Lo lắng khi con gái bước vào cuộc hôn nhân bất hạnh
Tôi năm nay 45 tuổi, chồng tôi 51 tuổi. Vợ chồng tôi sinh được 2 con, 1 trai, 1 gái. Con trai tôi năm nay 21 tuổi. Học xong cấp 3, cháu ở nhà làm việc nhà nông cùng vợ chồng tôi.
ảnh minh họa
Con gái tôi 24 tuổi, tốt nghiệp ngành Sư phạm, đã được vào biên chế của trường tiểu học. Ở quê tôi, bằng tuổi của cháu, bạn bè đã lập gia đình, có con cái đuề huề hết rồi, nên bây giờ khi công việc đã ổn định, chúng tôi cũng muốn cháu yên bề gia thất.
Thực ra năm ngoái con gái tôi cũng quen và yêu 1 cậu thanh niên cùng làng. Cậu ta đã ra trường được mấy năm rồi nhưng không xin được việc làm, bây giờ lao động tự do, nay đây mau đó, chủ yếu là ở xa. Bố mẹ cậu ấy là người cùng làng, cũng không có điều tiếng gì nên vợ chồng tôi thấy cũng được, không tham gia quá sâu vào chuyện tình cảm của con. Tôi chỉ nhắc nhở cháu phải tìm hiểu thật kỹ về tính cách và đạo đức của cậu ấy chứ không được vội vàng, kẻo sau này phải chịu khổ.
Tháng 7 vừa rồi, hai cháu thưa chuyện với vợ chồng tôi xin được tiến tới hôn nhân để cùng nhau xây dựng hạnh phúc. Tôi chỉ hỏi 2 đứa đã tìm hiểu kỹ chưa? Đã thực sự hiểu nhau chưa? Nếu có chỗ nào chưa thông suốt thì cứ tìm hiểu cho thật kỹ, vì hôn nhân là cả cuộc đời nên không phải vội vàng gì. Khi tôi nói thế thì cả 2 đứa đều trả lời là đã tìm hiểu kỹ rồi và thực sự muốn tiến tới hôn nhân. Thế nên vợ chồng tôi đều đồng ý, nhưng thực sự trong lòng tôi không yên tâm lắm vì trong thời gian yêu cậu ấy, nhiều lần tôi đã thấy con gái mình khóc.
Mấy ngày sau bố mẹ cậu ta đến nhà tôi thưa chuyện để tính việc cưới xin cho 2 đứa. Chúng tôi thống nhất là tháng 8 sẽ làm lễ ăn hỏi và tháng 12 thì tổ chức cưới. Mấy hôm sau, tôi bảo con gái gọi điện báo trước gia đình nhà cậu ta là vợ chồng tôi sẽ đến thăm và còn hẹn ngày giờ cụ thể. Thế nhưng, khi vợ chồng tôi đến nhà thì chẳng có ai ở nhà tiếp đón. Một lúc sau bố cậu ta mới về còn bà mẹ thì đi làm chứ không ở nhà chuẩn bị tiếp đón. Vợ chồng tôi chỉ ngồi chơi khoảng 20 phút là cáo từ ra về.
Thú thực là chúng tôi rất phiền lòng và cảm thấy như là họ coi thường mình. Cũng chiều hôm đó, con gái tôi bận dự hội nghị của ngành ở trên Uỷ ban, khi cháu về, không may vạt áo dài bị cuốn vào bánh xe, cũng may là người không bị sao, chỉ bị rách vạt áo dài. Khi về nhà, tôi đã kể chuyện cho con gái về sự không hài lòng của vợ chồng tôi với gia đình nhà cậu kia vì họ tiếp đón không chu đáo.
Video đang HOT
Tối đó, cháu ngồi nhìn cái áo dài bị rách đúng vào lúc bố mẹ mình đến nhà trai và tự nhiên lo nghĩ cho tương lai của mình. Cháu bảo rằng, chẳng biết đời mình sau này có bị vùi dập và te tua như cái áo dài kia không? Rồi cháu lấy 1 cái sim điện thoại khác lắp vào máy để nhắn tin với người yêu. Nội dung đại loại là cháu mạo danh 1 cô gái nào đó mà tôi không biết. Tôi thấy 2 đứa nhắn đi nhắn lại suốt cả buổi tối đến 6 – 7 chục tin nhắn và cậu ta vẫn cứ nghĩ là đang nhắn tin với cô gái khác chứ không phải là con gái tôi, tức là người yêu đang chuẩn bị cưới của cậu ta.
