Lời cuối anh muốn nói
Em hãy cho anh cơ hội cuối cùng này thôi nhé.. (Ảnh minh họa)
Hối hận muộn màng hoặc lời xin lỗi không bao giờ đến. Đã 2 tuần rồi, ta đã chia tay 2 tuần rồi sao em?! Anh không nghĩ thời gian trôi qua nhanh đến vậy.
Anh không nghĩ mình lại vượt qua được quãng thời gian dài như thế, vì với anh một ngày không nghĩ về em, không nhắn tin cho em thì anh không thể nào chịu được. Vậy mà đã 2 tuần rồi sao…
Em à, bây giờ em đang làm gì, em có nhớ anh không hay đã quên anh rồi?! Có lẽ em đã quên anh thật rồi bởi anh biết em luôn là con người của công việc mà, giờ chắc em đang ở nhà vui cùng gia đình, nếu rảnh thì em cũng lao đầu vào làm việc nhà chứ không có thời gian để nghĩ đến anh đâu nhỉ! Có lẽ là thế rồi. Em đã từng nói rằng em rất yêu anh, em luôn nghĩ về anh dù em có ở đâu hay làm gì, nhưng đã 2 tuần em không hề nhắn tin. Em đã quên anh thật rồi sao em?!
Cũng phải thôi, anh đã làm em buồn và tổn thương, một sự tổn thương khó mà bù đắp, khó mà có thể san lấp. Anh còn nhớ như in ngày chia tay, em đã khóc và nước mắt anh đã rơi nhưng chừng đó chưa đủ để anh có thể kéo em về lại với anh, anh đã đánh mất em trong ngày hôm đó. Vì sao lại thế nhỉ, anh đã tự hỏi lòng mình rất nhiều là vì sao lại thế? Và anh cũng đã hỏi em nhưng rồi anh nhận ra tất cả là do anh, anh đã sai khi đã làm em tổn thương, là anh đã sai khi anh bỏ rơi em, đã không quan tâm đến suy nghĩ của em. Nhưng em à, em có biết rằng anh không hề muốn thế, chưa bao giờ anh muốn nói 2 chữ “chia tay”.
Video đang HOT
Anh sẽ không bao giờ anh làm em tổn thương nữa, sẽ không làm em buồn và rơi nước mắt nữa… (Ảnh minh họa)
Có thể bây giờ em không tin những gì anh nói nhưng anh vẫn muốn nói dù em có nghe thấy hay không, anh muốn nói rằng anh làm tất cả chỉ vì em, anh không muốn em đau khổ khi theo anh mà thôi. Nhưng anh đã sai, đấy chỉ là những suy nghĩ nông cạn mà anh có thể nghĩ ra lúc đó. Anh đã không ngĩ đến suy nghĩ của em, càng không nghĩ được rằng khi đã chia tay theo như anh muốn thì anh lại thấy mình đã sai như thế nào. Nhẽ ra anh phải tin tưởng em, tin tưởng vào tình yêu của chúng ta. Vậy mà anh đã không thể hiểu được điều này lúc đó, và anh làm một điều sai lầm của cuộc đời mình là anh đã tự đánh mất em.
Giờ đây anh phải đi đâu để có thể mang em về lại đây. Anh phải làm sao để có thể mang em về với anh đây? Em đã từng nói rằng em đã cố tìm lại con người của anh, con người mà em đã đem hết niềm tin và tình yêu trao cho anh. Và giờ đây anh đã trở về. Nhưng đã quá muộn chăng? Đã muộn thật rồi! Em đã đi, em đã bỏ anh lại đây.
Có lẽ đây là tất cả những gì anh phải gánh lấy khi anh đã làm em tổn thương. Những gì anh đã gây ra khó mà có thể tha thứ nhưng em à, em vẫn còn yêu anh đúng không? Anh biết anh sai rồi, anh sai rồi em à. Em còn yêu anh thì em cho anh cơ hội cuối cùng nhé. Chỉ một lần này nữa thôi, một lần cuối này thôi. Anh sẽ quý trọng nó, anh sẽ không bao giờ anh làm em tổn thương nữa, sẽ không làm em buồn và rơi nước mắt nữa. Hãy tin anh em nhé.
