Lỡ sa chân vào một người đàn ông đã có gia đình, em biết đây là cái giá mà em phải gánh chịu!
Mẹ vừa khóc vừa dấm dúi cho em vài trăm nghìn: “Con đi đi, ở nhà cũng không sống nổi với bố đâu. Mẹ chỉ giúp con được thế này thôi”.
Năm nay em 24 tuổi, hiện tại em vừa nghỉ làm nhân viên văn phòng cho một công ty truyền thông. Em đang sống trong những tháng ngày cô đơn, tuyệt vọng. Giờ đây, em chẳng có ai thân thích bên cạnh, cả người mà em yêu thương cũng đã ruồng bỏ em để chối bỏ trách nhiệm.
Em không dám trách ai trong chuyện này. Bởi vì em là người đáng trách nhất. Lỡ sa chân vào một người đàn ông đã có gia đình, em biết đây là cái giá mà em phải gánh chịu. Em quen anh ta trong một quán cà phê. Khi ấy, em đang ngồi uống cà phê một mình thì anh ta đến và giả vờ nhận người quen. Thế là bọn em nói chuyện, em còn nghĩ đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Quen nhau được một thời gian em mới biết người yêu mình đã có vợ con. Lúc em nói chia tay, anh ta quỵ lụy xin em đừng chia tay vì anh ta đang hoàn tất thủ tục ly dị vợ. Dù biết có thể anh ta nói dối nhưng em lại một lần nữa mù quáng. Không ngờ anh ta chẳng những không ly hôn mà ngược lại đang sống rất hạnh phúc với vợ con.
Dù biết có thể anh ta nói dối nhưng em lại một lần nữa mù quáng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi biết tin em có thai, anh ta chỉ nhắn một dòng tin chia tay cộc lốc. Vợ anh ta là một người tử tế nên đến gặp em. Chị ấy cho em một số tiền và khuyên em hãy bỏ đứa bé để có thể làm lại từ đầu. Bởi vì em còn quá trẻ, tương lai phía trước sẽ chẳng thể sáng lạn nếu chấp nhận làm một bà mẹ đơn thân.
Nhưng em thương con quá, con em mới thành hình, làm sao em có thể vứt bỏ con được. Em cố gắng đi làm để có thể lo cho con. Vậy mà người đàn ông em từng yêu lại khiến cuộc đời em trở nên bế tắc. Anh ta dùng sức ép với lãnh đạo của em, cố tình phanh phui chuyện em làm người thứ ba khiến em không còn mặt mũi tiếp tục làm việc. Em nghỉ làm, ở nhà nhận công việc làm thêm để kiếm sống qua ngày.
Làm việc bất kể ngày đêm khiến em bị động thai. Hôm qua, em ôm cái bụng bầu 5 tháng về nhà mong được bố mẹ cưu mang, đùm bọc. Mẹ em khi biết chuyện đã sốc lên sốc xuống. Còn bố em sợ xấu mặt với hàng xóm nên đã đuổi em ra khỏi nhà giữa đêm khuya.
Rời khỏi bệnh viện, em chẳng biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu. (Ảnh minh họa)
Đứng ngoài cổng đến gần sáng, mẹ em trở ra, tay mang theo đùm cơm và chút thịt nóng. Mẹ vừa khóc vừa dấm dúi cho em vài trăm nghìn: “Con đi đi, ở nhà cũng không sống nổi với bố đâu. Mẹ chỉ giúp con được thế này thôi”. Mẹ em chưa dứt lời thì trong nhà, bố em đã sang sảng chửi bới. Biết chẳng được về nhà, em đành phải quay đi để tránh bị mọi người dị nghị.
Sáng nay, một mình em lững thững đến bệnh viện. Thế nhưng khi siêu âm, nghe tiếng tim con đập trong bụng, em lại không đành lòng. Rời khỏi bệnh viện, em chẳng biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu. Bố mẹ chẳng thể hiểu cho em, công việc cũng không còn chỗ để em có thể tiếp tục. Cả em và con đều không có chỗ dựa. Em thật sự đang rất tuyệt vọng. Không biết rằng những tháng ngày tiếp theo, em và đứa con trong bụng sẽ phải sống thế nào đây?
Theo Afamily
Bạn trai 7 năm đòi chia tay chỉ vì tôi làm ra nhiều tiền hơn
Em làm ra nhiều tiền, như thế anh nhục lắm. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay
Cuối cùng thì cuộc tình 7 năm của tôi cũng tan vỡ. Đi đâu ai cũng hỏi khiến tôi khổ tâm vô cùng. Mọi người nghi ngờ đủ mọi lí do. Người thì bảo có khi tôi bị "đá", người lại đoán vì tôi giờ đi làm có nhiều tiền, chê bạn trai, rồi cặp kè với người nọ người kia... nên mới dẫn tới chia tay. Còn tôi chỉ biết im lặng. Với tôi, phải dừng lại cuộc tình này đã là một sự đau đớn và quá nhiều tổn thương rồi. Tôi không muốn mọi người lại tiếp tục bàn thêm về nó nữa.