Nhắn tin xong, con gái tôi mới đưa cho tôi đọc, toàn lời lẽ hứa hẹn rồi ân ái nọ kia mà tôi không tiện nêu ra đây. Rồi cậu ta chốt lại trong tin nhắn là cưới con gái tôi nhưng vẫn giữ quan hệ với cô gái kia như chồng vì họ làm việc cùng với nhau. Rồi con gái tôi khóc với tôi, cháu bảo là con bị lừa rồi mẹ ạ. Cháu bảo tôi mời bố mẹ cậu ta lên nhà để nói chuyện.
Khi họ đến, cháu đã thuật lại hết nội dung tin nhắn cho bố mẹ cậu ta rồi gọi điện cho cậu ta vẫn bằng cái sim đã nhắn tin tối hôm qua. Khi biết là con gái tôi nhắn tin chứ không phải cô gái kia, cậu ta đã nhận lỗi ngay vì chẳng thể chối cãi. Bố mẹ cậu ta cũng nhận lỗi với vợ chồng tôi và bắt con trai họ về ngay.
Tối hôm đó, cậu ta đến nhà tôi xin lỗi và thú nhận đúng là có quan hệ với cô gái kia nhưng đã chấm dứt hơn 1 tháng nay rồi. Tôi giận lắm, nhưng chỉ nói rằng: việc này cháu gây ra thì phải tự chịu trách nhiệm và 2 đứa tự giải quyết với nhau. Sau hôm đó, con gái tôi với với tôi là cháu sẽ chia tay với cậu ta, không cưới xin gì nữa. Vợ chồng tôi cũng đồng ý với con và báo với gia đình nhà kia để họ dừng việc chuẩn bị lễ ăn hỏi lại. Chúng tôi cũng mang trả gói quà mà hôm đến nói chuyện gia đình họ mang đến nhà tôi.
Bây giờ chúng tôi mới biết cậu ta và cô gái kia đã vào nhà nghỉ với nhau mấy lần. Không những thế, hồi sắp ra trường, cậu ta cũng quan hệ quá giới hạn với 1 cô bạn học cùng trường và còn cá độ bóng đá, nợ nần lên tới 30 triệu khiến bố mẹ phải trả nợ thay. Vợ chồng tôi thực sự thất vọng với tư cách và đạo đức của cậu ta nên chẳng muốn con gái mình gắn bó cả đời, rồi sẽ chỉ bất hạnh thôi chứ không thể có hạnh phúc được.
Nhưng gần đây, tôi vẫn thấy con gái tôi và cậu ta vẫn nhắn tin, gọi điện cho nhau. Cậu ta vẫn thường xuyên đến nhà tôi, xin con gái tôi tha thứ, hứa sẽ chuộc lỗi lầm và không để con gái tôi phải rơi 1 giọt nước mắt nào nữa. Và tôi thấy con gái tôi có vẻ xuôi xuôi, dường như muốn 2 đứa làm lại.
Cậu ta còn thưa chuyện với vợ chồng tôi, xin chúng tôi tha lỗi và cho cậu ta một cơ hội. Tôi chỉ bảo rằng chuyện người lớn giữa hai nhà chúng tôi đã giải quyết xong, còn bây giờ mọi quyết định ở con gái tôi. Nói thì nói vậy thôi chứ tôi vẫn lo và nghĩ ngợi nhiều về chuyện tình cảm của con. Thương con, bao đêm tôi không thể ngủ được, cứ nằm lo nghĩ và khóc một mình. Một người đàn ông như vậy thì làm sao có thể mang lại hạnh phúc cho con tôi? Cậu ta sẽ không chung thuỷ và cả đời cháu sau này sẽ phải chịu cực khổ, bất hạnh.
Tôi đã nghĩ đến việc ngăn cản cháu tới cùng chứ không tôn trọng quyết định của cháu như từ trước đến nay nữa. Nhưng lại lo làm như vậy sợ cháu sẽ trách bố mẹ, hạnh phúc của con thì phải để con tự quyết định, và sướng hay khổ thì con phải chịu. Hằng ngày, là người mẹ mà nhìn con mình đang tiến dần đến nỗi bất hạnh mà không biết tránh, tôi rất lo lắng và đau lòng, nhưng chẳng biết phải làm sao bây giờ?
Theo VOV
Không cần đàn ông!
