuốc tránh thai sau những lần quan hệ, vẫn là lời hứa, lời xin lỗi cô. Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi Việt gặp khó khăn trong công việc, gã bắt đầu quay ra đổ lỗi tại cô ám gã, tại cô khiến công việc gã không suôn sẻ, kèm với đó là những trận cãi vã, và lần đầu tiên cô bị đánh. Dù ân hận, nhục nhã ê chề nhưng cô vẫn tin Việt là người tốt, chỉ tại anh đang khó khăn nên nhanh chóng tha thứ cho gã. Ngày qua ngày, mọi chuyện cứ lặp lại và cô vẫn xin lỗi gã, vẫn yêu gã một cách mù quáng.
Video đang HOT
Gã vẫn lôi cô lên giường khi muốn, vẫn đều đặn cho cô uống thuốc tránh thai sau những lần quan hệ, vẫn là lời hứa, lời xin lỗi cô. (Ảnh minh họa).
Gã đổi chỗ trọ để tránh xa cô với lý do tìm phòng trọ rẻ hơn để ở cho tiết kiệm. Gã tìm cách trốn tránh liên lạc với cô vì công việc bận. Sau thời gian dài bỏ bê học tập, đã bắt đầu tập trung trở lại nên cũng không để ý nhiều đến sự thay đổi của gã. Chỉ đến lúc một tuần liền gã không nhắn tin, gọi không trả lời cô mới bắt đầu sợ. Cô tìm đến nơi Việt ở thì gã đã chuyển đi từ lúc nào không biết, cô hoang mang trong nước mắt và lo sợ.
Rồi một ngày cô nhận được tin nhắn của gã, gã nhắn cho cô nói muốn chia tay, gã xin lỗi cô vì những gì gã đã làm, gã mong cô buông tay để gã có thể làm việc tốt hơn vì cô và gã không hợp tuổi. Cô vẫn không nhận ra bộ mặt đểu giả, vẫn khóc lóc cầu xin gã, cô xin gã đừng bỏ cô, cô không cần nhắn tin không cần gọi điện nhiều, chỉ cần cho cô gặp 1 lần một tháng, cho cô vẫn là người yêu là được. Nhưng đáp lại chỉ là sự vô tình đến đáng sợ, gã nói gã hết tình cảm với cô rồi.
Những tháng ngày cứ qua đi, cô vẫn như đứa trẻ lạc mẹ, nhắn tin cầu xin gã trong vô vọng. Còn Việt, gã thi thoảng nhắn lại cô vài tin hời hợt, thậm chí để cô bớt làm phiền gã không ngần ngại đưa ra lời hứa: “Anh sẽ không yêu ai đến khi công việc tốt đẹp, kiếm được tiền, em yên tâm. Nếu em đợi được hãy chờ anh đến khi đó anh sẽ quay lại yêu em”. Sau đó gã biến mất không tăm tích, để mặc cô tìm kiếm vô vọng.
Một thời gian dài cô vẫn nhắn tin mặc cho gã không một lời hồi âm. Bỗng một ngày gã trả lời nhớ cô, muốn gặp cô, cô như thêm sức sống, vội vã đi gặp gã. Việt đưa cô đi chơi, đi ăn, đi dạo phố và điểm đến cuối cùng là nhà nghỉ. Bao nhiêu đắng cay, bao nhiêu nước mắt của cô lại tan biến hết trong vòng tay gã và những lời hứa. Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy thì gã đã không còn ở đó nữa. Cô gọi hàng chục cuộc gã không nhấc máy. Mãi đến chiều tối, cô như bừng tỉnh khi nhìn thấy tin nhắn từ gã với lời nhắn: “Thuốc tránh thai khẩn cấp tôi để sẵn trong túi cô rồi đấy, cô quen rồi thì cũng tự biết phải làm thế nào chứ? Từ nay đừng làm phiền tôi nữa, cô dễ dãi như vậy, ai dám chắc cô không lên giường với những gã khác”. Đó cũng là những lời cuối cùng của gã dành cho cô, cay đắng, chua chát.
Cú shock tinh thần khiến cô mất hết động lực sống, trái tim vốn yếu đuối nay vỡ tan từng mảnh, cô kiệt quệ đến nỗi ngất trên trường và được bạn bè đưa vào viện. Gã đã cướp đi đời con gái của cô, nhưng đau đớn hơn khi bác sĩ nói cô không còn khả năng làm mẹ nữa do lầnphá thai “chui” cùng với thời gian dài uống thuốc tránh thai khẩn cấp khiến tử cung tổn thương trầm trọng.
Trong nỗi tuyệt vọng, cô như chết ngất khi Việt đăng hình bạn gái mới trên facebook. Thỉnh thoảng, nghe những lời hỏi han của mọi người về gã, lòng cô trào sôi căm giận. Cô tự nhủ, nhất định cô sẽ buộc gã phải trả giá cho những gì đã lấy đi của cô…
Theo Afamily
Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi
Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.
Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.
Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.
Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)
Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.
Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đứa bé thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách giết con mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)
Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.
Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ nữ sinh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...