Anh biết rằng anh đã sai rất nhiều lần và em cũng đã tha thứ và cho anh nhiều cơ hội. Nhưng lần này là lần cuối cùng nhé, em hãy cho anh cơ hội cuối cùng này thôi nhé, và em sẽ nhận ra em đúng mà. Anh xin em đó, anh van xin em đó. Em có biết rằng khi ta đánh mất một thứ gì đó thì lúc đó ta mới hiểu được nó quan trọng với mình đến nhường nào. Giờ anh đã hiểu ra rồi. Sẽ không quá muộn phải không em? Anh xin em hãy nghe những gì anh nói dù chỉ một lần này nữa thôi.
ngayhomqua19872003@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Khi anh đi rồi...
Em cũng gắng xua đi tất cả, những kí ức buồn lòng, những kỉ niệm xưa cũ...
Khi anh đi rồi, cũng là lúc em quen với những đớn đau, cũng là lúc em thôi không khóc, cũng là lúc em thôi không hy vọng... Em chỉ biết lạnh nhạt hững hờ với tất cả đàn ông... vì sẽ chẳng ai có thể lấy cắp trái tim em lần nữa?
Anh có hạnh phúc không, kể từ khi không làm chồng, làm cha của con em nữa? Em đang ở đây, đêm nay nhớ đến anh chậm rãi, không xót xa, không hận thù, không nuối tiếc... mà em đang cố gắng quên anh, đang rũ bỏ rất thanh thản. Như chưa quen anh, như chưa từng có thái độ dửng dưng đến vậy, xưa nay em vẫn luôn lệ thuộc cảm xúc vào anh, vẫn luôn là người lo cho anh hơn cả, vậy mà... em cũng không hiểu nổi mình, có lẽ là vượt ngưỡng, phải không anh?
Vậy thì... Những đêm sẽ không còn dài, không còn lạnh với em nhiều nữa, em cũng gắng xua đi tất cả, những kí ức buồn lòng, những kỉ niệm xưa cũ... và em cũng không cần trốn chạy khỏi anh, khỏi người con gái ấy.
Khi anh đi rồi, cũng là lúc em quen với những đớn đau, cũng là lúc em thôi không khóc, cũng là lúc em thôi không hy vọng... Em chỉ biết lạnh nhạt hững hờ với tất cả đàn ông... vì sẽ chẳng ai có thể lấy cắp trái tim em lần nữa?
Khi anh đi rồi, cũng là lúc em quen với những đớn đau
Khi anh đi rồi, cũng là lúc em quen với cái giá băng, cái cảm giác trống vắng một mình không làm em gục ngã... Cho dù em đơn lẻ, cho dù em lạnh căm, nhưng em biết xung quanh mình là hạnh phúc, em chỉ cần can đảm bước đi, can đảm cúi xuống nhặt lại những yêu thương mình đã hoang phí. Em gom góp lại cho mình, để yêu thương, để không phải đợi chờ một người đàn ông đến bên em nói trao cho em hạnh phúc!
Nếu một ngày ta chẳng thể gặp nhau, anh hãy giữ mối tình mình đã có, những khoảnh khắc có anh, có em, có buồn vui lẫn lộn... dù đau khổ, dù muộn màng, dù không bên nhau được nữa thì anh cũng hãy nghĩ đến em chỉ như một kẻ dại khờ, ngốc ngếch... Và anh cứ từ chối em, từ chối tình yêu này... để em còn có thể yên tâm tìm hạnh phúc mới, anh nhé!
Wetcat (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Sự tha thứ muộn màng Trái tim tôi quặn thắt lại khi biết Chiến là người yêu cũ của chị dâu... (Ảnh minh họa) Háo hức dẫn Chiến về ra mắt gia đình bao nhiêu thì trái tim tôi quặn thắt lại bấy nhiêu khi đón nhận sự thật phũ phàng: chị dâu tôi chính là người yêu cũ của anh. Vẫn biết tất cả đã trở thành...