Ngày nay, rất nhiều phụ nữ trí thức, xinh đẹp lại chọn lối sống độc thân hoặc đơn thân nuôi con mà không cần lấy chồng
Mỗi khi nhắc đến chuyện chồng con - chị Ngọc Hằng, 32 tuổi, nhà ở đường Hai Bà Trưng, quận 3, TP HCM - lại cười: "Đeo gông vào người chi cho khổ. Tôi thấy cuộc sống hiện tại rất hạnh phúc, vui vẻ". Hiện nay, rất nhiều cô gái trẻ và kể cả những phụ nữ không còn trẻ nữa có cùng suy nghĩ như chị Hằng, thích tự do, tự tại, không muốn vướng bận chuyện gia đình.
Không phải phục vụ ai
Chị Hằng cho biết mỗi ngày lên mạng, đọc báo thấy bao vụ bạo hành trong gia đình, thậm chí chồng giết vợ, cha đốt con mà ngán ngẩm. "Nói đâu xa, ông hàng xóm nhà tôi vô công rỗi nghề, sống bám vào vợ, vậy mà còn sinh tật nhậu nhẹt. Hễ đi nhậu thì thôi, còn về nhà là ông ấy đánh vợ, chửi con. Dân lao động bạo hành vợ con không nói, đến người trí thức cũng chẳng khá hơn. Ông anh họ của tôi chẳng hạn, đi làm về là quăng cặp, ngồi đọc báo, xem tivi, mặc cho vợ thở không ra hơi khi chạy từ cơ quan về đón con, đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa... Hôm nào vợ lỡ nấu cơm nhão, canh mặn thì anh ấy chê bai, mặt nặng mày nhẹ. Thấy mấy cảnh này, tôi quyết định sống độc thân cho khỏe, không phải phục vụ ai" - chị Hằng giải thích.
Trong nhóm chị Hằng, 5 người thì chỉ một phụ nữ lập gia đình. Song, chị này cũng vừa ly hôn vì bị nhà chồng ức hiếp, trong khi anh chồng thì nhu nhược, nghe lời mẹ bỏ mặc vợ. "Đàn ông bây giờ sao tệ quá! Người nào không độc đoán, bạo hành thì cũng nhu nhược, yếu mềm. Bốn đứa còn lại hạ quyết tâm chẳng lấy chồng làm gì. Thích thì vác ba lô lên và đi đến những nơi mình thích mà không cần phải lo lắng. Đi làm về cứ tha hồ tụ tập, la cà, chẳng sợ ai than phiền" - chị Linh, bạn của chị Hằng, hùng hồn.
Vai trò của người đàn ông trong gia đình rất quan trọngẢnh: Anh Vy
Có tiền, có con, cần gì chồng?
Không cần đàn ông là lối sống hiện được nhiều phụ nữ lựa chọn. Nhiều người cho rằng họ có học, có công việc, có tiền thì cần chi một người đàn ông! Nhiều chị còn quả quyết nếu thích, họ sẽ sinh con mà không cần chồng.
Mấy ngày nay, nhiều người bàn tán xôn xao chuyện chị M. - trưởng phòng của một công ty thực phẩm tại quận 10, TP HCM - có thai: "Hình như M. yêu nhầm người đã có gia đình", "Sinh một đứa con thì ai dám cưới nữa?", "M. dại quá, sinh con, nuôi con một mình đâu phải dễ"...
Để dẹp hết những lời bàn tán, chị M. cập nhật một ảnh của mình trên Facebook với chiếc bụng lùm lùm cùng nụ cười hạnh phúc và lời chú thích: "Tôi muốn có một đứa con và tôi đã có". Bức ảnh này đã nhận mấy trăm like và cả trăm lời chúc mừng.
Cũng như M., chị B. - nhân viên truyền thông tại quận Tân Bình, TP HCM - xin nghỉ một thời gian rồi xuất hiện với một chú nhóc bụ bẫm, xinh xắn và khoe: "Con mình". Trước sự ngạc nhiên của nhiều người, B. phân trần: "Tôi muốn có con với người mình yêu thì tôi sinh, chẳng cần anh ta có trách nhiệm gì. Tôi thấy mình đủ khả năng, kiến thức để nuôi con".
Không chỉ xinh đẹp, B. còn rất giỏi giang khi một mình mua được một căn hộ chung cư. Hằng ngày, B. đưa con đi nhà trẻ rồi đi làm. Tối về, 2 mẹ con đi siêu thị mua sắm, ăn uống rất vui vẻ mà không cần người thứ 3...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...