Ở tuổi 28, tôi lại bắt đầu một hành trình mới. Tôi hoang mang lắm. Nhìn bố mẹ mong ngóng tôi sớm yên bề gia thất, tôi lại càng lo lắng và thương họ. Lẽ ra, ở tuổi này, tôi phải có một tổ ấm cho riêng mình, con cái đề huề rồi mới phải. Vậy mà giờ đây tôi lại bị bạn trai bỏ, lại một thân một mình và chẳng biết đến bao giờ mới có thể yêu thêm được nữa. Cuộc đời tôi rồi sẽ đi về đâu khi mà ai cũng biết tôi và anh là một cặp, giờ lại chia tay.
Tôi với anh yêu nhau lúc tôi vừa tròn 20 tuổi. Ngần ấy thời gian, hai đứa chúng tôi bên nhau. Chúng tôi cùng quê, cách nhau có vài km thôi. Sau khi đỗ Đại học, lên thành phố, chúng tôi mới bắt đầu yêu nhau. Bố mẹ chúng tôi ủng hộ hai đứa lắm, suốt ngày điện thoại lên động viên cố gắng học tập, lập nghiệp nơi thành phố cho đỡ khổ.
Cách đây khoảng 3 năm, là khi tôi và anh đều đã bắt đầu ra đi làm, tôi đã đề nghị anh cưới. Tuy nhiên, lúc đó anh bảo từ từ. Anh muốn chúng tôi cố gắng lao vào làm ăn, dành dụm tiện, mua lấy căn chung cư dù là trả góp cũng được. Anh muốn phải ổn định một chút về kinh tế thì mới kết hôn, sinh con, cho đỡ khổ. Tôi cũng đồng ý chờ đợi. Vì tôi tin tưởng anh.
Những năm sau đó, hai đứa tôi cố gắng làm việc. Công việc của anh cũng tàm tạm, của tôi cũng thế. Nhưng cứ như vậy thì khôn gbieets đến bao giờ mới dư giả một chút để mà mua nhà. Chính vì muốn đẩy nhanh việc đó nên tôi lao vào làm cật lực. Kết quả, sau 2 năm cố gắng, tôi được cất nhắc lên vị trí trưởng phòng - một tin quá vui mừng với tôi.
Ở vị trí đó, tất nhiên tôi có thu nhập cao hơn hẳn. Còn chưa kịp vui mừng với suy nghĩ sẽ dành dụm được tiền, giúp đỡ bạn trai mình, tích cóp mua lấy cái nhà rồi hai đứa cưới nhau, thì sau 4 tháng, anh đòi chia tay tôi chỉ vì lí do này.
Hôm đó, anh gọi điện cho tôi hẹn gặp. Linh tính đã khiến tôi cảm thấy có gì đó hơi bất thường. Buổi tối, tôi đi gặp anh. Anh đòi chia tay. Tôi gặng hỏi mãi anh mới chịu nói lí do là vì... "Bây giờ em có chức tước, lắm tiền, anh không quen được cảnh vợ sẽ hơn mình. Quan điểm của anh là vậy. Đàn bà thì phải ở phía sau chồng. Em kiếm được nhiều tiền thế, anh không muốn thua kém vợ. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay".
Tôi thật không tin nổi cái lí do kì quặc đó. Anh là thanh niên thời đại mới rồi mà còn nặng nề cái tư tưởng như vậy. Nhưng anh khăng khăng làm thế và không thay đổi. Cuối cùng, tôi quyết định chia tay dù tôi cũng rất sợ và lo cho tương lai của mình. Tôi không còn trẻ nữa, lại chia tay ở thời điểm này sẽ nhiều cái dang dở. Nhưng tôi làm gì còn lựa chọn, tôi không thể nào bỏ công việc mà tôi phải phấn đấu mãi mới có được. Quan trọng hơn cả là, một người đàn ông ích kỉ như vậy, không bao giờ muốn vợ hơn mình thì làm sao có thể chung sống cả đời?
Theo 2sao
Bàng hoàng phát hiện chồng sắp cưới lưu ảnh bạn thân mặc đồ mát mẻ để... ngắm cho đỡ nhớ Mở to ra, tôi lặng người đi khi nhìn thấy người đó là... bạn thân của mình. Sau 1 tuần đóng cửa khóc trong phòng một mình, tôi vẫn không thể nào tìm ra hướng giải quyết cho cuộc tình này. Mặc cho mẹ hỏi lí do vì sao, tôi chỉ biết khóc. Người đàn ông đó, giờ tôi có nên cưới nữa...